Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh hùng cứu mỹ nhân

Phiên bản Dịch · 5231 chữ

Thành phố Osaka cũng có phường Chuo, nhưng vị trí tốt hơn nhiều so với Tokyo, và đây thực sự là một nơi có thể gọi là trung tâm của Osaka. Sau khi đi qua một loạt các tòa nhà cao tầng ở quận trung tâm, chiếc taxi dừng lại trước một tòa nhà Ikoma rất đặc trưng.

Khi tôi bước ra khỏi xe và nhìn lên, tôi không nghĩ rằng Tòa nhà Ikoma giống như một nơi để ăn uống. Tấm biển lớn màu bạc trước cửa có ghi tên các công ty, và nó trông giống như một ... tòa nhà văn phòng cao cấp hơn.

“Đi thôi!” Green sau khi đã trả tiền, nắm lấy cánh tay tôi theo thói quen. Động tác của em ấy rất điêu luyện và rất tự nhiên. Chắc chắn rồi, thiếu nữ kiều mị cũng không có dẫn tôi vào Tòa nhà Ikoma, mà sau vài bước, rẽ vào một góc và đi vào một con phố nhỏ.

Do địa hình ở Nhật Bản nhỏ, ngay cả ở các thành phố lớn cũng có rất nhiều con phố nhỏ, tuy nhiên những con phố nhỏ như vậy rất sạch sẽ và gọn gàng, và chúng hoàn toàn không giống những con phố nhỏ ở Mỹ. .

Con phố nhỏ chỉ rộng chừng năm mét, dù đã gần trưa nhưng trên phố này không có nhiều người qua lại, Green rất quen thuộc với nơi này, đi được hai mươi mét liền đẩy vào một căn nhà gỗ không bảng hiệu, đi vào.

Ngôi nhà gỗ là một ngôi nhà rất cổ của Nhật Bản, lối vào là một cửa trước rất rộng, phía trước có mùi thơm, nhìn kỹ thì thấy bên trong rất rộng, được ngăn thành nhiều phòng rộng rãi bằng gỗ, nhưng cũng không bị cô lập hoàn toàn, cho người ta cảm nhận được sự sang trọng của gian hàng ven biển Kōnan. Nhưng hương thơm không phải là mùi nước hoa mà là một loại hương thông, ngửi rất sảng khoái.

"Dì Takako ..." Thiếu nữ xinh đẹp cao giọng hô, một lúc sau có tiếng đẩy cửa gỗ, một người phụ nữ trạc ba mươi bước ra từ căn phòng nhỏ có rèm cửa.

Người phụ nữ này mặc một bộ kimono truyền thống, với đôi tất trắng như tuyết đang đi trên tấm gỗ, một cách lặng lẽ.

Cô ấy ngước nhìn chúng tôi với một nụ cười nhẹ trên môi, bước đến vài bước nói: "Hóa ra là Green! Sao hôm nay lại đến đây?", gương mặt của cô ấy rất xinh đẹp, có mùi vị của thiếu phụ , da thịt tuyết trắng và phong thái thanh lịch khiến cho mọi người không nghĩ đến đây là một nhà hàng.

"Lần này em đến với một người bạn, và anh ấy vừa đến Osaka."

Khi Green nói, em ấy không buông bàn tay đang nắm lấy tay tôi khiến Takako nhíu mày, nhưng cô ấy nhanh chóng giấu đi sự nghi ngờ và nhìn tôi cười: "Xin chào, tôi là Takako Matsukawa, chủ nhân ở đây, xin mời đi theo tôi. ” Nói xong, cô ấy quay lại, vặn vẹo bờ mông đầy đặn, và dẫn chúng tôi vào một căn phòng.

Bình phong phía trước không có đóng lại, đối diện với non bộ nhân tạo, trên đó đặt những chậu cây yên tĩnh, sau đó là hàng rào bằng tre ngăn cách giữa non bộ với bình phong.

Không có nhiều đồ trang trí trong phòng, chỉ có một vài bức tranh phong cảnh và một bức thư pháp dài thể hiện bầu không khí tao nhã của nơi này.

Chiếc bàn chúng tôi ngồi làm bằng gỗ thông nguyên tấm, dài khoảng một mét, cao năm mươi phân, sau khi bước vào phòng, Green ngồi đối diện với tôi.

