Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Đan

Tiểu thuyết gốc · 1399 chữ

Sự việc của Hồn gia đã kinh động đến cả Thành thành, những gia tộc lúc trước có qua lại với Hồn gia bây giờ thì vội vàng xa lánh sợ dây vào chuyện này.

   Ở Hồn gia Hồn lý tức giận ngồi ở ghế chủ vị, phía dưới là những trưởng lão quan trọng của Hồn gia nhưng giờ đã thiếu mấy mấy vị.

Nhìn qua một lượt tất cả mọi người, ai cũng có vẻ mặt u ám, Hồn Lý nhịn không được thở dài.

- Bây giờ ta muấn nghe ý kiến của các ngươi về việc này! Hồn gia ta từ trước tới nay chỉ hoạt động trong phạm vi của Thanh thành tuy rằng không phải là không có kẻ thù nhưng mấy kẻ đó đều là người của Thanh thành mà ở trong Thành thành này chưa có một ai có khả năng vào Hồn gia ta giết người rồi rời đi một cách nhẹ nhành như vậy được. Vậy kẻ tối qua kẻ vào Hồn gia ta trắc chắn không phải người của Thanh thành, vậy kẻ đó là ai? Tại sao lại hại Hồn gia ta?

Nghe Hồn Lý nói, mọi người đều rơi vào trầm mặc không có ý kiến, họ biết nói sao bây giờ việc này đột ngột không báo trước và cũng không ai ngờ được Hồn gia lại có một kẻ thù đang ở trong tối nhìn bọn họ như những con mồi, có thể tùy ý ra vào Hồn gia giết người biết là ai bây giờ.

- Ta nghĩ có khả năng kẻ tối qua chính là sư phụ, mà cũng chính là kẻ đã dạy cho Thanh Thủy thứ công pháp kì lạ kia, lý do ra tay chỉ sợ là hắn đã phát hiện ra ý đồ của chúng ra lên ra đòn phủ đầu trước!

Đúng lúc này đột nhiên có một người lên tiếng.

Câu nói này giống như một hòn đá rơi vào mặt hồ tĩnh lặng vậy. Tất cả mọi người đang đau đầu không biết kẻ ra tay là ai lại đột nhiên nghe được câu nói có tính thuyết phục thì sẽ ra sao?

Hai mắt Hồn Lý lóe lên nhưng tia sáng lạnh lẽo nhưng rồi nhanh chóng biến mất. Hắn trầm giọng hướng mọi người nói.

- Việc này ngươi nói cũng không phải không có khả năng nhưng trước tiên lên đợi thêm một thời gian nữa rồi nói, còn việc quan trọng bây giờ là phải ổn định lại địa vị của Hồn gia ta ở Thanh thành nếu không hiện giờ ta đang ở thế bị động, có nguy cơ là sẽ bị mấy gia tộc khác liên thủ tiêu diệt, đợi bao giờ việc này ổn định thì tiếp tục truy tìm hung thủ đặc biệc là người đứng sau lưng nha đầu kia.

Mọi người cũng đồng ý với Hồn Lý việc ổn định cục diện lúc này là quan trọng nhất mọi người nhanh tróng rời đi, vì vậy ngay ngày hôm đấy Hồn gia đã phái ra rất nhiều tu sĩ thậm của ngay cả lực lượng ẩn giấu cũng xuất ra hơn nửa lục soát toàn bộ tòa thành hòng tìm ra kẻ lạ mặt kia, có điều mục đích chính là để phô trương thực lực cho những kẻ đang nhăm nhe kia biết khó mà lui.

Đây là một rừng cây tươi tốt mọc cách Thanh mấy dặm, sâu trong rừng cây này có một hang động khá sâu, bên ngoài hang có những cục đá nằm lổm nhổm rất gồ ghề, nếu ai là một đại tông sư về trận pháp thì chỉ cần liếc một cái là sẽ thấy ngay đây là một trận pháp che đi miệng hang động và khá tinh xảo khó phát hiện.

Lúc này ở trong hang động Tiêu Thần đang ngồi xếp bằng nhìn đống được liêu trước mắt, lông mày nhăn tít lại, đây chính là số dược liêu hắn đã mất cả ngày để mua ở Thanh thành, chỉ có điều hắn lớn lên không phải ở nơi này vì thế có một số loại dược liệu hắn không biết công dụng là gì, thật ra cũng không phải hắn kém hiểu biết mà hắn hầu hết luyện đan toàn dùng những loại dược liệu quý hiếm không sử dụng qua những loại cấp thấp này, mà lần này cũng chả phải luyện đan đúng ra phải gọi là chế tạo đan dược, vì vậy vẫn đang phải kiểm tra qua một lượt để tiến hành luyện đan.

