Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư Tôn Của Hồ Ly Quá Hung Hãn 5

Phiên bản Dịch · 1715 chữ

Editor: Bao Tô Bà

Nuôi hắn ta ư?

Ngay lập tức, các đệ tử xung quanh đều nhớ tới xuất thân của vị tiểu sư muội xinh đẹp này, nàng không cùng tộc với bọn họ.

Bạch Ấn sư tôn nhận đồ đệ không phân biệt xuất thân, nhưng bây giờ nhìn lại, tiểu sư muội đúng là dã tính khó thuần, nếu không, sao lại muốn nuôi một người giống hệt như con thú thế chứ, chẳng phải là bởi vì hắn ta gần với bản thể của nàng nhất hay sao.

Chu Tuyết Kiến cũng thấy kỳ quái, sư muội hồ ly này vì cảm nhận được nàng ta không có hảo cảm đối với nàng nên mới thấy sợ hãi, nhưng hiện tại lại dựa vào người sư tỷ là nàng ta đây.

Cảm giác này đúng là hơi kỳ lạ, Chu Tuyết Kiến liếc mắt nhìn nam tử không hề có dáng vẻ giống con người, chầm chậm nói: "Muội thích thì cứ mang về, chỉ cần sư tôn đồng ý."

Một kẻ đáng thương như vậy, nếu lưu lạc bên ngoài cũng phải chịu kết cục thê thảm, nếu tới Bất Vong phong có lẽ còn đảm bảo được sự an toàn và chắc cái bụng cho hắn.

Trong ánh mắt kì quái của mọi người xung quanh, Tô Noãn ngay tức khắc mặt mày hớn hở, vui sướng nói "đa tạ sư tỷ", sau đó đi về phía nam tử ở ngoài sơn môn.

Một vài đệ tử đứng cạnh muốn nhắc nhở nàng cũng đã không kịp, quả nhiên ngay giây tiếp theo, Vượng Tài bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt chợt loé hung quang, gầm lên một tiếng xông về phía tiểu sư muội công kích.

Đúng vào lúc này, một tiếng "chát" vang lên, mọi người chưa kịp nhìn rõ nhưng rồi ngay sau đó đã phải trợn mắt há hốc mồm. Tiểu sư muội non nớt mềm mại, vậy mà trong tay lại cầm 1 chiếc roi quật vào người Vượng Tài, khiến hắn ta bay ngược ra ngoài.

Một đám đệ tử trước đó con thấy tiểu sư muội đáng yêu lập tức nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng lúc này bắt đầu trào lên vài phần lạnh lẽo.

Quả nhiên là dã tình khó thuần, mấy ngày nay tuy bọn họ cũng trêu cợt, nhưng không có ai thật sự ra tay quá tàn nhẫn với Vượng Tài.

Thế mà tiểu sư muội nhìn qua yếu đuối này vừa lộ diện đã ra một roi tàn nhẫn, đáng thương cho Vượng Tài mới bị quất roi vào người tróc da tróc thịt.

Thanh Li lăn trên mặt đất, dường như không hề để ý tới một mảng thịt bị thương trên bờ vai, hắn vẫn gầm gừ như cũ, lần thứ hai định xông tới. Tô Noãn nở nụ cười, roi trong tay không ngừng quật xuống. Sống lưng chúng đệ tử xung quanh đều phát lạnh.

Chậc chậc, thú và người đúng là không giống nhau, dẫu có là linh hồ thì dã tính vẫn không thay đổi.

Rồi lại nghĩ đến Chu Tuyết Kiến, tuy mặt ngoài lạnh nhạt nhưng đáy lòng mềm mại, ấm áp, còn cho Vượng Tài đáng thương đồ ăn. Đối lập như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy tiểu sư muội thoạt trông vô hại đơn thuần này thật ra cực kỳ, cực kỳ tàn nhẫn độc ác.

Tô Noãn chẳng thèm để ý cái nhìn của người khác. Nàng biết bản thể của Yêu vương Thanh Li là sói, đối với nàng có bản thể là hồ ly mà nói trời sinh đã bài xích nên mới không do dự tấn công nàng.

Nhưng thế thì đã sao, hiện tại kẻ đáng thương này chỉ là Vượng Tài mà thôi.

Cuối cùng, trong tầm mắt trợn tròn của mọi người, Tô Noãn dùng roi da lấy được từ chỗ Bạch Ấn trực tiếp trói Thanh Li lại, kéo lê hắn trên mặt đất đi về hướng Bất Vong phong.

Tất cả mọi người nhìn Vượng Tài đáng thương liều mạng dùng tứ chi bám trụ mặt đất, không muốn bị kéo đi nhưng lại không thể chống cự, trong lòng đều chảy xuống một hai giọt nước mắt đồng tình.

Tin tức tiểu sư muội của Bất Vong phong kéo Vượng Tài về nuôi lập tức truyền khắp núi Lăng Tiêu. Mọi người đều rất tò mò không biết tiểu sư muội hồ ly kia rốt cuộc muốn nuôi Vượng Tài thế nào. Thế là thỉnh thoảng lại có người đến phía ngoài Bất Vong phong rình coi, lúc trở về được người hỏi thăm thì đều lắc đầu bày ra vẻ mặt đồng tình.

"Thảm mà, quá thảm!"

Sau cùng, hầu như toàn bộ đệ tử núi Lăng Tiêu đều biết tiểu sư muội kéo Vượng Tài trở về là muốn ngược đãi hắn ta.

Nghe rất nhiều người nói, ở Bất Vong phong ngày ngày đều là tiếng roi da chan chát, đáng thương cho Vượng Tài ngày nào cũng bị đánh đến tróc da tróc thịt, hơi thở thoi thóp. Mỗi lần Vượng Tài không chịu được nữa, tiểu sư muội sẽ ném Vượng Tài vào linh tuyền trong động băng để hắn chữa thương, sau khi vết thương đỡ hơn lại tiếp tục dùng roi quất.

