Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cà phê và trà sữa

Phiên bản Dịch · 4155 chữ

Tập 6: Thân phận lộ ra ánh sáng

Giới thiệu nội dung

Cuộc điều tra về vụ đầu độc gặp rất nhiều trở ngại, "Công lý Thánh chiến đoàn" xuất động lần nữa, và lại một cảnh quay tuyệt vời được chiếu trên tivi của tất cả người dân Nhật Bản ...

Người đàn ông của chính nghĩa, Kobayashi Ren, ông chủ Tập đoàn Yamaguchi Aoki Rigao, giám đốc điều hành cấp cao của Công ty sữa Yukiji Rushi, và hàng nghìn người đã chiến đấu quyết liệt tại tòa cao ốc Yukiji Rushi!

Danh tính thực sự của "Công lý Thánh chiến đoàn" trong lúc vô tình bị vạch trần, nhưng trong dự liệu lại mang đến cho Liễu Tuấn Hùng một mỹ thiếu nữ hiến thân...

Giới thiệu nhân vật

Ito Maika, một nữ y tá cực kỳ xinh đẹp tại Bệnh viện Thành phố Osaka, sắc sảo và có năng lực, có trực giác xuất chúng.

Kunihisa Ishikawa - Chủ tịch Giám đốc đại diện tập đoàn sữa Yukiji Rushi, một lão đầu tử cường ngạnh.

Aoki Ritaka - người đứng đầu đóng giữ băng đẳng Yamaguchi khu vực Kansai, anh trai của thủ lĩnh băng đảng Yamaguchi.

Dịch giả: Nguyễn Dũng ( ゜ω゜)ゝ

Kagekatsu Nagatsuka là phó thống đốc của toàn tỉnh Osaka, còn vợ ông là con gái duy nhất của một tập đoàn tài phiệt lớn, có thể gọi là địa đầu xà vùng Osaka cũng không ngoa, mà một người mạnh mẽ như vậy, bởi vì đã cứu mạng sống của con gái duy nhất của ông, vậy nên nếu giao cho mình một công việc để làm, có lý do gì để không làm việc chăm chỉ để hoàn thành công việc được giao hay sao?

Để ông ta điều tra, vụ đầu độc sẽ sớm được đưa ra ánh sáng, cũng có thể giảm bớt lo lắng của tôi.

Mấy thiếu nữ vô cùng thiện lương, ban đầu định đến cố đô Nara vào buổi chiều, nhưng sau khi nghe nói việc này, tất cả đều thúc giục tôi mau đến xem những đứa trẻ tội nghiệp đó.

Ba tiểu mỹ nhân đều là vợ ngoan của tôi, nhưng thân phận khác của các nàng lại là học trò của tôi, cũng giống như Green, các nàng nếu đến bệnh viện thăm mấy đứa trẻ, bồi dưỡng nâng cao giá trị đạo đức, triết lý sống, ta tất nhiên rất vui vẻ mang theo các nàng đi đến đó.

Chẳng mấy chốc, chiếc xe Mercedes Benz của Green đã đến bãi đậu xe của bệnh viện thành phố Osaka, lúc nãy khi đi ngang qua cổng bệnh viện, chúng tôi không hề để ý đến phóng viên hay máy quay phim, điều này khiến tôi có chút lắc đầu, tình hình như vậy hẳn là một kiểu che giấu tin tức, hoặc phong tỏa tin tức.

Green đưa chúng tôi lên tầng 21. Bắt đầu từ nơi này, ba tầng là phòng chăm sóc đặc biệt vô trùng, Kagekatsu Aya ở tầng 21, và bọn trẻ ở tầng hai mươi hai. Chúng tôi đi qua hành lang bên ngoài và đến quầy thông tin ở cửa ra vào, một cô y tá xinh đẹp đứng lên cùng với nụ cười, "A, tiểu thư Green, cô đến rồi! Cô đến đây để gặp tiểu thư Aya à?"

