Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Thành

Tiểu thuyết gốc · 874 chữ

Trong thành phía trung tâm có một tòa đình viện rất cao, phía trên có hai người, một người độ tuổi trung niên đang ngồi rót trà uống vừa nhìn về phía cổng thành xa xa vừa cau mày nhìn có vẻ nhăn nhó, nếu ai nhìn thấy hắm cũng sẽ nhận ra vì đây là tòa lầu các cao nhất tòa thành thuộc quyền quảm lí của Thanh gia mà chỉ phục vụ duy nhất một người đó là gia chủ Thanh gia Thanh Thiên, phía sau hắn là một lão giả cung kính đứng một bên. Trung niên nam tử trầm ngâm rốt cuộc hết kiên nhẫn quay qua hỏi lão giả

- bọn hắn đi săn mấy con thú mà giờ vẫn chưa thấy trở lại, liệu có phải xảy ra truyện gì nồi không.

Lão gải nghe vậy cười nói

- lão gia có lẽ ngài quá no lắng rồi lần này có thiếu gia đi chung không xảy ra vấn đề gì đâu, dù sao hắn cũng đã là trúc trúc cơ hậu kì rồi, sở dĩ chưa chở lại vì do tiểu thư ham chơi thôi.

- có lẽ đúng như ngươi nói thật

Thanh Thiên nghe vậy lông mày mới giãn ra một ít, nhưng rồi lại thở dài

- con bé Thanh Thủy kia không hiểu sao đã mười tám tuổi rồi mà mới chỉ là tu sĩ tầng 7 là sao, rõ ràng thiên phú của nó thậm chí còn cao hơn Thanh Hải mà sao lại đột phá chậm vậy, ngươi biết tại sao không.

Lão giả nghe vậy trầm ngâm chốc lát

- cõ lẽ do chưa đến lúc hoặc là do tiểu thư tu luyện chưa đủ lâu còn ham chơi lên đột phá chậm cũng phải thôi, ngài không cần quá no nắng.

Thanh Thiên trầm lặng không nói gì, không phải hắn không nghĩ vậy mà hắn có cảm giác tu vi càng cao thì càng cảng thấy trong cơ thể Thanh Thủy đang có một cỗ lực lượng nào đang đó áp chế tiến độ tu luyện của nàng, cái cảm giác này quá mơ hồ thậm trí còn không cảm thấy được lên cũng không để trong lòng.

Đúng lúc này trển trời phía xa ngoài cổng thành có tiếng hạc kêu, nhìn lại thì thấy có khoảng chục con hạc to lớn trắng tinh xung quanh đôi mắt có một viền đỏ trong rất xinh động phái trên lưng mỗi con hạc có mấy người đang đứng, phía sau lưng là những con thú đi săn được, đi đầu đoàn người là một con hạc có bộ lông màu hồng đáng ra cũng không thể gọi là hạc được mà phải gọi là linh thú, phía trên lưng nó có một đôi nam nữ đang đứng, bọ họ đúng là đoàn người Thanh Hải , Thanh Thủy mới đi săn trở về.

Đoàn người bay nhanh qua cổng thành thẳng tiến về phía trung tâm, đang bay thì phía trung tâm thành trên tòa lầu các kia có hai đạo cầu vồng lóe lên rồi phi thẳng về phía đoàn người, chỉ mấy khắc đã xuất hiện trước mặt đoàn người.

Đoàn người dừng lại, thấy rõ hai người là ai thì ngẩn ra rồi rất nhanh khom người thi lễ hô " tham kiến lão gia"

Thanh Thiên phất tay ra hiệu rồi nhìn vào cặp nam nữ đi đầu, hai người cũng khom lưng nhìn về phía Thanh Thiên cười nói " cha ngài đến"

Thanh Thiên gật đầu rồi mỉm cười nhìn hai người hòa ái nói.

- hai ngươi các ngươi cũng thật là, đi mãi không thấy trở về làm ta lo lắng tưởng xatr ra truyện gì.

- Thanh Thủy : cha ngươi thật là hay lo không đâu có ca ca đi cùng xảy ra truyện gì được chứ

- Thanh Hải: đúng vậy cha người yên tâm đi có ta đi cũng tuyệt đối không để xảy ra truyện gì đâu, sở đĩ về hợi chậm vì có người bị thương lên đi hơi chậm.

Thanh Thiên nghe vậy ngẩn ra rồi lại hỏi

- ai bị thương

Rồi nhìn về phía sau thấy ngay một kẻ máu me bê bết đang nằm hấp hối trên lưng một con hạc phía sau cùng, sở dĩ hăn tìm nhanh vậy cũng vì tên kia nằm một mình trên lưng một con hạc trông trống trải nhất đoàn, những kẻ đáng ra định đi cùng phải nhảy lên đi chung với người khác thế lên mấy con hạc bay chậm lại vì sức lặng lớn, cũng hiểu sao đoàn người đi chậm, vì trên bụng nam nhận kia có một con rắn đang cuận mình nhìn về phía hắn một cách cảnh giác.

Thanh Thiên thấy thế nhìn con rắn một chút rồi cũng thôi không hỏi, với nhãn lực của hắn liếc qua là thấy ngay con rắn kia đang bảo vệ tên sắp chết kia không cho ai tới gần.

Hắn quay lại nhìn Thanh Hải

- thôi không nói nữa cũng sắp tối rồi trúng ta trở về thôi

Nói song quay người bay về phái Thanh gia

Đoàn người thấy vậy cũng vội bay theo trở về.

Bạn đang đọc Nữ Nhân Của Ta Ai Dám Động sáng tác bởi badaokelong1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi badaokelong1
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.