Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ phụ

Tiểu thuyết gốc · 2261 chữ

"Cô có luôn thắc mắc tại sao những cô gái xuất thân gia đình danh giá, với nhan sắc vượt trội hơn người như một nữ thần, học vấn tinh thông, tài năng xuất chúng, hành xử lễ độ, lại luôn thua cuộc, dù cho đối thủ của cô ta là một cô gái dù luận gia thế, dung mạo hay tài trí đều tầm thường không?

Bởi vì cô gái đó, cuối cùng cũng chỉ là nữ phụ. Còn đóa bạch liên hoa kia dù có bánh bèo vô dụng thì cũng là nữ chính, với thứ hào quang hoàn hảo đó sẽ hấp dẫn tất cả nam nhân xuất chúng yêu cô gái đó đến chết đi sống lại, còn quý cô hoàn hảo kia vẫn chỉ là nữ phụ, một ác nữ bị cả thế giới ghét bỏ.

Tiểu thư Myoujin này, trong cuộc đời của thiếu gia Matsui, cho dù cô có yêu thầm anh ấy tám năm hay hơn đi chăng nữa thì cô cũng chỉ là nữ phụ thôi. Còn cô gái Futaba kia mới là nữ chính của anh ấy."

...

- Đừng mơ! – Myoujin Sumire giật mình choàng tỉnh giấc, còn chưa kịp nhận ra thực tại đã không cầm nổi lòng mình mà ném chiếc gối ôm trên giường xuống đất, gào lên.

Nàng thở hồng hộc, hơi thở ngắt quãng và vô cùng khó khăn, gương mặt nóng bừng lên lấm tấm những giọt mồ hôi lạnh, cả cơ thể đột ngột ngứa ngáy và khó chịu.

Từ sau lần nàng đi xem bói bài một tuần trước, lời phán của lão bà đó vẫn luôn ám ảnh nàng, ngay cả trong giấc mơ cũng không buông tha cho nàng.

- Cô chủ, đến giờ đi học rồi. – Một nữ giúp việc lễ phép thưa với nàng.

Sumire thở hắt ra một hơi, gật đầu vẫy tay ra hiệu rằng nàng đã biết rồi.

Nàng bước vào phòng tắm, gột rửa một lần buổi sáng cho thoải mái, dù sao cơ thể của nàng cũng vô cùng khó chịu vì toát mồ hôi bởi giấc mơ đó. Sumire trầm gương mặt của nàng xuống bồn rửa mặt, một lúc lâu sau mới ngẩng lên.

Gương mặt xinh đẹp cùng mái tóc đen như gỗ mun ướt đầm làn nước trong vắt, tựa như một nữ thần trong gương. Nàng cuộn chặt bàn tay lại, nghiến răng. "Nữ phụ? Dựa vào đâu mình phải là nữ phụ? Nhất là khi nữ chính lại là con bé Futaba Minako kia?"

Sumire lắc vội đầu, thô bạo giật chiếc áo choàng tắm treo trên tủ khoác vào người, bước ra ngoài.

Giúp việc giúp nàng hong khô tóc, chuẩn bị đồng phục và trang điểm giúp nàng, một lớp trang điểm tự nhiên để nàng đến trường.

Nàng là Myoujin Sumire, tiểu thư duy nhất của dòng họ Myoujin, cũng ước định là người thừa kế tập đoàn đa quốc gia Myoujin. Dung mạo của nàng được miêu tả bằng ngữ tu từ trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa. Vì nàng xuất thân cao quý, từ nhỏ nàng đã được dạy dỗ đến nơi đến chốn, luận tài năng hay học thức đều hơn người.

Nàng kiêu căng ngạo mạn, tự tôn hơn người, yêu bản thân đến vô cùng.

Chỉ tiếc là, kiểu người hoàn hảo như Sumire lại chính là kiểu nữ phụ điển hình trong tiểu thuyết tình cảm.

Myoujin Sumire chỉnh tề trong bộ đồng phục màu trắng, điểm nhấn là chiếc nơ cánh bướm cùng những chi tiết màu đen, vô cùng vừa vặn. Chỉ là bộ đồng phục nhưng cũng có thể tôn lên khí chất quý phái của nàng. Mái tóc màu đen óng được tết sóng nước ra sau, cố định bằng ruy băng. Bước chân nàng chầm chậm bước xuống cầu thang, có một chàng trai sớm đã đứng đợi nàng ở phòng khách.

- Sumire hôm nay chuẩn bị nhanh thế sao? – Anh ta thấy nàng, liền bật cười bông đùa. – Tôi nhớ bình thường mọi người đều rất ồn ào mới có thể đánh thức em dậy.

- Em mơ thấy ác mộng. – Sumire phẩy tay. – Em cũng có bắt anh phải đợi em đâu.

