Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyệt vọng! Bartholomew Kuma!

Tiểu thuyết gốc · 3386 chữ

Rowan chạy nước rút tới hỗ trợ, tranh thủ thay đạn trong lúc nhảy qua các tòa nhà đổ nát

Từ đòn đánh giáng vào cơ thể của tên hệ Zoan. Towa hoàn toàn không quen với việc thua trong trận đấu cận chiến thuần sức mạnh, nhất là xuất phát từ đối thủ nhỏ con hơn. Trái ác quỷ giúp hắn giảm bớt tổn thương chứ không bảo vệ hắn hoàn toàn.

190 Damage! (6,746/7,616)

198 Damage! (6,548/7,616)

192 Damage! (6,356/7,616)

203 Damage! (6,153/7,616)

207 Damage! (5,946/7,616)

189 Damage! (5,757/7,616)

201 Damage! (5,556/7,616)

Rowan lọt vào trong tầm mắt, mỗi tay một súng và bắn từ góc độ mà tôi không thể lấy Towa làm khiên thịt. Từng tiếng nổ súng vang lên trong không khí và tôi quyết định né bằng [Geppo] để tránh ăn đạn chì. Tiếp tới 4 [Rankyaku] quét từ trên không xuống với mục đích trả đũa, thế mà nó lại tăng cấp luôn, và Rowan ngạc nhiên trước cảnh tượng, không thể ngờ rằng tôi biết tuyệt kĩ này.

3 phát đầu tiên hắn tránh bằng những cú nhào lộn, làm những lưỡi dao cắt sâu vào các ngôi nhà bên dưới. Đến cái cuối cùng, ngạc nhiên thay bị phản ngược lại khi Rowan lấy ra Axe Dial từ trong túi và giải phóng đòn tấn công từ con ốc

Tôi đứng trên đỉnh tòa nhà mới, cho phép bản thân nghỉ một chút trong khi bộ đôi kia tập hợp lại. Mặc dù tôi có thể lao tới tấn công dồn dập thì thực tế tôi có nhiều lợi thế hơn nếu đánh lâu dài. Chúng bắt dần dần hết các mánh khóe làm tôi ngạc nhiên. Đống Dial đấy rất khá tiện lợi nhưng trừ khi chúng có loại mà tôi không biết, chưa từng nghe tới nếu không thì đừng hòng có thể đánh bại tôi. Ngoài ra, đánh nhau giữa thủ đô một nước thế này thì việc hải quân xuất hiện chỉ là vấn đề về thời gian, và chúng là bên chịu áp lực phải kết thúc sớm trận đấu này.

Chưa kể tới việc khả năng phục hồi của chúng kém xa tốc độ hồi phục 45hp/10 giây của tôi

" Towa, mày không sao chứ?" Rowan vừa hỏi vừa thay đạn. " Mẹ kiếp, chúng ta đụng phải thú dứ rồi. Thằng nhãi này nhanh hơn, mạnh hơn hàng tá thằng chúng ta từng đối đầu ở Grand Line."

Tên chiến tăng gật đầu đồng ý. "Thật. Ở South Blue này, ko quá 10 người có thể sống sót sau khi ăn trọn Impact Dial được sạc đầy chứ chưa nói tới việc còn đánh tiếp được." Hắn nói nhỏ, " chúng ta đã mắc phải sai lầm nghiêm trọng."

Rowan đột nhiên căng thẳng khi một ý nghĩ xuất hiện trong đầu hắn. " Mày có nghĩ thằng nhãi này thuộc Cipher Pol?"

Towa cau có đứng thẳng lên. Đôi cánh của hắn mở rộng ra hết cỡ để chuẩn bị cất cánh. " Không. Dù thằng nhãi biết vài chiêu thức của hải quân nhưng hành động của nó nằm ngoài phương thức của chúng. Tại thời điểm này, mọi phỏng đoán đều là vô nghĩa. Bây giờ hãy lo cho hiện tại trước đã. Dựa theo khoảng cách của căn cứ hải quân tới khu vực này, cộng thêm thời gian phản ứng trung bình của chúng, chúng ta có 3 đến 4 phút trước khi chính quyền ập tới. Cần nhanh chóng chuồn khỏi đây trước khi bị coi là những kẻ ngoài vòng pháp luật."