Takako quỳ xuống bàn và nhẹ nhàng nói: "Green, hôm nay em định gọi món gì cho bạn mình?"

“Chúng ta hãy tổ chức một bàn nấu ăn tại nhà.” Green nói mà không cần suy nghĩ.

“Được rồi.” Takako ngập ngừng và gật đầu, nhưng trước khi rời đi, cô ấy vẫn nhìn tôi một chút.

Tôi nghĩ đến có chút kỳ quái, "Tiểu nha đầu, vì sao mà người này lại nhìn anh có chút ác ý?"

"Đáng ghét, có ác ý gì đâu nha..." Tiểu mỹ nhân cười nhẹ, "Dì Takako từ nhỏ đã nhìn em lớn lên. Em chưa từng đưa con trai tới đây, cho nên dì ấy có chút kinh ngạc."

“ Green, em thấy anh có oan uổng hay không ?” Tôi thở dài một hơi, “Rõ ràng là lão sư của em, còn phải giả vờ thành bạn trai của em, một cô gái xinh đẹp như em, làm sao có thể không có nam sinh theo đuổi? Sử dụng anh như một tấm mộc? "

“Em còn không có quê mùa như vậy, Tuấn Hùng thân mến!” Green vung nắm tay nhỏ lên, “Em thấy anh vừa mắt nên càng muốn kết thân với anh hơn, và em không có ý nghĩ gì khác.”

“ Ngẫm lại cũng đúng a!” Tôi mỉm cười, vươn tay nhéo nhéo vào má hồng của nàng, “Anh là lão sư của em, nên em không thể tùy tiện như vậy, phải khách khí hơn một chút, bằng không thì về sau còn không phải cưỡi cổ lão sư này ? "

Khuôn mặt cao ráo xinh đẹp của thiếu nữ đột nhiên đỏ lên, xì một cái, nắm lấy bàn tay của tôi, "Anh đang nói cái gì vậy, ai muốn ... cưỡi ... cổ của anh?"

Nghe xong lời nói ngượng ngùng của nàng, tôi mới hiểu được lời nói vừa rồi có vẻ có chút không thích hợp với nữ hài tử, đương nhiên chuyện này chỉ đối với nữ hài tử cùng tôi chưa quen thuộc mà thôi ... Ba tiểu lão bà thường xuyên hưởng thụ tôi ôm ấp và ông nhu, vừa vặn có chút ăn khớp với câu này!

※※※

Trong lúc bối rối, trên người của thiếu nữ xinh đẹp phát ra những tiếng nhạc dễ nghe, lấy điện thoại di động ra, sắc mặt yêu kiều Green cuối cùng cũng bớt đỏ hơn, liếc xéo tôi một cái thật quyến rũ rồi chậm rãi mở điện thoại di động. .

"Vâng, tôi là Green... Sanae, không phải bảo cậu... hm? Cái gì! Cậu đang ở đâu ... Được rồi, tớ sẽ đến ngay!" Cảm xúc của Green nói chuyện qua điện thoại, từ lười nhác đến phẫn nộ, còn lập tức nhảy lên khỏi tấm chiếu tatami.

Tôi có thể nghe rất rõ cuộc trò chuyện của em ấy với Sanae . Sanae kể với mỹ nhân quyến rũ rằng một kẻ tên là Tohisa Rokkaku đang bắt nạt một cô gái trong phòng thể dục của tòa nhà Ikoma bên cạnh, và nàng muốn Green dạy cho hắn ta một bài học.

Tôi đoán Toyohisa Rokkaku có lẽ là kẻ khá máu mặt ở thành phố Osaka, và hắn ta thường bày ra những chiêu trò bắt nạt, trong khi cô gái xinh đẹp bên cạnh tôi lại là trùm bắt nạt trong đám bắt nạt, chuyên đi giáo huấn những kẻ bắt nạt cấp thấp như vậy.

Tiểu mỹ nhân mảnh khảnh nhảy dựng chạy ra ngoài hai bước, mới nhớ ra tppo còn ở đây, vội quay người lại, vội vàng nói: "Tuấn Hùng, ngồi đây chờ một lát, em có chuyện muốn đi ra ngoài, nửa giờ nữa em sẽ quay lại. "

“Anh đi với em.” Tôi cũng đứng dậy, với vẻ mặt không cho phép em ấy từ chối.