- Nhà tôi ngay bên cạnh nhà em, sao lại không đến trường chung được chứ? – Anh ta nở một nụ cười như ánh mặt trời, vuốt nhẹ một lọn tóc đen của nàng. – Chỉ là lời phán bừa của một bà bói thôi mà, em hà cớ gì phải để trong lòng nhiều như thế?

Sumire im lặng, nàng cũng đã nhiều lần tự trấn an mình như thế, nhưng rốt cuộc vẫn là quá bận tâm đến những lời nói đó. Chàng trai kia sóng bước bên cạnh nàng, đưa nàng lên xe riêng của anh.

Đó là Kishita Hikaru, một người bạn từ nhỏ của nàng. Nhà anh ở cạnh nàng, hai người từ nhỏ lớn lên cùng nhau, đi học cùng nhau, vui chơi cùng nhau.

Hai người cùng theo học ở học viện Wren, một học viện dành riêng cho quý tộc và thượng lưu. Tại một nơi với mức học phí cao trên trời này đáng lẽ không nên xuất hiện một tiểu cô nương xuất thân bình dân.

Cô ấy có mái tóc đen thẳng như chưa từng được chăm chút bao giờ, nhưng vì cô ấy là nữ chính nên nam chính cảm thấy tóc cô ấy thật mềm mại tự nhiên.

Cô ấy có làn da tone màu bình thường, hơi khô và sạm vì không có điều kiện mua mĩ phẩm, nhưng vì cô ấy là nữ chính nên nam chính cảm thấy cô ấy là kiểu con gái vô tư tùy tiện.

Cô ấy học lực bình thường, ngay cả những câu hỏi cơ bản cũng trả lời sai, nhưng vì cô ấy là nữ chính nên nam chính cảm thấy cô ấy ngốc nghếch đáng yêu, có thể trở thành gia sư giảng bài cho cô ấy.

Cô ấy EQ thấp, không hiểu chuyện, phát ngôn những câu ngu ngốc, nhưng vì cô ấy là nữ chính nên nam chính cảm thấy cô ấy thật dễ thương và thú vị.

Chỉ vì cô ấy là nữ chính, nên dù có tầm thường như thế nào cũng luôn có hào quang. Những từ như 'lương thiện', 'đơn thuần', 'vô tư' luôn được gán lên người cô ấy, một nữ chính mà chỉ cần cười thôi cũng có thể đốn ngã được nam chính rồi.

"Futaba Minako..." Sumire nghiến răng, tay nắm chặt lại thành quyền khi nhìn thấy bóng lưng của cô gái đó.

Xuất thân trung lưu với người cha làm tài xế taxi và người mẹ làm nội trợ, có một người em trai, Futaba Minako kia đáng lẽ ra không nên đặt chân được vào học viện quý tộc Wren này. Nhưng vì cô ta 'lương thiện', đã cứu hiệu trưởng khỏi tai nạn giao thông nên được đặc cách một suất học bổng theo học tại ngôi trường này.

Futaba Minako tính tình tùy tiện, không hiểu chuyện nên ngày đầu tiên đi học đã chặn đường nam chính, chê trách anh ta chỉ là một kẻ dựa hơi quyền thế cha mẹ để lên mặt với mình, vô cùng lớn lối, lại thành công thu hút sự chú ý của nam chính, khiến anh ta nghĩ về cô như một 'món đồ chơi thật thú vị'.

Không biết nữ chính này dùng yêu thuật gì, à không, chỉ dựa vào hào quang, đã cảm hóa được nam chính, khiến hai người từ đối nghịch nhau đã chuyển thành những quan tâm, ngượng ngùng, dần nảy sinh ra tình cảm.

Nam chính của câu chuyện này, chính là người mà nàng đem lòng yêu mến từ rất lâu rồi, Matsui Touma.

Bởi vì Sumire từ nhỏ đã tiếp xúc với một người xuất sắc như Kishita Hikaru nên sớm không thấy có bất kì chàng trai nào tốt nữa. Cho đến khi Myoujin Sumire lên chín tuổi, đã vô tình gặp được một chàng trai.

Anh là người thừa kế của tập đoàn tài phiệt Matsui, vẻ ngoài sợ là chỉ dùng hai chữ 'đẹp trai' cũng không đủ để miêu tả, mị lực yêu nghiệt đến mức hấp dẫn nàng từ ánh nhìn đầu tiên. Anh ngoài lạnh trong nóng, lời nói tuy luôn cộc cằn nhưng nội tâm sâu thẳm, một người luôn cô độc không có ai có thể đến gần, nhưng anh lại chịu mở lòng với Sumire, nàng so với những người khác đều gần anh hơn. Nàng đã luôn nghĩ nàng sẽ là nữ chính của anh, một cô gái đặc biệt với anh, nhưng mọi thứ đã đảo lộn từ khi tiểu bạch thỏ Futaba Minako xuất hiện.

