Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm cơ của mỹ nhân

Phiên bản Dịch · 2793 chữ

Trên tầng 22 và 23, 58 đứa trẻ đang tĩnh dưỡng trong phòng phục hồi sức khỏe.

Tôi đi hết đường, mấy đứa nhỏ trong phòng lần lượt vào kiểm tra, một lúc sau có bảy tám bác sĩ và y tá đi theo, có thể điều chỉnh bất cứ lúc nào theo yêu cầu của tôi.

Đến hôm nay, hầu hết tình trạng của các em đã ổn định, tôi không cần phải bắt mạch nữa, tôi chỉ dùng phương pháp “nhìn và nghe”, kiểm tra mạch khi những đứa trẻ sẽ suy yếu, còn lại nhìn dụng cụ sẽ biết được tình hình.

Quá trình kiểm tra qua được một nửa, Akira Tominaga đến sau khi nghe tin tôi đến thăm bọn trẻ, kể cho tôi nghe những hiểu biết , một bên nói phát hiện mà mình khó hiểu.

Tôi vẫn đáp lại những câu hỏi của anh ta bằng một giọng lạnh lùng, tôi không nói nhiều, nhưng từng câu từng chữ đều khiến mọi người như chợt bừng tỉnh.

Dần dần, ngoài Akira Tominaga, nhiều bác sĩ cũng nêu ra những khó khăn mà họ gặp phải khi chữa bệnh cho mấy đứa trẻ và xin tôi lời khuyên. Từ phương pháp dao mổ, điểm cắt, độ tinh tế, đến số lượng và sự kết hợp của thuốc, tất cả mọi thứ đều được hỏi ra.

Nhưng đối với tôi, đây không phải là những bài toán khó, mỗi câu có thể được giải thích rõ ràng trong một vài câu, tuy nhiên để hiểu vấn đề này như thế nào thì cần bọn họ tự tìm hiểu và tự nghiên cứu.

Đương nhiên, mọi người cầm giấy bút viết ra từng câu từng chữ, để sau này dù không hiểu ngay tại chỗ cũng có thể tìm hiểu lại. Mặc dù vậy, tôi vẫn phải mất hơn hai tiếng đồng hồ để xem tình hình của 58 đứa trẻ, các bác sĩ và y tá phía sau tôi đã mệt đến mức hai chân bất lực và gần như ngã quỵ xuống, còn dáng vẻ của tôi vẫn trầm ổn như vậy.

Tình trạng của bọn trẻ lần này tốt hơn ngày hôm qua rất nhiều, nên không nhìn thấy một chút mệt mỏi nào trong mắt tôi. Phong thái điềm đạm như vậy đã thu hút được sự ngưỡng mộ của các bác sĩ và y tá.

Cho đến lúc này, họ mới biết rằng danh hiệu "Thần y ma quỷ" mà đồng nghiệp đặt cho vị tiên sinh này chính là đại biểu cho nghị lực và sức mạnh phi thường và thực lực của hắn.

……

Vốn dĩ tôi định rời đi sau khi kiểm tra, nhưng Akira Tominaga giọng thỉnh cầu, nói rằng còn điều cần thỉnh giáo. Tôi suy nghĩ một chút, đáp ứng anh ta, cởi chiếc áo choàng phẫu thuật vô trùng, và theo anh ta vào văn phòng của mình.

Maika không biết sao đi vào cùng tôi, khi tôi nhìn cô ấy, đại mỹ nhân nhún vai một cách tinh nghịch, xinh xắn đến mức làm cho người ta không đành lòng trách cứ.

Akira Tominaga lấy ra một túi hồ sơ dày từ ngăn kéo bên cạnh và đưa cho tôi, "Thưa ngài, hãy xem phim chụp X-quang của người này."

Tôi cầm nó trên tay và thấy có hơn ba mươi tấm phim đen cứng, tất cả đều chụp đầu gối của một người phụ nữ. Từ ảnh chụp X-quang, đầu gối của người phụ nữ vốn đã rất mỏng manh, có thể thấy rõ dấu vết của nhiều cuộc phẫu thuật.

Đặt tấm X-quang xuống, tôi hỏi, "Cô gái này có phải là vận động viên không? Tuổi tác cũng không lớn."

“ Đúng vậy.” Akira Tominaga nghiêm nghị nói, “Cô ấy là một vận động viên bóng chuyền trẻ tài năng, nhưng những chấn thương thường xuyên gần như đã hủy hoại cô ấy”.

