Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ hoàng sàn catwalk (43)

Phiên bản Dịch · 2222 chữ

Chương 372: Nữ hoàng sàn catwalk (43)

Lâm Đạm tựa vào ngực Baird xoát tin tức, thần thái lười biếng, căn bản không phản ứng mấy lời bình luận chua lòm kia. Nhưng, khi nhìn thấy phần hợp đồng chuyển nhượng này, cô lại giùng giằng ngồi dậy, hỏi: "Đây là cái gì?"

"Suỵt, đừng từ chối anh được không?" Baird một câu giải thích dư thừa cũng không, chẳng qua lần nữa áp Lâm Đạm về ngực mình.

Lâm Đạm còn muốn nói nữa, lại bị bàn tay hắn che miệng. Đánh giá trước đó của cô về Baird thật sự sai hoàn toàn, người này một chút cũng không thân sĩ tí nào, vừa vặn ngược lại, tận trong xương hắn cực kỳ bá đạo, mỗi quyết định đều có dự mưu, căn bản không cho người ta đường sống từ chối.

Hắn che miệng Lâm Đạm, hôn tóc cô, như đang trấn an.

Lâm Đạm trong lúc vô tình nhìn về phía di động hắn, rốt cuộc hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra. Nếu không có cư dân mạng khiêu khích, chắc hẳn hắn sẽ một mực giấu giếm chuyện này, sự cho đi của hắn là không tiếng động, là vô tư, hắn chỉ muốn để lại thứ tốt nhất cho mình. Lâm Đạm quên đi thế nào là yêu, nhưng không có nghĩa cô là kẻ ngốc, không hiểu sự quan tâm và trả giá của Baird.

Cô an tĩnh lại, nhẹ nhàng cầm tay Baird, hôn lên lòng bàn tay hắn một cái. Động tác của cô rất vụng về, hoàn toàn đang bắt chước hành động của Baird, biểu tình lại vô cùng nghiêm túc.

Trái tim Baird trong nháy mắt hòa tan, môi răng tràn ra tiếng cười khẽ trầm thấp.

Cùng lúc đó, những người đang châm chọc trên mạng thấy phần hợp đồng chuyển nhượng này, nhất thời tập thể im lặng. Nếu một người đàn ông ngay khi tình yêu mới bắt đầu đã vì người phụ nữ kia bỏ ra cái giá cao như vậy, còn ai dám nghi ngờ sự thật lòng của anh ta? Hai trăm sáu mươi triệu đô, đây là phần tài sản lớn cỡ nào? Cho dù các đại phú hào lúc li dị với vợ cũng không nỡ trả ra phí phụng dưỡng cao như thế, huống chi mới là thời kỳ qua lại?

【 Gâu gâu, tình yêu của người có tiền bọn tui hổng hỉu! 】

【 Mấy người nói Lâm Đạm sẽ không có kết quả tốt đâu, trốn đằng nào rồi? Người ta còn chưa chia tay đã là triệu phú, liên quan gì tới lũ nghèo các người? Cần các người tới lo nghĩ bậy bạ sao? 】

【 Tiền tài quả nhiên vạn năng, ngay cả tình yêu đích thực cũng mua được. 】

Bình luận trên internet dần dần được khống chế, nhưng nhân khí của Lâm Đạm rốt cuộc vẫn bị ảnh hưởng không nhỏ. Trợ lý của Baird quay đầu nhìn hai bóng người đang quấn quít lấy nhau, đúng lúc bắt đầu quan hệ xã hội. Vì vậy mười phút sau, danh sách quyên góp của Lâm Đạm được một cơ quan từ thiện nào đó công khai trên mạng, thời gian cô nổi tiếng không lâu, phí phát ngôn tới tay có hơn ba mươi triệu, nhưng lại quên ra ngoài hai mươi chín triệu, số còn lại chỉ đủ mua một căn phòng tại New York.

Phần danh sách làm rất kĩ càng, từng khoản một đều liệt kê chi tiết, rất nhiều người xem trầm mặc. Lâm Đạm ngay cả tiền mình kiếm được cũng có thể tiện tay quyên ra tám chín phần mười, cô sẽ để ý hưởng thụ vật chất sao? Dư luận lần nữa thay đổi, một người thích làm từ thiện luôn được người ta tôn kính, huống chi Lâm Đạm tài trợ chủ yếu cho trẻ em và phụ nữ trong hoàn cảnh khó khăn, mà fan của cô đại đa số là nữ, điều này khiến nhân khí của cô không giảm mà tăng.

Dĩ nhiên, một vài người mắc bệnh thẳng nam giai đoạn cuối vẫn chê cô hám giàu, chê cô có tiền Baird cung cấp rồi thì cần gì mấy chục triệu kia nữa, nhưng lời bàn như thế có tin nổi không người sáng suốt đều biết. Mấy chục triệu đô nếu thật sự không coi vào đâu, sao chú không quyên thử xem?