"Em là ..." Green vừa mới nói được nửa câu, thì tôi đã nắm lấy bàn tay ngọc bích mịn màng của em ấy, và một hơi thở nam tính khỏe mạnh tràn vào mũi và xông vào tận trái tim nàng : Đây là lần đầu tiên Tuấn Hùng chủ động nắm tay của mình. ?

Với cử chỉ thân mật như vậy, Green không thể phản bác được câu nào nữa, nhẹ nhàng gật đầu nói: "Đi theo em, nhanh lên."

……

Chúng tôi lao ra ngoài thì không thấy ai bước ra hỏi han, trong vài phút, chúng tôi lên thang máy của tòa nhà Ikoma, lên thẳng tầng 25.

“Đinh!” Ngay khi cửa thang máy mở ra, tôi nhìn thấy một cô gái với đôi lông mày đẹp như tranh vẽ và khuôn mặt hơi tròn, đang đợi cách thang máy không xa.

“Green…” Cô gái lo lắng khi nhìn thấy Green, cô ấy cảm thấy sảng khoái, nhưng ngay lập tức nhìn thấy đôi tay mà tôi và Green đang nắm chặt, bước chân của nàng đột ngột dừng lại.

Tiểu mỹ nhân cũng không quan tâm lắm, đi tới gần cô vài bước, "Sanae, thế nào rồi? Tên khốn đó ở đâu?"

“Khi tớ gọi cho anh, hắn chỉ kéo cô gái đến phòng chờ, và hắn chắc chắn vẫn chưa làm gì cả.” Sanae trầm giọng đáp, nhìn tôi khi nói, nhưng kết quả thấy tôi mỉm cười, cô gái nhỏ giống như bị dọa sợ hãi cúi đầu, không dám nhìn tôi.

“Đi, chúng ta đi thôi!” Tiểu mỹ nhân giận tím mặt, đi cùng tôi đến một hành lang bên cạnh, ở đó có một cánh cửa tự động với năm cửa sổ. Qua lớp kính, bạn có thể thấy khắp nơi đều có phòng tập thể dục, trang thiết bị, hiện tại cũng có không ít người.

Nhưng mà, bọn họ lúc này không có tập thể dục, mà là quay đầu nhìn về một hướng, trên mặt tràn đầy tức giận cùng sợ hãi.

Trước khi vào cửa, Green liếc nhìn về hướng mọi người đang nhìn, và thấy bốn người đàn ông cao lớn mặc vest đen với khuôn mặt tràn đầy dữ tợn đang đứng ngoài cửa ghi là "Phòng nghỉ", người bình thường vừa thấy sẽ né ra khi gặp bọn họ.

"Đm ..." Green bước chân dừng lại, lui về phía sau hai bước, cau mày, "Tên vương bát đản lần này học thông minh sao, thật sự mang theo nhiều vệ sĩ đi ra ngoài?"

Sanae lẩm bẩm, "Còn cần phải nói sao? Tính cả kỳ nghỉ xuân, mới trở về tuần này, cậu đã đánh Rokkaku Toyohisa ba lần, hai lần làm hắn bầm tím cả người, lần khác chạy nhanh ... Hèn gì! Hắn đi ra ngoài luôn mang theo vệ sĩ! "

Thiếu nữ cao gầy quyến rũ khinh thường nói: "Hừ! Bọn họ dám đánh tớ?"

"Không dám đánh cậu, nhưng cậu cũng chỉ có thể đánh họ như đánh bao cát vậy! Dù sao thì người cũng chất thành đống ở đó cho cậu đánh. Tên Rokko kia không thể nhân cơ hội chạy trốn sao?"

Câu trả lời của Sanae ngay lập tức khiến tôi cảm thấy nực cười. Là một kẻ chuyên bắt nạt, Toyohisa Rokkaku được coi là một trong những kẻ giỏi bắt nạt nhất lại e ngại Green. Điều này cho thấy sức mạnh của Green. Nói cách khác, đó là sức mạnh có một không hai của gia tộc của Green.

“ Để tên vương bát đản này chạy trốn, thật sự là tội không thể tha thứ được a!” Green ngẫm nghĩ, cảm thấy có chút xấu hổ.

Tôi véo nhẹ vào bàn tay nhỏ bé của Green, "Đang suy nghĩ gì vậy? Tranh thủ thời gian cứu người mới là việc quan trọng nhất, bắt hắn hay không, là chuyện sau này."