" Shiiit... Chúng ta thực sự phải lẩn tránh một thời gian đúng ko?" Tên cao bồi lẩm bẩm, " kết thúc thôi'

Towa phóng mình lên không trung còn Rowan thì bám lên người bạn hắn. " Được lắm Sparrow!" Tên cao bồi nói từ trên trời. " Mày mạnh hơn tao mong đợi. Tao xem mày có thể tránh né trong bao lâu?"

Rowan thọc tay vào túi áo, rồi vung tay thành hình vòng cung. Những ánh bạc lấp lánh trên trời biến thành hàng chục cái cột to nhưng cột đèn. Tôi dùng [Soru] để rẽ ra hướng khác, nhưng tên hệ Paramecia này rải thêm 3 lần nữa.

Những cơn mưa kim khổng lồ theo tôi từ ngôi nhà này sang ngôi nhà khác. Những căn nhà bị phá hủy hoàn toàn, nhưng mà thật may mắn là mọi người đã kịp bỏ chạy ngay khi chúng tôi bắt đầu. Tôi dùng Kugizume đánh chệch hướng một mũi kim cản trở và tôi liếc nhanh ra phía sau trong giây lát sau đó.

Các cột kim loại rải rác trên đường phố bắt đầu thu nhỏ lại. 'Xem ra hắn càng hóa to nhiều thứ thì thời gian tồn tại của chúng càng ngắn.' Thanh kiếm của tôi chém đứt một cây kim loại khác rồi tôi lao lên không trung phản công.

Một cú chém đủ khiến Sephiroth tự hào vút lên bầu trời ngăn cản bộ đôi, tuy nhiên với sự cơ động của bản thân, Towa né một cách đơn giản. Những viên đạn bắt đầu phóng to bằng quả đại bác thành công trong việc làm tôi chệch hướng đi chút xíu nhưng chả mấy chốc, tôi đã bay lên trên đầu bọn chúng.

Towa bất ngờ lao thẳng xuống một góc 90 độ còn Rowan ném chiếc túi nhỏ lên trên với nụ cười nhếch mép. " Trò chơi kết thúc" Trong thời gian chớp mắt, chiếc túi nâu bục ra, lộ rõ khoảng 30 viên đạn đại bác đang trở lại khích cỡ bình thường. 'Oh Shit!'

Phát đạn cuối cùng từ khẩu súng của Rowan kích hoạt phản ứng dây chuyền tạo ra quả cầu lửa khổng lồ trên không. Sức ép từ vụ nổ khiến 2 tên thợ săn tiền thưởng lao mạnh xuống dưới đất. Chúng chỉ nằm dưới đất trong khoảnh khắc khi Rowan nhảy cẩng lên hò reo phấn khích.

" Woo Weee! Phối hợp quá hoàn hảo.!" Tên cao bồi hò hét. " Chúng ta đã căn thời gian cực kì chuẩn xác. Bây giờ là lúc chúng ta té khỏi-" Hắn nhận ra người bạn của hắn đang chăm chú nhìn lên biển khói trên không với vẻ mặt trầm ngâm. " Sao vậy?"

Towa tiếp tục nhìn lên trời. " Tao ko thấy nó rơi xuống."

'Kamisori' đưa tôi tới phía sau 2 tên đó và tung ra đòn [Rankyaku] mạnh nhất nhắm thẳng vào lưng tên chim toucan. Đòn tấn công làm hắn văng thẳng vào bức tường của một khách sạn nhỏ. Tên Rowan hoảng hốt quay lại thì ăn chọn một cú chặt vào yết hầu.