Touma đối xử với Minako đặc biệt hơn người, tưởng như ghét bỏ và không thừa nhận cô ta nhưng đằng sau luôn quan tâm đến cô ta, không cho phép người khác bắt nạt và che đậy sự quan tâm đó bằng những câu đại loại như "cô ta là đồ chơi của tôi, chỉ có tôi mới được quyền bắt nạt" hay "tôi không thích cô, chỉ đang chơi đùa cô đến chán sẽ vứt bỏ cô" nhưng ai biết cái chán của anh là bao giờ?

Vì Touma là nam chính, vì Minako là nữ chính, hai người cần thử thách chông gai để tô vẽ cho mối tình vượt thân phận của mình, nên họ cần một nữ phụ làm nền và nữ phụ đó chính là Sumire.

Nàng quá hoàn hảo từ ngoại hình đến tài trí hay xuất thân, nàng lại yêu thầm nam chính, nàng còn vô cùng kiêu ngạo, nàng thích hợp để làm nữ phụ.

Chỉ vì nàng cảm thấy không phục khi nàng dành bao nhiêu tâm huyết chăm sóc cho nam chính nhưng vẫn không bằng một cô gái toàn khiếm khuyết chỉ bày trò chống đối nam chính liền có thể khiến nam chính động lòng. Nàng không cam tâm, nàng kiêu ngạo như thế, nàng cũng là một cô gái lụy tình, nhưng vì nàng là nữ phụ, nên nàng hóa ác nữ phản diện với tâm tính mưu mô quỷ quyệt.

Myoujin Sumire càng nghĩ về xô cẩu huyết này, tự thương hại bản thân.

Futaba Minako vui vẻ đi trên sân trường, vác ba lô qua vai thật thiếu nữ tính, nhưng Matsui Touma từ đằng sau chạy lên, khoác lấy vai cô ta.

Minako dùng sức đẩy anh ra, còn đấm vào bụng anh, gằn giọng:

- Giữa sân trường, anh đừng có khiến tôi bị chú ý đi! Chỉ tại anh mà đám fan của anh luôn công kích tôi đấy.

Sumire đứng đằng sau quan sát, cười lạnh. Nàng vậy mà lại bị một đứa con gái tầm thường đó gọi nàng là một trong 'đám fan' của Touma.

- Họ đang ghen tị với em vì đã thành công thu hút được sự chú ý của tôi. – Touma kiêu ngạo an ủi cô, nhún vai. – Không phải em rất mạnh mẽ đó ư? Em có thể xử đẹp những đứa nào gây khó dễ cho em.

Sumire lại sa sẩm mặt mày. Nàng vậy mà đang ghen tị với Minako ư?

Ừ, nàng thừa nhận rồi, nàng ghen tị. Nàng ghen tị vì cô ta dám đẩy Touma ra, dám đẩy chàng trai mà nàng dành tám năm chân tình cũng không thể khiến anh đối tốt với nàng đó.

- Những đứa con gái tầm thường thì tôi còn xử được. – Minako khẽ bĩu môi, chống nạnh ra vẻ bất lực. – Nhưng tiểu thư Myoujin tôi có thể làm gì sao? Chị ấy ghét tôi ra mặt, lại còn là bạn của anh.

Sumire cuộn chặt tay lại, mười móng tay của nàng cắm sâu vào lòng bàn tay. Nàng muốn biết Touma sẽ trả lời như thế nào, còn coi nàng là bạn, hay chỉ vì cô gái đó liền coi nàng như người dưng?

- Hả? Không thể nào, Sumire vô cùng hiểu chuyện, sao có thể làm gì em chứ? – Touma thoáng ngạc nhiên, giây sau liền vội vàng xua tay.

Bàn tay đang nắm chặt của nàng nơi lỏng ra một chút...

- Chị ấy đúng là không làm gì tôi cả, chỉ cạnh khóe tôi vài câu thôi. – Minako gật gù thừa nhận, nhưng có vẻ còn có chút băn khoăn. – Myoujin-senpai là một cô gái hoàn hảo và xuất sắc như thế, tại sao lại không vừa mắt với con kiến nhỏ bé như tôi chứ?

Sumire tự cười thương hại cho bản thân của mình. Nàng là thiên nga, là công phượng, vậy mà vẫn cảm thấy thua kém một cô gái tầm thường như Minako, còn không phải vì cô ta đang nắm giữ trái tim của một người mà nàng khao khát cả đời đó sao?

Myoujin Sumire bước vội lên, lướt qua Minako, cất giọng khinh bỉ:

- Em gái, đừng đánh giá mình cao thế. – Nàng liếc cặp mắt sắc lạnh nhìn Minako, gằn giọng. – Với tôi, cô cũng chỉ là một con muỗi vo ve phiền phức quanh cuộc sống của tôi. Mắng chửi con muỗi vài câu, cô liền cho là cô hơn tôi?

Minako bị ánh mắt sắc lạnh đó làm cho giật mình, lạnh sống lưng.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Trở Thành Nữ Chính sáng tác bởi Mimi_Tamako
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimi_Tamako
Thời gian
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.