Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ hoàng sàn catwalk (15)

Phiên bản Dịch · 2350 chữ

Chương 344: Nữ hoàng sàn catwalk (15)

Buổi trình diễn còn chưa bắt đầu đã loạn hết cả, người phiền muộn nhất không phải Lâm Đạm vừa bị đổi, mà là Khổng Bang Thần, nhưng gã không đành lòng trách cứ Chung Dục Tú, chỉ có thể gồng mình xử lý đống rối rắm cô ta mang tới. Tất cả trang phục rồi thứ tự biểu diễn đều được sắp xếp xong từ lúc diễn tập, người mẫu nào mặc bộ nào, là người thứ mấy ra sân khấu, đều được ghi chép rõ ràng, nếu muốn sửa đổi một người trong đó, tất cả mọi người phải bị đổi theo, đây là chuyện cực kỳ phiền phức.

Để tận lực giảm bớt rắc rối, Khổng Bang Thần chỉ có thể từ trong số trang phục không định trưng bày của mình lựa ra một bộ cho Lâm Đạm mặc, như vậy chỉ cần đổi thứ tự xuất hiện trên sân khấu một chút là được.

"Tôi có thể tự mình chọn một bộ không?" Lâm Đạm vô cùng biết làm thế nào để tranh thủ lợi ích lớn nhất cho mình trong hoàn cảnh bất lợi, cô dường như đã quen đối mặt với những tình huống tương tự.

"Dĩ nhiên có thể, thật xin lỗi." Khổng Bang Thần xin lỗi lần nữa.

Lâm Đạm không trả lời gã, chỉ nghiêm túc nhìn từng bộ trang phục một, cuối cùng lấy một bộ trong đó ra nói: "Tôi lấy cái này."

Khổng Bang Thần định thần nhìn lại, chân mày không khỏi nhướng cao. Phong cách thiết kế của gã nghiêng về nhu hòa, nội liễm, ưu nhã của phương Đông, mà bộ trang phục trên tay Lâm Đạm là một lần gã thử đột phá lối mòn, nhuốm phong cách riêng rất đậm, một chiếc đầm ống dài đen phối với quần bút chì đen, quần đằng trước ngắn váy đằng sau dài, cực kỳ độc đáo.

Khổng Bang Thần thích bộ trang phục này vô cùng, thậm chí cho nó là tác phẩm kiệt xuất nhất của mình, so do tính toàn vẹn của bộ sưu tập, không thể không để nó ra bên ngoài. Trước mắt gã vừa trở thành nhà thiết kế thủ tịch của M.M, cho dù muốn đổi phong cách, cũng phải đứng vững gót chân rồi nói.

Phát hiện Lâm Đạm chỉ nhìn trúng bộ trang phục này, Khổng Bang Thần không khỏi nhìn cô nhiều thêm một cái, sau đó vuốt cằm: "Có thể, cô mặc bộ này đi." Gã không nói cho Lâm Đạm rằng bộ đồ này sẽ phá hỏng tính toàn thể của cả loạt trang phục, thật ra sâu trong lòng, gã khát vọng nó được triển lãm, gã hi vọng mình có thể vì nhãn hiệu M.M làm ra thay đổi, giống như thầy gã vậy, mỗi lần đều tạo ra kỳ tích.

Lâm Đạm tự mình biết thiết kế, thậm chí kỹ thuật không kém hơn các nhà thiết kế lớn bao nhiêu, sao không nhìn ra bộ trang phục này phong cách cá nhân quá đậm, khác hẳn tất cả các trang phục khác? Cô cố ý, bỗng dưng bị người đùa bỡn một lần, cô tuyệt sẽ không không phản kháng, cho dù không phải chủ diễn, cô cũng phải để mình thành người đặc biệt nhất. Thay quần áo xong, Khổng Bang Thần tự mình giúp cô sửa độ lớn nhỏ, tìm trang sức và giày phù hợp, sau đó đưa cô tới phòng trang điểm.

Mười phút sau, Lâm Đạm đã chuẩn bị ổn thỏa, bỗng thấy trong gương một nữ người mẫu gốc Á từ từ đi về phía mình. Cô ta dùng ánh mắt kén chọn quan sát cô, từ từ mở miệng: "Thời điểm tôi vào nghề họ gọi tôi là tiểu Lâm Đạm, nhưng chúng ta trước nay chưa từng gặp nhau trên sàn catwalk."

"Chào cô, Chung Dục Tú." Lâm Đạm hơi gật đầu, thái độ lãnh đạm.

"Xin chào. Nghe nói trước đó cô có tiếp nhận huấn luyện tại chỗ Auston một thời gian? Anh ấy có khỏe không?" Chung Dục Tú khẽ cười nói.

"Anh ấy rất tốt." Lâm Đạm trả lời ngắn gọn.

"Hai chúng ta dáng dấp rất giống, điểm này anh ấy có từng nói với cô không?"