“Không chỉ Aya, tôi nghe một người bạn nói rằng có 58 đứa trẻ bị đầu độc tập thể sáng nay, và tôi cũng muốn đến xem.” Lu nhẹ nhàng nói.

"Ha ha, nguyên lai là tiên sinh cũng đã nói cho cô rồi..." Nữ y tá xinh đẹp lộ ra vẻ hâm mộ, "Tiểu thư Green, có cơ hội, cô nhất định phải mời tiên sinh tới, chúng tôi đều muốn nhìn thấy ngài ấy và lắng nghe những hiểu biết về y học của anh ấy."

"Ngày hôm qua ngai ấy không đến phòng chăm sóc đặc biệt sao? Cô chẳng lẽ không có nhìn thấy sao?" Thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ nói ra chi tiết, đây cũng là điều khiến nữ y tá xinh đẹp càng thêm tin tưởng.

Nhưng nữ y tá xinh đẹp sao có thể nghi ngờ trình độ thân mật giữa tôi và cô ấy ? Ai cũng biết rằng chính tiểu thư Green này đã mời vị bác sĩ siêu bí ẩn vào đầu giờ hôm qua để ca mổ trong hai ngày này diễn ra suôn sẻ. Ai cũng đều cảm kích ngài ấy!

“Lúc đó mọi người đều bận rộn, ai dám nhìn trộm!” Nữ y tá xinh đẹp bĩu môi, “ Đợi đến khi chúng tôi làm xong, ngài ấy lại vào phòng mổ, mổ xong liền chạy đi không nói một tiếng nào ...... Haizz, tôi chưa từng thấy có người không thích giao du nhiều như vậy, thật sự là không màng tiền bạc danh tiếng! "

Bốn tiểu mỹ nhân mỉm cười đầy ẩn ý, ​​nghĩ rằng anh ấy là bạn tốt của Tuấn Hùng, tất nhiên cũng giống như Tuấn Hùng, anh ấy không thích danh lợi mà chỉ thích làm một số việc thiện thiết thực.

“Nhắc đến tiên sinh, thật đúng là không tầm thường!" Nữ y tá xinh đẹp nghiêm nghị nói, " Rạng sáng hôm nay bác sĩ và y tá đi theo ngài ấy phẫu thuật, bởi vì mệt quá mức mà đã có 10 người ngã xuống, hiện tại còn nằm truyền dịch . Nhưng tiên sinh là người mệt mỏi nhất, liên tục kiểm tra và giải phẫu nhiều như vậy , đây là thiêu đốt sinh mệnh cứu người a!"

Nữ y tá xinh đẹp nói hơi khoa trương một chút, sau hơn mười năm rèn luyện, tôi đã có chân khí bảo vệ thân thể, tôi mệt mỏi, nhưng vẫn chưa đến mức thiêu đốt tính mạng, ngồi điều tức thì vẫn có thể phục hồi trong vài giờ.

Green sớm từ trong miệng tôi biết vị bác sĩ thiên tài vừa rồi mệt mỏi không tốt, lập tức nói: "Đừng lo lắng, hiện tại ngài ấy không sao, nhưng cần nghỉ ngơi vài ngày."

“Vâng, hẳn là vậy.” Nữ y tá xinh đẹp dường như cũng muốn thăm hỏi tôi một chút, nhưng lại quá xấu hổ không nói nên lời.

“Tôi và các bạn của tôi muốn vào xem Aya, và những đứa trẻ đó, không biết có thể chứ?” thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ lập tức nói ra yêu cầu của mình.

“Nếu là của người khác, đương nhiên không được phép, nhưng cô Green là bạn của tiên sinh, tự nhiên có thể." Nữ y tá xinh đẹp mỉm cười nói, "Chỉ cần mọi người mặc quần áo vô trùng là được rồi."

※※※

Một lúc sau, bốn tiểu mỹ nhân sau khi mặc áo quần và đeo khẩu trang vô trùng màu trắng, bước vào phòng chăm sóc vô trùng đặc biệt.

