Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một mất một còn

Tiểu thuyết gốc · 2992 chữ

[Quan sát]

Trung úy Jorgen, Lv.31

Trung úy Jorgen là sĩ quan hải quân phục vụ tại Vương quốc Caeba đồng thời là người sỡ hữu năng lực trái ác quỷ: ape-ape Orangutan. Jorgen là cháu trai của 'Don Masserida' ông trùm của hiện tại của 'Gia đình tội phạm Masserida'. Hắn sử dụng quyền lực của bản thân để bảo vệ công việc làm ăn của gia đình hắn trong nhiều năm. Hắn là chuyên gia tiêu hủy vô số giấy tờ, nhân chứng lẫn vật chứng.

Hp: 2,243/2,844

[Lai đười ươi] Jorgen hiện đang ở dạng lai của trái ác quỷ. Nhận thêm 80%STR, 80%VIT và 35%DEX. Ngoài ra giảm 30% cho mọi sát thương nhận vào

STR: 124 (+80%) = 223.2

VIT: 158 (+80%) = 284.4

DEX: 73 (+35%)= 98.55

INT: 55

WIS: 46

LUK: 9

Tôi đọc 3 lần cái mớ chỉ số của hắn và thực sự lo lắng. " Mori... rời khỏi đây." Tôi nói to. " Tên này vượt quá khả năng của ông."

" Cái gì! Cậu điên à!" Mori hét lên, hoàn toàn kinh ngạc trước câu nói của tôi. " Cậu ko thể tự mình chiến đấu với hắn." Ông ấy giơ thanh kiếm của mình lên rồi vào tư thế phòng thủ. " Cậu làm như ta là người ham sống sợ chết vậy."

Ding!

Cập nhật nhiệm vụ!

[CẬP NHẬT]: Đánh bại Jorgen và đừng để Mori chết!

[Cập nhập phần thưởng]: ?

Với sự khát máu điên cuồng trong mắt, Jorgen xông tới bằng 4 chân, tận dụng khả năng nhanh nhẹn mới được tăng cường của hắn và rút ngắn khoảng cách giữa chúng tôi trong vài giây.

Chân tôi nhảy về phía sau cố gắng giữ khoáng cách, nhưng Mori, một tên ngốc dũng cảm, giữ vững vị trí, muốn chém Jorgen.

" Chết tiệt Mori!"

Tôi nhặt bừa đống súng rơi vãi dưới chân, cố gắng ngắm chính xác nhất có thể. Phát bắn đầu tiên được đền đáp bằng vết máu phun ra từ vai trái của Jorgen, buộc tên người thú phải từ bỏ việc xông lên bằng tiếng gầm đau đớn.

90 Damage! (2,153/2,844)

Tôi tiếp tục lên đạn ngắm bắn phát thứ 2 thì tên trung úy đã bắt đầu di chuyển. Cúi người, lăn, chạy zig zag làm tôi ko thể bắn trúng hắn thêm phát nào nữa.

Cuối cùng tiếng 'cạch' đáng lo ngại đã tới thông báo khẩu súng hết đạn.

" Mẹ kiếp"

Đó là thời khắc mà Jorgen đợi chờ. Hắn nhảy nhót xung quanh, treo ngược người lên trần nhà nhờ đôi chân đười ươi chắc khỏe.

Tay hắn chĩa về phía tôi, cho thấy trong lúc hắn nhảy nhót linh tinh, hắn đã lượm được vài khẩu súng.

" Mọi thứ cứ như kiểu chống lại mình vậy!"

Tiếng súng quen thuộc lại nổ ra, và lần này tới lượt tôi phải chạy theo kiểu zig zag.

Khác biệt là khả năng ngắm bắn của hắn vượt xa tôi, hắn là một quân nhân lâu năm. Tôi chỉ hi vọng rằng đôi tay lớn của hắn sẽ khiến hắn khó khăn hơn trong việc bắn chính xác.

-29 HP!

Phát đạn đầu tiên sượt qua hông tôi và dù nó không găm vào chân nhưng cơn đau vẫn đủ khiến tôi nhăn mặt.