Lâm Đạm bỗng nhiên đứng lên, bình tĩnh nói: "Tôi cảm thấy không giống." Cô vốn cao hơn Chung Dục Tú 5 cm, dưới chân lại đi giày cao gót 10 cm, bộ ngực đầy đặn, bờ vai mượt mà, eo nhỏ thon gọn, hai chân thon dài, nhìn đối phương từ trên cao xuống, khí tràng lạnh lùng đập thẳng vào mặt khiến người ta cảm thấy áp lực. Từ vóc người đến chiều cao, từ dung mạo tới khí chất, cô tốt hơn Chung Dục Tú quá nhiều, điểm này người sáng suốt đều nhìn ra được.

Chung Dục Tú không thể không ngẩng đầu lên nhìn cô, vì vậy rất nhanh phát hiện mình bị áp chế. Cô ta không nhịn được lui về sau vài bước, vừa lui về, lập tức hiện ra mấy phần chật vật. Lúc gò má Chung Dục Tú lúc đỏ lúc trắng vì cực độ khó chịu, Lâm Đạm đã bước từng bước trầm ổn rời phòng trang điểm.

Toàn bộ cuộc trò chuyện đều dùng tiếng Trung, các người mẫu khác nghe không hiểu, tự nhiên không biết giữa hai người xảy ra chuyện gì. Qua rất lâu, Chung Dục Tú thấp không nghe thấy cười lạnh một tiếng.

---

Hai mươi phút sau, buổi trình diễn sản phẩm mới của M.M chính thức bắt đầu, Khổng Bang Thần cầm mic đứng trên sân khấu nói vài câu mở đầu, kinh ngạc phát hiện Auston đến, ngồi ngay hàng khách quý thứ nhất, ngoài ra siêu sao Baird từng từ chối lời mời của ban tổ chức cũng bất ngờ xuất hiện trong hàng, thần tình chuyên chú nhìn lối lên sân khấu. Họ dường như rất mong đợi lần trình diễn này.

Khổng Bang Thần không khỏi cảm thấy áp lực hơn hẳn, trở lại sau cánh gà không nhịn được nhắc nhở các người mẫu thêm mấy câu. Mọi người đều rất hưng phấn nhảy nhót, duy chỉ Lâm Đạm hai tay khoanh trước ngực, lẳng lặng chờ đợi.

Âm nhạc vừa vang lên, Chung Dục Tú liền đi ra ngoài, thu được tiếng vỗ tay như sấm rền từ khán giả, lúc đi ngang qua Auston cô ta nhất thời liếc y một cái thật nhanh, phát hiện y không cho cô ta một ánh mắt dư thừa nào, chỉ chuyên chú nhìn chằm chằm lối lên sân khấu.

Baird ngồi gần đó xoay người hỏi trợ lý của mình: "Lâm Đạm không phải tuyên bố trên ins rằng cô ấy là chủ diễn buổi trình diễn hôm nay sao? Tại sao lại đổi thành người này?" Hắn thậm chí còn không gọi ra nổi tên Chung Dục Tú.

"Boss chờ một chút, để tôi đi tra xem." Trợ lý lấy di động ra gửi mấy tin nhắn.

Baird vốn tưởng rằng người đầu tiên mình nhìn thấy là Lâm Đạm, bây giờ không biết cô đi đâu rồi, gương mặt anh tuấn phủ trong sương lạnh, càng hiện ra lạnh lùng hời hợt. Hắn không chớp mắt nhìn chằm chằm lối lên sân khấu, mặc cho mỗi một người mẫu biến thành từng mạt bóng đen mơ hồ lướt qua con ngươi tím đậm.

Thời điểm nhạc nền thay đổi, ánh đèn trên trần tối xuống, Chung Dục Tú mặc bộ trang phục thứ hai không nhanh không chậm bước lên sàn catwalk. Bước đi của cô ta rất đặc sắc, tốc độ chậm hơn các người mẫu khác một chút, rất nhẹ nhàng, giống như một con mèo con bướng bỉnh, cánh tay mảnh khảnh sẽ vô ý thức đong đưa trên dưới, như đang hái hoa vậy, song không hề hiện vẻ đột ngột, ngược lại thấm ra một cảm giác quyến rũ, được người ái mộ gọi đùa là "tay hái hoa".

Cô ta cong môi cười, trong lòng tự đắc, chợt nghe sau lưng truyền tới tiếng giày cao gót cộp cộp cộp, đó là Lâm Đạm. Tầm mắt người xem rời khỏi người cô ta, ánh mắt nóng bỏng nhìn ra phía sau, ngay cả Auston tâm trạng chán ngán cũng nhanh chóng ngồi thẳng lại, tròng mắt xanh biếc nháy mắt ngời sáng.

Lâm Đạm mặc bộ trang phục trên váy dưới quần xuất hiện trên sàn catwalk, trên người thiết kế như bra, đường xương cá phẳng cứng đem bộ ngực đầy đặn của cô nâng lên, đè ra một rãnh sâu, vòng eo vốn thon gọn bị vải siết chặt, càng thêm nhỏ nhắn, lớp vải phiêu dật phía trước khó khăn lắm mới che được rốn cô, lộ ra đôi chân dài được bao lại bởi chiếc quần bút chì bó sát, làn váy dài uốn lượn tự nhiên xõa lưng cô, mềm mại tản ra, kéo dài trên mặt đất.