Tôi nói rằng mình không được khỏe muốn ra ngoài ngồi một lát, tất nhiên là ba cô vợ nhỏ đang cười khúc khích, tưởng rằng đêm qua đã ép khô tôi, nhưng Green lại nghĩ hôm nay em ấy triền miên với tôi, tưởng tôi chưa được phát tiết, cho nên tinh thần mới không được tốt.

Vì vậy, các thiếu nữ xinh đẹp không hề ép buộc mà tươi cười bước vào trong, tôi thì ngồi xuống chỗ chiếc ghế bên cạnh quầy thông tin, mua một ly cà phê và trà sữa, uống một cách từ tốn. Cà phê và trà sữa ở đây không tệ, sáng nay nữ y sĩ xinh đẹp cho tôi một cốc, có mùi thơm dễ chịu, không giống như mua ở máy bán hàng tự động.

Một lúc sau, một số bác sĩ và y tá bước ra từ thang máy của một bệnh viện khác, họ đang nói chuyện gì đó dọc đường và đã mặc quần áo và khẩu trang vô trùng, ngay lập tức vào phòng chăm sóc đặc biệt. Trong số đó có Akira Tominaga.

Có tổng cộng 36 đứa trẻ cần được phẫu thuật ngay lập tức, và tôi đã chọn ra 8 trong số những đứa trẻ nghiêm trọng nhất, và số còn lại là các bác sĩ từ Bệnh viện Thành phố Osaka chịu trách nhiệm phẫu thuật.

Nói tóm, những đứa trẻ cuối cùng đã được cứu sống, nhưng ngoài tám đứa trẻ được tôi chăm sóc cẩn thận, và hai đứa trẻ không cần phẫu thuật theo chỉ dẫn của tôi, còn rất nhiều đứa trẻ khác nghe nói đã cắt bỏ một phần ruột, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng hệ tiêu hóa sau này chắc chắn sẽ bị tổn hại rất nhiều.

Đáng thương nhất là tuổi tác của chúng còn quá nhỏ, lớn nhất chỉ mới 11 tuổi, con đường đời sau này dài đằng đẵng không chừng sẽ chịu đủ khổ cực, đây mới là điều khiến tôi và các tiểu mỹ nhân phẫn nộ.

"Tiên sinh?"

Trong khi tôi đang cúi đầu trầm tư, một tiếng kêu duyên dáng phát ra ở bên cạnh tôi. Tôi giật mình, nhìn lên và thấy một mỹ nhân thanh tú động lòng người đang đứng ở trước mặt.

Dưới hai hàng lông mày lá liễu cong vút, đôi mắt sáng long lanh, thanh tú trong veo như pha lê khiến nàng trở nên rất xinh đẹp, khả ái.

Đại mỹ nhân đang mặc một chiếc áo phông bó sát màu vàng nhạt và một chiếc quần jean màu xanh da trời, cánh tay trắng như tuyết mềm tựa như không xương, nhũ hoa căng mịn trên ngực, đôi chân thon và tròn, đôi chân hếch lên và bờ mông sung mãn căng lên, không một chỗ không đẹp.

Lúc này tôi mới nhận ra cô ấy, cô ấy chính là nữ y tá đã mời tôi đi uống cà phê và trà sữa sáng nay, nhưng tôi vẫn bình thản nói: “ Thật xin lỗi, tiểu thư, cô gọi tôi à?

Lúc tôi là bác sĩ Nake, giọng nói của tôi hoàn toàn khác với tôi bây giờ, giọng nói của Nake lạnh lùng và thờ ơ, trong khi giọng nói của tôi rõ ràng và đều đều, và đương nhiên có thể phân biệt rõ ràng. Chưa kể, ngoại hình thật của tôi rất đẹp trai, trong khi bác sĩ Nake lại là một người đàn ông có vẻ ngoài thô kệch.

