Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ hoàng sàn catwalk (13)

Phiên bản Dịch · 2249 chữ

Chương 342: Nữ hoàng sàn catwalk (13)

Lâm Đạm đặt tay lên khuỷu tay Baird, cảm giác bắp thịt đối phương nháy mắt căng lên, giống như không quen, vì vậy ngẩng đầu mỉm cười với hắn, nói nhỏ: "Xin lỗi vì làm phiền ngài như thế, tôi chỉ cần nói mấy câu với ngài White Wood là được rồi."

"Không phiền, chúng ta đi thôi." Baird buông lỏng cơ thể, đôi mắt tím thấm ra ánh sáng mềm mại như nước.

Hai người mặc lễ phục đôi đi trong phòng yến hội nguy nga lộng lẫy, tựa như một đôi bích nhân. Không ít khách khứa đặt tầm mắt trên người họ, khuôn mặt vốn khiến mọi người kinh diễm của Lâm Đạm lại càng khắc sâu ấn tượng hơn. Cô quả nhiên có quan hệ không cạn với Baird Adams, nếu không đối phương đã không mang thái độ khác thường tới xem trình diễn thời trang, càng không chờ mong đứng ở cạnh bậc thang, chỉ vì đỡ cô một cái.

Hai người dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người đi về phía White Wood, còn chưa tới gần đã nghe thấy giọng nói sang sảng của ông: "Chúa tôi, tác phẩm tôi mới thiết kế ra thật sự quá nhiều, mỗi một tác phẩm tôi đều vô cùng yêu thích, mỗi một tác phẩm đều tinh xảo tuyệt luân, tôi không bỏ được bất kỳ tác phẩm nào cả, nhưng mỗi buổi trình diễn thời trang chỉ từ 10 đến 15 phút, tôi phải làm ra lựa chọn. Vì chuyện này, tôi gần đây đau đầu vô cùng, mắt nhìn nhiều sắp mù đến nơi, hai từ 'hết thời' vĩnh viễn sẽ không xảy ra trên người tôi, linh cảm của tôi dùng không bao giờ cạn! Buổi trình diễn của tôi tuyệt đối là buổi trình diễn xuất sắc nhất năm nay."

Ông chống gậy ba toong không ngừng nói, tất cả mọi người đều nghiêm túc lắng nghe ông, không dám lộ biểu tình cười nhạo chút nào. Trên thực tế, chẳng có gì có thể đem ra cười nhạo hết, White Wood thực sự có vốn liếng để tự phụ, tài hoa của ông tuyệt không thể nghi ngờ, dù ông đã ngoài bảy mươi, lực sáng tác còn dồi dào hơn cả thanh niên. Chuyện cạn kiệt linh cảm tuyệt không xảy ra trên người ông, có khi đến lúc sắp chết, ông còn có thể sáng tác một loạt tác phẩm chủ đề "tử vong".

Phẩm chất đặc biệt này chắc hẳn là thứ Auston kính trọng nhất về ông đi? Trong lúc Lâm Đạm nghĩ ngợi, hai người đã tiến vào vòng nói chuyện của White Wood, cũng không bị mọi người bài xích, ngược lại khá được hoan nghênh. Lực ảnh hưởng của gia tộc Adams ở Mỹ không thể khinh thường, Baird Adams có thể chủ động gia nhập cuộc trò chuyện đã là vinh hạnh của tất cả mọi người, ngay cả White Wood trước giờ hay dùng mũi nhìn người khác cũng lộ nụ cười khiêm tốn, chủ động vươn tay với Baird.

"Xin chào ngài Wood, xin giới thiệu với ngài, đây là bạn của tôi, Lâm Đạm." Baird đặt tay trái sau lưng Lâm Đạm, lộ ra tư thái thân mật, ánh mắt nhìn về phía cô lại lộ ra áy náy.

Lâm Đạm cong khóe môi với hắn, sau đó nhìn sang White Wood, mỉm cười gật đầu: "Xin chào ngài Wood, rất vinh hạnh được gặp ngài. Vừa rồi tôi trùng hợp nghe được cuộc trò chuyện của ngài, có lẽ tôi có thể giúp ngài giải quyết vấn đề chọn lựa khó khăn này. Một buổi trình diễn 15 phút hoàn toàn có thể thâu tóm tất cả tác phẩm đắc ý của ngài, nhưng không hề eo hẹp, không qua loa, không lộn xộn, mà cực kỳ huyền ảo thần bí, tình cảnh chắc chắn sẽ rung động tất cả mọi người. Sáng ý của ngài chỉ cần thêm chút khoa học kỹ thuật, nhất định có thể trở thành kinh điển vĩnh hằng."

Sự chú ý của White Wood lập tức rời khỏi Baird, lần đầu nghiêm túc quan sát người phụ nữ trước mặt mình. Nhìn một cái ông mới phát hiện, vóc người cô hết sức hoàn mỹ, khí chất vô cùng đặc biệt, tướng mạo dung hòa vẻ đẹp cả phương Đông lẫn phương Tây, hoàn toàn phá vỡ biên giới thẩm mỹ của loài người.