"Ừm ..." Green phản ứng lại, em ấy nháy mắt quyến rũ với tôi, rồi lon ton chạy vào phòng tập cùng tôi và không buông tay.

Sàn phòng tập thể dục trải cao su mềm mại, đôi giày Green mang là giày cao gót, âm thanh không lớn nhưng cũng nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người.

Mặc dù những người đến tập thể dục đều bị vẻ đẹp yêu mị và quyến rũ của Green thu hút, nhưng vẻ mặt của bốn vệ sĩ oai phong lại thay đổi rõ rệt, hai người lao tới chặn đường Green về phía trước, hai người còn lại mở cửa đi vào.

Green nhìn thấy bóng lưng hai người vệ sĩ đứng ở trước mặt, sắc mặt trầm xuống.

Nàng bé nhỏ, dù có đấm cho người ta mấy chục cái, e rằng chỉ là gãi ngứa thôi, làm sao mà qua được.

Thiếu nữ xinh đẹp định dừng lại, tôi, người đã giữ em ấy, tiếp tục dẫn em ấy đi về phía trước, sau khi tiểu mỹ nhân sững sờ một lúc, trong lòng mỉm cười: Tuấn Hùng này là một người tri thức mà... Chỉ là một giáo viên bình thường làm sao có thể đánh hai tên vệ sĩ chuyên nghiệp như thế này được!

"Bang bang ..." Thiếu nữ quyến rũ vô song còn chưa kịp suy nghĩ xong thì tôi đã lao tới chỗ hai tên vệ sĩ, nghe được hai tiếng động lớn, nàng ngẩng đầu nhìn thì thấy hai tên vệ sĩ đã bay về phía máy tập thể hình, ngất đi tại chỗ

Wow...

Có những tiếng hô kinh ngạc, và Sanae đang chạy phía sau chúng tôi, càng mở miệng to hơn. Em ấy là người nhìn rõ nhất, nhưng chỉ vừa thấy tay tôi động đậy, hai tên vệ sĩ đã bay ra ngoài.

Wow ... ca ca này thật là lợi hại à nha! Thảo nào Green thích anh ấy ... cô gái nghĩ vậy.

Green cũng có phản ứng lại, em ấy nhìn tôi với vẻ mặt bình tĩnh, trái tim không biết vì sao lại run lên, tôi thời khắc ý loạn tình mê, bước chân của tôi ngừng lại, ngay cả Green bên cạnh cũng không đứng vững được mà suýt chút nữa loạng choạng ngã xuống.

Tôi vòng tay qua vòng eo tiểu ny tử, và thiếu nữ kiều mị lập tức nép mình vào lồng ngực rộng lớn của tôi.

“A…” Green khẽ gọi, ngẩng đầu lên thì thấy mình đã vào phòng khách, hai vệ sĩ đứng cạnh nhau như thể đối mặt với kẻ thù, đằng sau là một thiếu niên mập mạp đang run lên vì sợ hãi trong khi ôm một cô gái trẻ.

Cô gái này khuôn mặt xinh đẹp, đang mặc một bộ quần áo thể thao đơn giản, nhưng lúc này trên người lại bị một sợi dây dày màu đỏ trói chặt giống như một con tôm đỏ.

Tôi nhìn kỹ hơn, nơi buộc sợi dây màu đỏ có một tỷ lệ nhất định từ trên xuống dưới. Thiếu nữ bị trói có bộ ngực không quá lớn, nhưng trên nền của sợi dây màu đỏ, lộ ra bộ ngực cực kỳ nổi bật và rất hấp dẫn. Nhìn xuống sâu hơn, cặp mông xinh đẹp của thiếu nữ hếch lên bị thắt lại bởi sợi dây màu đỏ càng tôn lên sự đầy đặn và thẳng tắp của cặp mông xinh đẹp.

Nhưng đây không phải để cho người ta tâm động nhất, tâm động nhất chính là hai hàng nước mắt hiện rõ trên khuôn mặt thiếu nữ, nhắm chặt hai mắt, lông mi run rẩy khiến cho nàng ngày càng khả ái, làm cho người yêu thương.

“ Vương bát đản!” Green không quan tâm lắm, nhìn thiếu nữ đang bị trói, cảm giác hành hiệp trượng nghĩa của tiểu ny tử đột nhiên xuất hiện, mắng xong liền chạy về phía thiếu niên mập mạp.

