Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ vật trưởng thành

Phiên bản Dịch · 1788 chữ

Khi ra khỏi hang, chúng tôi gần như không khỏi sửng sốt.

Có ánh đèn, tiếng người và tiếng chó sủa ở khắp mọi nơi.

Chỉ là trận bão vừa rồi quá dữ dội, là trận bão lớn duy nhất trên "đảo Kuma" mấy chục năm nay, khắp nơi đều có xác tàu, từ dưới núi đến cả đường đều bị chặn, bọn họ có thể tới đây nhanh như vậy, rất rõ ràng là mưa gió còn không có dừng lại, họ lại bắt đầu vất vả với công việc.

Nhìn thấy chúng tôi mặc quần áo chỉnh tề trước mặt mọi người, những người cứu hộ, tất cả đều mặc áo mưa, gần như phát điên lên vì sung sướng và mời chúng tôi ngồi vào một chiếc ghế sedan đơn giản, sớm có người gọi cho lão quản gia Tsuneya Yukifumi.

Tsuneya Yukifumi thậm chí còn khoa trương hơn, lão cùng hàng chục binh lính tinh nhuệ dùng trực thăng xuống đỉnh núi ngay khi trời tạnh mưa ra lệnh trong vòng ba tiếng tìm tới tiểu thư, nếu không thì tự sát đi.

Mặc dù Tsuneya Yukifumi là quản gia của "Đảo Kuma" nhưng trên thực tế, ông ta có một vị trí rất lớn trong gia tộc Hattori, ở Tokyo, những người trong gia tộc Hattori sẽ hỏi ý kiến ông ta trước khi làm điều gì đó, đối với vị trưởng lão đã phục vụ cho Hattori gia đình mấy chục năm, mọi người đều tôn trọng, và không dám sơ suất.

Khi ông nói điều này, những người hầu của gia tộc Hattorilo lắng về chạy ra ngoài để tìm tiểu thư.

Tuy nhiên, hang động xung quanh nơi chúng tôi ở đã có nhiều cây cối. Chúng tôi không biết cho đến khi chúng tôi ra ngoài thì những cây này đã che khuất với khoảng cách ít nhất là hàng chục mét. Ngay cả khi chúng tôi đốt lửa, những người bên ngoài sẽ không có thể nhìn thấy nó.

Không ai muốn nhìn thấy một tai nạn như vậy. Vì vậy, chúng tôi vẫn cảm ơn sự cố gắng của mọi người, dù thế nào đi nữa thì phần tâm ý khi tìm kiếm trong mưa to gió lớn này vẫn rất thâm hậu.

Vừa dứt lời, Chikage đã kéo Hengwu Xingwen sang một bên, "Hengwu-san, nhóm của bọn họ đã săn được con mồi gì vậy?"

Hengwu Xingwen khịt mũi, "Nhị tiểu thư, hiện tại còn quản những cái kia làm gì? Mau xuống núi đi, tôi chuẩn bị nước nóng cho người, tắm rửa thật tốt, ăn một bữa thật ngon để bù đắp, nhìn người bẩn như thế nào kìa. "

Sau khi làm tình với mỹ nhân vừa rồi, tôi đã giặt quần áo của cả ba và hong khô chúng bên bếp lửa, bây giờ cả ba đã sạch sẽ, nhưng mùi hôi thối trong hang vẫn bị Hengwu Xingwen ngửi thấy.

Chikage giống như có tật giật mình, vì sợ Tsuneya Yukifumi sẽ nhìn ra thân thể của nàng đã thay đổi, chỉ có điều việc gì nên khoe khoang thì nhất định phải nói: "Ông nội nghe nha, người ta muốn nói đó..."

Đối mặt với thiếu nữ giống như tôn nữ của ông đang làm nũng , Tsuneya Yukifumi đã luôn nhìn cô lớn lên vẫn không nhịn được, cười khổ: "Được rồi, đừng lắc nữa, bộ xương già này sắp bị con rung xuống rồi. Họ bắn chết năm con thỏ và ba con gà lôi, may mắn gặp một con lợn rừng trên đường xuống núi, làm ba người bị thương, cuối cùng họ cũng thu lưới ”.