Cho dù là White Wood ánh mắt cực cao cũng không thể không thừa nhận, đây là mỹ nhân trăm năm khó gặp, khó trách cả Baird trước giờ chưa từng có scandal cũng thân cận cô ngay trong trường hợp công khai, thậm chí vì cô chu toàn vòng danh lợi hắn vốn chán ghét.

"Sáng ý của tôi cộng thêm khoa học kỹ thuật? Cô Lâm có thể giải thích cặn kẽ giúp tôi một chút?" White Wood giải tán khách khứa xung quanh rồi mới thấp giọng hỏi.

"Ngài đã nghe qua kỹ thuật trình chiếu 4D chưa?" Không biết tại sao, Lâm Đạm hiểu rõ vô cùng về kỹ thuật, thời điểm làm quen với môi trường xung quanh sẽ vô ý thức chú ý tới phương diện này, tự nhiên biết khoa học kỹ thuật của thế giới đã phát triển tới trình độ nào. Không có 100% nắm chắc, cô sẽ không tùy tiện nói ra câu vừa rồi.

"Kỹ thuật này tôi biết, gần đây vừa được công bố tại nước ngoài, tiên tiến hơn 3D một chút." White Wood vuốt cằm nói.

"Có kỹ thuật này, tất cả tưởng tượng của ngài đều có thể biến thành sự thật. Có giấy bút không? Tôi giải thích bằng miệng có lẽ ngài sẽ thấy khó hiểu, tôi giúp ngài vẽ chi tiết vị trí sàn catwalk và máy chiếc ra thì ngài sẽ biết."

"Tới phòng nghỉ của tôi trên tầng nói chuyện đi." Baird giọng ôn tồn đề nghị.

"Đi." White Wood nghe thế lập tức bước đi. Ông là một người cuồng công việc, nói tới công việc sẽ không tự chủ mà say mê, huống chi lời của Lâm Đạm đích thực chọt đúng chỗ ngứa, khiến ông rất muốn nghe tiếp.

Lâm Đạm khoác tay Baird rời khỏi phòng yến hội, Auston mặt không đổi nhìn theo bóng lưng cô, ánh mắt thẫm đen như mực. Y loanh quanh tại chỗ mấy vòng, tựa hồ có chút nóng nảy, lại thủy chung không muốn rời khỏi nơi y chẳng có tí hứng thú nào này. Y biết ba người họ chắc hẳn cùng tới phòng nghỉ để nói chuyện, rất nhiều người cũng làm như vậy, huống chi lão White Wood còn là đồng tính luyến ái, ông sẽ không làm gì Lâm Đạm.

Nhưng y không thể để mặc mình rời đi, y phải chính mắt nhìn thấy Lâm Đạm an toàn trở lại. Y nhìn đồng hồ đeo tay một chút, cho mình nửa tiếng thời gian, nửa tiếng sau, nếu Lâm Đạm không trở lại, y phải đi tìm cô.

Bất tri bất giác kim phút đã quay được nửa vòng, trong lúc đó không ngừng có người tìm Auston nói chuyện phiếm, đều bị thái độ không nóng không lạnh của y dọa chạy. Thomas phát hiện y không ngờ tham dự tiệc mừng của mình, cảm thấy rất tức giận, vì vậy đặc biệt chạy tới châm chọc y, song chỉ lấy được hai cái liếc mắt mà thôi. Y hoàn toàn không phun nọc độc giống thường ngày, điều này thực sự quá khác thường.

"Tôi không rảnh phản ứng cậu, tôi phải đi." Auston buông ly rượu, lạnh lùng mở miệng.

"Tiệc mừng của tôi là chỗ anh muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?" Thomas nở nụ cười đểu giả, lời ra khỏi miệng còn mang tiếng nghiến răng ken két.

"Tôi thật sự không có thời gian." Auston chau mày nhìn đồng hồ đeo tay.

Đúng lúc này, Lâm Đạm khoác cánh tay White Wood đi tới, hai người một đường chuyện trò vui vẻ, bầu không khí vô cùng hài hòa, Baird đi theo bên người cô, ánh mắt từ đầu đến cuối chưa từng rời khỏi gò má cô.

"A, đó là hai học trò đắc ý nhất của tôi, họ đã rất nhiều năm không cùng xuất hiện tại trường hợp công khai, tôi mang cô đi chào hỏi với họ nhé. Thomas thì cô hẳn quen thuộc rồi, Auston thì chắc cô chưa thấy qua?" White Wood chỉ Auston và Thomas nói.

Lâm Đạm vui vẻ gật đầu.

Auston đang khẩn cấp muốn thoát khỏi Thomas đứng tại chỗ bất động.

