Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiện tại đã học xong ?

Phiên bản Dịch · 1142 chữ

Editor: Kingofbattle

Long Quân đã thấy Đại Đạo Hội, hắn trực tiếp ngưng tụ tin tức trên một khối lân phiến, dùng móng vuốt truyền vào bên trong.

Nhưng lại phát hiện, có thể dùng đạo vận ngưng tụ ra hình dáng truyền vào bên trong.

Hắn trực tiếp ngưng tụ ra hình dáng của mình, truyền vào bên trong hội.

Đối loại đồ chơi mới lạ này, Long Quân rất hào hứng, bay lượn trên thời gian đại đạo, tạo thành vô số sóng lớn.

Một khi hưng phấn, lại đút bảo vật cho Sở Huyền.

Sở Huyền cũng vui mừng hớn hở, chuyến này đi vào thời gian đại đạo, có thể nói là làm ít công to.

Hơn nữa, nếu như Long Quân gặp được sinh linh khác, cũng sẽ mời gia nhập vào hội.

Có lẽ nên bắt những sinh linh đại đạo khác, sau khi tiến vào hội, phải tặng đồ cho mình mới được.

Những sinh linh đại đạo kia, đều là một đám cô đơn quạnh quẽ biết bao năm tháng, nếu thấy có một nơi trò chuyện, chắc chắn sẽ muốn gia nhập.

Sở Huyền lấp lửng nhắc nhở Long Quân, lúc kéo người nhập hội, không nên quá thiệt thòi.

Long Quân đã hiểu, trong lòng rất cảm khái, Sở đạo hữu đúng là bạn tốt..., nhận của mình nhiều bảo vật, cũng băn khoăn, nhắc nhở mình, có thể thừa dịp gia nhập Đại Đạo Hội, yêu cầu đối phương một ít bảo vật!

Nhất định phải nhắc nhở đám gia hoả nhập hội, tặng bảo vật cho Sở đạo hữu!

Sở Huyền nhìn thấy Long Quân đang mải mê nói chuyện, hắn lại tiếp tục đi trên thời gian đại đạo.

Bên trong Đại Đạo Hội, Sở Huyền giúp Long Quân giới thiệu thêm lần nữa.

Trực tiếp khiến mọi người kinh sợ.

"Long đạo hữu, chính là Thời Gian Ngọc Long, thời gian bất diệt, Ngọc Long bất tử, chư vị đạo hữu có nghi hoặc gì trên thời gian, có thể thỉnh giáo Long đạo hữu! "

Tất cả mọi người ở trong hội liền kinh hãi!

Nhất là đám người Hồng Nguyên Sơ.

Thời gian bất diệt, Ngọc Long bất tử!

Chuyện này có ý nghĩa gì?

Chính là tồn tại vĩnh hằng gần như bất tử bất diệt!

Đây mới đúng là đại lão!

Long Quân ngẩng đầu nhìn Sở Huyền, giờ khắc này, hắn cảm thấy Sở Huyền có chút thần bí, hơn nữa rất mạnh mẽ.

Nếu như Sở Huyền biết rõ bí mật, thời gian bất diệt, mình sẽ bất tử, thì tất nhiên đối phương chính là tồn tại rất cổ xưa.

Ở bên trong hội lập tức sôi nổi bàn tán.

"Sở đạo hữu quá khen, ta cũng không lợi hại như vậy, chỉ là khi đại đạo sụp đổ, ta vẫn còn sống mà thôi!"

Mấy người Hồng Nguyên Sơ cũng câm nín.

Đại đạo sụp đổ mà vẫn sống nhăn, đây còn là chưa đủ mạnh?

Nguyên một đám Khai Đạo giả bọn hắn, không có ai dám vỗ ngực cam đoan, lúc đại đạo sụp đổ, bọn hắn có thể sống sót.

Đây chính là sự chênh lệch...!

"Sở đạo hữu mới đúng là tiền bối. "

Long Quân lại thổi một câu bợ đít Sở Huyền.

