Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đàm Phán

Tiểu thuyết gốc · 1943 chữ

“ Hai vị đại nhân”

Nhã Phi theo thị nữ tới nhìn thấy Lôi Báo cùng Hải Ba Đông hơi cúi người hành lễ

“ Nhã Phi mau nói hết thông tin về người tên Tobi này”

Hải Ba Đông phất tay thúc dục Nhã Phi nói

“ Tobi?”

Nhã Phi hơi mơ hồ lẩm bẩm , sau đó một tia ký ức chợt thoáng qua

“ Hai vị đại nhân , người tên Tobi này bởi vì thực lực đấu linh cho nên được mời gia nhập vào gia tộc chúng ta . Địa điểm là ở Ô Thản Thành”

“ Đại nhân ngài xem” Hải Ba Đông hướng Lôi Báo dò hỏi

“ Không cần nói những thứ không cần thiết , nói vẻ ngoài người đó được rồi”

Hải Ba Đông lại hướng Nhã Phi ra hiệu mau nói

Nhã Phi cả người khó xử không biết nói sao lúc sau nàng liền cắn môi nói

“ Đại nhân thời gian đã lâu tiểu nữ thật sự không nhớ rõ”

“ Mặt mũi cũng không nhớ” Lôi Báo hỏi

Nhã Phi lúc này hơi chần chờ một chút rồi nàng gật đầu

Lôi Báo nhíu mày , khí tức bắt đầu không ổn định

Cả người bị khí tức đáng sợ bao phủ Nhã Phi nhanh chóng giải thích

“ Không phải là tiểu nữ không nhớ rõ mà là người đó đeo mặt nạ thưa ngài”

Nghe đến mặt nạ , Lôi Báo lông mày giãn ra khí tức nguy hiểm cũng biến mất

“ Mặt nạ đó như thế nào”

“ Màu cam hình xoắn ốc hở một mắt thưa ngài”

Nhã Phi nhanh chóng nói hết ra , cũng may Tobi hình tượng cũng coi như khác lạ nếu không bất chợt hỏi nàng người đã lâu không gặp trông như nào thì cho dù có kề dao vào cổ đi nữa thì cũng không nhớ luôn được

“ Sasori khả năng cao là Sasori kia , Tobi thì gần như chắc chắn cũng là Tobi kia , gia tộc này vậy mà leo lên đùi của hai tên kia , thật sự là khiến ta khó xử . Nhìn tên nhân loại này biểu hiện thì tám chín phần mười là gặp qua tên nhân loại kia , khả năng còn từng trợ giúp qua cho nên mới gấp gáp như vậy , lúc trước ta đã dùng linh hồn dò xét không phát hiện gì vốn định tự thân xem xét nhưng hiện tại xem ra vẫn là cho hai tên kia mặt mũi thì hơn”

Lôi Báo thầm nghĩ trong đầu , hắn giơ tay ra vỗ vai Hải Ba Đông nói

“ Ngươi rất may mắn đấy”

Lôi Báo đột ngột nói làm Hải Ba Đông sững sờ đợi hắn hoàn hồn lại thì đã thấy Lôi Báo bước ra khỏi đại sảnh , trên tay hắn cũng xuất hiện một khối màu lam bảo thạch

“ Phát hiện tên nhân loại đó thì bóp nát bảo thạch ta sẽ đến”

Lôi Báo không quay đầu giải thích

Đi đến cửa hắn trong thấy Gia Hình Thiên đám người cũng ở đây

“ Cũng tốt đỡ phải gọi các ngươi”

Lôi Báo vung tay ném ra màu lam bảo thạch vừa đủ cho mỗi người

“ Bóp nát nó ta sẽ đến các ngươi hiểu”

“ Bọn vãn bối hiểu”

Lôi Báo không nói gì chỉ quay đầu lại nhìn thoáng qua toàn bộ Mễ Đặc Nhĩ gia tộc trong ánh mắt thoáng qua một tia nghiền ngẫm . Rồi cả người theo lôi quang chợt lóe mà biến mất

Hải Ba Đông thấy Lôi Báo rời đi cũng không di chuyển mà đứng yên một chỗ , Nhã Phi thấy thế cũng không tiện rời đi đành đứng yên cùng hắn

