Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai bảo tôi là loại con gái hám giàu (13)

Phiên bản Dịch · 2709 chữ

Chương 313: Ai bảo tôi là loại con gái hám giàu (13)

Luật sư Vương là một luật sư có tiếng trong ngành, hiện nay đã xử lý 36 án phá sản, đảm nhiệm người quản lý phá sản 36 lần, hơn nữa làm rất thành công, có thể coi như một luật sư kinh tế rất có quyền uy tại Trung Quốc. Biết được anh ta là người nhận án phá sản của Thụy Phong, các cổ đông và chủ nợ đều yên tâm, duy chỉ Lâm Đạm nhìn thấu chỗ không đúng.

Cô kiên quyết yêu cầu đổi luật sư Vương, dù tất cả cổ đông không ủng hộ đề nghị này.

Luật sư Vương tựa hồ bị cô chọc giận, phân tích tình trạng tài chính hỏng bét của Thụy Phong và Kim Đỉnh lại một lần, rồi liệt kê rất nhiều vụ án tương tự, chuẩn xác nói: "Cô Lâm, cô là người ngoài nghề, có tư cách gì đề nghị thay đổi tôi? Bây giờ chỉ có tôi mới có thể giảm tổn thất của mọi người xuống mức thấp nhất, mà cô có thể làm gì cho họ đây?"

Lâm Đạm vừa thu dọn tài liệu trên bàn vừa nói: "Phương án phá sản Thụy Phong tôi có thể nghe anh, nhưng nếu anh muốn Kim Đỉnh cùng phá sản với Thụy Phong, thứ cho tôi không thể đồng ý. Trong mắt tôi, Kim Đỉnh vẫn cứu được, tôi sẽ xin tòa án được bảo hộ phá sản."

Phá sản và bảo hộ phá sản là hai khái niệm khác nhau, phá sản là chỉ thanh toán và đấu giá tài sản, khoản tiền có được từ đấu giá sẽ được dùng để trả món nợ của xí nghiệp. Đến trình độ này, xí nghiệp đã không thể cứu vãn nữa.

Nhưng bảo hộ phá sản là chỉ: Sau khi xí nghiệp xin bảo hộ phá sản, tòa án sẽ cho xí nghiệp một khoản thời gian để điều chỉnh và tái cơ cấu tiếp tục kinh doanh, chưa cần trả các món nợ ngay. Trong thời gian quy định, xí nghiệp tái cơ cấu thành công, trả được nợ và hoạt động lại được bình thường, thì có thể không cần phá sản nữa.

Lâm Đạm đã buông tha Thụy Phong, nhưng cô muốn cứu vãn Kim Đỉnh, đây có lẽ là đường sống cuối cùng của nhà họ Uông.

Luật sư Vương giận mà cười, khinh miệt nói: "Chủ nợ đã hướng tòa án đệ trình đơn xin phá sản Kim Đỉnh, cô lúc này muốn ngăn cơn sóng dữ sợ rằng đã muộn, huống chi cô cũng không có năng lực đó. Cô Lâm, nếu tôi nhớ không nhầm thì cô học ngành Sinh học phải không? Cô không cảm thấy cô thay mặt ngài Uông xử lý mấy chuyện này rất không thích hợp sao? Dùng y lời cô nói, tôi cũng rất hoài nghi tu dưỡng chuyên nghiệp của cô, trước hai đơn xin, cô cho rằng tòa án sẽ tiếp nhận đơn xin của cô chắc? Cô Lâm, phòng thí nghiệm mới là nơi hợp nhất với cô, cô tới từ nơi nào thì về nơi đó đi, đừng ở chỗ này làm mọi người loạn thêm."

Lời này của luật sư Vương lấy được sự đồng ý của tất cả chủ nợ, mấy cổ đông Thụy Phong vốn thiên về Lâm Đạm yên lặng khoát tay, không tiếng động nói với cô —— buông tha giãy giụa đi.

Lâm Đạm hơi gật đầu, đi thẳng, sau đó lái xe tới Chế tạo Kim Đỉnh. Người ta thường nói xử lý một xí nghiệp phá sản giống như tìm bảo vật trong đống rác, lời này cô hết sức đồng ý. Tài sản xí nghiệp chia làm hai loại, một là tài sản hữu hình, bao gồm dụng cụ, xưởng và dây chuyền sản xuất vân vân; hai là tài sản vô hình, bao gồm phẩm chất, độc quyền, nhân tài vân vân. Tài sản hữu hình của Thụy Phong không còn dư lại mấy, đào nữa cũng chẳng ra bảo bối gì, cho nên Lâm Đạm từ lúc bắt đầu đã đặt sự chú ý lên tài sản vô hình.