Thảm quá, thật sự là thảm quá mà!

Editor: Bao Tô Bà

Mọi người đều có chung một suy nghĩ trong đầu, tuy sư thừa một người, cũng đều thuộc dạng thiên tư tuyệt sắc nhưng sao tâm tính lại khác nhau như trời với đất đến vậy.

Chúng đệ tử đều càng thêm củng cố địa vị nữ thần của Chu Tuyết Kiến trong lòng. Khi nhắc tới tiểu sư muội lại đều ra vẻ khinh thường: chỉ là một con linh hồ hung ác được cái mã ngoài mà thôi!

Tất cả mọi người đều biết Vượng Tài bị đánh nhưng không ai biết tại sao hắn lại bị đánh.

Ngày nào Bạch Ẩn cũng đả tọa tu hành, mỗi khi chàng nhập định, Tô Noãn đều xách theo roi da đi nhìn chằm chằm Thanh Li.

Một khi tứ chi của hắn chạm đất, thứ nhận được sẽ là một roi, chỉ cần hắn đứng như người bình thường thì sẽ không bị đánh, hơn nữa còn có đồ để ăn.

Nhưng lúc ăn, đương nhiên là phải ngồi trên ghế, cầm bát đũa trên bàn. Còn nếu hắn ngồi xổm trên ghế, ăn roi, ngồi không cầm đũa gắp mà dùng tay bốc cơm cho vào miệng, vậy cũng sẽ bị ăn roi, chỉ cần dùng đũa là sẽ không bị đánh nữa... Mới bắt đầu, mỗi lần bị đánh Thanh Li đều rống giận, có suy nghĩ muốn xông tới cắn xé nàng ra, nhưng nghênh đón hắn sẽ là những trận đòn roi ác hơn.

Dù sao cũng bị thú tính khống chế, không bao lâu sau Thanh Li đã tìm ra biện pháp vừa không bị đánh lại có cơm ăn. Dựa theo sự giáo dục bằng roi da của Tô Noãn, hắn bắt đầu học được cách đi, đứng, ngồi, dùng đũa ăn cơm.

Ban đầu hắn không biết dùng đũa, Tô Noãn sẽ tay cầm tay dạy hắn, gắp đồ ăn đưa vào trong miệng hắn.

Vào lần đầu tiên hắn tự mình dùng đũa gắp thành công, Tô Noãn còn sờ đầu hắn khen ngợi. Bởi vì bị thú tính áp chế nên Thanh Li rất thích cảm giác này, hắn bèn cọ đầu vào tay nàng.

Một lần Bạch Ấn có hứng thú tới xem Tô Noãn nuôi Vượng Tài thì nhìn thấy hình ảnh Vượng Tài khẩn trương ném đũa, nhưng lại bị Tô Noãn quật một roi lên người, hắn ta lập tức táo bạo phẫn nộ, nhưng cuối cùng vẫn kìm lại, dáng vẻ uất ức.

Chàng mơ hồ đoán được mục đích của tiểu đồ đệ, chầm chậm bước đến.

"Tại sao con lại đánh hẳn?"

Cô nương xoay người nhìn thấy là chàng, đầu tiên hơi giật mình, sau đó lại cảm thấy thẹn thùng, cuối cùng bình tĩnh nói: "Sư tôn dạy con biết cách làm người, khi nhìn thấy hắn như vậy con cũng muốn hắn có thể làm người... Nếu như hắn có ý thức, nhất định sẽ không muốn nhìn thấy dáng vẻ bản thân quỳ rạp trên đất như thế đâu."

Nói đến những lời cuối, nàng càng cảm thấy đau lòng. Tuy tính tình Bạch Ấn lạnh nhạt, nhưng tâm tư tỉ mỉ, chỉ cho là tiểu đồ đệ nhớ tới xuất thân của mình, bèn trấn an xoa đầu nàng.

"Vạn vật đều là sinh linh, linh hồ cũng không có gì là không tốt, con không cần quá bận tâm đến điều này."

Trong lòng Tô Noãn thầm sinh ra chút cảm động, Bạch Ấn này tuy không thấu nhân tình ấm lạnh, trời sinh tính tình đạm bạc, nhưng tận đáy lòng vẫn là một người thiện lương, ôn hòa.

Bạch Ấn không nói gì thêm, Thanh Li cứ như vậy ở lại Bất Vong phong. Số lần hắn bị đánh ngày càng ít đi, cứ cách mấy ngày, Tô Noãn sẽ dẫn hắn đến động phủ của mình ngâm linh tuyền một lần.

Không biết linh tuyền có tác dụng gì với hắn hay không, không biết bao giờ hắn mới có thể tỉnh lại.

Nàng vừa suy tư vừa dội nước linh tuyền lên đầu Thanh Li giúp hắn gội đầu, dẫu gì vẫn bị thú tính áp chế, khi đầu bị nước dội xuống, Thanh Li theo bản năng của một con sói liên tục lắc đầu, bọt nước văng ra bắn lên mặt Tô Noãn khiến nàng lập tức cạn lời.

"Vượng Tài à, ta nghi người đang cố ý trả thù ta, ghi thù chuyện ta đánh ngươi có đúng không hả..." Nàng đứng dậy định giúp hắn thay y phục, nhưng không ngờ khi nàng vừa xoay người, trong ánh mắt vốn đơn thuần, đầy đắc ý của nam tử đứng trong hồ nước chợt loé lên một tia tỉnh táo.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Pháo Hôi Mạnh Mẽ Nghịch Tập (Dịch) của yêu hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaoToBa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.