* 538 Damage! (5018/7616)*

* 251 Damage! (2,313/2,720)*

Tên cao bồi loạng choạng lùi lại, cố gắng lấy lại hơi thở nhưng không thể. Hắn ta trì hoãn được một giây khi tôi kích hoạt [Adrenalin Rush] lần nữa và bắt đầu bán hành cho hắn.

238 Damage! (2,075/2,720)

247 Damage! (1,828/2,720)

254 Damage! (1,574/2,720)

236 Damage! (1,338/2,720)

244 Damage! (1,094/2,720)

Towa lao vút ra khỏi đống đổ nát. Đôi mắt hắn trừng trừng và dùng cái mỏ sắc lẻm để tấn công tôi. " Tou-cannon!" Tôi đá Rowan sang một bên khi đòn tấn công có sức mạnh ko xác định nhắm vào tôi... và trở nên vô hiệu vì đụng phải chiếc vỏ ốc màu cam. "C-Cái gì?!"

Tôi cố gắng hết sức để không nhếch mép cười. " Mày làm rơi cái này lúc nãy. Học cách giữ đồ cẩn thận vào!" Tôi đáp trả hắn. " "Impact Dial!"

Chỉ có một đòn tấn công duy nhất được trữ trong này hoàn toàn kém hơn nhiều so với lúc nãy. Tuy nhiên đủ để làm tên hệ Zoan này ngã ngửa về phía sau.

332 Damage! (4,686/7,616)

'Con mẹ nó, chưa kéo được nửa thanh máu của thằng chim chóc này... Điều này thật ngớ ngẩn. Thằng khốn này cứng như Sea King. Giờ là thời điểm sử dụng đòn tấn công khiến hắn không thể gượng dậy nổi nữa'

Tôi [Soru] đứng trước cuồng tăng đang nằm dưới đất và giơ cao 2 ngón trỏ. " Xin lỗi" lời xin lỗi trào ra. " Đây có lẽ sẽ là lần đau đớn nhất trong cuộc đời của mày.... và tao ko chắc mày có xứng đáng bị xử như thế này hay không... nhưng hãy nhớ rằng, chính chúng mày đã bắt đầu trước." Tôi hít một hơi thật sâu và trở nên cứng rắn. " [Shigan] ...Gatling Gun!"

Không phải mọi cú đục của kĩ năng này đều dẫn đến vết thương thủng. Vì muốn làm vậy bạn cần [Shigan] một cách cực kì hoàn hảo. Chỉ cần lệch đi nửa độ thôi tất cả những gì bạn đã làm được là chọc ai đó. Tất nhiên là bạn chọc họ rất mạnh khiến họ bị thương hoặc gây ra vết bầm xấu xí. Tóm lại [Shigan] ko xứng gọi là một tuyệt kĩ dùng để ám sát.

Nhưng tôi ko cần mọi cú [Shigan] đều đục lỗ. Tôi chỉ cần vừa đủ.

Các thông báo gây tổn thương liên tiếp xuất hiện và biến mất khi cánh tay tôi liên tục ra đòn. Màn hình xanh chiếm gần như toàn bộ tầm nhìn của tôi đến mức [Hệ thống] quyết định hợp tất cả chúng lại vào với nhau thành 1 thông báo duy nhất.

Vào thời khắc cuối cùng của lượt tấn công, ngực của Towa đã trở thành mớ hỗn độn. Đôi mắt hắn mở to, vô hồn. Miệng hắn há hốc như con cá đang cố gắng đớp không khí cùng một vũng máu lớn ướt sũng mặt đường.

Và tổng toàn bộ lượng sát thương là?

3,978 Damage! (708/7,616)

Có lẽ .. nếu đây là một trận đánh lộn bình thường thì hắn ta có thể sống sót dù thanh máu tụt xuống thấp như vậy. Cơ thể hệ Zoan sẽ giúp hắn hồi phục nhanh chóng, bất quá dăm bữa nửa tháng nằm im trong viện là được.