Không biết qua bao lâu Hải Ba Đông mới thở nhẹ ra lẩm bẩm một tiếng

“ Xem ra là đã rời đi”

“ Băng Hoàng đại nhân người đó là ai”

Nhã Phi nghi hoặc dò hỏi , rốt cuộc là ai khiến băng hoàng đại nhân hốt hoảng như thế

“ Hừ , không phải chuyện của ngươi” Hải Ba Đông trừng mắt nhìn Nhã Phi , nếu không phải nàng mang tên kia về thì hắn cũng không cần như thế này

Hải Ba Đông không để ý ngốc lặng Nhã Phi , hắn quay người đi về phòng họp

Mở cửa ra hắn không khỏi nhíu mày lại , bởi hắn nhìn thấy Tiêu Viêm vẫn còn ở đây , cái này rất không hợp lý

Vị kia rõ ràng đã dùng linh hồn dò xét hơn nữa còn bỏ đi , rõ ràng là không phát hiện được tên nhóc này , nhưng cái này làm sao có thể vị kia chính đấu tông làm sao không phát hiện được một đấu sư

Quay người đóng cửa Hải Ba Đông chợt nghĩ

“ Có thể đây chính là lý do mà vị kia tìm thằng nhóc này , khả năng che dấu đấu tông này hoàn toàn xứng đáng để vị kia tìm kiếm”

“ Có nên cướp?” Hải Ba Đông ý nghĩ chợt lóe lên nhưng hắn ngay lập tức phủ nhận

“ Nếu ta một mình thì được nhưng bây giờ dính líu đến gia tộc không thể làm liều”

Hải Ba Đông là người có tình có nghĩa , hắn sẽ không vì ngoại vật mà bán rẻ người mình

“ Băng hoàng đại nhân” Tiêu Viêm thấy Hải Ba Đông , vội vàng tiến lên nói

Hải Ba Đông nhìn hắn gật đầu một cái rồi im lặng không nói làm cho Tiêu Viêm không hiểu lão già này có ý gì

“ Bây giờ giải quyết thằng nhóc này như nào , bắt nó giao cho vị kia? Không thực tế lúc đó hắn mà nói ta từng giúp hắn thì không phải tự dùng đá đè chân , còn về vị kia có tin lời tên này hay không thì hắn không biết nhưng hắn biết , cường giả không nghe giải thích chỉ nghe những gì muốn nghe”

“ Thả hắn ra sao , là cách tốt nhưng nếu thằng nhóc này bị vị kia bắt được ai bảo đảm hắn sẽ không gắp lửa bỏ tay người”

“ Nếu thế thì cách tốt nhất vẫn là giết a”

Hải Ba Đông trong mắt lóe lên một tia sát khí , mỉm cười tiến đến gần Tiêu Viêm

“ Tiểu viêm tử cẩn thận , lão già này có sát ý”

Dược lão đột nhiên nóng nảy nói nhanh chóng chuyền đấu khí cho Tiêu Viêm

Cảm thụ đấu khí mênh mông trong người Tiêu Viêm chưa kịp nói gì thì đã cả kinh né sang một bên nhanh chóng lui về phía sau

Chỗ hắn đứng lúc trước bây giờ chỉ có bàn tay của Hải Ba Đông dừng ở trên không

Tiêu Viêm lôi ra huyền trọng xích cảnh giác nhìn Hải Ba Đông cẩn thận nói

“ Băng Hoàng đại nhân chuyện này là sao”

“ Ta còn tưởng chiêu đó phải đập vỡ đầu của ngươi rồi chứ , vậy mà có thể tránh được , khí tức còn tăng lên đấu hoàng , thằng nhóc ngươi giấu nhiều thứ đấy”

Hải Ba Đông thấy Tiêu Viêm tránh được thì có chút kinh ngạc nhưng nghĩ đến hắn bị đấu tông truy sát thì cũng không nghĩ gì nữa

“ Băng Hoàng đại nhân ngươi …”

“ Ngươi có thể đi”

Hải Ba Đông cắt lời Tiêu Viêm trực tiếp nói

Tiêu Viêm nghe vậy không khỏi hoài nghi lão già này định làm gì . Lúc trước muốn giết lúc sau lại thả đi . Rốt cuộc hắn muốn làm gì