"A, thực xin lỗi ..." Khi nhìn lên, nữ y tá mới biết không phải là cùng một người, giọng nói cũng khác, nàng nói lời xin lỗi, "Tôi nhận nhầm người."

"Tiểu thư, cô đến đây để gặp bạn bè à?"

“Không, tôi là y tá của bệnh viện.” Vẻ thất vọng thoáng qua trên mặt nữ y tá, “Thực xin lỗi, tôi đi đây”.

"Gấp gáp như vậy làm gì? Tiểu thư xinh đẹp, tôi muốn mời cô ly cà phê và trà sữa, được chứ?" Tôi cười nhẹ.

Nữ y tá khẽ cau mày, đang định mắng tôi lỗ mãng, nhưng ánh mắt khẽ đảo, nàng chợt phát hiện người đàn ông này đang cầm cốc với tư thế giống hệt như khi tiên sinh cầm cà phê và trà sữa sáng nay.

Không hiểu sao trong lòng nàng lại nảy ra một ý nghĩ khó tin và kỳ quái, chính ý nghĩ này đã khiến nàng từ bỏ ý định rời đi ngay lập tức, nhẹ nhàng ngồi xuống.

“Một ly trà sữa, cám ơn.” Nữ y tá nói yêu cầu của mình bất chấp ánh mắt ngạc nhiên của y tá đối diện.

Nữ y tá xinh đẹp ở quầy thông tin đối diện tuy duyên dáng, đáng yêu nhưng cũng kém người bên cạnh tôi một hai bậc.

Có trời mới biết, nữ y tá trước mặt có tiếng xưa nay chưa từng hẹn hò với ai, quy củ như một tiểu nữ sinh đáng yêu, thậm chí còn bỏ qua đồng nghiệp nam, huống chi là chấp nhận những cuộc trò chuyện từ người lạ chưa gặp một lần.

Làm sao tôi biết được những lý do này, từ những điều cô ấy tiết lộ sáng nay, tin tức của cô gái này rất có cơ sở, nên tôi chỉ muốn hỏi một số thông tin của cô ấy chứ không có ý với cô ấy.

Một phút sau, tôi mang ly trà sữa từ máy bán hàng ra, nhưng đó không phải là ly cà phê trà sữa trên tay mà là ly tôi đã thấy nàng uống sáng nay.

Đây hoàn toàn là hành vi trong tiềm thức, trong máy bán trà sữa có tám hương vị khác nhau, tôi cũng không nghĩ nhiều, nghĩ đến sáng sớm cô ấy uống gì, nên tôi mua gì đó cho cô ấy.

"Cảm ơn ..." Nhìn ly trà sữa tôi mang tới, trong mắt cô y tá đột nhiên lộ ra vẻ kinh tâm động phách, khiến tôi nhất thời ngơ ngác.

Tôi không biết, nhưng nữ y tá lại biết máy bán hàng tự động trong bệnh viện cũng có đồ uống tương tự nhau, để giảm bớt mệt mỏi cho bác sĩ và y tá, trong máy có sáu loại cà phê trà sữa và tám loại trà sữa thông thường.

Bây giờ chẳng những vị bác sĩ thần bí mua cho nàng uống vào buổi sáng sớm lại quá trùng hợp với tôi. Thường thì nàng không thích uống loại trà sữa này, vì nó quá ngọt , nhưng vì sáng nay nàng quá mệt, bấm nhầm nút mới mua loại trà sữa này.

Cầm ly trà sữa, nữ y tá vui vẻ nhấm nháp, ý nghĩ trong đầu mơ hồ trở nên rõ ràng, tuy rằng sửng sốt nhưng với trực giác siêu phàm của mình, nữ y tá cảm thấy trực giác của mình đã đúng.

Tôi có chút bối rối, nguyên bản nữ y tá dường như không muốn để ý đến tôi, nhưng cô ấy lập tức trở nên ngoan ngoãn như vậy, với thái độ của một cô gái nhỏ, khiến tôi trong tiềm thức nghĩ rằng mình đã bị lộ tẩy rồi à.