Sau nửa ngày dùng lực lượng linh hồn phân tích qua đống được liệu thì hắn đã xác định song tác dụng của nhưng thứ này đang bắt đầu tiến hành luyện đan.

Hắn xoa nhẹ giới chỉ lập tức có một chiếc đỉnh to bằng đầu người bên trong phát ra hàn khí cực đậm làm cho mọi thứ xung quanh nhanh tróng đóng băng. Tiêu Thần nhìn đỉnh luyện đan trước mắt tay điểm nhẹ thì một ngọn lửa màu xanh tím bắn ra chui vào đỉnh rồi dung hòa với hàn khí của chiếc đỉnh.

Tiêu Thần nhắm mắt hít một hơi rồi thở ra ánh mắt sắc bén nhìn qua đống dược liệu, lực lượng linh hồn đảo qua rồi mang theo một phần tư chỗ đó bổ vào trong đỉnh rồi tiến hành luyện hóa.

Việc luyện đan này diễn ra gần hai ngày, sở dĩ hắn luyện đan lâu như vậy vì đây là đan được do hắn tự chế tạo ra không cần đến bí pháp lào cả lên việc luyện đan này có tỉ lệ thất bại và khó khăn rất lớn, cần phải mất một khoảng thời gian khá lâu.

Trong hai ngày này cả Thanh Thành gần như đại loạn vì mạch nước ngầm ở Thanh thành đã bắt đầu khởi động.

Hồn gia Hai hôm trước đã bày ra một trận thế làm cho những kẻ đang dòm ngó phải kinh sợ không dám manh động, nhưng ngày hôm sau Hồn gia không hiểu sao lại chọc vào Thanh gia kết quả là cả hai nhà này xảy ra mâu thuẫn vì cả hai cũng chả phải kẻ vừa không ai nhường ai lao vào đấu đá. Điều này lại tạo ra cơ hội cho những kẻ vừa mới bỏ ý định nhưng nay lại bùng lên mãnh liệt hơn, họ bí mật truyền tin nhau tạo thành một liên minh đợi cho hai con hổ đanh nhau lưỡng bại câu thương thì lao vào vơ vét. Vì vậy chỉ trong hai ngày mà cả Thanh thành cứ như đang lâm vào chiến tranh vậy.

Lại nói về Tiêu Thần hiện giờ hắn đang cầm một bình ngọc nhìn có vẻ xuất thần. Hai ngày qua hắn đã luyện hóa song toàn bộ đống dược liệu kia, hắn luyện đan tổng cộng có năm lò nhưng thất bại mất hai lò, chỉ có điều đan dược luyện chế thành công tuy có thể trị thương cho hắn nhưng tác dụng không cao.

Chỉ có lần cuối là luyện chế ra một loại đan dược có công hiệu tốt nhất có thể cho hắn một lực lượng tăng mạnh tạm thời trong một thời gian ngắn, đó chính là đan dược trong bình ngọc hắn đang cầm trong tay, nhưng hắn đang đau đầu vì loại đan dược này ngoài chữa thương ra lại làm cho hắn không ngờ rằng còn có cả tác dụng phụ không khác gì xuân dược, tuy rằng hắn có thể áp chế được nhưng bị như vậy trong khi chiến đấu thì đúng là băng hỏa lưỡng trọng thiên( vừa lạnh bên ngoài vừa nóng trong người)

- Ha thôi kệ vậy dù sao có còn hơn không, có điều cần phải cất kĩ nỡ để nha đầu kia phát hiện ra ta có xuân dược trong người khì đầu óc nàng còn tưởng tượng đến đâu nữa. Người ta thường nói càng thônh minh càng hay nghĩ nhiều đúng là không sai mà.

Hắn thở dài rồi cất bước đi ra khỏi động.

- Đã qua ba ngày có lẽ nàng cũng đã quen với việc cầm kiếm rồi ta lên trở lại xem sao.

Hi ra hơi lâu ae đừng trách nha ^-^

Bạn đang đọc Nữ Nhân Của Ta Ai Dám Động sáng tác bởi badaokelong1

Truyện Nữ Nhân Của Ta Ai Dám Động tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi badaokelong1
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.