Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ hoàng sàn catwalk (4)

Phiên bản Dịch · 2328 chữ

Chương 333: Nữ hoàng sàn catwalk (4)

Trường quay, MC kiêm giám khảo Cindy cùng ba vị giám khảo khác ngồi bên phải sàn catwalk, chuẩn bị xem các tác phẩm của người dự thi, Riel và các thí sinh khác ngồi bên trái, trái tim đập thình thịch không ngừng. Đèn trên đỉnh đầu tối xuống, chỉ có phía sau sàn catwalk bố trí một vòng sáng trắng nhu hòa, một người mẫu mặc dạ phục xuất hiện sau tấm rèm che, hiện lên một bóng hình, sau đó đạp nhịp nhạc đi ra.

Bốn vị giám khảo nghiêm túc quan sát bộ váy trên người người mẫu, sau đó ghi chép lời bình trên giấy. Mấy tác phẩm đều có đặc sắc riêng, dù có vài chỗ còn chưa quá thành thục, song vẫn khá nổi bật.

"Rất tốt."

"Đúng vậy, tôi thích tác phẩm này."

"Nó cắt may rất tinh xảo."

"Nếp uốn làm đẹp vô cùng, thủ pháp rất đặc biệt."

Ba nữ giám khảo tụm lại xì xào bàn tán, duy chỉ có Auston mặt không đổi sắc nhìn sàn catwalk, đôi mắt xanh biếc lạnh như một đoàn sương mù băng giá. Bỗng nhiên, một bóng hình thon dài từ sau rèm che vòng, khiến đoàn sương mù kia nhanh chóng tan rã, ba vị giám khảo còn lại đều dừng nghị luận, biểu tình rung động nhìn sân khấu.

Chỉ thấy một mỹ nhân từng bước từng bước đi qua sàn catwalk. Cô tóc đen như mây, da trắng như tuyết, môi đỏ như lửa, đôi mắt phượng hơi xếch không thoa chút phấn mắt nào, chỉ dùng bút pháp đậm nhấn đường đuôi mắt càng thêm hẹp dài sắc bén. Trang điểm của cô so với các người mẫu khác chỉ có thể dùng "cực kỳ đơn giản" để hình dung, nhưng hết lần này tới lần khác lại đẹp đến không rời nổi mắt.

Cô mặc trên người một cái váy dài bằng vải dệt bó sát người, ống tay dài cùng gấu váy dài che lại tất cả chỗ nào có thể che, hình thức vô cùng bảo thủ, nhưng lại tinh xảo, ưu nhã, cao quý, ống tay áo dạng lá sen theo động tác của cô nhẹ nhàng nở rộ, khiến chiếc váy tăng thêm mấy phần nhu hòa, gấu váy uốn lượn cuồn cuộn như sóng, khí thế mạnh đến kinh người. Khi cô đi tới cuối sàn catwalk, lộ ra tấm lưng trần là lúc, ba nữ giám khảo không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, ngay cả Auston thường thấy mỹ nhân và hoa phục cũng không nhịn được buông hai chân giao nhau xuống, thân thể hơi nghiêng về trước, chuyên chú vô cùng nhìn lên sân khấu.

Lâm Đạm đạp tiết tấu rời sàn catwalk, sau lưng là tiếng thán phục thay nhau vang lên của mọi người...

Mười phút sau, tất cả tác phẩm được biểu diễn sau, Cindy mời sáu nhà thiết kế cùng người mẫu của họ lên sàn catwalk tiến hành đánh giá. Lâm Đạm và Riel là tổ cuối cùng được chấm điểm, nhưng cũng không căng thẳng gì, người sáng suốt đều thấy được cái váy này rốt cuộc đẹp bao nhiêu.

"Có thể mời người mẫu của cậu xuống được không? Chúng tôi muốn xem tác phẩm này tại khoảng cách gần." Cindy hứng thú bừng bừng nói.

