Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những người yêu thích Hanami

Phiên bản Dịch · 3140 chữ

Lúc tôi ra khỏi phòng khám tư của Suzuki đã gần mười một giờ. Phòng khám cách nhà tôi không xa lắm, nên đi bộ về có thể xem là một cuộc dạo chơi thư giãn. Sau ca mổ, tâm trạng của tôi bình tĩnh và thoải mái hơn rất nhiều, có vẻ như sự thỏa mãn tâm lý khi cứu người mang lại vẫn rất có lợi cho việc điều chỉnh tinh thần của tôi, chứ không phải những gì tôi nghĩ hai ngày trước là có thể đi chữa bệnh.

Đi trên đường, trên những cây anh đào do người dân trồng, những cánh hoa màu hồng nhạt bị gió mạnh thổi bay rung rinh trong không khí, mỹ lệ và động lòng người.

Hoa anh đào là quốc hoa của Nhật Bản. Hoa anh đào nở ở Okinawa vào tháng 2, Tokyo vào cuối tháng 3, Aomori vào cuối tháng 4 và Hokkaido, vùng cực bắc, vào tháng 5, nở rộ từ nam ra bắc.

Nhiều người rất thích hoa đào thường đuổi theo từ phía nam ra ngoài bắc vào thời điểm này, trong vòng hai ba tháng sẽ ngồi dưới gốc cây anh đào hát hò, uống rượu, sinh hoạt với nhau.

Hoa anh đào ở Tokyo đã nở lần lượt vào cuối tháng 3, nhưng nếu bạn muốn hoa anh đào nở hoàn toàn, con đường của công viên sẽ được bao phủ bởi những cánh hoa anh đào rơi ngay khi gió thổi, và sẽ chỉ xảy ra vào cuối tuần thứ hai của tháng 4, mới có cảnh tượng xinh đẹp như vậy xuất hiện. Tính toán ra, cũng chính là ngày mai.

Thông thường, với tư cách là một cặp vợ chồng và một gia đình, chúng tôi sẽ đi du lịch vào ngày mai, đến nhiều công viên khác nhau ở Tokyo, trải vải hoa, ngồi dưới tán cây hoa anh đào với vô số người, và thưởng thức hoa anh đào, còn có một cái tên dễ nghe là Hanami. Nhưng Hanami năm nay, nếu chỉ có một mình, tôi e rằng mình sẽ không đến đó. Ngay từ tối thứ Tư, tôi đã gọi điện cho những người cô vợ nhỏ và nói với các nàng không nên tiếp tục chạy qua chỗ tôi. Sẽ rất tệ nếu gia đình các nàng trở nên nghi ngờ. Nhóm tiểu mỹ nhân vốn là thông minh, giảo hoạt, sau khi tôi nhắc nhở thì cũng tỉnh lại sau khi bị tình yêu làm cho lóa mắt, nhưng các nàng vẫn nói không sợ, cuối tuần vẫn muốn qua đây.

Lúc này, ta tôi sử dụng khí thế của lão sư kiêm trượng phu của các nàng, nghiêm khắc yêu cầu tối thứ bảy phải về nhà đi ngủ, ngoan ngoãn ở cùng ông nội một ngày.

Sau khi bị khiển trách, đối mặt với những cô vợ nhỏ đang khóc lóc, tôi tự nhiên cảm thấy hơi đau lòng, hạ giọng nói rằng tôi và các nàng còn nhiều thời gian, sau khi tốt nghiệp vào tháng 3 năm sau sẽ có nhiều tự do hơn, sau đó mỗi ngày ở bên nhau cũng không sao, lại còn nói mấy câu mật ngữ ngọt ngào trên giường khiến mấy thiếu nữ đỏ mặt tía tai và bực bội đồng ý.

Suy nghĩ miên man, tôi băng qua các con đường, ngõ hẻm, vì thời tiết hôm nay rất đẹp, là thời điểm đẹp nhất để ngắm hoa anh đào, nhiều gia đình đang thu dọn đồ đạc đứng dưới sân để chuẩn bị, tiếng cười nói vui vẻ của lũ trẻ có thể được nhìn thấy ở khắp mọi nơi. Khi đang đi bộ đến một trong những con đường tại đường số 3 , tôi tình cờ thấy một chiếc xe ô tô lao ra khỏi một ngôi nhà, vì tốc độ quá nhanh và con đường rất hẹp, gần như trong nháy mắt, đầu xe ô tô đã lao đến trước mặt của tôi.