Cô tra tất cả hạng mục nghiên cứu của Thụy Phong và Kim Đỉnh một lần, cuối cùng thật sự tìm được hai bảo bối, đó chính là công nghệ màn hình OLED (1) và công nghệ ảnh toàn ký 4D (2). Giai đoạn hiện nay, màn hình LED đang từ từ thay thế màn hình tinh thể lỏng, nhưng vẫn chưa hoàn toàn chiếm lĩnh thị trường toàn cầu, bởi màn hình LED vẫn còn một nhược điểm khó giải quyết, đó là tổn thương với mắt do ánh sáng lam gây ra.

Màn hình OLED đã loại bỏ được ánh sáng lam được chuyên gia khen tặng là phương hướng phát triển tương lai, mà Lâm Đạm đã tìm thấy phương hướng mới từ trong hai phần báo cáo nghiên cứu của Chế tạo Kim Đỉnh, công nghệ màn hình OLED và công nghệ ảnh toàn ký 4D. Màn hình OLED độ phân giải cao, không có ánh sáng lam gây tổn thương, chống nước, mỏng nhẹ có thể gấp gọn, tiện mang theo, cơ hồ có thể vận dụng trên bất kỳ thiết bị điện tử nào. Nếu nghiên cứu thành công, nó sẽ chiếm lĩnh thị trường màn hình tương lai.

Công nghệ ảnh toàn ký 4D còn lợi hại hơn, nó hoàn toàn xóa bỏ hạn chế kỹ thuật của màn hình, có thể xem ở bất kỳ hoàn cảnh, địa điểm nào, hơn nữa trình độ giống thật siêu việt tưởng tượng của con người.

Mỗi một công nghệ khoa học đều sẽ phát triển, từ từ, từ cấp thấp đến cấp cao, từ không thành thục đến thành thục. Trong mắt Lâm Đạm, con đường phát triển công nghệ màn hình như sau —— màn hình CRT, màn hình LED, màn hình OLED, màn hình 3D, màn hình 4D. Sau màn hình 4D là gì, trước mắt cô còn chưa biết.

Cô mặc dù chưa tiếp xúc qua kỹ thuật về phương diện này, nhưng lượng kiến thức khổng lồ trong đầu cô nói với cô rằng, tham số tổ nghiên cứu Kim Đỉnh cung cấp cho cô là chính xác, phương hướng cũng chính xác, ý nghĩa trọng đại. Nếu mặc cho Kim Đỉnh phá sản, để nó bị công ty khác mua đi, kia mới chính là tổn thất lớn nhất của Thụy Phong.

Hai hạng mục thuộc về công nghệ tương lai, cũng tỏ rõ thị trường toàn cầu hóa khổng lồ bao trùm cả Trung Quốc trong đó chiếm tỉ trọng lớn nhường nào. Nhưng trước mắt, chúng vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu, nếu không được rót số tiền lớn vào, chúng có lẽ sẽ mai một, hoặc bị người khác cướp đoạt, đây là chuyện Lâm Đạm không hi vọng nhìn thấy nhất.

Cô muốn cứu Kim Đỉnh, vì vậy khẩn cầu Uông Triệu Khôn vô luận thế nào cũng phải bảo đảm vốn của tổ nghiên cứu không bị gián đoạn. May mắn Uông Triệu Khôn cực kỳ tín nhiệm cô, âm thầm tìm người vay tiền, toàn bộ ném cho tổ nghiên cứu. Tất cả nhân viên Thụy Phong đều ngừng phát lương, dây chuyền sản xuất đình chỉ, chỉ có tổ nghiên cứu Kim Đỉnh vẫn làm việc bình thường.

Nhưng Lâm Đạm không ngờ luật sư Vương lại đề nghị để Kim Đỉnh và Thụy Phong cùng phá sản, nếu chuyện này thật sự thành công, Kim Đỉnh sẽ không đáng một đồng. Cô không phải người ngu, bị lời lẽ chính nghĩa của luật sư Vương che đậy, cô hiểu rất rõ mình đang đối diện với tình cảnh thế nào.