Một trận sóng gió lặng xuống, Lâm Đạm và Baird bắt đầu thu được rất nhiều lời chúc phúc, nhưng hai người đã hoàn toàn không thèm để ý.

---

Tìm một nhà hàng Trung Hoa, mời Lâm Đạm ăn một bữa thịnh soạn, Baird liền đưa cô về biệt thự mới mua.

"Hôm nay ăn hơi nhiều, có ảnh hưởng tới kế hoạch ăn uống của em không?" Baird kéo tay Lâm Đạm đứng ở cửa, chậm chạp không muốn thả cô vào nhà.

"Không sao, chờ lát nữa em chạy bộ một vòng là được."

"Vậy cũng tốt, hẹn gặp lại." Baird buông Lâm Đạm ra, hướng xe mình đi tới.

Lâm Đạm đưa mắt nhìn ô tô đi xa, lúc này mới lấy chìa khóa, thì cánh cửa đã mở ra trước một bước, Bolsa chua chua nói: "Babe, em đúng là được đấy, vừa bắt đầu yêu đương đã công khai, biết vừa rồi tài khoản mạng xã hội của em suýt nữa thì sập không? Thật may em nhân phẩm tốt, làm nhiều việc thiện, thuận lợi kéo dư luận về!"

Anh tuyệt đối không thừa nhận mình ôm di động đem ảnh Lâm Đạm và Baird đăng lên liếm mấy trăm lần đâu. Chúa ơi, trong ống kính của Baird, sự gợi cảm của Lâm Đạm đã tăng tới đỉnh cao, hệt như một yêu tinh! Trong ống kính của Lâm, sự tâm tình của Baird đã đạt đến đỉnh cao, hệt như một thiên thần. Hai người họ tuyệt đối là người yêu xứng đôi nhất thế kỉ!

Sau khi fan công kích được khống chế, hai bức ảnh bắt đầu lan truyền trên internet, người nhấn like tùy tùy tiện tiện qua triệu. Thật nhiều người đều nói nếu bỏ qua thân phận và địa vị sang một bên, chỉ nhìn ánh mắt hai người là biết, họ thật lòng yêu nhau.

Nhưng Bolsa có chút nắm không chắc về chuyện này, không khỏi nhăn mày nói: "Baird tại sao lại đi rồi? Anh ta không vào bồi em một chút sao? Coi như không đi vào, tại sao không cho em một nụ hôn tạm biệt? Anh thấy anh ta cũng chẳng yêu em lắm đâu, hai trăm triệu đô kim cương với người khác mà nói rất nhiều, nhưng với anh ta mà nói không coi vào đâu, em đừng ngốc nghếch hồ đồ bồi cả trái tim mình vào."

"Vào rồi nói sau." Lâm Đạm vòng qua Bolsa đổi dép, lơ đễnh nói: "Ai quy định lúc tạm biệt nhất định phải hôn nhau?"

"Anh quy định, nếu anh điên cuồng yêu một người, anh nhất định sẽ không nhớ tách người đó ra, nếu không thể không tách ra, anh nhất định phải hôn anh ấy đến không thở nổi. Anh vừa rồi đứng trên tầng nhìn lén, bọn em chỉ nắm tay ở cửa nói vào câu, một chút tiếp xúc thân mật cũng không có, thật nhạt nhẽo. Baird không chủ động yêu cầu vào ngồi một chút, cũng không đưa mắt nhìn em vào cửa, bản thân ngồi lên xe đi trước, anh ta căn bản không quan tâm em đâu. Anh mà tìm được bạn trai ưu tú như em, anh nhất định sẽ thời thời khắc khắc dính chung một chỗ với anh ấy." Bolsa đi theo sau lưng Lâm Đạm dông dài, biểu tình hết sức lo âu.

Nói cho cùng, anh vẫn cho rằng Lâm Đạm và Baird chênh lệch quá xa.

Lâm Đạm đi vào phòng, đổi bộ quần áo thể thao, tẩy trang, buộc tóc đuôi ngựa, chuẩn bị ra ngoài chạy bộ. Cô không biết người yêu bình thường ở chung thế nào, chỉ có thể Baird làm gì cô liền phối hợp làm cái đó. Trên phương diện cảm tình, cô trước nay đều rất bị động.

Bolsa cản ở cửa, không ngừng lải nhải nói: "Hôm nay em đừng chạy bộ nữa, chúng ta ngồi xuống nói chuyện với nhau một chút. Kế hoạch phát triển anh lập trước đó cho em không dùng được nữa em biết không?"

"Chạy về rồi nói cũng không muộn." Lâm Đạm lơ đễnh khoát tay.

