Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Thú Sâm Lâm

Tiểu thuyết gốc · 1183 chữ

Thanh Thủy chạy bán sống bán chết một mạch về phòng rồi đóng chặt cửa lại tựa vào cửa thở hổn hển tự trách.

- Trời ơi là trời sao ta lại quyên mất hắn là một tên dở hơi chứ trêu trọc hắn như vậy liệu hắn có trả thù không nhỉ.

Nói rồi hé cửa ra nhòm xem Tiêu Thần có đuổi theo không, thấy hắn không có ngoài của mới thả lỏng ra, nàng giơ bình ngọc trên tay lên nhìn rồi đổ ra một viên đan dược màu trắng tỏa ra tiên khí nồng đậm, nàng nhìn viện đan dược trước mắt trầm ngâm rồi dứt khoát trèo lên giường ngồi xếp bằng, nàng quyết định tin tên kia một lần, cầm viên đan dược trên tay không nói nhiều vứt tọt vào miệng, viên đan dược khi rơi vào miệng nàng tự động tan ra tỏa ra một luồng tiên khí khổng lồ không cần nàng dẫn dắt tự động chạy ngang dọc kinh mạch của nàng làm cho nàng có cảm giác rất là thoải mái lập tức tiến vào trạng thái tu luyện.

Thời gian cứ trôi qua nháy mắt đã qua năm ngày, trong năm ngày này luồng khí tức trong cơ thể Thanh Thủy điên cuồng tăng lên đã đột phá tầng tám, kinh mạch toàn thân sau khi được tiên khí tôi luyện đang có dấu hiệu trở lên cứng cáp hơn điều này làm cho nàng rất vui mừng phải biết tu sĩ luyện khí có thể lấy tiên khí để tu luyện tuy không hiếm nhưng ở tu trân tinh này nàng là người duy nhất. Cũng trong năm ngày nay Tiêu Thần cũng không đến tìm nàng hắn đang bận nghe ngóng tin tức mới bùng lên đó là một tòa động phủ xuất thế, đây là động phủ của một cường giả chuyên tu luyện về hỏa lực có thành tựu rất cao, khi hắn chết đã tách toàn bộ hỏa lực ra và tạo thành một viên kim đan cùng với truyền thừa tu vi cả đời của hắn đặt vào trong tòa động phủ đó, ai có thể chiếm được và phục dụng kim đan thì hỏa lực cả đời của vị cường giả kia sẽ chuyển sang cho hắn từ đó tạo nghệ về hỏa thuộc tính tăng mạnh còn truyền thừa thì giúp cho thực lực tăng mạnh.

Tòa động phủ tọa lạc ở một nơi có tên là ma thú sâm lâm, tòa động phủ này chỉ còn hai năm nữa là mở ra lúc đó chắn chắn những lão quái mạnh mẽ sẽ như nguyên anh thậm chí đạp thiên xuất hiện tranh đoạt hai vật kia.

Tiêu Thần trầm ngâm rồi quết định hai năm nữa hắn chắc chắn phải tới đó tranh đạt viên kim đan kia, còn truyền thừa thì còn cần phải xem biểu hiện của nàng thế lào đã, chỉ cần đột phá đến kết đan đem nàng đi chiếm đoạt truyền thừa nữa là đủ mỗi người một phần, mấy lão quái mà bị đoạt mất hai vật này chắc chắn sẽ điên cuồng đuổi giết...khà khà lâu lắm rồi mới có một cuộc vui kích thích đến vậy nha.

Ý tưởng đã quết hắn cũng không nghĩ nhiều nữa đứng dậy đi ra khỏi phòng.

-Chước tiên ta cần phải chuẩn bị đầy đủ đã quan trọng nhất là bản đồ nếu không có thì cũng không đi được, có lẽ lên để Thanh Thủy sai người đi kiếm hiện giờ nàng có lẽ đã đột phá rồi. Hắn vừa đi vừa suy nghĩ miên man chẳng mấy chốc đã đến trước của phòng của Thanh Thủy

- Tiểu Thư ngươi đã tu luyện song chưa

Trong phòng im lặng chốc lát rồi một tiếng bước chân nhẹ nhàng vàng lên đi ra mở cửa.