"Được." Riel lập tức dắt tay Lâm Đạm xuống dưới sàn catwalk.

Ba nữ giám khảo đi vòng qua sau lưng Lâm Đạm thưởng thức tấm lưng xinh đẹp, Auston vẫn đứng đối diện Lâm Đạm, nhìn ánh mắt trắng đen rõ ràng của cô. Ánh mắt y rất thâm thúy mà chuyên chú, tựa như bạn trong mắt y chính thứ còn sống duy nhất trên thế giới này, song Lâm Đạm có một cảm giác khó hiểu, rằng y đang xuyên qua cô nhìn một người khác. Chẳng qua chuyện này không có quan hệ gì với cô cả, dù sao sau khi cuộc thi này kết thúc họ sẽ không đồng thời xuất hiện ở đâu hết.

Đang nghĩ ngợi, Auston đã dời ánh mắt, đi tới sau lưng Lâm Đạm. Y vén lên dây bạc cố định phần vải sau lưng lên, xem khóa bên của chiếc váy, không nói một lời. Ba nữ giám khảo thì không ngừng tán dương thiết kế của chiếc váy cùng vóc người Lâm Đạm.

"Tôi có thể sờ một cái không?" Chủ biên tạp chí 《 Marie Claire 》 lễ phép hỏi.

Lâm Đạm cho rằng cô muốn sờ váy, không nghĩ ngợi liền đồng ý, không ngừng cô lại áp bàn tay vào sống lưng mình, cả kinh kêu lên: "Trời ạ, cảm giác còn tốt hơn tưởng tượng của tôi nữa, cứ như khối nam châm vậy, trong nháy mắt hút lòng bàn tay của tôi vào. Chất da của người phương Đông quả nhiên nhẵn nhụi!"

Cindy dùng đầu ngón tay đâm lỗ xoáy của Lâm Đạm, chọc cô nghiêng đầu nhìn qua, không rõ ý gì liếc một cái. Cindy mỉm cười nói: "Xin lỗi, thân ái, tôi không nhịn được. Trên thực tế tôi cũng không nghĩ mình sẽ làm thế."

Mọi người đều là phụ nữ, Lâm Đạm còn có thể thế nào? Cô cong cong môi, biểu tình không biết làm sao. Khi cô quay đầu nhìn lại, vòng eo cùng bắp thịt vốn cực kỳ xinh đẹp của cô cong thành một đường cong mê người, chọc đám người Cindy miệng đắng lưỡi khô. Người giới thời trang đều là nhan khống, tự nhiên không cách nào chống cự nổi đồ vật đẹp, mà vẻ đẹp của Lâm Đạm đã vượt ra khỏi cực hạn. Duy chỉ có đôi mắt xanh sẫm của Auston vẫn chậm rãi đánh giá cô, giống như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, hoàn toàn không có cảm tình loài người nên có.

Tấm lưng xinh đẹp của Lâm Đạm bị ba nữ giám khảo thay phiên nhau sờ một lần, hai lỗ xoáy cũng bất thình lình bị chọc mấy lần, chuyên viên quay phim nhắm ngay da thịt không tì vết và xương quai xanh đẹp chí cực của cô mà quay, thật sự muốn ngừng mà không được. Nếu không phải đạo diễn giơ bảng nhắc nhở họ chú ý chương trình, chắc hẳn Lâm Đạm còn phải bị vây xem rất lâu.

Năm phút sau, Lâm Đạm và Riel lần nữa đi trở về sàn catwalk, ba nữ giám khảo phát biểu bình luận:

"Love, love, love!" Cindy phải dùng đến ba từ "yêu" để hình dung tâm tình của mình: "Tôi yêu cái váy này quá đi mất! Tác phẩm của các thí sinh khác đều rất đáng khen ngợi, nhưng vẫn cần nhiều chỗ cần sửa chữa cải tiến, duy chỉ có cái váy này tôi không nhìn ra nửa điểm tì vết nào! Mỗi một đường cong của nó đều tinh xảo, ưu mỹ, là mơ ước của tất cả phái nữ."