Ngập ngừng một chút, Tsuneya Yukifumi nhìn chúng tôi, "Gặp được con lợn rừng là may mắn của bọn họ, có rất nhiều người và rất nhiều trang bị, may mắn là con chưa gặp, nếu không sẽ rất tệ. Đây chỉ là một trò chơi, và Tất cả đều do vệ sĩ làm. Con không cần quá lo lắng về điểm số của mình. "

Ba người đẹp im lặng một lúc rồi đột nhiên cười khà khà.

"Ông nội Tsuneya, chúng con không thua."

Chikage nói một cách tự hào, "Tuấn Hùng đã giết một con gấu đen lớn cao hơn ba mét!"

Tsuneya Yukifumi sửng sốt, trong mắt lóe lên hung quang, "Con nhìn thấy đầu gấu chó kia sao? Con không bị thương chứ?"

Qianying cảm thấy hơi thất bại, "Ông nội, ông đang nói gì vậy? Con nói Tuấn Hùng đã giết nó, tại sao ông lại hỏi chúng con những vấn đề này làm gì?"

"Không thể nào!"

Tsuneya Yukifumi nói một cách rõ ràng, "Nếu con gặp con gấu chó cao hơn ba mét đó, làm sao bạn có thể giết nóđược? Ông nội của con đã không làm được điều đó 40 năm trước, và cha của con cũng như vậy vào 20 năm trước . Ta đã không làm được điều đó, và anh trai của con đã không làm điều đó năm năm trước! Con gấu đen không sợ bất kỳ viên đạn súng ngắn nào, cách duy nhất là bỏ chạy trước khi nó hoàn toàn bị khiêu khích! "

Những lời của Hengya liên quan đến những sự kiện trong quá khứ của gia tộc Hattori, Chikage khi nghe thấy rất hứng thú, nhưng khi ông hỏi nhỏ, thiếu nữ lại im lặng không nói.

"Hừ, không nói thì đừng nói, ai thèm quan tâm."

Chikage cầu xin ông nhiều lần nhưng không thành công, cũng đùa nghịch như trẻ con vậy, "Ầy, có một hang động nhỏ ở hướng này, và có xác của con gấu đen, ông nội nhìn chẳng phải sẽ biết sao."

Hengwu Xingwen vẫn không tin, thấy rằng ông không ra lệnh, Chikage đơn giản bỏ qua ông ta và để một vài người đi đến hang động nơi chúng tôi đi ra.

Vài phút sau, mấy người ngã xuống bên trong cây cối la hét ầm ĩ trước cửa hang, rất chói tai và kinh hãi.

Ngay khi lão giả vừa mở mắt, ông ta đã nhảy mạnh lên giữa những cái cây, và trong nháy mắt đã đến được hang động đằng kia.

"Oa, ông nội thật tuyệt vời."

Koharu xua tay ngạc nhiên nói.

"Haha, kung fu của ông Tsuneya rất giỏi, ông tớ chỉ có thể đánh hòa với ông ấy."

Chikage giải thích.

Giọng nói của hai người thiếu nữ vừa rơi xuống, và tiếng hú dài của Tsuneya Yukifumi làm rung chuyển những ngọn núi xung quanh, lần này tôi cũng âm thầm gật đầu, chớ nhìn ông ấy lớn tuổi, nhưng trung khí vẫn rất nhiều a!.

"Mấy bạn cùng lớp, chúng ta lần này sẽ không làm huyên náo quá lớn, đúng không?"

Tôi nói với ba tiểu mỹ nhân, vừa rồi chúng ta đã thỏa thuận là vẫn phải giữ khoảng cách khi ở bên ngoài.

"Đây là ý gì?"