Không trách tôi đa nghi, vì mong mình đẹp trai hơn Phàn An và Tống Ngọc, vừa phát ra tiếng động, hàng ngàn cô gái sẽ tự động hiến thân... Suy nghĩ như vậy cũng chỉ có thể được nghĩ bởi mấy thằng điên, còn Liễu Tuấn Hùng tôi thì rất bình thường.

Nhưng đồng thời cũng rất tự tin, lúc này không chỉ ngoại hình thay đổi mà giọng nói cũng trở lại như cũ, thậm chí thân hình cũng không cường tráng như bác sĩ Nake, ai mà nhận ra chúng tôi là cùng một người, nếu có thể nhận ra thì nhất định tôi sẽ vô cùng bội phục.

Suy nghĩ của tôi rất logic và hợp lý, không ai có thể nhận ra tôi qua những phương diện này, nhưng nữ y tá đã mơ hồ đoán ra thân phận của tôi với ly trà sữa bằng trực giác nhạy bén của mình - điều này có một số yếu tố may rủi và có một số giả thiết táo bạo trong đó. Nhưng điều chắc chắn là lúc này nữ y tá cũng không dám chắc 100% rằng mình chính là siêu bác sĩ bí ẩn đó.

“Anh là người nhà của bệnh nhân?” Nữ y tá quyết định chủ động, thì thào nói: “Hay là anh trai của mấy đứa trẻ hôm qua được gửi đến?

"Không." Tôi đang lo tìm không thấy cơ hội mở miệng, vì vậy tôi tiếp lời nói, "Lần này, tôi đang cùng bạn bè đến gặp tiểu thư Kagekatsu Aya, người bị thương trong một vụ tai nạn xe hơi ngày hôm qua, và nhân tiện, tôi cũng nhìn thấy những đứa trẻ bị trúng độc ... ... Nói thật với cô, bác sĩ thực hiện ca phẫu thuật ở đây không chỉ là bạn của Takahashi Green, mà còn là bạn của tôi. "

"Ồ ... chính là ... Vậy ra anh cũng biết tiên sinh...." Nữ y tá cười vui vẻ vươn một tay ra, "Tôi là Ito Maika, còn anh là?"

“Tôi là Liễu Tuấn Hùng.” Tôi do dự một lúc, và sau khi bắt lấy bàn tay mềm mại của cô ấy, tôi thu lại.

Dừng một chút, tôi lại nói, "Tiểu thư Ito, tôi có thể hỏi bọn trẻ đã tốt hơn chưa?"

“Bạn của anh không nói cho anh biết à?” Zhenjia nhìn tôi một cách kì lạ.

"Anh ấy chỉ nói về những đứa trẻ mà anh ấy phụ trách, không nói về tình hình của 27 đứa trẻ còn lại." Tôi ôn tồn nói, "Anh ấy không thích danh lợi, vì vậy tôi nghe nói rằng anh ấy đã bỏ đi sau khi phẫu thuật, và cũng không có thời gian để đi hỏi thăm. "

Maika nhẹ nhàng gật đầu, "Mấy đứa trẻ đều ổn, nhưng một số bị tổn thương nhiều do thao tác không chính xác, nhưng may mắn là vẫn an toàn và không có gì nguy hiểm xảy ra."

“Ồ, thật tuyệt.” Thở phào nhẹ nhõm, thay đổi câu hỏi nói: “Cha mẹ của các em ấy vẫn đang đợi ở bên ngoài?