“ Lão sư làm sao bây giờ chúng ta đi sao”

“ Không , chúng ta không đi , tên này để chúng ta đi nhằm rửa sạch quan hệ , ma thú kia chắc chắn nói nếu mà có quan hệ với tiểu tử ngươi thì nó giết hết cho nên hắn muốn đuổi chúng ta đi , đợi chúng ta đi hắn sẽ bí ẩn ra tay giải quyết ngươi , hắn không đánh ở đây là sợ kinh động đến thế lực khác sợ những thế lực kia gọi con ma thú kia đến đây”

Dược lão làm người già đời , không mất thời gian đã nhìn ra ý định của Hải Ba Đông

“ Ta sẽ không rời đi đâu cả Băng Hoàng”

Tiêu Viêm nói làm Hải Ba Đông hơi nheo mắt lại nhưng hắn lại mỉm cười nói

“ Ngươi thật sự không rời đi”

“ Muốn ta rời đi trừ phi đưa ta toàn bộ gia sản của người thì ta suy nghĩ”

Tiêu Viêm đối với có ý định giết hắn Hải Ba Đông hoàn toàn không còn kính trọng ngược lại cố ý khinh bỉ hắn một đợt

Hải Ba Đông nghe vậy đột nhiên cười lớn

“ Thằng nhóc ngươi có linh hồn cường giả trợ giúp cho cũng rất to miệng đấy”

Tiêu Viêm con ngươi đột nhiên co rút

“ Sao ? Ngươi bất ngờ là ta đoán được , đột nhiên tăng lên đến đấu hoàng cảnh giới nghĩ nát óc cũng chỉ có cường giả phụ thể mới làm được cộng thêm lúc trước ngươi hướng ta cầu Thất Huyễn Thanh Linh Liên thì càng rõ ràng hơn , loại linh dược này chính là chuyên môn dùng để hồi phục linh hồn , xem ra vị cường giả sau lưng ngươi bị thương cũng không nhẹ đúng không tiểu tử”

Hải Ba Đông hoàn toàn đem cả người như chết lặng Tiêm Viêm để vào trong tầm mắt mỉa mai nói

“ Sư phụ làm sao đây” Tiêu Viêm hốt hoảng cầu cứu dược lão , hắn làm sao cũng không nghĩ chỉ bằng vài thứ đơn giản như thế mà Hải Ba Đông có thể đoán ra có người sau lưng hắn

“ Lão cáo già này” Dược lão cũng thầm than một tiếng , đấu với mấy tên đầu óc nhanh nhạy như này thật sự quá khó khăn

“ Vậy ngươi muốn như nào” Dược lão không giấu giếm trực tiếp hiện thân nói

“ Ra ngài là người đứng sau , không biết xưng hô thế nào”

“ Ngươi chưa xứng biết tên ta”

“ Ra vậy , ra vậy , nếu thế thì ta cũng nói thẳng luôn các ngươi cút khỏi đây như thế hiểu chưa” Hải Ba Đông thẳng thắn nói

“ Cũng được nhưng làm thế nào ta biết ta sau khi rời đi ngươi có truy sát ta hay không”

“ Ngươi không biết cũng không cần biết , nói nhiều không bằng nói chuẩn , thế này đi cút hoặc ta gọi vị kia đến , ta đoán ngươi vừa hồi phục không lâu sức mạnh chắc chắn không phải đỉnh phong nếu không thì cũng không cần đàm phán với ta , nhưng câu hỏi quan trọng ở đây là sức mạnh của ngươi bây giờ có đánh được vị kia hay không”

Hải Ba Đông cầm trong tay màu lam bảo thạch trầm ngâm nói

“ Ngươi định cá chết lưới rách , tên kia đến ngươi cũng sống không nổi” Dược lão nói

“ Ai muốn đâu nhưng ngươi đang ép ta không phải sao”

Hải Ba Đông cũng không muốn dùng đến biện pháp này , nhưng hắn cũng không muốn bị động trong cuộc đàm phán này .

Bạn đang đọc Obito(Tobi) Ở Đấu Phá sáng tác bởi caigido6789
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi caigido6789
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.