Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền thừa!

Tiểu thuyết gốc · 1644 chữ

“Keng, hệ thống chính thức khởi động, chúc mừng kí chủ phát hiện được truyền thừa từ một vị cường giả cổ xưa, hệ thống ban thưởng một bùa truyền tống”

Âm thanh máy móc vâng lên bên tai Trần Phong, cùng với tiếng lạnh lẽo của hệ thống truyền đến não hắn là một cái bảng giả lập.

Truyền thừa:

Kí ức cường giả: Trí nhớ của vị vương giả đỉnh giới, từ khi xuất thế đến lúc tạ thế (đã bị hệ thống hấp thụ).

Bất diệt quyết: Công pháp tu luyện bất diệt, người tu hành có thể đạt được Bất Diệt Chi Thể, chạm đến tầng thứ vĩnh hằng.

Quan tài đồng thau: Nơi chôn cất thi thể của vị vương giả lánh đời đỉnh cấp.

Một loạt các tin tức đập vào mắt Trần Phong khiến hắn sững sờ, không kịp phản ứng trước sự xuất hiện của hệ thống và bị thất kinh bởi sự choáng ngợp của thông tin đang truyền đến não bộ hắn.

Mãi sau một lúc, Trần Phong mới tiếp thu hết mọi chuyện vừa xảy ra, hắn thở sâu lấy lại tinh thần mà dần bình tĩnh lại.

Bình tĩnh xong rồi, Trần Phong suy ngẫm kĩ lại thông tin hệ thống phát ra. Một lúc sau, hắn suy nghĩ xong bỗng nhảy lên cuồng hỉ, phấn khích nói: “Hahaaha, ta đúng là ngu ngốc quá mà, tình huống trước mắt này nhìn quen vậy lại không biết.

Trần Phong đã suy đoán ra hắn được truyền thừa từ một vị cường giả đỉnh cấp thời xa xưa của thế giới One Piece, ở dưới nước xoáy kia. Cũng không để ý nhiều đến chi tiết khác, hắn chỉ nhìn bảo vật trước mắt.

Cầm quyển sách lên và mở ra, Trần Phong không hiểu chữ trên quyển sách, hẳn đây là chữ cổ của thế giới One Piece, mà cho dù hiểu hắn cũng không có thời gian luyện tập cho nên tạm thời chỉ có thể bỏ nó vào không gian hệ thống.

Còn một chiếc quan tài, một cái bàn và chiếc hộp gỗ trống rỗng, lúc đầu Trần Phong còn định mang cả mấy thứ này vào không gian hệ thống, nhưng sau khi suy nghĩ kĩ hắn quyết định không đem vật của vị cường giả đang nằm trong quan tài đi nữa. Dù gì hắn đã nhận được truyền thừa rồi thì không nên làm như thế.

Giải quyết xong chuyện, Trần Phong nhìn quanh đây một lần nữa nhưng không tìm được thứ gì để lại của vị cường giả nằm trong quan tài nữa.

Trần Phong định ra khỏi hang động, nhưng chợt nhớ ra gì đó. Hắn quay mặt nhìn về quan tài, mặt nghiêm lại rồi quỳ xuống vái ba lạy với chiếc quần tài. Thật ra hắn đang vái với chủ nhân nơi này, hắn không phải kiểu người quên đi đạo lí uống nước nhớ nguồn.

Phủi quần đứng dậy, Trần Phong đã bước được nửa bước ra ngoài hang rồi, nhưng hắn bỗng dừng lại bởi hắn cảm nhận được một chút ánh sáng loá mắt hiện lên ở sau lưng, hắn quay lại nhìn xem nguyên nhân phát ra ánh sáng, chỗ đó là... Quan tài đồng thau.

Lắp quan tài đang xoay nhanh dần, một hồi mới dừng lại và lật hẳn sang một bên, một thi thể con người hiện ra trước mắt Trần Phong. Kì lạ là hắn không thấy lo lắng hay sợ hãi, trực giác đang nhắc hắn rằng hôm nay là ngày hắn được nữ thần may mắn ưu chuộng, và điều phát sinh trước mặt hẳn chính là món quà to lớn nhất nữ thần dành cho hắn.

Có một thứ đang kêu gọi Trần Phong, Trần Phong biết nguồn gốc âm thanh đó nằm trong chiếc quan tài kia, cứ thế hắn đi theo sự dẫn dắt của bản năng.

Nhìn vào quan tài, Trần Phong thấy cỗ thi thể còn nguyên của cường giả đỉnh cấp mà hệ thống nói. Hắn không để ý nhiều chi tiết mà chỉ tập trung vào chiếc ngọc bội màu máu đỏ thẫm đeo bên hông thi thể này cùng với một chiếc thẻ vàng rọc có kí tự xa lạ.

“Keng, chúc mừng kí chủ ngoài ý muốn phát hiện bảo vật truyền thuyết của cường giả đỉnh cấp, hệ thống ban thưởng một nghìn điểm tích phân và một bùa dịch thuật”

Bùa dịch thuật: Lá bùa giúp người sử dụng dịch được ngôn ngữ vạn vật, không gì không dịch được, khi sử dụng sẽ lưu trữ thông tin đã dịch vào não bộ, chỉ sử dụng được một lần.

Trần Phong đang ngạc nhiên nhìn vào bên trong quan tài bỗng nghe thấy tiếng hệ thống nói liền giật mình, sững sờ hai giây, sau đó hai mắt hắn phát sáng lên.

Haizz, ta cũng không muốn, chỉ tiếc ta quá ưu tú.