Cô bây giờ giống một người buôn đồ cổ, trên giá hàng thật hàng giả lẫn lộn, luật sư Vương chính là người trong nghề ánh mắt sắc bén, nhìn đúng món đồ trông có vẻ tầm thường nhất song thực ra đáng giá nhất, lại cố ý chỉ một món khác trông đáng giá hơn cười đùa: "Tôi muốn mua cái này, nhưng giá đắt quá, hay là cô bán cùng thứ rách rưới bên cạnh cho tôi đi?"

Cổ đông và chủ nợ đều tin lời hoang đường của anh ta, nhưng Lâm Đạm không tin. Cô đã sớm hiểu được, khách hàng lớn nhất sau khi Thụy Phong phá sản chính là Chế tạo Đông Tín mà Tăng Trấn Uyên giữ cổ phần, nếu hai xí nghiệp thống nhất phá sản, Tăng Trấn Uyên có thể sử dụng tổn thất ít nhất bỏ Kim Đỉnh vào túi. Tay không bắt sói trước giờ là vở kịch sở trường của hắn, ai đứng sau lưng luật sư Vương, mấy chủ nợ kia bị ai điều khiển, Lâm Đạm rõ ràng trong lòng.

Nên ngăn cơn sóng dữ thế nào đây? Vấn đề này Lâm Đạm suy tư suốt một tháng, cuối cùng chuyển ánh mắt về phía chính phủ. Việc cô cần làm bây giờ là vẽ một cái bánh lớn trước mặt chính phủ, để họ biết nếu hai hạng mục công nghệ này lọt sang nước ngoài hoặc bị mai một sẽ gây ra ảnh hưởng thế nào với ngành công nghiệp điện tử của Trung Quốc.

Cô vốn muốn chờ tổ nghiên cứu đưa ra thành quả thí nghiệm nhất định mới tiếp xúc với chính phủ, hiện tại xem ra không kịp đợi nữa. Nếu tòa án thụ lý đơn xin phá sản của luật sư Vương, Kim Đỉnh liền hoàn toàn vô phương cứu chữa.

Lâm Đạm vội vã chạy tới trụ sở chính của Kim Đỉnh, mở hội nghị khẩn cấp cùng tổ nghiên cứu, sau đó tự mình định ra một phần bản báo cáo. Nhưng vấn đề lớn nhất ở đây, là cô phải làm thế nào mới có thể gặp mặt nhân viên chính phủ có liên quan? Làm thế nào để trình phần báo cáo này lên và mặt đối mặt thuyết phục các lãnh đạo? Uông Triệu Khôn trước kia có lẽ có mạng lưới giao thiệp trên phương diện này, song hiện tại Thụy Phong phá sản, ai nguyện ý bán nhân tình cho ông?

Lâm Đạm nhìn chằm chằm phần báo cáo ngưng tụ biết bao tâm huyết của mọi người, tâm tình chìm xuống đáy cốc. Cô lấy điện thoại ra, do dự mãi vẫn bấm số Hàn Húc. Cô cho rằng đối phương sẽ rất phiền não, dẫu sao mấy ngày nay anh không bớt bận tâm chuyện của nhà họ Uông, không ngờ giọng anh nghe vào có vẻ rất cao hứng.

"Alo, Lâm Đạm, em tan làm chưa, có cần anh tới đón em không?"

"Không cần, đợi lát nữa em tự lái xe về." Lâm Đạm châm chước nói: "Hàn Húc, trong tay em có một phần báo cáo, liên quan tới sinh tử tồn vong của Kim Đỉnh, em muốn đưa cho lãnh đạo thành phố nhìn một chút, nhưng không tìm được cách, anh có thể giúp em không? Nếu anh cảm thấy khó xử cũng không sao, em sẽ nghĩ biện pháp khác..."

Hàn Húc không nhịn được thở dài. Lâm Đạm có thể tìm đến anh lúc gặp khó khăn, anh cảm thấy rất cao hứng, song càng nghe anh càng thấy tâm tình phiền muộn. Lâm Đạm lúc nào cũng thế, không quá lệ thuộc vào người khác, càng không làm phiền quá tới người khác. Cô rõ ràng không còn đường nào để đi, nhưng tuyệt không đổ khó khăn của mình lên đầu người khác, đòi lấy trợ giúp như chuyện đương nhiên.

Tôi yếu tôi có lý, đây là quan niệm của rất nhiều người. Nhưng Lâm Đạm lại vì sự nhỏ yếu của mình mà thấy xấu hổ, bức bách mình mạnh mẽ hơn.

