Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 522 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Suy nghĩ bị cắt đứt, Tuyết Vi nhìn ở trong mắt Hoàng Phủ Minh đã chứa bi thương, lại có chút ánh sáng vui mừng, thật sự rất muốn nói cho anh……

Gian phòng trẻ em này, căn bản cũng không có lãng phí, bởi vì, con gái của anh bây giờ ở trong phòng chơi đùa, đến nỗi một phần của bé trai kia, cũng sẽ không lãng phí……!

“Tới, vi, anh mang em đi tham quan phòng của chúng ta đi...” Nói xong, Hoàng Phủ Minh kéo tay Tuyết Vi, liền đi tới phòng bọn họ.

Đẩy cửa ra……

Ánh vào mi mắt đó là hình cưới treo trên đầu giường.

Tuyết Vi chậm rãi đi vào, nhìn giường đệm không nhiễm một hạt bụi, bàn trang điểm không nhiễm một hạt bụi, tủ đầu giường, tủ quần áo. Cô biết rõ ràng, Hoàng Phủ Minh nhất định có phái người định kỳ quét tước qua gian phòng này.

“Vì sao……?” Tiếng nỉ non khó hiểu từ giữa môi tràn ra.

Hoàng Phủ Minh nghi hoặc đi tới bên cạnh cô: “Cái gì?” ThơThơ

“anh hẳn là không biết em còn sống không phải sao? Vậy vì sao anh còn muốn lưu giữ căn nhà này??” Tuyết Vi không hiểu, không hiểu, lưu lại gian phòng này có ý nghĩa gì? Nếu bốn năm trước cô thật sự đã chết, vĩnh viễn không có khả năng nhìn đến nơi này, cho dù lưu lại cũng không hề có ý nghĩa.

“anh cũng không biết vì sao anh còn muốn lưu trữ toà sơn trang này.” Hoàng Phủ Minh thương cảm ngồi ở mép giường, ánh mắt, nhìn thẳng hình cưới treo trên đầu giường, nhàn nhạt nói: “anh đích xác không biết em còn sống. Cũng biết, cho dù lưu lại nơi này, em cũng Vĩnh viễn không nhìn tới. Chính là……”

“Không biết vì sao, tại đây hơn ba năm, anh có thói quen mỗi tuần đều tới nơi này một lần. Mỗi lần đi vào nơi này, anh cảm thấy em liền ở nhà chờ anh, dần dà, nơi này…… Liền trở thành một nơi anh dựa vào.”

Là nơi dựa vào ……

Là cùng Tuyết Vi chuyên chở.

Người đàn ông này sớm đã coi nơi này như một loại ký thác tinh thần, anh chính là cảm thấy, chỉ cần tới nơi này, chính là cùng Tuyết Vi sinh hoạt, chính là ở cùng Tuyết Vi kéo dài.

Cho nên, hơn ba năm, trong mắt người đàn ông này không dung bất luận một người phụ nữ nào, càng thêm đối với bất luận người phụ nữ khác không cách nào mở rộng cửa lòng, vĩnh viễn sa vào ở bên trong ảo tưởng của mình.

Ảo tưởng, anh là người đàn ông có nhà, có vợ, có con.

Bao nhiêu lần……

Hoàng Phủ Minh đều ở chỗ này sinh ra ảo giác, Tuyết Vi nấu cơm

Bạn đang đọc Nữ Vương Mommy Giá Lâm của Tề Thành Côn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.