“Không, ở phòng chăm sóc đặc biệt rất an toàn, và vì ca mổ đã thành công nên không có gì phải lo lắng cả.” Maika cười, “Nhưng họ đã rất mệt sau khi đợi đến sáng nay, và một số người trong số họ vẫn còn ở đây. Một vài người đang ngủ trong phòng khách! "

“Cô Ito, vụ ngộ độc thực phẩm tập thể của học sinh tiểu học chắc là chuyện lớn rồi, sao bây giờ tôi vẫn chưa thấy bản tin nào liên quan?” Tôi chậm rãi hỏi, “Nếu không phải bạn tôi nói thì tôi vẫn sẽ không thể tin được rằng một bệnh viện thành phố Osaka bình lặng như vậy lại tiếp nhận nhiều học sinh tiểu học bị ngộ độc đến vậy. "

Maika trong lòng âm thầm cười một tiếng, nghiêm túc thở dài, "Tiên sinh sáng sớm gặp tôi cũng nhờ tôi giải thích với trưởng khoa, trưởng khoa nghe nói đó là lệnh của tiên sinh và ngài ấy đã lập tức gọi cho đồn cảnh sát và Cục kiểm tra thực phẩm, và bên kia nghe cũng rất xem trọng và nói họ rằng sẽ điều tra ngay lập tức. "

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó liền không có gì hết..." Maika cười khổ, "Tôi đã gọi điện thoại đến đài truyền hình Osaka và họ nói sẽ đến phỏng vấn, nhưng ..."

Maika chưa nói hết lời, nhưng tôi đã biết rằng không có ai đến từ đài truyền hình.

Phải nói rằng trước đây, tôi chỉ nghi ngờ sữa có gì đó không ổn, bây giờ, tôi gần như chắc chắn rằng sữa mà học sinh tiểu học uống phải có gì đó không ổn! Và quy mô của công ty sữa này chắc chắn không nhỏ, nếu không, nó sẽ không có khả năng ngăn chặn tin tức.

Tôi gật đầu: “Vậy hôm nay có đứa nhỏ nào bị ngộ độc thức ăn được đưa vào viện không?”.

“Theo khoa ngoại bên kia nói, có vài đứa, nhưng không nhiều, tình huống không nghiêm trọng, có thể truyền dịch điều trị.” Maika đáp.

"Có bệnh viện nào khác không?"

“Tôi một mực ở nơi này và tôi không có thời gian để tìm hiểu về các bệnh viện khác.” Maika nhếch môi đầy đáng yêu và nghi ngờ nói, “ Liễu tiên sinh, sao anh lại hỏi chi tiết như vậy, anh có phải là phóng viên không? "

“Tôi không phải phóng viên, tôi chỉ quan tâm đến bọn trẻ.” Tôi nói một cách dửng dưng.

Maika cũng sẽ không nói với tôi, với tư cách là một người bình thường, làm sao có thể hỏi cặn kẽ như vậy, từ khía cạnh này, một lần nữa chứng minh rằng những gì cô ấy nghĩ là không sai.

“Chà… tôi thức khuya trực ban gần 20 giờ, bây giờ phải về nghỉ ngơi.” Maika vươn vai, lộ ra vẻ quyến rũ, “ Liễu tiên sinh, anh không phải là người Osaka à?”

"Đúng, tôi làm việc ở Tokyo."

"Anh đến Osaka để du lịch sao?"

"Vâng, với bạn bè."

“Có muốn rủ tôi đi chơi không?” Maika chớp chớp mắt, vươn đầu lưỡi hồng hồng liếm môi rất quyến rũ , “Tôi là một hướng dẫn viên du lịch tốt đó nha!"

Ta vốn không hiểu đại mỹ nhân đang suy nghĩ chuyện gì, do dự một hồi, sau đó lắc đầu, "Thời gian của tôi có chút eo hẹp, lần sau có cơ hội chúng ta sẽ nói chuyện sau!"

Maika không nhận ra mình đang có chút tức giận, đây là lần đầu tiên nàng muốn hẹn hò với một người đàn ông nhưng lại bị từ chối. Nhưng sau khi nghĩ lại, Maika lại mỉm cười: Nếu thật sự là tiên sinh, thì một người vĩ đại như vậy không tham lam sắc đẹp là chuyện bình thường ...