"A ... Chị Green, đừng hiểu lầm, cứu... Cứu mạng a!"

Thiếu niên mập mạp mồ hôi nhễ nhại, bỏ qua thiếu nữ bị trói chạy sang một bên, khó chịu nhất là hai tên vệ sĩ, căn phòng rộng đến mức không thể chặn được nên chỉ có thể để cho Green đi qua.

Phải nói thân hình của Green rất thanh tú, thuộc về loại có thể dùng một cú đánh làm bất tỉnh nàng đi, nhưng đám vệ sĩ đều biết rõ thân phận của cô gái xinh đẹp vô cùng quyến rũ này, ai dám động đến một sợi tóc của nàng ở Osaka?

Phòng chờ rộng hơn mười bình, thấy tôi và Green đi chung, thiếu niên mập không dám chạy về phía tôi, chỉ biết vây quanh hai tên vệ sĩ vạm vỡ. Mặc dù có thân hình mập mạp nhưng hắn chạy rất nhanh nhẹn, lại đi giày cao gót nên Green không bắt kịp tốc độ của hắn.

"Chị Green ... Chị hiểu lầm rồi ..." Thiếu niên mập mạp vừa chạy vừa khóc, "Em, em ... dùng tiền thuê cô ấy mà... Em có dám ra tay với phụ nữ đàng hoàng đâu..."

"Có quỷ mới tin ngươi!"

Thiếu niên mập mạp hiển nhiên không phải người ngu, đương nhiên không chịu ngoan ngoãn dừng lại để cho Green đánh, khi chạy ngang qua một tên thuộc hạ, hắn dùng sức đẩy, chỉ vào tôi, ba tên vệ sĩ liền chạy tới trước mặt tôi.

“Cút đi!” Bàn tay to của một tên vệ sĩ vồ tôi một cái, muốn đem tôi bắt qua một bên.

Nhưng những gì mọi người nhìn thấy là tôi đã thực hiện một động tác khiến cho tên vệ sĩ xoay vòng vòng ở trên không trung, và sau nhiều cú xoay người liên tiếp, hắn bị đâm một tên vệ sĩ khác đang đứng, cả hai đúng lúc ngã xuống đè vào thiếu niên mập mạp khiến cho hắn hét lên.

"Đau! Đồ ngốc! Mau đỡ tôi dậy!" Tên mập bị đè ở phía dưới, vẻ mặt tức giận đến mức suýt ngất đi.

Khi hai vệ sĩ lăn lộn bò sang một bên, thiếu niên mập mạp như một con lừa đang muốn lăn, khi hắn vừa lật người lại thì chợt thấy mùi hương của một cô gái xẹt qua trước mặt, hai đôi chân thon dài đã chễm chệ trước mặt hắn. .

"A, haha ..." Thiếu niên mập nở nụ cười trông thật thà nhất chào tiểu quỷ xinh đẹp, "Green ... Chị Green, chị có mệt không?"

“Không biết có mệt hay không, nhưng chú em sẽ phải đi bệnh viện sớm.” Green lạnh lùng nói, sau đó nhấc chân ngọc lên đá vào đầu thiếu niên mập mạp.

Thiếu niên mập mạp không ngờ rằng nàng sẽ đạp mình một cách dã man, không kịp né tránh nên chỉ có thể nhìn đôi giày cao gót nhọn hoắt đá thẳng vào trán.

Vào thời khắc mấu chốt, chân ngọc của thiếu nữ bị một chân khác duỗi qua quấn lấy, Green đạp trượt, đứng một chân không vững mà ngã về phía sau, ngã vào trong vòng tay của một nam thanh niên.

Khi nguy cơ qua đi, thần kinh của thiếu niên mập mạp mới phản ứng lại, hắn lăn ra sau, sắc mặt rất tái nhợt.

Nhìn tôi đang thay hắn giải vây, thiếu niên mập mạp suy nghĩ xấu xa, tiểu tử này dám ôm chị Green, hắn không thể thiếu một cái tát vào mặt và vài cú đấm, sau đó mình sẽ lên giúp chị ấy và đánh hắn một cái, nói không chừng chị Green cao hứng liền tha mình...

