Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Thiên Tức Giận

Tiểu thuyết gốc · 1627 chữ

Hiện giờ ở phòng khách của Thanh gia có năm người, đó chính là đám người Thanh Thiên, hắn đang ngồi trên ghế chủ vị nhìn về phía ba người trẻ tuổi trước mắt phía sau hắn lão quản gia đang bận phân chia đan dược ra làm bốn phần.

Ba người trẻ tuổi đang đứng kia chính là những hậu nhân của Thanh gia đã đột phá đến luyện khí tầng tám, trong đó có hai nam một nữ cả ba đều là những hậu nhân xuất sắc của Thanh gia hôm nay được triệu tập đến đây để nhận đan dược và vào tàng kinh các chọn công pháp chuẩn bị cho lần khảo hạch sắp tới kia.

Ba người đứng nhìn Thanh Thiên lộ ra vẻ cung kính không dám phát ra tiếng động vì hiện tại vị gia chủ kia đang có chút tức giận.

- Thanh Như ngươi nói ngươi ở Hợp Đan Lâu bị người khác đánh tại sao lại như vậy? Giọng của hắn có chút âm trầm nhìn nữ tử đang đeo một chiếc khăn trắng mỏng tre mặt hỏi.

- Dạ, thực ra lúc đó ta đang cùng với hôn phu và nhị thiếu gia của Hồn gia chọn một số thứ cần thiết để tiến hành tu luyện, nhưng đột nhiên ở đâu chui ra một tên lạ mặt, hắn liên tục sỉ vả gia tộc cả ba người chúng ta, ta cũng không muấn dây dưa với kẻ điên đó nhưng mà hai tên kia vì tức giận quá không nghe ta khuyên ngăn đi ra muấn hỏi hắn vì sao lại sỉ nhục gia tộc ba người chúng ta như vậy nên ta đành phải đi theo ai ngờ tên kia không nói không rằng lao vào đánh ba người chúng ta lên ta mới thành ra thế này. Thanh Như nhìn Thanh Thiên run rẩy trả lời.

- ngươi nói có thật không?. Thanh Thiên híp mắt nhìn chằm chằm Thanh Như làm nàng lạnh cả sống lưng nhưng vẫn cắn răng chịu đựng đang định lên tiếng thì một giọng nói nhỏ nhẹ như chuông nhỏ vang lên.

- Đương nhiên là không thật rồi, cha ngươi sống đến ngần này tuổi rồi còn không phân biệt đúng sai sao.

Người lên tiếng là Thanh Thủy, khi nàng định bước vào phòng thì vô tình nghe được câu trả lời của Thanh Như lập tức cười lạnh " có cơ hội cho ả ăn quả đắng rồi".

Sự xuất hiện đột ngột của Thanh Thủy làm cho mọi người trong phòng hơi ngẩn ra Thanh Thiên hướng cửa nhìn lại khi nhìn thấy nàng lại lập tức vui mừng quên luân truyện đang nói.

- Không tệ đã đột phá tầng tám rồi khỏi mất công ta no nắng cho ngươi mấy hôm nay hà hà.

Câu nói này của hắn lập tức khiến mọi người trong phòng đều giật mình lập tức ngưng thần nhìn Thanh Thủy khi phát hiện ra nàng đã đột phá thì rất vui mừng duy chỉ có Thanh Như thì tức giận đến bể phổi" khốn kiếp ả lại đột phá được"

- cha ngươi vui mừng hơi quá rồi truyện ta đột pha đã là chắc chắn rồi có gì mà ngạc nhiên. Nàng nói có chút chột dạ có cảm giác như ai đó đang cười đểu nàng

- phải phải là ta vui mừng hơi quá ngươi đột phá là đương nhiên rồi phải không Lưu Chí.

Lão quản gia cũng vội vỗ mông ngựa

- Phải tiểu thư nhà ta tài sắc vẹn toàn việc này cũng không có gì đáng mừng. Lão nói truyện có vẻ bình thản nhưng vẻ mặt mừng như điên đã bán đứng lão.

Lúc này Thanh Thủy đã đứng ngang hàng với ba người phía dưới nhìn Thanh Như hơi nhíu mi.

- Thanh Như muội a, xem ra việc ta đột phá đã nằm ngoài dự đoán của muội rồi nhỉ, sao sắc mặt lại khó coi thế kia.

Đang lúc mọi người vui mừng thì câu nói của nàng không khác gì một gáo nước lạnh hất vào mặt mọi người vậy điều này gián tiếp nhắc cho Thanh Thiên nhớ tới truyện lúc nãy đang nói lại thêm vẻ khó chịu kia của Thanh Như lại trái ngược hoàn toàn với vẻ mặt vui xướng của Thanh Thiên hắn không tức giận hơn với nàng mới là truyện lạ, đây cũng là câu nói nàng cố tình nhằm vào Thanh Như, và câu nói tiếp theo của Thanh Thiên đã chứng minh nàng thành công chĩa mũi nhọn vào Thanh Như.

- Tí nữa thì quyên, vừa nãy ngươi bảo ta hồ đồ tin lời nói dối, vậy ngươi biết sự thật sao Thủy nhi

- Dạ thưa phụ thân Thủy nhi không chỉ biết sự thật mà còn nhìn từ đầu tới cuối nữa cơ. Thanh Thủy nhìn Thanh Như nở nụ cười tươi như hoa làm Thanh như biến sắc lúc này nàng mới nhớ hôm đó ả tiện nhân kia cũng ở Hợp Đan Lâu.