Đúng vào lúc này, chuông tầng dưới reo, Lâm Đạm vòng qua Bolsa chạy đi mở cửa, thì thấy Baird đã đang đứng ở ngoài, trên mặt mang nụ cười ôn nhu. T-shirt trắng sát người hoàn toàn không cách nào che giấu đường cong bắp thịt vô cùng có sức bật của hắn, quần thể thao màu đen bị đôi chân dài tráng kiện của hắn căng chặt, giống một con báo ưu nhã. Thay đổi bộ âu phục cắt may hoàn hảo, dã tính và cuồng phóng trong xương hắn liền triển lộ ra không thể nghi ngờ.

Lâm Đạm ngây ngẩn, Bolsa cũng ngây ngẩn.

"Anh tới bồi em chạy bộ, chuẩn bị xong chưa?" Baird xoa xoa đầu Lâm Đạm.

"Anh không phải đi rồi sao?" Lâm Đạm hỏi.

"Anh cũng mua một căn nhà ở khu này. Anh sợ em chờ lâu, nên vội vã trở về đổi đồ thể thao."

"Hóa ra là thế, vậy chúng ta đi thôi." Lâm Đạm theo thói quen giắt máy đọc CD bên hông, đeo tai nghe lên.

"Lúc chạy bộ tận lực đừng nghe nhạc, coi như nghe thì cũng để âm lượng nhỏ thôi, tránh lúc đường có xe em không không nghe thấy." Baird tháo một bên tai nghe của cô xuống.

"Vậy chúng ta mỗi người một bên." Lâm Đạm thuận tay nhét bên tai nghe đó vào tai Baird, hai người vai kề vai mà chạy, muốn tách ra cũng không có cách nào, bởi ở giữa còn một sợi dây nối. Đây không phải Lâm Đạm cố ý tạo lãng mạn, cô không có dây thần kinh đó, nhưng Baird rất cao hứng, vừa chạy vừa nhìn gò má của cô cười khẽ.

Nghe rõ bài hát trong tai, giọng Baird càng nhu hòa hơn: "Là bài của anh?"

"Đúng vậy, em quen." Lâm Đạm thẳng thắn nói.

"Cho nên em mỗi ngày đều nghe nhạc của anh?"

"Đúng, rất êm tai, replay mãi cũng không chán." Lâm Đạm có sao nói vậy, không giấu giếm chút nào.

Baird bỗng nhiên kéo cô vào ngực, hôn đỉnh đầu cô, sau đó nắm tay cô, cười khẽ chạy xa.

Nhìn bóng lưng hai người ấm ấm áp áp, Bolsa hai gò má hồng hồng, như bị người ta tát hai phát. Khó trách Baird không yêu cầu vào ngồi, khó trách hắn không hôn tạm biệt đã vội vã rời đi, hóa ra người ta vì gần quan được ban lộc, trực tiếp dọn nhà tới, còn bận trở về thay quần áo, tranh thủ lúc chạy bộ được ở chung với Lâm Đạm thêm một hồi.

"Đều nói tình yêu của người nghèo là cho nhau tiền, tình yêu của người giàu là bầu bạn lẫn nhau, lời này thật có lý." Bolsa rù rì nói.

Lâm Đạm độc lai độc vãng quen rồi, chưa từng chạy bộ cùng ai bao giờ. Cô cứ nghĩ mình sẽ không quen cơ, song trên thực tế, mọi cử động của Baird đều khiến cô thấy vô cùng thoải mái. Hắn sẽ để cô chạy phía bên trong lề đường, có xe tới còn đưa tay ra bảo vệ cô một cách vô cùng tự nhiên, để tránh xảy ra bất ngờ. Về đến nhà, hắn bưng mặt cô, không ngại chút nào hôn lên bờ môi và cái trán ướt mồ hôi của cô, dịu dàng nói: "Tạm biệt thân ái, trước khi ngủ nhắn tin cho anh được không?"

"Được." Lâm Đạm trừ gật đầu ra còn có thể làm gì?

"Vào đi." Baird lúc này mới khoát khoát tay.

Lâm Đạm mở cửa tiến vào, cách mắt mèo nhìn lén Baird, thấy hắn đỡ trán cười một tiếng, giống như không biết làm sao, căn cứ khẩu hình phán đoán, hắn hẳn nói: "Bảo bối, thế mà em không mời anh vào ngồi một chút." Cuối cùng xoay người rời đi.

Vì vậy, Lâm Đạm ý thức được đề bài này mình làm sai rồi, lần sau gặp lại tình huống tương tự, cô có thể chủ động mời Baird vào ngồi một chút, uống một ly cà phê.

Bolsa đứng ở trên cầu thang, ngượng ngùng nói: "Em yêu, quên lời chê bai của anh với Baird trước đó đi, thật ra anh ấy rất tốt. Nếu đã ở bên nhau, em liền tận hưởng đi."

Lâm Đạm vuốt ve đôi môi và cái trán hãy còn ấm áp, ánh mắt mặc dù có chút mê, nhưng không còn kháng cự.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 368

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.