Bước chân cô vững vàng, rộng rãi, phóng túng, eo lắc chậm, chân dài xen nhau, khiến làn váy theo động tác của cô trên dưới tung bay, giống như con sóng lớn cuộn trào. Cô sải bước mà đi, làn váy dài bay múa khiến từng cánh hoa hồng đỏ như máu dưới chân bị lôi kéo bay lên giữa không trung, tự nhiên tản ra hướng khách khứa hai bên.

Khách mời bị mưa hoa rải lên người không nhịn được phát ra tiếng kêu thảng thốt, thậm chí có người đưa tay ra, như đón láy cánh hoa giữa không trung, hoặc như cố giữ lại Lâm Đạm sắp đi qua. Họ dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô chăm chú, bàn tay vỗ tới đỏ lên. Trước đó có rất nhiều người mẫu đi qua trước mặt họ, người mặc váy dài cũng không ít, nhưng không một ai có thể tạo thành tràng cảnh rung động như vậy. Khí thế của Lâm Đạm quá mạnh mẽ, so sánh với cô, Chung Dục Tú nhẹ nhàng ôn nhu đi phía trước hóa ra chỉ bình thường đến thế mà thôi, cái gọi là tay hái hoa khi so với đi như gió phất, bước bước sinh hoa chân chính thì kém xa!

"Thượng đế ơi, mũi giày của cô ấy như trực tiếp giẫm lên đầu tim tôi vậy, trái tim của tôi vì cô ấy thình thịch không ngừng!" Một khách quý xì xào bàn tán với người bên cạnh, Baird ngồi cách đó không xa cũng không nhịn được sờ sờ trái tim mơ hồ đau đớn của mình.

"Bộ đồ này tôi nhất định phải mua lại! Vừa cool vừa sexy! Phong cách hoàn toàn khác biệt với phong cách trước đó của M.M. Thân là fan cuồng nhiệt của M.M, tôi lại cảm thấy phong cách đột ngột thế này càng đẹp hơn càng nóng cháy hơn! Nếu đây là cải cách Khổng Bang Thần sắp mang tới cho M.M, tôi cảm thấy anh ta đã thành công, tất cả quần áo ở đây đều không đặc sắc bằng bộ này! Dĩ nhiên, đây một phần cũng ngờ công của người mẫu phương Đông này! Cô ấy là người mẫu có sức thể hiện tốt nhất trong số người mẫu tôi từng thấy, không có một trong!" Một đại lão giới thời trang đánh giá như vậy.

Baird lập tức để trợ lý đi đặt hàng, cần phải đấu giá được bộ này tới tay.

Khổng Bang Thần thông qua camera theo dõi phản ứng của khách mời, thứ đồ mang tên dã tâm ẩn giấu trong lòng đạt được khích lệ cực lớn.

Lâm Đạm đi qua tựa cơn gió lốc, mà Chung Dục Tú cũng đã tạo pose xong, cùng cô đường hẹp gặp nhau. Trông cơn mưa hoa hồng phiêu sau lưng Lâm Đạm, biểu tình ưu nhã của Chung Dục Tú không khỏi cứng đờ. Ngay lúc này, Auston đứng lên khỏi chỗ ngồi, đưa gậy ba-toong của mình cho Lâm Đạm.

Lâm Đạm không hiểu ý gì, song vẫn thuận tay nhận, cẩn thận nhìn một chút mới phát hiện, trên chiếc gậy ba-toong này nạm một chiếc vương miện xa xỉ, thay vì gọi nó là ba-toong, không bằng gọi là vương trượng. Auston tựa như đang vì cô đội lên vương miện, y dùng hành động thực tế nói với cô: Cho dù Chung Dục Tú cũng ở đây, thì cũng không thể cướp đi từ cô một chút hào quang nào.

Sắc mặt Chung Dục Tú lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy trở nên tái nhợt, cô ta thậm chí nghiêng đầu một góc lớn nhìn Auston, trong mắt mang theo không dám tin và lên án. Nhưng sàn catwalk không cho phép cô ta hơi dừng lại, cô ta chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước, cho dù cố mạnh mẽ dựng lên tất cả khí tràng mình có, cũng không có cách nào khiến cánh hoa dưới chân vì cô ta bay múa. Cô ta không biết Lâm Đạm làm được bằng cách nào, chỉ khi cùng cô đứng trên sân khấu cô ta mới hiểu, mình trước kia tự cao tự đại biết chừng nào. Không có ai là không thể thiếu, không có ai là không thể thay thế, mà Lâm Đạm hiển nhiên không phải đồ thay thế có cũng được không có cũng chẳng sao mà cô ta nghĩ.

Lâm Đạm không để bụng Chung Dục Tú nghĩ gì, cô vượt thẳng qua đối phương, đi tới cuối sàn catwalk, sau khi đứng yên dùng ngón cái khẽ vuôt vương miện trên đỉnh vương trượng, nụ cười hào phóng mà kiên nghị. Một màn này dưới sự chứng kiến của vô số ánh đèn loang loáng trở thành kinh điển vĩnh hằng.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 401

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.