Chủ biên 《 Marie Claire 》 nói: "Nháy mắt chiếc váy này xuất hiện, tôi cho rằng mình không phải đang đánh giá tác phẩm của newbie, mà đang trong một cung điện nghệ thuật. Cô ấy giống như luồng ánh sáng thần thánh, hạ xuống trên sân khấu của chúng ta, ánh mắt tôi trong nháy mắt được cô ấy thắp sáng!"

Nhà thiết kế thời trang nổi tiếng Khải Nhã gấp gáp nói tiếp: "Chiếc váy nhìn từ phía trước là cấm dục, nhìn từ phía sau lại là ái dục, nó là một thể tổng hợp mâu thuẫn, tôi hoàn toàn bị nó làm cho kinh diễm! Dĩ nhiên, nó có phần hơi tiểu chúng, trừ người mẫu như cô, người dám khiêu chiến nó đã ít lại càng ít, nó dính sát thân thể như thế, giống như lớp da thứ hai, phàm trên người có chút thịt dư nào đều sẽ ảnh hưởng tới mỹ cảm của nó. Cho dù ở giới thời trang, người mẫu điều khiển được nó cũng không nhiều, phải không Cindy?"

Cindy gật đầu: "Không sai, em cũng không dám mặc chiếc váy này."

Ba người đánh giá xong, đồng loạt nhìn về phía Auston.

Riel khẩn trương nắm chặt tay. Người giới thời trang đều biết, Auston là người vô cùng kén chọn, am hiểu nhất là bới lông tìm vết. Học sinh của y trăm phần trăm từng bị y mắng khóc, từ đó hoài nghi nghiêm trọng rằng cả đời này mình không cách nào thiết kế ra tác phẩm có thể khiến thầy hài lòng.

Riel đã chuẩn bị xong để bị phên bình, Lâm Đạm thì vỗ sống lưng hơi cong xuống của cậu, biểu đạt sự an ủi không tiếng động.

Auston nhìn chằm chằm ghi chép trong tay, trầm ngâm nói: "Cái váy này... vô cùng hoàn mỹ."

Ba nữ giám khảo dùng ánh mắt không dám tin nhìn về phía y, y nói tiếp ngay sau đó: "Nhưng cậu phải hiểu, thắng lợi cậu lấy được hôm nay chỉ có vài phần là tài năng thật sự, phần còn lại là bởi người mẫu. Cậu coi thân thể cô ấy thành pháp bảo tất thắng, mà không phải thiết kế của mình."

Riel chờ đợi lời bình tiếp theo của y, song y khép lại quyển sổ, khôi phục trạng thái băng lãnh như sương.

Thế là xong rồi? Riel bối rối một hồi mới gật đầu, bày tỏ mình đã biết.

"Chúc mừng cậu, cậu là người thắng cuộc hôm nay, bây giờ cậu có thể đi xuống." Auston ra lệnh đuổi khách.

Riel phiêu phiêu đi xuống sân khấu, Lâm Đạm kéo đuôi váy dài theo sau, khi cô lộ ra tấm lưng, tầm mắt mọi người không kìm được dõi theo, thật sự nhìn sao cũng không đủ.

"Trời ạ, lỗ xoáy của cô ấy thật đáng yêu!" Cindy che mặt nói: "Em cảm giác mình sắp cong mất! Mặc dù em cũng là siêu mẫu, vóc người không tính là kém, nhưng em dám cá cược, thân thể cô ấy là kiệt tác đẹp nhất của Thượng đế!"

"Chị cũng thế, sau này chị nhất định phải đưa danh thiếp cho cô ấy, mời cô ấy đi chụp ảnh bìa cho tạp chí bên chị." Chủ biên 《 Marie Claire 》 tâm tâm niệm niệm nói.