Trần Phong tự kỉ một mình, hắn chưa bao giờ cảm thấy mình lại may mắn như vậy.

Đây đúng là truyền thừa trong truyền thuyết, hệ thống quả thực trâu bò. Cảm thán xong một tiếng, Trần Phong cố gắng kìm nén cảm xúc để cúi xuống lấy hai vật nằm trên người vị cường giả đã khuất này.

Thân thể cường giả này được bảo tồn dù trải qua tuế nguyệt dài dằng dẵng, có lẽ hắn đã đạt được một thành công không nhỏ khi tu luyện Bất Diệt Quyết. Dù vậy Trần Phong vẫn phản cảm với thi thể người đã chết nằm trong quan tài nhiều năm.

Cầm trên tay tấm ngọc bội đỏ thẫm màu máu cùng với chiếc thẻ vàng rọc mỏng manh nhưng lại vô cùng cứng cáp. Cảm giác đầu tiên khi hắn chạm vào hai vật này là hơi lạnh lẽo, không có chút hơi ấm nào, chúng còn khiến hắn cảm nhận được khí tức tăng thương trải qua năm tháng tuế nguyệt, còn có chút sát khí hơi mờ nhạt hình như phát ra từ ngọc bội đỏ khiến Trần Phong nổi da gà.

Vừa mới cầm lên tấm ngọc bội thì có dị trạng phát sinh, chỉ thấy thanh Sát Lục kiếm treo trong bao kiếm để bên hông Trần Phong rung mạnh lên mãnh liệt. Giống như cảm thấy được thanh kiếm, chiếc ngọc bội cũng rung lên tự khắc bay về bên hông, làm cho hắn kinh nghi, nhưng đó chưa là gì.

Tấm ngọc dần hoà tan ra thành chất lỏng... máu, sau đó chậm rãi dung nhập vào thân kiếm sắc bén đầy sát khí của Sát Lục kiếm. Thanh kiếm của Trần Phong lúc đầu đã nặng nề sát khí, bây giờ lại càng đạt đến mức kinh người.

Trần Phong kinh nghi bất định, một hồi sau...

“Không... Bảo vật của ta!” Trần Phong gào lên đau đớn.

Cảm giác mất mát tràn ngập người Trần Phong, hắn đã đánh mất một thứ vô cùng quan trọng, nên nhớ đó là cơ duyên đấy, không phải cỏ ven đường đâu. Mà thứ đã ăn cướp cơ duyên của hắn chính là Sát Lục kiếm.

Gắng gượng khỏi nỗi buồn đau, Trần Phong tức giận nhìn Sát Lục kiếm, nghĩ không làm gì được nó thì hắn lại càng tức giận hơn.

Cuối cùng không thể làm gì khác ngoài việc bình phục tâm tình, Trần Phong thở dài một hơi.

Khi con người bình tĩnh lại, họ mới có thể suy nghĩ sâu sắc hơn về mọi việc, với Trần Phong lúc này cũng vậy. Hắn chợt cảm thấy thanh kiếm ngày càng quỷ dị, hiện giờ hắn đã có chút suy đoán sự việc vừa rồi.

Có lẽ Sát Lục kiếm mới là bảo vật trân quý hơn nhiều so với ngọc bội huyết sắc chứa đầy sát khí ghê người kia. Chỉ như vậy thì ngọc bội mới tự động dung nhập thành một phần của Sát Lục kiếm. Sau khi hấp thụ ngọc bội thì sát khí trên thanh kiếm đã lớn mạnh lên gấp nhiều lần, đồng nghĩa với việc thanh kiếm đã tiến cấp lên và thực lực của hắn sẽ mạnh hơn.

Bỏ qua chuyện này khỏi đầu, Trần Phong hồi phục tinh thần, tiếp tục tập trung chú ý vào chiếc thẻ vàng rọc còn lại trên tay mình.

Chiếc thẻ này nhìn qua vô cùng mỏng, kết hợp với sự cứng cáp mà Trần Phong đã thử thì nó quả thật có thể trở thành một thứ vũ khí giết người mạnh mẽ. Phải biết sức mạnh của Trần Phong hiện giờ vô cùng cường đại, nhưng cũng không thể làm trầy xước được tấm thẻ chút nào.

Trên tấm thẻ vàng có các kí tự cổ quái kèm theo vào hình thù xa xưa mang theo mùi vị tuế nguyệt tang thương khiến tấm thẻ càng thêm thần bí và to lớn.

Trần Phong đã từng một thời mê tiểu thuyết cổ trang nên nhìn qua đã cảm thấy tấm thẻ vàng rọc này tương đối giống một lệnh bài, đúng vậy, là một lệnh bài tượng trưng cho thân phận và địa vị của một người.

Dù sao hắn cũng không biết tấm thẻ này có tác dụng gì cho hắn nên tạm thời ném vào trong không gian trữ vật của hệ thống.

Sau khi làm xong hết việc ở đây, Trần Phong lại quỳ xuống vái ba lạy với vị tiền bối đã khuất trong quan tài. Lần này thật sự không phát sinh chuyện gì nữa.

Trần Phong chậm rãi bước ra khỏi động phủ, sau đó kêu gọi hệ thống sử dụng bùa truyền tống đến địa điểm thị trấn mà Luffy đang ở...

Bạn đang đọc One Piece Chi Tối Cường Hải Tặc sáng tác bởi CổThánhDịch

Truyện One Piece Chi Tối Cường Hải Tặc tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CổThánhDịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.