Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi đi rồi, thì ai hầu hạ ta ?

Phiên bản Dịch · 1038 chữ

Editor: Kingofbattle

Tô Tiên Nhi thì khỏi tính vào.

Bản thân mình vẫn cần một thị nữ để hầu hạ, huống hồ nàng cũng không phải là khí vận chi nữ Trung Châu.

Về phần Tô Tiên Nhi muốn trở về, báo thù những kẻ lúc trước, cũng không cần vội, nàng thoát đi Trung Châu mới bao nhiêu năm a....

Nghĩ thông suốt chuyện này, Sở Huyền gọi hai người Đinh Việt cùng Vương Lạc tới trước mặt.

"Sư tôn! "

"Thực lực hiện tại của hai ngươi, không dám nói là vô địch cùng giai, nhưng cũng được xem là cực hạn, một mực tu luyện ở trong Tiểu Thế Giới, cũng không tích luỹ đủ kinh nghiệm. "

"Bây giờ, là lúc để các ngươi ra ngoài xông xáo. "

Sở Huyền vừa dứt lời, nhìn về phía Vương Lạc nói: "Vi sư biết người đã trải qua những gì, có lẽ cũng muốn trở về báo thù, giải toả gánh nặng trong lòng, ngươi có thể trở về. "

Vương Lạc cảm giác hai mắt cay cay, từ lúc đột phá Đế Cảnh, thì hắn đã có suy nghĩ này.

Dùng thực lực cùng thiên phú của hắn, cho dù chỉ là Đế Cảnh, nhưng đã có thể luyện chế ra thiên đan.

Đưa mắt khắp Bắc Vực, nếu so về phương diện luyện đan, ai có thể vượt qua hắn?

"Sư tôn, đệ tử nhất định sẽ làm rạng danh sư môn! "

Vương Lạc quỳ ở dưới đất, cung kính dập đầu ba cái.

"Tuy là ngươi có đại khí vận, có thể gặp nguy hóa lành, nhưng đã là đệ tử của ta, tự nhiên sẽ có một ít phòng hộ."

Sở Huyền khẽ phất tay, đánh ra một đạo lực lượng hoá thành hình người, không nhìn rõ dung mạo, trực tiếp chui vào trong cơ thể Vương Lạc.

"Đây là một đạo lực lượng của vi sư truyền vào cơ thể ngươi, dưới Thần cảnh không thể đả thương ngươi được, nhưng không thể vì vậy, mà tự cao, mà không biết sợ là gì. "

"Ngươi có hiểu những lời vi sư nói không? "

"Đệ tử đã rõ, sẽ nghe theo lời sư tôn dạy bảo! "

Vương Lạc cung kính đáp.

Mặc dù sư tôn truyền vào cơ thể mình một lá bùa giữ mạng, nhưng cũng không dựa vào đó mà làm xằng làm bậy.

Sư tôn đúng là dụng tâm lương khổ!

"Đạo lực lượng này, cũng có giới hạn, hy vọng ngươi chỉ dùng nó vào lúc thích hợp."

Sở Huyền vừa nói xong, lại vung tay lên, đánh một ấn ký vào trong thần hồn của hắn.

Đó là đạo ấn ký truy hồn.

"Nếu gặp nguy hiểm, có thể đùng đạo ấn ký này đánh vào địch nhân, hoặc bên trên cấm chế, mặc kệ khoảng cách bao xa, hay là ở trong bí cảnh, vi sư đều có thể ra tay huỷ diệt đối phương! "

Vương Lạc lại dập đầu ba cái.

Sở Huyền đã dự phòng cho Vương Lạc, đánh ấn ký vào trong thần hồn của hắn, lỡ như nhục thân có mất đi, hắn cũng có thể dựa vào thủ đoạn nghịch thiên, cứu thần hồn trở về.

"Ngươi quay về Bắc Châu, có thể nhờ Hắc Nguyệt Lâu trợ giúp. "

"Vâng, thưa sư tôn! "

Vương Lạc đứng dậy chờ một bên.

Sở Huyền tiếp tục nhìn về phía Đinh Việt.

Hắn là kẻ bị Cửu Kiếm Sơn trục xuất, bất quá đã lấy lại thể diện lúc Bạch Thắng Sơn mở ra.

Hơn nữa, Đinh Việt đang cố gắng vượt qua cửa ải thứ ba, muốn đạt tới cảnh giới, trong lòng không có nữ nhân, rút kiếm có thể đồ Thần.

Đối với nữ nhân kia, hắn sớm đã không còn tí tình cảm gì, cũng không còn oán giận, mong muốn tìm nàng trả thù.

Cho nên, hắn không có tâm tình đi vả mặt Cửu Kiếm Sơn nữa.

Bất quá, vẫn nên ra ngoài rèn luyện thêm.

Nam Châu đang trong giai đoạn thức tỉnh, tất nhiên có nhiều nơi ẩn chứa cơ duyên, nói không chừng chính là chuẩn bị vì hắn.

Sở Huyền cũng cho Đinh Việt một ít thủ đoạn, bắt bản thân hắn ra ngoài rèn luyện, lừa gạt hắn rằng, nếu muốn vượt qua cửa ải cuối cùng, thì phải ra ngoài mới có cơ hội.

Cho nên bắt buộc phải ra ngoài rèn luyện.

Cùng ngày hôm đó.

Hai huynh đệ Đinh Việt cùng Vương Lạc, đã rời khỏi tiểu viện, mỗi người đi một ngã.

Về phần khi nào mới trở về, Sở Huyền đã yêu cầu Vương Lạc, phải quay lại trước khi Chiến Ma Cổ Địa mở ra.

Đinh Việt thì không lo.

Hắn ở tại Nam Châu, có trở về tiểu viện hay không đều do hắn quyết định.

"Tiên sinh! "

Tô Tiên Nhi tỏ vẻ tội nghiệp liếc nhìn Sở Huyền.

Nàng cũng muốn quay về Trung Châu, vã mặt địch nhân, đánh bại những kẻ trước kia ngấp nghé sắc đẹp của mình, trả thù bị bức hôn lúc trước, phải khiến cho Tô gia gà bay chó sủa, khiến cho phụ thân nàng phải hối hận.

"Ngươi đi rồi, thì ai hầu hạ ta ? "

Sở Huyền tức giận quát: "Ngươi làm gì mà gấp gáp như vậy, ngươi xem lại thực lực của mình đi? Đợi khi nào đạt tới Thiên Cảnh, rồi trở về trả thù rửa hận, cũng không tốn bao nhiêu thời gian. "

Từ lúc Nguyên Sơ Đạo Tinh kết nối tới đại đạo, trong Tiểu Thế Giới luôn tràn ngập đạo vận, đạo tắc cũng tràn lan, khiến cho tốc độ tu luyện nhanh như vũ bão.

Vạn năm Thiên Cảnh, đó là tiêu chuẩn của một thiên kiêu tuyệt đỉnh.

Nhưng nếu tu luyện trong Tiểu Thế Giới, thì không thể xét theo tiêu chuẩn này nữa.

Trăm năm Thiên Cảnh, cũng không phải là không thể.

Nên biết một điều, thời gian trong Tiểu Thế Giới chênh lệch với thực tại là một ngày và một năm.

Bạn đang đọc Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch ! của Bán Đạo Thanh Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 569

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.