Nhưng ở tình trạng này? Ít nhất 9 lỗ trên cơ thể hắn đang trào ra ngày càng nhiều máu? Hắn chắc chắn chết. Lượng máu của hắn đang tụt ngày càng nhanh từ 30hp/s lên 40 lên 50 và tia sáng chiến đấu giành sự sống trong mắt hắn ngày càng mờ đi.

Cách duy nhất cứu sống hắn bây giờ là một đội y bác sĩ chuyên nghiệp cùng hàng chục túi máu chờ sẵn lao vào phẫu thuật. Và tôi cá với bạn 100 triệu beri là ở đây ko bất kì người nào.

' Và tôi đã hoàn thành lời hứa loại bỏ hắn khỏi trận đấu này,' tôi nghĩ. " Mày thấy sao hệ thống?'

+2,835 Exp!

'Tốt! Rất vui vì mày đồng ý!'

Tôi nhìn xuống những ngón tay đẫm máu của mình và bóp chặt miệng. " Fuck..." Tôi cố gắng lau sạch đống máu khỏi tay bằng chiếc áo sơ mi. " Mẹ kiếp, mình ghét sử dụng súng ngón tay này" Cái cảm giác nhớp nháp trên da kết hợp với dòng máu còn nóng hôi hổi đó.... Fuck... tôi ghét việc này... cực kì ghét. ' Mình cần phải rửa ngón tay liên tục trong 7 ngày tới'

Quay lại kiểm tra Rowan, tôi thấy hắn đang quỳ gối. Một tay siết chặt khẩu súng, tay còn lại run rẩy bên hông. Ánh mắt ác độc đang cháy trong đôi mắt của hắn hứa hẹn đủ kiểu trừng phạt tồi tệ và tôi có thể nói rằng, không một từ nào đủ để truyền đạt rằng hắn muốn giết chết tôi tới mức nào. Hắn giơ khẩu súng lên, tôi đã [Soru] qua bên phải và-

Và đột nhiên.

Không báo trước.

Một người thứ 3 chặn giữa 2 ngươi bọn tôi

[Soru] của tôi như bị khóa lại. Thời gian như bị đóng băng và lông mày của Rowan nhíu lại khi hắn bị một cái bóng khổng lồ bao phủ. Kẻ mới tới quay đầu lại làm hắn run sợ rớt súng xuống đất.

Người này...cao như khoảng 6m, đầu tôi còn chưa tôi hông người đàn ông này. Khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt vô cảm khiến không ai có thể đọc nổi suy nghĩ, và tôi thậm chí không biết gã có nhìn chúng tôi ko nữa.

Bartholomew Kuma ( PX-0), Thất vũ hải, Lv.147

Bạn có biết cảm giác ba giây mà dài như cả giờ không? Đó là cảm giác của bạn bị khi xe hơi đụng? Hoặc ngay khi bị dao đâm? Hoặc đơn giản như trong... trường hợp này

"Các người là những kẻ gây ra những thiệt hại ở đây?? Câu từ trống rỗng. Không có bất kì cảm xúc hay giọng điệu phán xét nào trong đó. Cứ như máy móc đặt ra câu hỏi. Cả Rowan và tôi đều không phản ứng hoặc thậm chí không dám di chuyển. Có gì để nói? Đúng con mẹ nó rồi.

'[Quan...quan...]' Tôi ko thể, tôi ko dám, tôi quá sợ hãi. Chêch lệch đẳng cấp cao như vậy khiến tôi nhớ lại buổi chiều tà gặp Bervvynne. Nhất là khi lúc [Quan sát] bị phát hiện và ông ta đột nhiên trở nên hung hắn tới nhường nào.

Một suy nghĩ nhỏ bé tích cực trong đầu tôi bảo tôi thử đi vì chưa bao giờ nhìn thấy Kuma sử dụng Haki, có thể do ông ta có phần máy nhiều hơn phần người. Nhưng xét về những lần xuất hiện của Kuma, haki lúc đó đã được thiết lập rõ ràng đâu. Tôi ko thể liều, tôi ko thể chơi ngu.