Nghĩ đến đây, mỹ nhân đưa mắt cười một tiếng, "Tốt, lần sau gặp lại nói chuyện tiếp... Liễu tiên sinh, tôi nghĩ chúng ta có duyên phận..."

Nhìn mỹ nữ rời đi, tôi chậm rãi thu hồi ánh mắt, trong lòng có chút tự đắc: Không có cách, ai bảo mình hấp dẫn như vậy? Chỗ nào cũng có mỹ nữ thích a!!

……

Sau nửa giờ trôi qua, bốn tiểu mỹ nhân mới ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt.

Lúc này, tôi đã đứng bên quầy thông tin, trò chuyện với nữ y tá xinh đẹp từ lâu. Cô ấy đâu phải là đối thủ của tôi, sau một hồi tôi cũng đã biết chuyện riêng tư về số đo của cô ấy, v.v ... Nếu cho tôi thêm mười phút nữa, tôi sợ cô ấy ngại ngùng cho địa chỉ căn hộ của mình, có thời gian buổi tối đã đi một trò chuyện chuyên sâu với cô ấy rồi =))).

Khi các thiếu nữ xinh đẹp bước ra, vừa hay nhìn thấy nữ y tá xinh đẹp bị tôi trêu chọc cười khúc khích, ánh mắt tràn đầy xuân tình khi nhìn tôi làm cho ba cô vợ nhỏ hết sức tức giận, nghĩ thầm đây là chồng của chúng ta, làm sao có thể đến phiên nữ nhân này thò một chân vào.

Tuy nhiên, trước khi các nàng kịp di chuyển, thiếu nữ quyến rũ và xinh đẹp bên cạnh đã không thể nhịn được, nàng bước đến gần tôi nhanh hơn cả ba một bước, nắm lấy cánh tay tôi và nói một cách ấp úng, "Anh yêu, anh đang nói gì vậy?"

Nữ y tá xinh đẹp biết thân phận của Green, thấy nàng giống như gà mái sắp đánh nhau, nào còn dám cùng tôi nói giỡn nên nhanh chóng thu lại nụ cười, trở nên nghiêm túc.

“Đừng nghịch ngợm.” Tôi âu yếm sờ sờ đầu của nàng, “ Đều nhìn qua rồi?

"Ừm ..." Green nũng nịu tựa ở trong ngực tôi, "Chúng ta quay trở lại xe rồi nói chuyện , em rất mệt mỏi ..."

Không hiểu Green đang nghĩ gì trong đầu, tôi ngẩng đầu cười với nữ y tá xinh đẹp, "Lần sau chúng ta lại tiếp tục trò chuyện nhé!"

Cô y tá xinh đẹp đỏ mặt nói một cách ngượng ngùng: "Tốt!"

Vừa rồi tôi đang thảo luận với nữ y tá xinh đẹp, là bộ phận nào gợi cảm nhất trên cơ thể, nữ y tá xinh đẹp biết rõ, tốt hơn hết là đừng để cho Green biết dạng chủ đề kiểu này.

Mãi cho đến khi chúng tôi bước ra khỏi hành lang, đôi mắt của nữ y tá xinh đẹp mới giãn ra.

Hít vài hơi, nữ y tá xinh đẹp nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, tim lỡ nhịp: Tiểu thư Green đang hẹn hò với người thanh niên đẹp trai này sao? Biểu hiện thân thiết như vậy, còn giống như sợ người yêu của mình bị giật mất ... Nếu như nói ra ngoài thì chắc chắn sẽ là một câu chuyện phiếm lớn!

Nhưng nữ y tá xinh đẹp cũng biết mình không được nói những lời này, nếu không sẽ chọc giận gia đình cô Green, chẳng những người thanh niên mà cô rất thích sẽ gặp xui xẻo, mà cô cũng gặp xui xẻo lây.

Đáng tiếc... trong lòng nữ y tá nhộn nhạo nhưng không tài nào dứt ra được ...

Bạn đang đọc Nữ giáo tiên sinh (Bản dịch) của michanll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dungtinrum
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.