“ Không phải gần như, là đã hủy đi thì đúng hơn.” Tôi chỉ vào một trong những bức ảnh chụp X-quang, “Khung và mô mềm của cô ấy đã xẹp xuống, và hai chỗ này rất mỏng manh nên ngay cả việc phẫu thuật cũng gần như không thể. Nếu cứ tiếp tục như thế này, sau này đừng nói bất kỳ bài tập nào, ngay cả việc đi lại như người bình thường cũng là điều không thể ”.

“Không còn cách nào khác sao?” Akira Tominaga thở dài, “Đây là bệnh nhân của một người bạn tôi. Cô ấy là một vận động viên bóng chuyền rất giỏi. Mới 20 tuổi, nhưng cô ấy đã bị chấn thương hàng chục lần. chính bạn tôi mổ cho cô ấy, nhưng lần này cô ấy lại bị thương, nhưng bạn tôi không dám mổ cho cô ấy nữa, nên anh ấy mang X-quang đến cho tôi, mong rằng tôi có thể tìm thấy bác sĩ nổi tiếng vùng Kansai nghĩ cách. "

Tôi suy nghĩ: "Người phụ nữ này đã bị thương nặng như vậy rồi, tại sao phải chữa khỏi bệnh và lại bị đưa ra sân đấu nhận thêm tra tấn? Tốt hơn hết là nên sống một cuộc sống bình thường. Theo hoàn cảnh của cô ấy, miễn là không có tập luyện và thi đấu nhiều, đi bộ bình thường hoặc thậm chí chạy hẳn là không có vấn đề. "

“A?” Maika ngạc nhiên thốt lên, “Bác sĩ Tominaga, nữ vận động viên bóng chuyền mà anh đang nói đến là cô tiểu thư Mako, phải không?”

“Đúng, là cô ấy!” Akira Tominaga gật đầu.

“Vậy thì cô ấy thực sự rất đáng thương!” Maika tiếc nuối nói, “Tôi biết rằng cô ấy bị thương nặng và chưa bao giờ có thể tham gia cuộc thi. Bây giờ tôi mới biết rằng vết thương của cô ấy nghiêm trọng hơn chúng tôi nghĩ.”

Khi hai người họ nói điều này, tôi chợt nhớ ra trên đường trở về từ Hanami lần trước, mấy cô vợ nhỏ cũng đã thảo luận về cô gái này, không phải tình huống được đề cập lúc đó giống hệt như lần chụp X-quang này sao?

Tominaga tiếp tục: "Bạn của tôi đã là chuyên gia chỉnh hình giỏi nhất ở Nhật Bản, và anh ấy đã gặp rắc rối với điều này trong một thời gian dài. Liệu anh ấy có nên thực hiện phẫu thuật cho tiểu thư Mako không?"

“Tập thể dục có thể là một sở thích hoặc một công việc và theo đuổi, nhưng không bao giờ có thể thay thế được sức khỏe.” Tôi lắc đầu và nói, “Theo dấu vết của những lần phẫu thuật trước, cô ấy có thể phẫu thuật nhiều nhất một lần nữa, và khả năng chịu đựng giảm đi rất nhiều, không chịu được những va chạm quá dữ dội trên sân, điều đáng sợ hơn là một khi mô mềm và sụn lại bị vỡ, xương bánh chè sẽ nát hoàn toàn, khó liền lại, ngay cả đứng thẳng lên cũng sẽ rất khó khăn trong tương lai. ”

Maika nhìn tôi đầy mong đợi và nói, "Còn đề nghị của ngài thì sao, tiên sinh?"

Tôi nói nhẹ: "Đừng phẫu thuật nữa, hãy sống như một người bình thường, để có thể duy trì sức khỏe một cách tối đa. Chỉ có sống lành mạnh thì mới cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống."

“Tôi hiểu.” Akira Tominaga chăm chú gật đầu, “Cảm ơn tiên sinh chỉ điểm."

※※※

Sau đó Akira Tominaga hỏi tôi một số kinh nghiệm trong việc chăm sóc những đứa trẻ bị ngộ độc.

Cuối cùng, mười phút sau, khi tôi bước ra khỏi văn phòng của Akira Tominaga, tôi nhìn thấy một đại mỹ nhân trong chiếc áo phông bó sát màu tím và quần jean xanh da trời, đang ngồi trên ghế salon và ngâm nga một bài hát.

Khi cô ấy nhìn thấy tôi, đại mỹ nhân ngay lập tức đứng dậy và cười tủm tỉm nói, "Tiên sinh."

Tôi khẽ liếc cô ấy, gật đầu về phía cô ấy rồi đi về phía thang máy bên cạnh.

Maika đi theo tôi vào thang máy.

“Cô đi theo tôi làm gì?” Tôi nói mà không nhìn cô ấy.