Người khác không biết cô gái quyến rũ này đáng sợ cỡ nào , nhưng thiếu niên mập mạp thì biết rất rõ, từ hai năm trước, hàng trăm sắc lang đã bị nàng đạp vào đầu, nằm hết ở bệnh viện a!

Đáng tiếc, cảnh tượng mà hắn muốn thấy đã không xuất hiện.

Sau khi tôi ôm chặt Green vào lòng, tôi ôn tồn nói: "Tại sao em lại đá vào đầu người khác? Em ngang ngược cũng phải có điểm dừng! Nếu để cậu ta bị thương nặng phải nhập viện, không phải sẽ rất phiền phức cho em ? "

“ Tuấn Hùng, anh không biết… Loại người này đáng bị đánh chết!” Green hung dữ nói, nhân tiện quay lại nhìn, thấy nụ cười tục tĩu của thiếu niên, cảm thấy tức giận, "Tên khốn, đang nhìn cái gì vậy?"

"Ừm ... Chị Green ..." Thiếu niên mập mạp không nghĩ tới chị gái này lại lên rồi, bị khiển trách và vẫn chưa hết tức giận, hắn đầu óc lanh lẹ, đột nhiên nghĩ ra một khả năng khác.

"Haha ... Anh là bạn trai của Green à, chẳng trách lại anh tuấn bất phàm, khí vũ hiên ngang như vậy! Nhìn sơ qua có thể biết anh ấy là mỹ nam hiếm có trên đời, làm cho người ta hâm mộ nhất chính là khí thế uy phong của anh đó ... ” thiếu niên mập mạp nịnh nọt vỗ mông ngựa tôi như bắn rap, không hề ngừng lại.

Tôi khẽ nhíu mày, sát khí trên khuôn mặt mỹ thiếu nữ quyến rũ lại bởi vì lời nói của hắn mà suy yếu đi rất nhiều, trong mắt cũng dịu đi.

Thiếu niên mập mạp am hiểu nhất là nhìn sắc mặt người khác để đánh giá, nhất là sắc mặt của đại tỷ, vừa nhìn thấy thì hắn mừng khôn xiết: quả nhiên vỗ mông ngựa đại ca này có tác dụng a! Người ta nói rằng phụ nữ thích nhất là một người đàn ông được người khác khen ngợi , hóa ra chị Green cũng không ngoại lệ!

“Đủ rồi!” Ngay lúc thiếu niên mập mạp đang chuẩn bị thành phục vuốt mông ngựa lần thứ hai, nhìn thấy Green không nói gì cả, tôi rốt cuộc nhịn không được quát bảo hắn ngừng lại, “Cậu đang nói cái gì vậy? Tôi là . ... bạn của Green, em ấy chỉ là một cô gái nhỏ ngây thơ và yếu đuối đừng hủy hoại danh tiếng của em ấy! "

Thanh âm thiếu niên mập mạp đột nhiên im bặt, trên mặt lấm tấm mồ hôi: Ặc, đại ca, chị Green làm sao lại yếu đuối như anh nói được?

※※※

Lúc đầu tôi không nhịn được muốn nói rằng tôi là giáo viên của Green, nhưng thiếu nữ quyến rũ nhẹ nhàng véo eo tôi, nhắc nhở tôi về thỏa thuận của chúng tôi, vì vậy tôi nhanh chóng thay đổi lời nói.

Thấy thiếu niên mập mạp không còn nói nữa, Green cũng không hứng thú lắm, tâm trạng của thiếu nữ không còn kích động và e thẹn như vừa rồi.

“Fengjiu, đứng lên cho tôi .” thiếu nữ quyến rũ lạnh lùng nói, “Tôi hỏi một chút, nếu như cậu thật sự bắt cóc con gái nhà lành, vậy thì hôm nay cậu hãy nhảy từ nơi này xuống cho tôi!

“Chị Green, em vô tội!” thiếu niên mập mạp sợ tới mức tè ra quần, nhảy ra khỏi tầng hai mươi lăm… Đùa gì vậy?

Thiếu nữ quyến rũ phớt lờ hắn, tự mình bước vài bước và đứng trước mặt cô gái bị trói.

Cô gái bị trói tuy đã choáng váng, nhưng cô cũng biết quyền thế của Green hơn xa so với nam tử mập mạp, thấy Green tiến đến cô cũng ngượng ngùng đứng lên.