Eri mỉm cười quyến rũ, và giọng nàng rất nhỏ, "Chồng chúng em tự nhiên là một đại anh hùng đỉnh thiên lập địa, và con gấu đen này là hiện thân cho sức mạnh của Tuấn Hùng!"

Tiếp theo, Tsuneya Yukifumitrông có vẻ vui vẻ, lái xe chở tất cả những người khác xuống núi, bao gồm cả bốn người chúng tôi ngồi trên chiếc ghế sedan đơn giản.

Ba tiểu mỹ nhân vừa mới phá thân, đi lại không tiện, có một cái ghế sedan, xuống núi cũng sẽ không gập ghềnh, điều này làm cho cả ba rất vui vẻ.

Tsuneya Yukifumi chỉ để lại mười mấy người thân tín, ôngchỉ đạo bọn họ âm thầm vận chuyển con gấu đen to lớn xuống dưới chân núi chuẩn bị làm đồ trang trí cho gia tộc Hattori.

Chikage hỏi ông ta tại sao lúc trước đã biết có mối nguy hiểm lớn như vậy vì cái gì chuyện bé xé ra to, nhất định phải mỗi đời gia tộc tay không đi bắt nó, dùng súng ngắn hoặc là vũ khí hạng nặng bắn chết không phải tốt hơn hay sao?

Tsuneya Yukifumi trả lời rằng truyền thống của gia tộc Hattori luôn dùng vũ lực của mình để khuất phục mọi người, mặc dù trong xã hội hiện đại sử dụng vũ khí cũng cần thiết, tuy nhiên đối phó gấu đen tay không tấc sắt cũng muốn dùng vũ khí, như vậy thì những người trong gia tộc Hattori thực sự sẽ cảm thấy xấu hổ với tổ tiên của mình.

Ba tiểu mỹ nhân gật đầu, tôi hiểu, đại gia tộc nào cũng có niềm kiêu hãnh của riêng mình, cho dù những điều này trong mắt người thường có vẻ trẻ con và vô lý, nhưng chúng là thứ luôn tồn tại dai dẳng.

Nhìn thấy sáu cặp đôi thiếu nam thiếu nữ đang đợi ở đó, họ cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy chúng tôi không sao cả.

Chỉ có điều đối với cuộc thi, ba tiểu mỹ nhân đã dễ dàng nhận thất bại, bởi vì con gấu đen đó không thể dùng để khoe khoang với người ngoài.

Thế nên trong thâm tâm của cả ba biết mình thực sự là những người đã chiến thắng, và sự kiêu hãnh mà cả ba thể hiện khiến những tiểu tử kia thầm than trong lòng.

"Vì mấy cậu đã thắng, vậy thì coi như chúng tôi thiếu mấy cậu một nguyện vọng đi, hãy đến và nói với chúng tôi khi đã nghĩ về nó, chúng tôi sẽ tuyệt không chối từ."

Mỹ thiếu nữ ngực to vỗ ngực hứa hẹn với đám người kia. Câu này cũng được dùng để kết thúc các hoạt động phiêu lưu trong ngày hôm nay.

Các tiểu mỹ nhân đương nhiên không thể theo tôi về nhà, phải trở về ký túc xá nữ ở Học viện Sakura trước mười hai giờ, điều này khiến những cô gái trẻ lần đầu tiên được nếm trải tình yêu cảm thấy rất khó chịu.

Nhưng khi cả ba nghĩ rằng tôi là giáo viên của họ và có thể gặp nhau thường xuyên, các nàng lại vui mừng trở lại, và họ thậm chí đang thảo luận về việc làm thế nào để chiếm lấy kỳ nghỉ chủ nhật tiếp theo của tôi.

Thiếu nữ tình hoài như thơ, vẻ ngoài si mê và lưu luyến của các nàng khiến tôi thấy trong lòng mình có thêm một chút vui mừng và yêu đời.

Cảm ơn trời đã cho con có một sinh nhật mười tám tuổi tuyệt vời như vậy.

Bạn đang đọc Nữ giáo tiên sinh (Bản dịch) của michanll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dungtinrum
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.