"À, là như thế này. Hôm qua, Liễu Tuấn Hùng, bạn của anh đã cố gắng hẹn hò với tôi, lúc ấy tôi chưa có đáp ứng, hiện tại đang quyết định cho anh ta một cơ hội. Ngài đã là bằng hữu của anh ta, có thể dẫn tôi đi gặp anh ấy có được hay không?"

Lời nói vô nghĩa của đại mỹ nhân cuối cùng cũng khiến tâm cảnh tôi thất thủ, trợn tròn hai mắt nhìn cô ấy.

Không thể nào, tiểu tỷ tỷ, chính cô là người đã mời tôi vào sáng hôm qua! Làm thế nào mà tôi lại trở thành một tên mặt dày như vậy?

"Anh ta đã rời Osaka ngày hôm qua và quay trở lại Tokyo."

"Ồ? Tiên sinh có thể cho tôi thông tin liên lạc của anh ấy được không?"

Nếu có thể, tôi nhất định sẽ vạch trần ngay tại chỗ lời nói dối của vị đại mỹ nhân này, tràn ngập chính nghĩa! Nhưng thật không may, bây giờ tôi là Nake, không phải Liễu Tuấn Hùng.

Tôi nhịn!!

Tôi hít một hơi thật sâu, ngay khi thang máy đang ở tầng dưới, tôi chạy nhanh bước ra ngoài. Đây là cửa hông của bệnh viện dùng cho nhân viên nội bộ ra vào nên không lo sẽ phải chen chúc.

Maika nhanh chóng theo sau, rất là ủy khuất nói: "Tiên sinh, tôi làm ngài cảm thấy chán ghét sao? Ngài không muốn nói chuyện với Maika sao?"

Tôi chỉ đơn giản là dừng bước, thờ ơ nhìn cô ấy và nói: "Tiểu thư Maika, sở thích duy nhất của tôi là cứu thêm một số người, hiện tại tôi sẽ không cân nhắc những việc còn lại, cô hiểu không?"

“Tôi biết!” Maika ngây thơ mỉm cười , mỹ lệ tuyệt luân, “Đó là lý do tại sao tôi thích Liễu Tuấn Hùng. Người ta muốn hỏi một số thông tin về anh ấy, tại sao ngài không nguyện ý thành toàn cho tôi?”

Tôi tức đến mức muốn cười, "Tiểu thư Maika, người bạn này của tôi cực kì hoa tâm, cô nên suy nghĩ rõ ràng."

“Anh ấy thực sự rất hoa tâm sao?” Maika nghiêng đầu hỏi.

"Tất nhiên, theo như tôi biết, anh ấtay có bốn cô bạn gái."

“Ừm…” Zhenjia suy nghĩ một chút, sau đó nở một nụ cười rạng rỡ, “Không thành vấn đề, đó là bởi vì anh ấy không gặp tôi. Khi một người đàn ông gặp được người phụ nữ trong đời, anh ấy sẽ rất thành thật. "

Tôi lắc đầu, biết rằng cô ấy sẽ không bao giờ thích danh tính thân phận Liễu Tuấn Hùng của tôi, nhưng tôi không biết cô ấy đang làm cái quỷ gì. Tuy nhiên, Nake và Liễu Tuấn Hùng là bạn tốt của nhau, và việc nói rằng không biết thông tin liên lạc trực tiếp là không phù hợp.

Tôi không còn cách nào khác là nói cho đại mỹ nhân Maika số điện thoại của Liễu Tuấn Hùng, và lao ra khỏi bệnh viện như thể chạy trốn.

Nhìn bóng lưng tôi, đại mỹ nhân nắm chặt tờ giấy ghi số điện thoại, nở một nụ cười ngọt ngào.

※※※

Về đến nhà, 4 tiểu mỹ nhân vẫn đang ngủ say sưa như những chú heo con lười biếng, dáng ngủ rất dễ thương.

Koharu thu mình vào vòng tay của Eri, Chikage và Green lưng tựa lưng rúc vào nhau, và khi tôi nghĩ đến cơ thể trần truồng của các nàng trong chăn bông, tôi không thể nhịn được hứng lên.

Vào thời điểm này, tôi đặc biệt có thể cảm nhận được khí chất thiếu nữ của các nàng, giống như những ngọn chồi non đầu xuân, e ấp và vừa chớm nở, e thẹn và quyến rũ.

Chợt nghĩ nếu một ngày nào đó, đứa con bé bỏng của chúng tôi chào đời, trên giườnglại thêm một vài tiểu gia hỏa vô cùng đáng yêu , bò qua bò lại và làm nũng thì sẽ là khung cảnh vui vẻ ấm áp biết bao a!

