Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Còn muốn ta dập đầu hay sao ?

Phiên bản Dịch · 1057 chữ

Editor: Kingofbattle

"Á... Á... Á........."

"Khốn khiếp, lão già chết tiệt, đồ thất đức, mất nhân tính...! "

Tiểu Tà Vương vứt Tịch Tà Tiên Kinh xuống đất, giận dữ điên cuồng rít gào.

Lúc này, hắn không chỉ đau nhứt cả trứng, mà thân thể cũng đau, thịt cũng đau, ngay cả ý chí tinh thần cũng đau xót.

Hắn điên cuồng rít gào, điên cuồng mắng to.

Miệng vết thương bị rách cũng không còn cảm giác.

Đồ thất đức...!

Hắn khóc hết nước mắt, đến tột cùng là thứ gì thất đức đến bực này, mới có thể làm ra một quyển bí tịch dùng để lừa gạt người...?

Tiểu Tà Vương điên cuồng mắng xối xả, hai mắt đỏ hồng, nước mắt chảy ướt áo.

Giờ phút này, nội tâm Tiểu Tà Vương đã triệt để sụp đổ, trong lòng rất thống hận, còn vượt xa nỗi đau thể xác.

Lúc trước, dù bị Tà tử tra tấn dã man, cũng không gây ra tổn thương cho hắn bằng hiện tại !

Sau một lúc.

Tiểu Tà Vương thở hổn hển nằm trên mặt đất, hai mắt vô thần, bờ môi khẽ run: "Bảo, ta đã tự phế chính mình......"

Không biết đã nằm đó bao lâu, Tiểu Tà Vương cố gắng đứng lên, nhặt Tịch Tà Tiên Kinh lên, ngồi trở lại ghế đá.

Thân thể bị tàn khuyết là chuyện đã rồi, hắn chỉ có thể cắn răng chấp nhận.

Hai tay run rẩy, mở bí tịch ra, nhìn thấy trang đầu, Tiểu Tà Vương càng đau lòng, cũng hối hận bản thân nóng nảy, tại sao không xem hết rồi quyết định?

Tại sao vừa xem trang đầu, đã vung đao tự cắt?

Chính là do Tà tử!

Tất cả đều do hắn, tên khốn kiếp này khiến mình hận tới mức choáng váng, mới có thể làm ra hành động ngu xuẩn nhu vậy.

Phải giết Tà tử mới hả giận!

Tiểu Tà Vương nghiến răng nghiến lợi, tiếp tục lật xem.

Khi lật tới trang thứ ba, trên đó viết: "Nếu như đoạn căn tuyệt dục, thì chứng tỏ ngươi là người hèn nhát, ngu dốt. Nếu như không làm theo, thì chứng tỏ ngươi là người bãn lĩnh, xứng đáng học công pháp của ta."

Đọc tới đây, Tiểu Tà Vương có chút gấp rồi.

Công pháp tuyệt thế này, đừng nói là sau khi tự cung, sẽ không thể tu luyện chứ ?

Nếu sự thật là vậy, chẳng phải là hắn công dã tràng hay sao?

Hai tay càng thêm run rẩy.

Đọc đến trang thứ tư.

" Dập đầu ba cái, công pháp sẽ tự hiện ra! "

"Á... Á... Á........."

Tiểu Tà Vương hét thảm một tiếng, gương mặt vặn vẹo.

"Lão khốn khiếp, đồ bất nhân thất đức..., còn muốn ta dập đầu hay sao ? "

Tiểu Tà Vương hận không thể bâm thây người lưu lại bí tịch này thành ngàn mảnh.

Sau khi phát tiết xong, hắn chỉ có thể làm theo, đăt bí tịch ở trên mặt đất, chụm gối quỳ xuống.

Lần quỳ này, động đến miệng vết thương, làm hắn đau tới mức vặn vẹo gương mặt!

Đông! Đông! Đông!

Sau khi dập đầu ba cái, bí tịch lại phát ra ánh sáng, liền xuất hiện chữ viết.

Tiểu Tà Vương cầm lấy bí tịch, lật từng trang mà đọc.

Chữ trên bí tịch, giống như sinh vật sống, không ngừng tiến vào trong đầu hắn, trong thức hải của hắn xuất hiện vô số công pháp.

Không biết đã trôi qua bao lâu.

Tiểu Tà Vương tỉnh lại từ trong trạng thái cảm ngộ.

Hắn nhìn bí tịch trên tay, sắc mặt lộ ra vẻ phức tạp.

Chẳng qua chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã lĩnh ngộ toàn bộ công pháp, biết cách tu luyện ra sao.

Giống như trực tiếp giúp hắn cảm ngộ công pháp.

Thủ đoạn nghịch thiên thế này, vượt quá sức tưởng tượng.

Vốn là hắn nên cảm ơn người để lại bí tịch này, nhưng mà nghĩ đến mình bị người hố một vố, Tiểu Tà Vương không còn thấy cảm kích gì.

Hận sao, tựa hồ cũng không còn quá hận?

Tất cả sự thù hận, đều chuyển đến trên người Tà tử.

Môn công pháp này rất mạnh mẽ, phải nói là rất bá đạo, hơn nữa khi hắn tu luyện tới cảnh giới đại thành, lúc đột phá Thần cảnh, có thể khôi phục căn cơ, chi thứ năm!

Đây là niềm hy vọng của Tiểu Tà Vương!

Hơn nữa, cũng có vài thiên tài địa bảo, có hiệu quả trùng sinh chi thứ năm.

Đương nhiên, thiên tài địa bảo bực này, không dễ gì tìm được, cũng không cách nào giữ được.

Cho nên, bất luận là vì báo thù, hay là vì khôi phục lại chi thứ năm, bản thân đều phải cố gắng tu luyện.

Cũng may, ở bên trong Bí Cảnh này, vị tiền bối thần bí kia, đã để lại không ít thiên tài địa bảo, cùng đan dược.

Thiên phú của hắn, cũng sẽ được nâng cao.

Điểm mấu chốt hơn, chính là ở trong bí cảnh này, hắn có thể gạt bỏ pháp tắc thiên địa bị hao tổn ở Nam Châu, có thể thuận lợi đột phá đến Đế Cảnh.

Ngoại trừ đan dược, còn để lại cho hắn thần binh.

Đẳng cấp thấp nhất, cũng là Đế binh, chỉ cần hắn tu luyện thành công, thì hy vọng báo thù không còn xa vời nữa.

"Nhất định là mình có thể khôi phục lại thân nam nhi ! "

Trong đầu Tiểu Tà Vương, lại xuất hiện bóng dáng xinh đẹp.

Ánh mắt của hắn bắt đầu trở nên kiên định.

Cố gắng tu luyện, nhanh chóng đột phá Đế Cảnh.

Kế tiếp, Tiểu Tà Vương phải dưỡng thương, chỉ có cơ thể lành lặn, mới tu luyện được.

Đồng thời, lấy ra vũ khí tiền bối đã để lại cho hắn.

Tú Hoa châm cùng đoản kiếm!

Khi nhìn thấy Tú Hoa châm, Tiểu Tà Vương hơi im lặng, tại sao lại là Tú Hoa châm?

Hắn có cảm giác, Tịch Tà Tiên Kinh, tựa hồ có phong phạm không được đứng đắn.

Bạn đang đọc Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch ! của Bán Đạo Thanh Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 488

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.