Tôi chạy nước rút xung quanh để tìm chỗ ẩn nấp nhưng vị trí trên cao của của Jorgen đồng nghĩa với việc chẳng có chỗ nấp nào khả quan hết. Trốn ở đâu dù chỉ một lát cũng có thể ăn đạn vào đầu.

-31 HP!

Phát thứ 2 trúng vào phía trên mắt cá chân khi tôi đang chạy giữa chừng, tôi buộc phải lăn mới có thể di chuyển.

" Má nó! Làm thế nào để lôi hắn xuống dưới"

Tôi vừa nhận ra 1 việc

Đây ko phải là trận đấu 1vs1

Jorgen và tôi đều xoay nhẹ đầu để xem có gì đó vừa khai hỏa, nhưng do nó duy chuyển quá nhanh nên không thể làm gì khác ngoài việc trố mắt nhìn nó trong nửa giây.

Tên lửa bắn thẳng vào tên trung úy rồi phát nổ, thổi bay nóc nhà kho và tên người vượn biến mất dưới bức màn khói đen kịt.

Trong một khoảnh khắc, tôi bàng hoàng, không chắc chuyện gì vừa xảy ra, nhưng ánh mắt của tôi từ từ nhìn sang phía bên trái, nơi Mori thở dốc với khẩu đại bác đã qua sử dụng trên vai. " Ta nghĩ cậu cần hỗ trợ," ông ấy nói rồi ném đại bác xuống dưới đất.

" Hmm... và lúc nãy mình bảo ông ấy chạy đi"

Mori từ từ tiến tới gần tôi rồi ngước lên quan sát cái lỗ to tướng trên mái nhà. " Hạ... hạ được hắn chưa?" Ông ấy hỏi, giọng hy vọng thận trọng mặc dù rõ ràng là không tin.

Mắt tôi nheo lại khi tôi bắt đầu quét qua các vị trí cao khác trong nhà khó. " Tôi ko biết nữa... nhưng khả năng cao là chưa."

" Vậy hắn đâ-" Một chiếc thùng thép đập vào người Mori làm ông ấy ko thể nói hết câu.

Tôi nhanh chóng cúi xuống tránh thùng thép quăng trúng. Jorgen hơi cháy thành than vẫn còn choáng váng gầm lên tiếp tục ném thêm 2 chiếc thùng về phía chúng tôi với tốc độ đáng sợ.

Tôi len lõi giữa 2 chiếc thùng và tập trung vào số máu còn lại của hắn. Dựa trên bộ lông cháy sém cùng vết thương đang hở miệng trên đầu, hắn ta chắn chắn đã nhận lượng lớn tổn thương trước pha tấn công bất ngờ của Mori.

Jorgen: (1,507/2,844)

" Vãi, hắn mất hơn 600 máu"

Cái tên này ăn trọn phát đấy vào người mà vẫn còn đủ sức đánh tiếp. Đổi lại là tôi thì chắc tôi nằm bẹp.

' Hệ thống báo rằng trái ác quỷ giúp hắn giảm tổn hại đi 30%... 70% còn lại là do chính bản thân hắn. Sức chịu đựng của con người trong thế giới này thật quá vô lý."

Mặt khác, tôi đã bị bắn nhiều lần trong 20 phút qua nên tôi có nên phàn nàn về vấn đề này hay ko?

Tiếp theo hắn ném cái thùng khổng lồ ai biết nặng bao nhiêu, tôi liền nhảy qua nó thì một thông báo hiện lên trước mặt.

Kĩ năng thăng cấp! Bullet Time lv(1/30) => lv(2/30)

-Khả năng nhận thức thời gian của bạn với tốc độ chậm hơn khi chiến đấu. Tăng từ (3%) => (6%)

Tôi nhanh chóng tắt thông báo rồi nằm sát đất để né một cái thùng khác bay tới. 3% ko có sự khác biệt, vậy gấp đôi thì sao?

Ehh, như nhau.

94% tốc độ bình thường vẫn là 94%. Nhưng thế giới xung quanh tôi bây giờ hầu như không thể nhận ra. Giống như bạn đang xem một bộ phim và bạn nghi ngờ có thể có điều gì đó hơi sai lệch về tốc độ khung hình. Tôi không từ chối khi nói rằng [Kỹ năng] này đang mang lại cho tôi bất kỳ lợi thế đáng kể nào nhưng tôi sẽ lấy bất cứ thứ gì tôi có thể nhận.