Tôi cau mày, vươn tay chống lên mui xe rồi ngược lên cách đó năm sáu mét, chiếc xe cũng phanh gấp, lốp xe phát ra tiếng kêu thảm thiết.

"A, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. "

Một người phụ nữ bình thường khoảng ba mươi tuổi chạy xuống từ ghế lái và nhìn tôi với vẻ mặt kinh hãi," Anh không bị thương không? Anh có muốn đến bệnh viện để kiểm tra không? "

Tôi không hề bị tông trúng, nhưng với người ngoài mà nói, giống như bị tông trúng rồi bay đi, nên người phụ nữ có chút lo lắng.

Vừa định nói chuyện phiếm về cô ấy, tôi không nên liều lĩnh như vậy, nhưng khi tôi liếc nhìn cô ấy, tôi đột nhiên nhìn thấy một cô gái rất thanh lịch và xinh đẹp ngồi bên cạnh ghế lái.

Là cô ấy? Trước khi suy nghĩ trong đầu còn không có xong, cô gái đã đóng cửa xe lại, và một con chó Chow Chow màu vàng nâu bước xuống cùng cô. Cô gái khập khiễng ở trước mặt tôi, ngẩng mặt lên và nói một cách hối lỗi, "Tôi xin lỗi ... Tiên sinh, ngài có bị thương không?"

"Kaneko, sao con lại đi ra? Mau trở về, chỉ cần con có mẹ ở đây là được."

Thấy tôi không nói, người phụ nữ nhìn chằm chằm vào cô gái, trong lòng cô ta cảm thấy hơi bối rối, không hiểu lý do gì lại vội vàng đưa con gái trở lại xe. "Mẹ đừng sợ, con biết vị tiên sinh này."

Cô gái xinh đẹp cười nhẹ nói: "Anh ấy là người tốt và sẽ không làm chúng ta khó xử".

Tôi và cô gái ấy chỉ gặp nhau một lần thôi, nói như vậy có thể xem như quá gượng ép nếu cô ấy nghĩ tôi là người tốt chỉ dựa vào mối quan hệ một phía, trong lời nói khẳng định sẽ có ngôn từ ràng buộc tôi, để tôi không nói ra đòi hỏi quá phận.

Tôi mỉm cười, sự cảnh giác của cô gái này thực sự còn mạnh hơn mẹ của mình, "Vậy ra cô tên là Kaneko, sao hôm nay đi Hanami cùng với mẹ sao?"

Kaneko gật đầu và nói: "Vâng, thưa tiên sinh, tôi thực sự xin lỗi vừa chuyện rồi, do tôi nên chúng tôi đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất để đi Hanami, và bây giờ tôi không biết liệu chúng tôi có thể có được một chỗ ngồi hay không, vậy nên cả mẹ và tôi cũng đang vội, xin ngài đừng nên trách. "

"Không thành vấn đề, nhưng tốt hơn là hãy lái xe cẩn thận."

Tôi vẫy tay, lướt qua họ và đi về phía đối diện. Cuộc nói chuyện của hai mẹ con vang lên từ phía sau: "Kaneko, vừa rồi mẹ thấy anh ta bị đụng bay ra ngoài, anh ta chẳng phải đang cố nhịn sao? Chúng ta nên đưa anh ấy đến phòng khám."

"Mẹ, không thành vấn đề, vị tiên sinh này năng lực phản ứng rất mạnh. Lần trước Tiểu Bạch phi tới trước mặt anh ta, anh ta liền tránh đi được. Vừa rồi con thấy anh ta không sao. Anh ta nói mọi chuyện đều ổn nên mẹ không cần phải lo lắng về điều đó. Lần tới gặp anh ta, chúng ta sẽ đãi anh ta một món ngon để đền bù mới tốt. "

Trong khi hai mẹ con đang chuyện thì cũng đã cùng con chó Chow Chow tiểu Bạch ngồi lên xe rồi. Người phụ nữ cũng cảm thấy yên tâm khi thấy tôi đi không có việc gì, nổ máy rồi phóng xe đi ngược lại với tôi.