- Ta vừa mới tu luyện song.... ngư..ngươi có còn gi...giận ta không.

- Ngươi nghĩ ta là ai mà phải thù dai nhớ lâu với một kẻ mồm còn hơi sữa như ngươi.

Thanh Thủy nghe vậy bĩu môi " hừ thế mà hôm nọ mặt còn bốc khói cơ đấy"

- Mà này thứ đan dược kia của ngươi thật kì diệu ta chỉ mới ăn vào chả cần làm gì chỉ cần bế quan là chả mấy chốc tự đột phá, lếu là trước đây ta bế quan ít nhất cũng phải gần một tháng mới đủ, mà sao ngươi có được thứ quý hiếm như vậy lại còn cho không ta không thấy tiếc à.

- Nếu là trước đây ta còn chưa quăng đi là may đấy quý hiếm gì, có điều với loại tu sĩ như ngươi thì đúng là thần đan.

- Cái gì ý ngươi là đây chỉ là đồ ngươi vất đi, tên hỗn đản nhà ngươi lại cho ta dùng đồ vất đi. Thanh Thủy nghe vậy thẹn quá hóa giận " uổng công ta còn coi là hắn có ý tốt cho ta đồ quý hiếm gì, hóa ra là hàng phế thải"

-Ngươi không thích thì trả lại đây. Tiểu Thần thâm ý cười

Thanh Thủy á khẩu không trả lời được bắt đầu cãi cùn.

- Ta...Ta, hừ sao phải đưa ngươi, ngươi cho ta rồi thì nó là của ta, ta muấn đưa ai cũng không liên quan tới ngươi. Phải rồi tới tìm ta có việc gì.

- Ta muấn bản đồ đi từ nơi này đến ma thú sâm lâm.

- Ngươi tới đó làm gì nguy hiểm lắm.

Tiêu Thần không nói gì cứ đúng im nhìn vào mắt Thanh Thủy làm cho nàng có chút chột dạ.

- Rồi rồi ta sai người đi lấy cho ngươi là được chứ gì

Lúc này ánh mắt hắn mới dời đi

- Được rồi không nói việc này nữa bây giờ đưa ta đi tìm một nơi kín đáo...

Chưa hết nói hết câu đã nghe một tiếng thét kinh hãi

- Không được Tiêu Thần ngươi muấn làm gì, nam nữ thụ thụ bất thân ngư ngươi yêu cầu thứ khác đi ta không muấn cái kia.

- Cái kia? Cái kia là cái gì. Tiêu thần nghe nàng nói không hiểu gì quay lại nhìn thì thấy khuân mặt thiếu nữ đang e thẹn phát hồng của nàng thì hiểu ra, lập tức nổi giận đùng đùng

- Vớ vẩn ngươi nhìn ta như thế này mà dám ví như mấy tên sắc lang hả. Ta muấn xem qua công pháp ngươi tu luyện còn thứ kia ngươi có lột sạch ta cũng không thèm nhìn. Nói rồi phất tay đi ra ngoài.

- Lúc này Thanh Thủy mởi thở phào một hơi "may mà hắn không muấn chứ nếu hắn muấn chắc ta cũng không kháng được. Phải rồi hắn muấn xem công pháp của ta người như hắn chắc chắn còn nhiều bảo bối không thua gì mấy viên đan dược kia, được rồi ta quết định phải đào mỏ tên này cho bõ tức" nghĩ nghĩ rồi vội vàng chạy theo hướng Tiêu Thần vừa đi.

Bạn đang đọc Nữ Nhân Của Ta Ai Dám Động sáng tác bởi badaokelong1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi badaokelong1
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 185

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.