---

Đợi tập 2 chương trình quay xong, thái độ đối đãi của mọi người với Lâm Đạm đã hoàn toàn khác, nhân viên tài vụ đưa một tấm séc cho cô, mỉm cười nói: "Lâm, đây là cát-xê của cô."

"Hai nghìn?" Lâm Đạm cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Mấy người khác cũng đang lấy tiền lương ghen tị đỏ mắt. Cát-xê của các cô cùng lắm là mấy trăm đô, còn có một người mẫu vì người hợp tác bị loại, đã mất duyên với đợt tranh giải kế tiếp.

"Đúng vậy, một nghìn bảy vượt quá là tiền quảng cáo của nhà tài trợ." Nhân viên tài vụ giải thích.

"Cảm ơn mọi người." Lâm Đạm vui vẻ nhận tấm séc, trước khi rời trường quay còn bị Cindy kéo sang một bên trao đổi phương thức liên lạc, còn bị chủ biên 《 Marie Claire 》 nhét một tấm danh thiếp, để cô tháng sau đi chụp ảnh bìa cho tạp chí, nữ thiết kế Khải Nhã cũng phải lấy số điện thoại của cô, nói sau này nếu mình cử hành trình diễn thời trang tất mời cô đi catwalk.

Chỉ ghi hình một chương trình, Lâm Đạm vốn nghèo rớt mồng tơi bỗng thu hoạch một đống lớn cơ hội công việc, hơn nữa còn là tài nguyên người khác cướp bể đầu cũng không giành được. Cô lập tức tới ngân hàng đổi séc thành tiền, trả tiền thuê phòng và tiền nợ Bolsa, rồi mua một ít nguyên liệu nấu ăn mang về nhà nấu.

"Em vừa cướp ngân hàng?" Bolsa căng thẳng hỏi.

"Không, tổ làm chương trình cho em thêm một nghìn bảy." Lâm Đạm cởi áo khoác, mặc tạp dề vào.

"Bọn họ có phải thấy tiềm lực của em không? Anh nói cho em biết này Lâm, bằng vào vóc người, tướng mạo, khí chất của em, em nhất định sẽ thành siêu mẫu. Mấy tập sau của chương trình anh bồi em đi, anh làm người đại diện cho em. Tạm thời anh không cần tiền công, anh chỉ muốn lần nữa đi vào quỹ đạo." Bolsa cõi lòng mong đợi nhìn cô.

Lâm Đạm cân nhắc một chút liền đồng ý, cô không thích giao thiệp với người khác, vừa vặn có thể ném công việc này cho Bolsa. Hai người đang nói chuyện, di động của Lâm Đạm đổ chuông, hiện thị một số điện thoại xa lạ.

"Alo, đây là Lâm, xin hỏi ngài là?" Lâm Đạm lễ phép hỏi.

"Tôi là Auston." Một giọng nam trầm thấp hùng hậu từ trong loa truyền tới.

Lâm Đạm còn chưa kịp phản ứng, Bolsa đã che miệng hét ầm lên: "Auston nào? Cha đỡ đầu giới thời trang Auston sao? Ôi chúa tôi, con không nằm mơ đấy chứ?"

Auston là tình nhân trong mộng của tất cả đồng tính luyến ái nam, cùng là người đàn ông tất cả phụ nữ muốn ngủ cùng nhất, liên tục năm năm liền đứng đầu bảng xếp hạng Những người đàn ông gợi cảm nhất. Nhưng thật đáng tiếc, y không phải đồng tính luyến ái cũng không yêu khác phái, từ khi thành danh đến nay chưa từng truyền ra scandal tình ái, không hề thấy xuất hiện bạn trai hay bạn gái bên cạnh. Nội tâm y dường như cũng lạnh băng y hệt vẻ ngoài vậy.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 494

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.