“Đừng sợ.” Green nhẹ nhàng muốn cởi sợi dây màu đỏ trên người cô, nhưng nút thắt rất đặc biệt, mấy lần muốn tháo cũng không thể tháo ra.

Thiếu nữ bị trói này vẫn là nhanh lẹ, một đôi tay khéo léo nhanh chóng xoắn mở nút thắt trên dây trói, trong chốc lát đã thoát khỏi sợi dây màu đỏ.

Sợi dây đỏ tuy đã được cởi trói nhưng vẫn phải trễ vài giây để da thịt thắt lại trở về trạng thái ban đầu, tôi nhìn hình ảnh hơi bị nhạy cảm mà thở dài trong lòng: Nếu có người tự chủ hơi kém một chút, tôi sợ họ đã nghiện loại trò chơi SM này rồi!

"Vị tiểu thư này..." Cô gái bị trói quỳ xuống và dùng kính ngữ, "Tôi ... Tôi được Toyohisa tiên sinh thuê tới. Anh ấy yêu cầu tôi giả vờ tập thể dục ở đây, và sau đó anh ấy sẽ bắt cóc tôi vào trong phòng nghỉ, tận hưởng cảm giác hồi hộp kích thích với kỹ năng trói mới học được của anh ấy ... "

Vào lúc thiếu nữ tự cởi dây trói xuống Green kỳ thật cũng có chút hoài nghi đến cùng chuyện này có phải là bắt cóc hay không, lúc này nghe thiếu nữ nói xong thì sắc mặt trắng xanh.

"Hỗn trướng..." Thiếu nữ không biết mình đang mắng ai bằng những lời này, nói xong, thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ xoay người bước nhanh ra khỏi phòng nghỉ, không để ý đến tôi.

Thiếu niên mập mạp thở phào nhẹ nhõm, thấy tôi chưa đi theo liền vội vàng chạy tới, "Đại ca ... mau đuổi theo đi ... Tính khí của chị Green khá là quái dị, nếu lúc này anh không an ủi chị ấy, chút nữa chị ấy sẽ cho anh nếm mùi đau khổ đó."

“Chú em tên là Toyohisa phải không?” Tôi cười, “Nói cho anh biết, tại sao chú em lại nghĩ ra trò xiếc như vậy? Cố tình muốn để cho Green giáo huấn cho chú em một bài học sao?

“Đúng vậy, tiểu đệ là Rokko Toyohisa.” thiếu niên mập mạp cười nói, “Không phải là tiểu đệ muốn làm trò như vậy, mà là gần đây tiểu đệ đã học được kỹ năng trói SM, và mấy lần muốn thử nghiệm với các cô gái trong trường trước đó, đệ bị chị Green phát hiện và bị đánh nhiều lần ... Đệ không còn cách nào khác là thuê chính người dạy trói SM đó và giả vờ đệ bị bắt cóc .. . "

"Người trẻ tuổi bây giờ! Thật khó có thể lý giải được." Tôi lắc đầu, xoay người bước ra ngoài.

……

Thiếu nữ quyến rũ chạy vào thang máy, nhận ra tôi không đi theo, trong lòng nàng chợt cảm thấy hờn dỗi: Bại hoại Tuấn Hùng... đang làm cái gì vậy ... nếu thấy nhân gia bị trò mèo này làm cho xấu hổ thì sao lại không lên an ủi a, nhanh lên một chút đi, nếu không em sẽ bỏ qua cho anh ...

Kết quả là sau hai phút chờ đợi, Green tiếp tục ấn nút mở thang máy nhưng vẫn không thấy tôi đến. Bực tức, tính cách ngoan cố của em ấy vì lý do nào đó lại nảy sinh trong người. Thay vào đó, Green nhấn nút đóng, và cửa thang máy từ từ đóng lại. .

Và ngay lúc cánh cửa chuẩn bị đóng lại, thiếu nữ quyến rũ đột nhiên nhìn thấy tôi từ ngoài bước đến, trái tim của tiểu ny tử nhảy dựng lên, muốn mở cửa nhưng đã quá muộn, sau khi cánh cửa đóng lại thì thang máy đã đi xuống.

Thôi, quên nó đi! Hôm nay anh ấy giúp mình, mình cũng sẽ không giận nữa, sẽ đợi lão sư ngu ngốc này ở dưới ... Green thầm nghĩ như vậy.