Kể từ lúc này, thân phận Sở Huyền ở trong hội, lại được tăng thêm, trở nên rất thần bí.

Tên gia hoả Ma Đồ, vào lúc này mới nịnh bợ Long Quân.

Đám Đạo cảnh còn lại, thi nhau vuốt mông ngựa.

Kể cả U Tố tính tình lạnh nhat, cũng phải nói mấy câu.

Sở Huyền rất hài lòng với tình trạng này, kéo Long Quân gia nhập hội, quả nhiên là lựa chọn chính xác.

Chờ sau khi mình chở về, sẽ mở ra chức năng truyền tống vật phẩm.

Kể từ đó, trong hội này sẽ càng nhộn nhịp.

Thời điểm Long Quân tặng bảo, đều kích phát đám gia hoả trong hội.

Như vậy, Nguyên Sơ Đạo Tinh càng lấy được nhiều đạo vận, thời gian tăng cấp cũng càng gần.

Long Quân mê mẫn ở trong hội, không thể tự kiềm chế.

Hầu như mê muội trong tiếng nịnh nọt, một cao hứng hắn thì hắn muốn tặng bảo.

Đáng tiếc, không có cách truyền đồ vật qua.

Thật sự là đáng tiếc.

Đương nhiên, hắn vẫn nhớ, Sở Huyền đã nhắc nhở, không thể tặng bừa bảo bối, không thể bị mê muội bởi mấy lời nịnh hót.

Bất quá trên người hắn có rất nhiều bảo bối, tặng một ít đồ cấp thấp, cũng không thành vấn đề.

Bảo vật cấp thấp trong mắt hắn, chính là chí bảo trong lòng đám người ở đây.

Bên trong đám Đạo cảnh nịnh hót này, kẻ chuyên nghiệp nhất chính là Ứng Không.

Ai bảo hắn chỉ là cặn bã trong hội.

Vào lúc này, nếu không ra sức nịnh bợ, giành được hảo cảm của đại lão, chỉ điểm tu luyện, thì còn đợi đến khi nào?

"Tu luyện chậm sao? "

"Chỉ cần gia tốc thời gian, tạo ra khu vực có thời gian chênh lệch với hiện thực."

Ứng Không khóc không ra nước mắt.

Nếu như hắn có thể, giúp bản thân gia tốc thời gian, làm sao thể trở thành cặn bã như này chứ?

Bởi vì hắn là Đạo cảnh!

Cho nên những bí cảnh thời gian kia, không còn hiệu quả đối với hắn.

Hắn cũng không tu thời gian chi đạo, làm sao có năng lực vận dụng thời gian, gia tăng tốc độ tu luyện?

"Tiền bối, ta làm không được ...! "

Ứng Không bật khóc.

"Rất đơn giản, ta dạy cho ngươi! "

Ở trong Đại Đạo Hội, Long Quân bắt đầu dạy Ứng Không cách sử dụng thời gian.

Tất cả mọi người đều ngóng trông.

Đây chính là bí thuật thời gian.

"Học xong chưa? "

Ứng Không: "......Không có. "

"Ta sẽ dạy thêm một lần. "

"Hiện tại đã học xong? "

Ứng Không: "......ta rất phế vật. "

Những người khác: "......"

Tuy là Long Quân giảng giải rất đơn giản, nhưng mà võ giả Đạo cảnh, không tài nào hiểu được, bộ mặt lộ vẻ ngây ngốc.

Chỉ có vài vị Khai Đạo cảnh, đã có chút lĩnh ngộ.

"Được rồi, chờ đến lúc nào, ta sẽ cho ngươi Thời Gian Gia Tốc Bàn. "

Long Quân bất đắc dĩ.

Phương pháp đơn giản như thế, vậy mà cũng không học được, đúng là cặn bã...!

Ứng Không lấy đầu đập tường, nước mắt tuôn xối xả.

Tư chất của mình đúng là rác rưỡi...!

Vậy mà không lĩnh ngộ được, sự huyền diệu của bí thuật thời gian!

Bạn đang đọc Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch ! của Bán Đạo Thanh Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 555

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.