Hàn Húc vốn rất thưởng thức những cô gái như thế, nhưng mà sống chung lâu ngày với Lâm Đạm, anh bắt đầu thống hận sự kiên cường độc lập của cô. Anh ngắt lời cô, nói chém đinh chặt sắt: "Anh giúp em."

Lâm Đạm trầm mặc một hồi mới nhẹ giọng nói: "Cảm ơn."

"Đừng nói cảm ơn với anh." Hàn Húc không biết làm sao than thở: "Trứng gà trong nhà ăn hết chưa? Anh nhờ người xuống nông thôn mua mấy thùng mới về, lát nữa anh tới đón em đi gặp chính phủ thành phố, thuận tiện đi lấy giúp em."

"Được, cảm..." Lâm Đạm kịp thời đổi lời: "Vậy em chờ anh ở trụ sở chính Kim Đỉnh, bye."

"Bye." Hàn Húc gọi lại Lâm Đạm đang chuẩn bị cúp máy, thận trọng nói: "Em đừng lo lắng, vô luận gặp phải chuyện gì anh cũng giúp em, chỉ cần anh làm được."

Lâm Đạm chóp mũi chua chua, khàn giọng "ừ" một tiếng.

---

Nửa giờ sau, Hàn Húc tới trụ sở chính Kim Đỉnh, mang Lâm Đạm cùng hai chuyên gia đi tới ban lãnh đạo thành phố báo cáo. Muốn thuyết phục lãnh đạo thành phố, vẽ bánh nướng không thì không được, phải lấy ra chút gì đó mang tính thực chất, điểm này phải dựa vào tài ăn nói của hai chuyên gia.

"Cô Lâm, nếu không phải cô tràn đầy lòng tin với nghiên cứu của chúng tôi, ủng hộ chúng tôi trên mọi phương diện, chúng tôi đã chẳng có được bước đột phá trọng đại như thế." Chuyên gia dẫn đầu tổ nghiên cứu kiên định nói: "Cô Lâm, xin cô yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của cô."

Lâm Đạm có thể đứng ra gánh vác hết thảy trách nhiệm nặng nề nhất lúc nhà họ Uông kế cận phá sản đã đủ chứng minh đức hạnh của cô. Chuyên gia thủ lĩnh nọ đã từng bị bạn tốt lấy trộm thành quả nghiên cứu mà không tín nhiệm cao tầng Kim Đỉnh, duy chỉ tâm phục khẩu phục với mình Lâm Đạm. Bởi tiếp xúc với cô, họ không cần lo lắng bị mưu hại, bị phản bội, cô đem lại cho mọi người hoàn cảnh làm việc an toàn nhất, an tâm nhất.

Lâm Đạm vỗ bả vai hai vị chuyên gia, ánh mắt kiên nghị.


(1) OLED (Organic light-emitting diode) hay điốt phát sáng hữu cơ là một loại điốt phát quang (LED) trong đó lớp phát xạ điện quang là một màng thuốc (film) làm bằng vật liệu là một loại chất bán dẫn hữu cơ có khả năng phát sáng khi có dòng điện chạy qua. Lớp phát sáng này, được đặt giữa hai điện cực và thường thì ít nhất một trong hai điện cực này là trong suốt.

Điốt phát sáng hữu cơ được dùng với vai trò hiển thị số (digital display) trong các thiết bị như màn hình của tivi, máy vi tính, điện thoại di động, máy chơi điện tử cầm tay, và thiết bị kỹ thuật số hỗ trợ cá nhân (PDA).

Hiện nay, một nhánh nghiên cứu lớn của công nghệ đó là tìm cách phát triển các điốt phát quang hữu cơ dùng cho các đèn chiếu sáng bán dẫn (solid-state lighting).

(2) Công nghệ ảnh toàn ký (holographic technology): phương pháp và kĩ thuật chụp lại và tái dựng hình ảnh ba chiều của vật thể. Kĩ thuật này không cần sử dụng thấu kính quang học nhằm tập trung hình ảnh lên tấm ghi hình hoặc thiết bị kĩ thuật số, thay vào đó sử dụng một nguồn sáng kết hợp như laser chiếu đến vật và cho giao thoa với một chùm laser tham chiếu tại cuộn phim ghi hình. Phương pháp chụp giao thoa này cho phép lưu lại nhiều thông tin hơn hình ảnh 2 chiều, cho phép người quan sát thấy hình ảnh 3 chiều của vật thể khi nhìn dưới những góc khác nhau mà không một kính hỗ trợ nào khác.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 537

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.