Cô gái Kaneko thanh lịch và xinh đẹp, trong lời nói tiết lộ ra em ấy rất hiểu chuyện, điều này không chỉ giúp an ủi cảm xúc của mẹ mình mà còn phản ánh khả năng quan sát nhạy bén của nàng. Tuy nhiên, so với lần trước vui vẻ tươi sáng, lần này Kaneko đã đề phòng hơn rất nhiều, phải đến khi tôi rời đi và không đòi tiền bồi thường, sắc mặt cô ấy mới dịu đi.

Tôi là một người vui vẻ, không quan tâm đến suy nghĩ của một cô gái nhỏ, nhưng nhìn thấy một cô gái xinh đẹp chân tay bất tiện như vậy khiến tôi cảm thấy hơi khó chịu, dù sao thì ai cũng thích cái đẹp, nếu không để Kaneko trở lại bình thường, chỉ sợ lão thiên cũng sẽ khiển trách tôi.

Trước đây tôi không biết nơi ở của Kaneko, nhưng bây giờ tôi có thể biết cả hai từ đâu đến, việc tìm cô ấy trong tương lai sẽ dễ dàng hơn nhiều. Tôi nhìn lại căn nhà, căn nhà chỉ có hai tầng tổng cộng tám căn hộ nhỏ, cũ kỹ lắm, hình như là tòa nhà cách đây hơn chục năm, ô tô đỗ ở sân tòa nhà đều rất bình thường, ở chỗ này điệu kiện đương nhiên sẽ không tốt lắm. Chiếc xe mà mẹ Kaneko lái vừa rồi là xe do Honda sản xuất năm 1992. Hãng này đã ngừng sản xuất cách đây 3 năm, lúc đó giá xe không đắt, xe cũ thậm chí còn rẻ hơn.

Người Nhật có thói quen mua ô tô rất kỳ lạ, nói chung xe mới chạy được 30.000 đến 50.000 km thì đổi sang xe mới, hầu như không có xe nào đã chạy được 100.000 km, điều này không phù hợp với tính cách tiết kiệm của họ.

Tuy nhiên, chiếc xe của Xinzi ít nhất cũng phải năm, sáu năm tuổi, nếu không phải điều kiện trung bình thì chẳng ai ngại dùng một tháng lương để mua một chiếc xe tốt hơn.

Có lẽ vì gia đình không giàu có nên Xinzi quá bận tâm đến những vấn đề như bồi thường?

Những suy nghĩ như vậy thoáng qua trong đầu tôi.

Vào những tối thứ bảy trước đều có những cô vợ nhỏ nhắn chào đón tôi nồng nhiệt trên giường. Cảm giác sung sướng tột độ trên giường là trải nghiệm tuyệt vời nhất vào buổi sáng đối với một người đàn ông! Bây giờ các cô vợ nhỏ đã nghe lời của tôi về nhà và nghỉ ngơi, và bản thân tôi không thể ngủ một mình, vì vậy tôi phải chậm rãi ngồi xuống điều tức, và tôi gần như bị bởi vì tâm tư lộn xộn mà khiến cho chân khí tán loạn, đợi đến cuối cùng đã điều tiết chân khí trong cơ thể, thời gian thấm thoát đã đến 6 giờ sáng.

Sau đó, tôi mới nhận ra rằng mình đang đổ mồ hôi lạnh, điều mà tôi chưa từng trải qua trong quá trình huấn luyện của mình.

Lắc đầu, tôi không hài lòng với biểu hiện của mình, nhưng cũng không tìm được lý do gì để bực bội vào đêm qua nên chỉ cười nhẹ rồi bước vào phòng tắm.

Hơi nóng phả vào từng lỗ chân lông, tôi nằm trong bồn tắm và nghỉ ngơi, sau một đêm điều tức, tôi cảm thấy mệt mỏi đến lạ thường. Xem ra, vui vẻ với ba tiểu mỹ nhân không những không có lợi mà còn có nhược điểm, đây là ; thiện ác hữu báo, không được khinh thường.