Từng chút một, từng thước một, tôi càng ngày càng áp sát hắn. Tên khốn đó bực bội trước khả năng tránh né của tôi lẫn hắn dần hết thứ để ném.

Jorgen gầm gừ khi tôi tiếp cận hắn trong phạm vi 2m, hắn liền nhấc chiếc thùng to qua đầu, ý định rõ ràng muốn đè bẹp tôi.

Bằng những kẽ hở hẹp nhất tôi lách thùng hàng vào tới phạm vi có thể tấn công. Khi tai tôi nghe thấy tiếng gỗ vỡ tan, tôi bật lên dùng 2 chân nhắm thẳng vào cằm hắn.

88 Damage! (1,419/2,844)

" Mày làm Donkey Kong chán chưa!" Tôi hét lên, lực đạp của tôi đủ hất văng tên Jorgen lên khỏi mặt đất.

Trong một khoảnh khắc đẹp đẽ tuyệt vời hắn lộn nhào 1 vòng trên không. Nhân cơ hội đó tôi tiếp tục nhưng Jorgen đã gần như lấy lại thăng bằng. Những đòn đánh của tôi bị mấy cái chi to khỏe đó cản lại bằng sạch, cuộc tấn công của tôi coi như thất bại.

Đặc biệt khi hắn đạp tôi một phát giữa ngực.

-92 Hp

Một tiếng thở khò khè thảm hại thoát ra khỏi cổ họng tôi khi tất cả không khí dồn hết ra khỏi phổi và cơ thể tôi bay ngược sau cú đá. Tôi ngã nhào trên sàn rồi ho sặc sụa khi vô tình hít phải bụi bẩn, nhưng bất chấp tất cả chỉ mất vài giây thì tôi lại đứng lên tiếp tục

Mori tiến tới bên cạnh cùng thanh kiếm. " Cậu còn chiến được chứ?" Ông ấy ko dời mắt khỏi đối thủ. " Sẵn sàng tiếp tục?"

"Luôn luôn." Tôi lẩm bẩm rồi chọc đùa. " Ông biết đấy, câu đấy tôi hỏi ông mới đúng. Phát vừa rồi như gãi ngứa thôi."

" Ha! Vẫn mạnh miệng được." Mori nhổ đống máu ra khỏi mồm. " Khỏi lo. Tôi vẫn còn đủ sức chiến 300 hiệp nữa."

Cùng lúc, Jorgen sử dụng thời gian đó để lấy lợi thế cho hắn. Hắn đập nát nắp thùng gỗ giống như đang cố tìm thứ gì đó đặc biệt. Khi tay hắn thò ra từ trong đống rơm rạ, chúng đi kèm theo đồ chơi mới.

" Đùa nhau à? Bọn khốn đang cất giữ bao nhiêu vũ khí tại nơi chết dẫm này!"

Trung úy trang bị cho hắn song đao dài và nặng, đầu những thanh đao này bằng chứ ko nhọn làm tôi liên tưởng tới 2 anh em cùi bắp hồi xưa đi cùng Zoro.

Tóm lại?

Thiết kế vũ khí hoàn toàn vô nghĩa. Những con dao phay lớn, khó sử dụng, không cân bằng, dùng để chặt thịt hơn là chiến đấu.

Và tôi hoàn toàn khiếp sợ chúng.

Trong tay mấy tên zoan, chỉ cần một nhát là tôi bị chẻ đôi ngay lập tức, ko nói nhiều.

Jorgen hét lên một tiếng chói tai xong gần như bay tới chỗ chúng tôi bằng sức bật của đôi chân. 2 thanh đao bổ xuống nhưng chúng tôi kịp né sang một bên. Ko từ bỏ, tên trung úy dùng phần sống đao để vụt chúng tôi. Tôi thì kịp lăn lên cánh tay của hắn tặng hắn một sút vào mặt, tuy nhiên Mori thì ko thể làm thế.