Để có một gia đình hạnh phúc, ngoài chuyện của vợ chồng còn cần phải có em bé mới có được hạnh phúc mỹ mãn. Nhưng hiện tại, mấy tiểu mỹ nhân vẫn chưa kết hôn với tôi, chỉ đang trong tình trạng hẹn hò và sống thử, và còn quá sớm để các nàng có con.

Mặc dù các nàng luôn mong mỏi sẽ dính nhưng về mặt sinh học mà nói, thời điểm tốt nhất để mang thai của người phụ nữ nên là từ 18 tuổi đến 24 tuổi, còn phải đợi thêm một thời gian nữa. Chỉ có điều thế này cũng tốt, các cô vợ nhỏ đều là học sinh cấp ba, nếu bây giờ có thai thì sẽ gặp nhiều phiền phức.

Tất nhiên, việc nữ sinh trung học Nhật Bản mang thai và sinh con không phải là tin tức hiếm lạ gì, nữ sinh Nhật Bản có thể kết hôn ở tuổi 16 và nam giới có thể kết hôn ở tuổi 18, điều này xảy ra ở giai đoạn trung học.

Sau khi sang Nhật, tôi thường xuyên đọc vài trang báo viết về những cô học sinh cấp 3 đi học với cái bụng to đùng sau khi mang thai, trong những cuộc bàn luận về chuyện kết hôn và mang thai, người ta nói rằng không chỉ là gánh nặng về kinh tế mà còn là áp lực tinh thần không nhỏ đối với cha mẹ các nàng.

Tất nhiên, đây là những câu hỏi mà người bình thường phải lo lắng, điều tôi quan tâm là nếu các cô vợ nhỏ mang thai ở học viện Sakura, tôi không biết gia đình họ sẽ tức giận đến mức nào.

Các nàng không phải là những cô gái bình thường mà là những cô gái xuất thân từ gia đình quý tộc, danh gia vọng tộc đều được gia đình giáo dục rất nghiêm khắc, mất trinh trước khi kết hôn đã là một điều hết sức cấm kỵ, nếu về nhà bụng to thì hầu hết hơn một nửa trong số họ sẽ bất tỉnh tại chỗ.

Tôi đương nhiên rất vui khi các thiếu nữ mang thai đứa con của chính mình, nhưng xét về mặt tình cảm của các nàng và tình cảm của gia đình, tôi thấy rằng khi các nàng vẫn còn là học sinh cấp 3, không nên làm điều đó một cách ích kỷ. Huống chi khi được tận hưởng cuộc sống thanh xuân tươi đẹp bên các tiểu mỹ nhân cũng là một chuyện khiến tôi cảm thấy cực kỳ hạnh phúc và hài lòng!

Mười năm qua của tôi ngày ngày tu hành, học tập và làm việc, hiện tại đang tận hưởng cái thú vui đáng lẽ thuộc về độ tuổi này, lại thêm triền miên cùng với mấy cô vợ nhỏ trên giường, thời gian trôi qua khiến tôi cực kỳ vui mừng.

Bên cạnh đó, nội lực mà lão đầu tử truyền lại cho tôi là một phương pháp tu luyện vô cùng thần kỳ, về mọi mặt có lợi cho tôi rất nhiều, nhưng nó cũng có một nhược điểm, đó là tinh khí trong cơ thể không thể chuyển hóa thành hạt giống sinh mệnh để thiếu nữ mang thai. Mà tôi cách cảnh giới này nghe nói còn rất xa, lão đầu tử lên kế hoạch cho tôi, chính là lúc tôi 20 tuổi, nếu có thể đạt đến thì xem như thiên tư hơn người, là siêu cấp thiên tài.

Không thể tưởng tượng nổi tổ sư gia sáng tạo ra bộ võ công thần bí này phải là một nhân vật thần kỳ như thế nào. Chưa đầy nửa chặng đường luyện tập, tôi đã trở thành đệ nhất sát thủ Bắc Mỹ, sở hữu võ thuật và phản xạ siêu phàm, ngoài ra, việc sử dụng chân khí và sự phối hợp của mắt và tay cũng đã giúp tôi xây dựng nền móng vững chắc để trở thành thần đao đệ nhất Bắc Mỹ. Nếu cảnh giới tu luyện đến đại thành...

Tôi thật sự rất mong chờ ngày đó đến a!

Bạn đang đọc Nữ giáo tiên sinh (Bản dịch) của michanll

Truyện Nữ giáo tiên sinh (Bản dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dungtinrum
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.