White Wood đi tới gần liền chỉ Lâm Đạm, dương dương đắc ý nói: "Auston, Thomas, thấy không, đây là nữ thần Muse của thầy, cũng là chủ diễn buổi trình diễn thời trang của thầy, Lâm, một tinh linh tới từ phương Đông. Thầy với cô gái này rất nhanh sẽ rung chuyển toàn bộ giới thời trang!"

Ông cụ Wood vẫn luôn tự luyến, Thomas không để ý lắm đến chuyện "rung chuyển toàn bộ giới thời trang" trong miệng ông, nhưng anh ta rất kinh ngạc Lâm Đạm không ngờ có thể đạt đến tán thành của Wood, đây không phải chuyện gì dễ dàng. Người ngoài đều biết, Wood không cần Muse cũng có thể tràn ra linh cảm liên miên không dứt, nếu không đã không có biệt danh đại ma đầu Ông khẳng định đã giao dịch với quỷ dữ để có được bộ não ấy.

Người mẫu được ông xưng tụng là Muse, đếm tới đếm lui chỉ có một mình Lâm Đạm mà thôi. Vào giờ khắc này, Thomas ý thức được, cô người mẫu từng ngã qua một lần rất nhanh sẽ quật khởi, trở thành con cưng của toàn giới thời trang.

Auston xác nhận lại: "Cô ấy là chủ diễn của thầy?"

"Đúng vậy, bọn thầy có một kế hoạch lớn, nhưng tạm thời chưa thể tiết lộ cho ai. Ngài Adams, ngài có thể giúp chúng tôi giữ bí mật sao?" Wood nháy mắt với Baird một cái.

Baird cười yếu ớt nói: "Dĩ nhiên."

Lâm Đạm nhìn về phía Auston, biểu tình không hề đắc ý, chỉ có bình thản. Cô sớm nói rồi, cô có năng lực đạt được hết thảy thứ cô mong muốn.

Đôi mắt xanh sẫm của Auston gắt gao nhìn chằm chằm cô, qua rất lâu y mới vươn tay, chân thành nói: "Chúc mừng cô, cô đã làm được." Ai cũng không phát hiện, khi y rủ mi mắt, trong con ngươi xanh biếc kia thoáng qua vệt sáng sung sướng và mong đợi.

Mấy người trò chuyện một hồi liền tản ra, Baird rất không muốn đi, nhưng hắn nhìn ra Lâm Đạm có lời muốn nói với Auston, vì vậy cố nén lưu luyến trong lòng, làm bộ như có việc bận rồi lễ phép chào tạm biệt.

Lâm Đạm lúc này mới nhìn về phía Auston, từ từ nói: "Ngài Dodge, nếu hôm nay anh tới với lời xin lỗi chân thành, nói cho tôi chê bai và lợi dụng trước đó là chuyện sai lầm, có lẽ tôi sẽ đồng ý lời mời của anh. Tôi biết anh hôm nay tới không có ý làm nhục tôi, nhưng mong rằng anh có thể chú ý tới cách thức nói chuyện của mình. Cảm ơn anh đã thưởng thức, hẹn gặp lại."

Cô tận lực không làm thương hại đến ai, càng không đắc tội người nào, dù sao cô vẫn còn phải lăn lộn trong cái giới này. Cô cho rằng Auston sẽ yên lặng chống đỡ, có khi còn giễu lại mình mấy câu, không ngờ y lập tức cúi đầu, dùng giọng thành khẩn nói: "Thật xin lỗi, trước đó tôi đã sai. Thật ra tôi hôm nay đến là để nói với cô, cô là không thể thay thế, không phải cái bóng của bất kỳ ai. Tôi xin lỗi về sự ngu dốt của mình, tôi không nên tự tiện định nghĩa trong tình huống không hiểu biết về cô. Biết không, cô đã cứu vớt tôi khi đang trong tuyệt vọng, tôi cần phải cảm ơn cô."

Hàng lông mày lạnh lùng của Lâm Đạm nhu hòa xuống, cô vuốt cằm nói: "Tôi tiếp nhận lời xin lỗi của anh, vậy hai chúng ta hòa nhau?"

"Cho nên cô có thể tiếp thu lời mời của tôi không?" Auston kiên nhẫn không bỏ hỏi.

Hóa ra đây cũng là một người cuồng công việc. Lâm Đạm than thở trong lòng, sau đó châm chước nói: "Nếu thời gian tới tôi sắp xếp được thời gian, tôi sẽ nhận lời mời của anh. Công việc bình thường tôi vẫn làm."

Đôi mắt Auston sáng lên, trên mặt vẫn lạnh lùng kiêu ngạo như cũ. Y gật đầu, quay người liên đi, người không hiểu biết y tuyệt không thể nào phát hiện vui sướng núp sâu trong đôi mắt y. Lâm Đạm nhìn chằm chằm bóng lưng y, không nhịn được lắc đầu mỉm cười. Đều nói giới thời trang là nơi tập kết của các lão quái, lời này quả nhiên không giả.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 454

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.