- Được thế ngươi kể lại sự việc ta nghe xem lào.

- Dạ, hôm đó ta mới mua đồ xong đang muấn về phủ thì trùng hợp hặp được ba người bọn họ, Hồn Đế thì muấn bắt truyện với ta nhưng hai người phu thê Thanh Như hình như không thích ta liền đứng ngoài buông lời sỉ nhục ta, đúng lúc này có người vì hâm mộ sắc đẹp ta liền đi ra muấn giải vậy cho ta nhưng hai người Thanh Như có lẽ sỉ nhục ra còn chưa đủ muấn lao lên giáo huấn kẻ kia ai ngờ hắn lại mạnh hơn nhiều chưa chạm được vào vạt áo của người ta đã bị hắn vả cho rơi răng bay ra ngoài, vì sợ bị hắn đánh tiếp lên cả ba người kéo nhau chạy nhanh như bay.

Thanh Như nghe nàng nói mà vẻ mặt hết từ trắng chuyển sang xanh vừa sợ vừa tức giận chỉ tay vào mặt Thanh Thủy

- khốn kiếp ngươi nói láo, rõ ràng hắn sỉ nhục bọn ta, bọn ta mới muấn giáo huấn hắn, còn nữa ngươi cũng đâu có biết tên hắn nói gì đến việc hắn giải vây cho ngươi

- Phải a là ta bịa truyện không biết tên hắn vậy ta hỏi ngươi hắn tên là gì

- Hắn tên là là Sư Công đúng đúng rồi hắn tự sưng là sư công, hừ ngươi ngay cả tên người ta cũng không biết mà muấn bịa truyện đặt bẫy ta nằm mơ đi.

- Thanh Thủy....

- Thanh Thiên...

- hai người trẻ tuổi kia....

.

.

Tất cả mọi người trong phòng đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn Thanh Như giống đang nhìn một kẻ ngu.

Thanh Thiên nãy giờ vẫn im lặng nghe hết mọi truyện, giận quá hóa cười.

- Đươc lắm bị người ta đánh song lại còn bị hắn lừa cho không biết gì Thanh gia ta có một kẻ như ngươi sớm muận gì cũng bị hủy, giờ cút ngay cho khất mắt ta.

- Nhưng ta

- Ngươi muấn chống lệnh ta sao. Nói rồi đứng dậy cho nàng một tát trời dáng làm bay cả tấm màng che mặt ra, vốn cái tát kia chưa khỏi giờ lại thêm một tát nữa mặt nàng sưng lên như cái bánh bao, ánh mắt Thanh Thiên nộ ra sát khí nhì chằm chằm Thanh Như.

Thanh Như sợ hãi vội vàng lui ra không dám nhìn hắn vội vàng đi thẳng. Lúc này sắc mặt Thanh Thiên mới hòa hoãn.

- Được rồi Thanh Thủy nếu đã đột phá rồi thì tốt ta cho ngươi luân phần đan dược của Thanh Như coi đấy là hình phạt cho nó, còn bây giờ nếu không còn việc gì nữa thì ta đi trước.

Đợi Thanh Thiên đi khuất lúc này hai người trẻ tuổi kia mới thở phào một hơi.

- Dọa chết ta mà, Thanh tỉ ngày càng thông minh chỉ mấy câu nói mà quay ả Thanh Như kia như chong chóng bội phục. Người thanh niên trẻ tuổi nhất mở miệng than thở không thôi. Hăn tên là Thanh Lâm tiểu đệ sai vặt chuyên đứng về phía Thanh Thủy.

Thanh Thủy nở nụ cười vui vẻ nhìn người trước mắt xoa xoa đầu.

- Gia chủ có trách phạt gì ngươi mà ngươi phải sợ thật kém cỏi. Lần này lên tiếng là thanh niên kia, Người này là tiểu đệ của Thanh Hải tên là Thanh Hùng là một cuồng nhân tu luyện thần thượng của hắn là Thanh Hải lên đối với Thanh Thủy cũng rất tốt

- hai người các ngươi cũng không cần phải no cứ làm đệ đệ cho ta thì không ai dám làm gì đâu, còn phần đan dược kia của Thanh Như ta cũng không cần hai người chia nhau đi, Nàng đắc ý nói

- Hào phóng ghê ta tỉ không cần sao. Thanh Lâm cười toét miệng nói

- Ta đương nhiên không cần mấy thứ đan dược cấp thấp đấy rồi.

- Chả lẽ ngươi có loại đan dược tốt hơn?. Nghe Thanh Thủy nói ngay cả Thanh Hùng cũng có chút tò mò hỏi.

Thanh Thủy nở nụ cười thần bí ghé vào tai hai người nói nhỏ.

- Đây là bí mật của ta hai người các ngươi không được nói ra ngoài nghe chưa.

Tuy không hiểu truyện gì nhưng cả hai người Thanh Lâm, Thanh Hùng vẫn nén tò mò gật đầu.

- Thôi nếu song việc rồi ta cũng về phòng đây. Sau khi lấy phần đan dược của mình Thanh Thủy ra về vừa đi vừa ngân nga hát có vẻ rất vui vẻ.

Bạn đang đọc Nữ Nhân Của Ta Ai Dám Động sáng tác bởi badaokelong1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi badaokelong1
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.