Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 617 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Ba năm sau.

Ở hoàng thành, trong khách sạn bảy sao ở trung tâm thành phố vô cùng náo nhiệt. Khách sạn sớm được Nhà họ Hoàng Phủ bao hết, dùng để ăn mừng trưởng tôn Nhà họ Hoàng Phủ thuận lợi ra đời.

“Chúc mừng anh, anh Hoàng Phủ, anh vẫn luôn ngóng trông ôm cháu trai, ôm cháu trai, cuối cùng đã được như ý nguyện đi?” Nhóm khách sôi nổi nói với Hoàng Phủ Dương Vinh.

Lão gia tử suốt ngày đều lấy vẻ mặt nghiêm túc, cả ngày cười không khép lại miệng, có thể thấy được ông cao hứng cỡ nào.

“Anh hai, lúc này là thật kêu anh cả trở tay giết anh không kịp đâu.” Đứng ở trong một góc mặt Hoàng Phủ Nguyệt vô cảm nghiến răng, vỗ thật mạnh bả vai Hoàng Phủ Minh bên cạnh.

Chuyện này cũng phát sinh ở một tuần trước.

Hơn ba năm trước Tuyết Khả Duy bị ‘ bức ’ lẩn trốn đến nước ngoài, một tuần trước đột nhiên đánh điện thoại về nhà, nói mình đã sinh, là bé trai, phải về tổ chức tiệc đầy tháng.

Có thể Nói, trong nhà không một người nào biết cô mang thai, càng thêm không một người nào biết cô sinh sản, đột nhiên phát tới tin tức này như vậy, Hoàng Phủ Dương Vinh tức giận thì tức giận, lại càng có rất nhiều vui vẻ, cũng miễn cho hai vợ chồng tội lỗi tiền trảm hậu tấu.

Vì thế, hai vợ chồng Hoàng Phủ Sâm có thể nói là hiệp thiên tử lấy lệnh chư hầu, chính đại quang minh giết trở về hoàng thành……

“Chả sao cả.” Hoàng Phủ Minh lạnh lùng uống một ngụm rượu cầm trong tay.

“Chả sao cả? Chẳng lẽ anh quên năm đó lão nhân nhận lời sao? Hơn nữa ba năm này, anh đều…… Đắm chìm ở trong cái chết của Tuyết Vi, không có bất luận động tác gì lớn, sợ là……” Nói đến đây, Hoàng Phủ Nguyệt bất đắc dĩ thở dài.

Ở năm thứ nhất Tuyết Vi qua đời, tất cả mọi người đều cho rằng Hoàng Phủ Minh trải qua một năm hối hận hẳn là có thể từ trong bi thương đi ra. Nhưng sự thật cũng không có. ThơThơ

Năm thứ hai, năm thứ ba vẫn như cũ là thế.

Dù cho Hoàng Phủ Minh không có biểu hiện ra bất luận suy sút gì, nhưng ai đều thấy, ‘ sức chiến đấu ’ của anh không lớn bằng trước, không thể nghi ngờ, tâm tư của anh căn bản cũng không hoàn toàn đặt ở trong sự nghiệp, như cũ sống ở bên trong bóng ma của Tuyết Vi chưa từng tránh thoát.

“Nguyệt, em không cần lo lắng. Lão nhân không thể nhanh như vậy liền ‘ giao ’ ra hổ phù, rốt cuộc Hoàng Phủ Sâm biến mất lâu như vậy, làm sao cũng đến kỳ chấn chỉnh.”

“nhưng thật ra. Nhưng, dù là chấn chỉnh, người ta cũng có đứa trẻ, anh đi đâu kiếm đứa trẻ ra tới?” Ngữ phong Hoàng Phủ Nguyệt vừa chuyển, lại nặng nề thở dài.

Nói là kỳ chấn chỉnh, nhiều nhất cũng chỉ chấn chỉnh nửa năm, ba tháng, cho dù Hoàng Phủ Minh trong nửa năm này nỗ lực gấp bội, sợ là cũng không đuổi kịp ‘ tiến độ ’ của người ta.

“Minh, Nguyệt, hóa ra hai người các người tránh ở nơi này,

Bạn đang đọc Nữ Vương Mommy Giá Lâm của Tề Thành Côn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.