Điều duy nhất ông ấy có thể làm là dùng vũ khí của mình đỡ đòn tấn công, chí ít cũng làm giảm tác động một chút, nhưng tiếng gì đó phát ra từ cánh tay cùng vẻ mặt đau đớn cho thấy ko có tác dụng cho lắm.

Báo động!

Lượng máu của đồng đội của bạn giảm xuống dưới 40%

Bạn có nguy cơ không thực hiện được [Cập nhật nhiệm vụ]

" Nhiệm vụ cái đéo gì giờ này! Còn lâu tao mới để Mori chết"

Kích hoạt [Adrenalin Rush]!

STR (120 + 70%) =>(204)

Nhận thấy sức mạnh bùng lên trong cơ thể, tôi liền tung một loại combo. Cùi chỏ, đấm móc, đấm thẳng, haymaker, mọi thứ để có thể gây thương tích cho Jorgen, thế mà dù có kèm theo [Adrenalin Rush] nó ko có tác dụng gì mấy.

Tên khốn này vẫn chịu ít tổn thương khi cố gắng đỡ đòn nhưng vấn đề là trong hầu hết thời gian hắn còn ko thèm đỡ. Đôi mắt của hắn dù đỏ ngầu vì bị thương, hắn vẫn thản nhiên bình tĩnh đọc các bước di chuyển của tôi để dễ dàng né đòn.

" Sao lại? Mình đáng lẽ phải nhanh hơn hắn?"

Trừ khi...tôi không...trừ khi tôi không nhanh như tôi nghĩ. Tôi liếc nhìn các vết thương từ đạn bắn trên tay, chân, ngực, nhiều chỗ vẫn còn đang chảy máu bất chấp [Hồi phục] đang cố gắng hết sức chữa trị.

" Ôi" Sự thật quả là đau lòng. Tôi. .tôi nghĩ cơ thể tôi bắt đầu yếu đi rồi. Nó ko thể bắt kịp mức độ vận động ở tình thái này. Nếu không có [Resilience] thì tôi đã ngã xuống chết từ lúc nào.

Cảnh báo! [Adrenalin Rush] đã hết hạn!

Cuộc tấn công của tôi kết thúc và Jorgen nghiêng đầu sang một bên.

" Mày đánh đủ chưa?" Hắn nói, lần đâu tiên kể từ khi biến thân.

Những hơi thở sâu nặng nhọc đi qua mồm tôi. Tôi cố gắng nghĩ ra câu gì đó để trả lời... nhưng điều duy nhất phun ra từ mồm tôi là bảo hắn đi chết đi.

Tên vượn người cười tự mãn, giơ cao 1 thanh đao lên... bỗng nhiên gầm lên vì đau đớn khi Mori đâm 1 phát trực tiếp vào phần lưng hắn. Tức giận, Jorgen quay lại dùng sống đao đánh bay Mori vào đống gạch vụn.

Cảnh báo!

Hp đồng đội bạn giảm xuống dưới 20%

Bạn có nguy cơ thất bại [nhiệm vụ bổ sung]

Ông ấy ko thể tiếp tục dc nữa... bây giờ chỉ còn mình tôi... nhưng món quà ông ấy để lại mang tới cho tôi cơ hội.

Thanh kiếm của ông ấy bị đánh bay khỏi tay ông ấy và giờ nó ở trên không trung. Tôi lập tức nhảy lên bắt lấy thanh kiếm...

''Cảm ơn sếp''

... trước khi đâm sâu vào lớp da thịt trên vai phải của Jorgen. Vũ khí sản xuất hàng loạt giá rẻ bị mắc kẹt trên vai hắn, công việc vẫn phải tiếp tục.

Tên người vượn hét à không rống lên trong đau đớn, toàn bộ cánh tay phải bị phế tạm thời, 2 thanh đao cũng rơi khỏi tay luôn.

Tôi biết có thông báo. Một cái khá lớn vì tôi có thể thấy dòng chữ 'Chí mạng!' nhưng tôi ko thể dời mắt khỏi trung úy khi thấy hắn gào thét trong đau đới

" Ha! Ko tệ cho lần sử dụng kiếm đầu tiên."

Ding!

Bạn nhận dc kĩ năng mới!

Thông Thạo Vũ Khí Có Lưỡi Lv. (1/150)

-Khả năng sử dụng thành thạo kiếm, dao, giáo hoặc bất kỳ vũ khí sắc bén nào khác.