Sau khi suy nghĩ, tôi chợt hiểu lý do tại sao lão đầu tử lại yêu cầu tôi sau khi đủ mười tám tuổi mới có thể cùng nữ nhân hoan hảo.

Nghĩa là, chỉ bằng cách ổn định tinh thần của chính mình đến một trình độ vững chắc, mới có thể chống lại sự buông thả của hoan ái mà không cản trở việc tu luyện, nếu không, dưới phản phệ của chân khí, kỹ nếu công lực không bị hủy thì cũng sẽ rơi vào con đường tà đạo. Ngay cả bây giờ, như đêm qua, một khi gặp phải chướng ngại trong việc tu hành, tôi phải tốn rất nhiều công sức để điều chỉnh , với sự kiên trì và tinh thần như vậy, có lẽ hai ba năm trước tôi cũng không làm được. Có lẽ là do tôi đã tốn quá nhiều sức lực để chống lại ma chướng đêm qua, trong phòng tắm thoải mái dễ chịu, tôi mơ màng ngủ thiếp đi, thẳng cho đến khi bên tai truyền đến tiếng bước chân nhè nhẹ tôi mới vô thức mở mắt ra, một cỗ khí thế uy nghiêm đáng sợ tự nhiên nổi lên, khiến ba tên trộm nhỏ nhắn vốn đang rón rén chết lặng tại chỗ, quên mất ý định đánh lén ban đầu.

"Bảo bối, các em sao lại ở đây?"

Tôi thở phào nhẹ nhõm, lập tức thu liễm khí tức, cười dịu dàng nói.

Đứng không xa trước mặt tôi là ba cô vợ nhỏ xinh đẹp, hôm nay các nàng mặc những bộ kimono rất đẹp, Koharu màu hồng, Eri màu trắng và Chikage là màu hoa cà, vẻ đẹp quốc sắc thiên hương để lộ ra dụ dỗ hai mắt của tôi.

Lấy lại tinh thần, Koharu tỏ vẻ khó chịu, "Hừm...... Em không muốn nói chuyện với anh..."

Tôi sao lại không hiểu lý do, tôi khẽ mỉm cười bước ra khỏi bồn tắm, lộ ra thân hình cường tráng cân đối, ánh mắt của ba tiểu mỹ nhân cũng sáng lên. "Cục cưng, mấy em cho rằng anh rất muốn để mấy em rời đi sao?"

Tôi giả vờ đau khổ nói: “Cả đêm qua, anh không ngủ được, nên chỉ nghĩ về mấy cục cưng của mình”.

"Thật?"

Các thiếu nữ vui vẻ hỏi.

"Đương nhiên là thật."

Tôi choàng chiếc khăn tắm và nói: “Còn em, em có nhớ anh không?”.

"Nhớ anh……"

Thiếu nữ xinh đẹp với bộ ngực lớn nhẹ nhàng nói: "Eri cũng ngủ không ngon. Em thực sự muốn Tuấn Hùng ôm người ta đi ngủ."

"Chikage đêm qua muốn lẻn ra ngoài ... Không thể cùng Tuấn Hùng ở cùng một chỗ, thật sự rất khổ sở."

"Hừm ... Em nói cho anh biết nè, năm sau em thoát khỏi lão phù thủy, anh mỗi ngày đều phải bồi tiếp em, không được phép rời đi nửa bước."

Ba tiểu mỹ nhân động tình nói, mặc dù chỉ một đêm không có ở cùng với tôi, nhưng tâm trạng của các nàng còn khó chịu hơn cả tôi, trái tim thiếu nữ vốn dĩ nhạy cảm và mỏng manh hơn đàn ông.

Phải nói là trong một tuần không ở bên tôi quá năm ngày, dù nhớ nhung mong nhớ cũng không giống như ngày hôm qua, có lẽ mỗi tuần các nàng đều mong đợi hạnh phúc, trước đó sẽ không cảm thấy khó chịu, mà bây giờ bỗng nhiên lập tức không có, mới khiến cho các thiếu nữ phiền muộn khổ sở cực kỳ

"Đồ lười biếng, mau mặc quần áo vào nha..."

