Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư tôn giáo huấn rất đúng !

Phiên bản Dịch · 1116 chữ

Editor: Kingofbattle

Ngay tức thì, một gốc quái thụ khổng lồ, đứng sừng sững giữa thiên địa, những đoá hoa đẹp không gì sánh được đang lay động, mê hoặc sinh linh xung quanh đến mức thần hồn điên đảo, chủ động chạy tới nạp mạng.

"Rống! "

Ở bên trên một ngọn núi lớn, có một con cự viên cao tới trăm trượng, vừa đấm vào ngực vừa gầm thét.

Cự viên này là yêu thú có thực lực mạnh nhất trong tiểu thế giới này, có tu vi Đế Cảnh tầng năm!

Huyết mạch trên người nó cũng không phải tầm thường.

Bên trong tiểu thế giới này, tổng cộng có bảy sinh linh Đế Cảnh.

Tuy là tiểu thế giới này chỉ lớn hơn Nam Châu một vòng, nhưng nên biết rằng, Nam Châu là một khu vực rất rộng lớn.

Mặc dù trong trận đại chiến từ thời thượng cổ, đã có vô số địa mạch sụp đổ, bị hút vào không gian.

Nhưng Nam Châu hiện tại, từ nam tới bắc, cũng có diện tích gần trăm vạn dặm, có không ít khu vực vẫn chưa được khám phá.

Trong tiểu thế giới này cũng có một cây đại thụ, nó cắm rể ở trên ngọn núi cao nhất.

Thoạt nhìn thì đại thụ này rất bình thường, không tản ra chút linh lực nào, chỉ có dáng vẻ của một gốc cây bình thường.

Tên của nó, gọi là Bình Phàm Thụ

Nhưng mà, gốc cây này trong tiểu thế giới, lại là một bảo vật rất quý hiếm.

Cây này chỉ có một điểm đặc biệt, chính là không thể phá huỷ, bất kể là dùng các loại binh khí có cấp bậc nào, cũng không thể nào phá huỷ nó được.

Thậm chí, ngay cả vỏ cây cũng không bị tổn hại.

Nếu chỉ nhìn sơ qua, thì cũng không thấy điểm nào đặc biệt, chỉ giống như một gốc cây bình thường.

Bình Phàm Thụ, ngoại trừ có đặc điểm không thể bị phá huỷ, tựa hồ cũng không có tác dụng gì lớn.

Nếu lấy thân cây, chế tạo thành vũ khí, ngoại trừ sắc bén, cùng với khó bị phá huỷ, thì cũng không có ưu điểm gì tăng phúc lực công kích.

Nhưng nó vẫn là một bảo vật vô cùng quý hiếm.

Kỳ thật Sở Huyền rất chú ý gốc cây này.

Dù sao thì hiện tại nó cũng là bảo vật quý hiếm nhất trong tiểu thế giới này.

Kỳ thật, nếu như sử dụng thích hợp, thì Bình Phàm Thụ vẫn rất cường đại.

Đừng tưởng rằng gốc cây này cao mấy ngàn trượng, kì thực nó vẫn là cây non, vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.

Mặc dù chỉ là cây non, đã có đặc tính không thể tổn hại.

Bất quá, đối với Sở Huyền, nếu hắn muốn bẻ gãy một nhánh cây, cũng không có gì khó.

Nó sinh trưởng trong tiểu thế giới, mà Sở Huyền lại là chủ của thế giới này, nên có thể dễ dàng khống chế nó.

Bình Phàm Thụ là sinh linh trong tiểu thế giới, toàn bộ đặc tính của nó, hoàn toàn không có tác dụng gì với Sở Huyền.

"Yên tĩnh cho ta, đừng có làm loạn, cố gắng mà tu luyện. "

Sở Huyền quát to Thiên Linh Miêu, Hám Thiên Kim Bằng cùng Phệ Linh hoa.

Một mèo một chim cùng một cây đều yên tĩnh, không còn chiến đấu cùng cự viên kia nữa, mà bọn chúng đều tự tìm một ngọn núi để tu luyện.

Tài nguyên trong tiểu thế giới này rất phong phú, vô số thiên tài địa bảo, linh khí rất nồng đậm, tốc độ tu luyện so với bên ngoài sẽ nhanh hơn gấp mấy lần.

Sở Huyền cũng gọi Tô Tiên Nhi cùng Đinh Việt ra ngoài.

"Hai người các ngươi, hãy tiến vào tiểu thế giới này mà tu luyện. "

Tô Tiên Nhi cùng Đinh Việt rất khiếp đảm.

Vừa nhìn thấy cảnh cổng toả ra ánh sáng chói mắt kia, đều nghẹn họng nhìn trân trối, ở bên trong chính là một tiểu thế giới?

Tiểu thế giới này ở đâu ra?

"Sư tôn, đây là......"

"Ngươi còn ngạc nhiên cái gì, đã tu luyện vô thượng kiếm đạo một thời gian? Chỉ có một tiểu thế giới, đã khiến cho ngươi mất bình tĩnh, nếu như lại xuất hiện một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành trước mặt, ngươi lại có biểu cảm gì ? "

"Tâm tính của người trẻ tuổi đúng là quá kém, tu luyện kiếm đạo cho tốt, tranh thủ sớm ngày vượt qua ba cửa ải vô thượng kiếm đạo "

Sở Huyền quát lạnh.

Đinh Việt liền xấu hổ không thôi, tâm tình của mình quá non, dễ dàng thất thố như thế.

"Sư tôn dạy bảo rất đúng! "

Tâm tình của Sở Huyền cũng rất sảng khoái, răn dạy đồ đệ cũng là một chuyện rất khoái trá....

"Ừ, các ngươi vào đi thôi, thời gian một năm ở bên trong, chỉ bằng một ngày ở bên ngoài, tranh thủ đột phá Đế Cảnh! "

Đinh Việt lại kích động.

"Thời gian một năm ở bên trong, chỉ bằng một ngày ở bên ngoài ? "

Hắn kích động đến mức thở gấp, tiểu thế giới này tuyệt đối là một thánh địa để tu luyện....

"Chỉ chuyện này cũng thất thố? Đúng là kém cỏi. "

Sở Huyền lại quát to.

"Khà khà, sư tôn giáo huấn rất đúng. "

Đinh Việt cười ha hả, nhanh chóng bước vào tiểu thế giới.

Tô Tiên Nhi ở bên cạnh, lúc này đã trợn mắt há mồm, tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Nàng đến từ Trung Châu cường thịnh, bản thân lại là đệ tử đại gia tộc, cho nên biết rõ giá trị của đồ vật này, vượt xa sự hiểu biết của Đinh Việt.

Nàng cũng từng nghe qua, thế gian có một loại Bí Cảnh, người ở bên trong tu luyện trăm năm, so với hiện thực chỉ bằng một năm mà thôi.

Từng có một cường giả vô cùng nổi danh, chính là sau khi đi vào loại Bí Cảnh này, quật khởi rất nhanh.

Loại Bí Cảnh thời gian này, nghe đồn là do vô thượng cường giả để lại, vô cùng hiếm thấy trên thế gian.

Cũng chỉ được để lại dưới dạng truyền thừa.

Sau khi có người tiến vào, tu luyện đủ thời gian, thì Bí Cảnh sẽ biến mất.

Nhưng tiểu thế giới này, là loại tồn tại mãi mãi....

Bạn đang đọc Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch ! của Bán Đạo Thanh Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 742

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.