Nâng cấp kỹ năng! Thông Thạo Vũ Khí Có Lưỡi Lv. (1/150) =>(2/150)

-Khả năng sử dụng thành thạo kiếm, dao, giáo hoặc bất kỳ vũ khí sắc bén nào khác.

150 lv? Tôi biết kiếm sĩ của thế giới này có thể làm mấy trò ảo lòi nhưng thế này quá đáng thật.

Cơ thể Jorgen lại biến đổi và giờ hắn hoàn toàn biến thành con đười ươi. Hắn giờ hoàn toàn mất lý trí, chỉ còn bản năng của con thú. Nó nhanh chóng cầm lấy tôi như đồ chơi

Cơ thể tôi đập mạnh xuống sàn bê tông chỉ để con linh trường gầm rú nhấc tôi lên ném xuống lần nữa.

Và một lần nữa.

Và một lần nữa.

Và một lần nữa

Tôi thoáng thấy những màn hình màu xanh, cho tôi biết tổn thương mà tôi đang gánh chịu, nhưng trước khi tôi có thể hy vọng đọc được chúng, tôi đã bị ném như một bịch rác vào đống đổ nát.

Bằng ánh mắt mờ mịt, tôi nhìn thấy con thú đang tiến tới gần Mori, người đang đứng được hoàn toàn nhờ vào thanh sắt dùng để chống.

Ông ấy chết mất.

Mình cần phải di chuyển

" Nhưng quá đau"

Mình cần phải di chuyển

" Mình đã mất cảm giác cả 2 tay."

Cần phải giúp ông ấy

CẦN PHẢI GIÚP

Tay tôi nắm chặt thanh sắt và tôi chạy như điên băng qua nhà kho.

[Adrenalin Rush] Đã kích hoạt!

STR (120 +70%)=> (204)

Cảnh báo! Đạt tới giới hạn trong ngày!

"JORGE-EEEN!"

Con thú quay lại nhìn tôi, và một tia một tia sáng thông minh trở lại trong mắt nó. Chỉ một tia sáng. Chỉ đủ lớn để biết điều gì sắp xảy ra.

Tôi dồn chút sức lực cuối cùng vào chân nhảy lên không trung, đủ cao để trọng lực dồn về phía tôi khi tôi dùng thanh sắt nhắm thẳng vào hộp sọ con thú.

Đầu con thú bị đập mạnh, trong khoảng khắc... tôi thấy lờ mờ... đôi mắt của nó lòi ra xa đến nỗi có thể khiến Enel phải xấu hổ.

Đối thủ của bạn đã bất tỉnh!

" Lần này nằm im cho tao nhờ"

Ding!

Nhiệm vụ hoàn thành!

Nhiệm vụ: Đánh bại một người ăn trái ác quỷ.

Phần thưởng: 5.000 Exp và + 10 vào bất kì chỉ số nào.

Ding!

Nhiệm vụ hoàn thành!

Nhiệm vụ: Don Masserida quyết tâm trừ khử bạn vì đã làm gián đoạn công việc kinh doanh của hắn. Bạn nhận được thông tin về một cuộc họp sẽ diễn ra chỉ trong vòng chưa đầy một tuần nữa, và chính Don sẽ xuất hiện tại nơi này. Tham gia chiến dịch của Trung Úy Jorgen và không để bất kỳ ai trong 'Gia đình tội phạm Masserida' trốn thoát.

[Cập nhật nhiệm vụ]: Đánh bại Jorgen và ko được để Mori chết

Phần thưởng: 3.300 Exp và [Sách kỹ năng]: Lục thức.

[CẬP NHẬT PHẦN THƯỞNG]: ?

Ding!

MỘT '?' hộp bí ẩn đã được đặt vào hòm đồ của bạn. Mở nó để nhận một trong ba vật phẩm quý hiếm.

Bạn đã đạt đến Lv. 29!

Bạn đã đạt đến Lv. 30!

Chúc mừng! Bạn đã đạt đến Lv. 30!

Điểm cộng mỗi level đc tăng từ (10) => (15)

Bạn có 25 điểm để sử dụng

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.