Eri và Chikage cười duyên kéo tôi ra khỏi phòng tắm, "Mau ăn sáng đi, lát nữa cùng chúng em đi Hanami!"

"Đây là lần đầu tiên đi Hanami, kể từ khi chúng ta yêu nhau nha!"

Thiếu nữ búp bê bổ sung ở phía sau. Chikage từ trong tủ lạnh lấy ra một hộp sữa đổ lên trên bột yến mạch, cho vào nồi hấp nấu một lúc, bánh mì đang làm nóng trong lò cũng được Eri lấy ra, Koharu phụ trách sắp xếp bát đĩa cho tôi, khi tôi mặc quần áo và bước ra, đã hoàn toàn sẵn sàng.

Thấy vậy, tôi sửng sốt nói: "Các em thật sự muốn đi sao? Hiện tại mọi công viên ở Tokyo đều có vô số người. Các em không sợ gặp người quen sao?"

Thiếu nữ xinh đẹp và hoạt bát lắc lắc những ngón tay đáng yêu của mình một cách dễ thương, "Anh thật ngốc, ai nói rằng hoa anh đào sẽ ở Tokyo? Chúng ta không thể đi đến một nơi xa hơn sao?"

Tôi gật đầu và cười. Mấy tiểu ny tử thực sự biết cách tìm đường. Nếu bạn rời Tokyo và đến một thành phố nhỏ bình thường, xa hơn một chút, tuy ở đó có rất nhiều người, nhưng không có người biết, và bạn không sợ bại lộ bí mật của mình.

Nhật Bản cũng giống như các nước Âu Mỹ, ngoại trừ những thành phố khổng lồ, còn lại những thành phố nhỏ đều rất thanh lịch và bình thường, không có nhà cao tầng nhưng vẫn cố gắng duy trì khung cảnh thiên nhiên và tự nhiên. Nếu thực sự là ngườ biết cách đi du lịch có nhiều khả năng sẽ chọn đến những nơi này hơn là Paris, Tokyo, New York và các nơi sầm uất khác.

Có ba cô vợ nhỏ đang nhìn tôi háo hức, tôi không thể ăn quá chậm, tôi ăn sáng xong trong vòng ba hai giây mà không thèm đọc báo, tôi túm lấy áo khoác và đi ra ngoài cùng các nàng.

Xe đậu trong sân vẫn là chiếc BMW X6 SUV màu vàng.

Vốn dĩ Koharu không quen dùng những thứ bình thường, nhưng trong nháy mắt, tình yêu đã thay đổi nàng thành một tiểu yêu tinh dịu dàng và lưu luyến, thiếu nữ búp bê xinh đẹp hạnh phúc khi trở thành cô vợ nhỏ của tôi.

Vậy nên ý nghĩa của chiếc BMW X6 liền không giống bình thường, nó đã trở thành một biểu tượng tình yêu giữa Koharu và tôi. Làm sao một thứ quý giá như vậy lại có thể bị vứt bỏ?

Vì vậy, Koharu đã gửi nó trở lại cửa hàng sửa chữa và tốn rất nhiều tiền để khôi phục như ban đầu, và hôm nay nó đã được sử dụng.

Vẫn là do thiếu nữ búp bê xinh đẹp điều khiển, nhưng lần này Eri không ngồi cạnh nàng mà ngồi ở bên phải tôi, Chikage ngồi bên trái tôi ở hàng ghế sau. Giữa tiếng ồn ào của các thiếu nữ, chiếc BMW X6 chậm rãi khởi động và lái ra khỏi sân.

Không biết vì sao đầu óc tôi chợt động, quay đầu nhìn tòa nhà nhỏ màu trắng bên cạnh, bóng dáng một thiếu nữ xinh đẹp đứng lặng lẽ trước cửa sổ lầu hai.

Ngay khi ánh mắt chạm nhau, tôi mỉm cười vẫy tay với nàng, người phụ nữ trẻ xinh đẹp giận dữ trừng mắt nhìn tôi rồi biến mất bên cửa sổ.

Bạn đang đọc Nữ giáo tiên sinh (Bản dịch) của michanll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dungtinrum
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.