Thang máy năm phút sau mới đến tầng 1, có rất nhiều người chen vào , chắn đi tầm mắt của Green.

Khi từ trong thang máy đi ra, thiếu nữ xinh đẹp mới nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi có nụ cười nhàn nhạt, vẻ mặt vẫn ung dung nhìn nàng.

Cái đầu nhỏ của Green chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nàng đã bước đến gần tôi.

Tôi vươn tay ôm nàng một cái thật ấm áp, "Nha đầu ngốc, chạy đi làm cái gì?"

Osaka thuộc Kansai, bây giờ thời tiết tháng sáu không thể nói là rất nóng, nhưng chắc chắn không thể coi là lạnh, nhưng khi thiếu nữ quyến rũ được tôi ôm vào lòng, tôi vẫn cảm thấy một sự ấm áp, không chỉ ở trong cơ thể mà còn ở trong lòng tôi.

"Em làm mọi chuyện rối loạn cả lên, em hiện tại rất xấu hổ nha ..." Green quyến rũ thì thào.

“Không có gì phải xấu hổ khi làm như vậy đâu.” Tôi vòng tay khoác lấy em ấy và bước ra ngoài, “Lão sư rất vui khi thấy tấm lòng của em không bị mê hoặc trước sự giàu có và quyền lực, và hãy dùng khả năng của mình để giúp đỡ người khác. Green, em làm rất tốt! "

Trái tim của Green cảm thấy ngọt ngào, sự ngượng ngùng vừa rồi đã bay xa, nàng lén lút liếc mắt nhìn xung quanh, phát hiện có rất nhiều người đang nhìn mình, cảm thấy ánh mắt ghen tị của người khác, và thiếu nữ quyến rũ càng dựa sát vào người của tôi hơn, thẳng đến nhà hàng khi nãy nàng mới dừng lại.

Khi đang đứng ở cửa ra vào để cởi giày, thiếu nữ quyến rũ vẫn không muốn rời khỏi vòng tay tôi, đột nhiên cảm thấy điều gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía trước, và đột nhiên phát hiện Takako cách cửa ra vào một mét đang nhìn hai người chúng tôi cùng với một nụ cười.

"A ... Dì Takako ..." Bên ngoài Green rất uy phong, nhưng đối mặt với thiếu phụ xinh đẹp này nàng vẫn còn nét ngây thơ của một cô gái, Green đột nhiên đứng thẳng dậy thoát khỏi vòng tay của tôi, và nhảy đến bên cạnh Takako. Ai tinh mắt cũng có thể nhận ra thiếu nữ quyến rũ ấy lại có sự e dè, hồi hộp của tình yêu của một thiếu nữ đang lưu luyến tình cảm.

"Cả hai đi hồ nháo ở nơi nào vậy? Đồ ăn đã chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu người ăn mà thôi! Muốn ra ngoài thì phải nói cho dì biết chứ!" Takako quở trách Green rồi dẫn chúng tôi về phòng lúc nãy. .

Trên bàn đã bày đầy đủ các loại món ăn, trước khi bước đến bàn, một mùi thơm nồng nặc lan tỏa, những món ăn Nhật Bản được bày biện một cách tinh tế, tỉ mỉ trong hai mươi loại bát đĩa .

"Chúng ta bắt đầu đi..."

Khi Takako ra khỏi phòng và chỉ còn lại hai chúng tôi, Green nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt sáng ngời, trên tay em ấy cầm hai chén rượu sake nóng, một chén cho tôi và một chén cho em ấy.

Lúc này, Green không giống một thiếu nữ mười bảy tuổi chút nào, mà giống như một mỹ nữ có nét trưởng thành và quyến rũ, tỏa ra hương thơm quyến rũ.

Nghĩ đến em ấy là học trò của mình, tôi hít một hơi thật sâu và đôi mắt trở nên bình tĩnh, "Cạn ly... Vì Green của chúng ta ngày càng xinh đẹp và trưởng thành hơn ..."

"Em đã là người lớn rồi ..." Green hờn dỗi phản bác lời tôi nói, nhưng em ấy đã nâng cái cổ trắng như tuyết của mình lên, và cùng với tôi, để rượu sake ấm nóng chảy xuống cổ họng của cả hai...

Bạn đang đọc Nữ giáo tiên sinh (Bản dịch) của michanll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dungtinrum
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.