Ngoài ra, đây là Kuma. Ko lý do gì ông ta ko có ít nhất 2 loại Haki!

Vị bạo chúa tự đưa ra quyết định của bản thân, nghiêng đầu về phía người đang quỳ trước mặt. “Nếu phải đi du lịch một chuyến, ngươi muốn đi đâu”

Chắc hẳn một thành trì can đảm nào đó bùng lên trong người gã cao bồi vì hắn ta chọn câu trả lời ngu xuẩn nhất là đi đe dọa 'Bạo chúa'. Axel Dial xuất hiện trên tay và trở nên to hơn. " Đây...đây ko phải việc của ngươi. Ta và thằng nhãi này có việc phải giải quyết. Ta yêu cầu ngươi cút sang một bên."

Kuma tháo găng tay ra và bắt đầu lướt qua cuốn 'Kinh thánh' màu tím. Một thứ ko thể thiếu tạo nên bao giả thuyết cho fan hâm mộ.

Từ những thuyết âm mưu kỳ quặc, khẳng định ‘Biburu’ và ‘Viviru’ nghe giống nhau trong tiếng Nhật thế nên nó phải là một cuốn sách chứa Vivre Card mà ông ta sử dụng như một loại la bàn. Đến những điều dễ tin hơn, rằng Kuma mang nó vì Oda phải dựa vào nhân vật Bartholomew ‘Black Bart’ Roberts, một tên cướp biển nổi tiếng vì thề trên Kinh Thánh để duy trì bộ luật cướp biển của mình."

Rowan bất ngờ giật mình kích hoạt Axe Dial, nó trở nên to lớn đến mức nếu phóng ra nó có thể tạo ra vết sẹo cho quả núi... nhưng rồi mọi thứ kết thúc

Sức mạnh của trái Paw Paw không hào nhoáng, hoa lệ. Ko cần đọc cả tên chiêu thức luôn.

Chỉ một tiếng ' bụp' nhẹ. Tiếp đến là làn gió xuất hiện ở vị trí mục tiêu.

Và thế là Rowan biến mất

Đầu của Kuma quay đi rồi từ từ bước về phía tôi. " “Nếu phải đi du lịch một chuyến," những từ đáng sợ là phát ra, "ngươi muốn đi đâu?”

Tôi không nhớ nhiều chi tiết nhỏ về Kuma. Có lẽ bởi vì tôi chả bao giờ đọc chúng. . Nhưng tôi nhớ ông ta thường tôn trọng yêu cầu của những người mà ông ta buộc ' di dời'

Nhưng lần này khác. Đây là vương quốc Kuma từng trị vì, nơi ông ta sẵn sàng hi sinh bản thân để bảo vệ. Và thủ đô của nó đang bị tàn phá.

Nói theo cách khác... nếu cái đệm thịt kia chạm phải tôi, rất có thể tôi sẽ tới một nơi địa ngục trần gian. Như đảo Ruskaina ở Calm Belt.

" Không... " Tôi lên tiếng. " Không, không... đây ko phải là lỗi của tôi!" Tôi bắt đầu lùi lại. " Chúng... chúng là người tấn công trước! Tôi ko bao giờ gây chuyện tại nơi như thế này."

Kuma ko để ý tới lời tôi nói. Đơn giản tiếp tục tiến lên. Mỗi bước chân ông ta vang lên những âm thanh độc lạ.

Chân tôi run lên, nó muốn tôi sử dụng [Soru] chạy thật nhanh ra ngoài thành phố, tới nơi Kiwi đang đậu... nhưng tâm trí tôi biết rõ là ko thể chạy thoát khỏi Bartholomew Kuma. Ông ta có năng lực tương tự khả năng dịch chuyển tức thời, trừ khi ngoài khi có trái dịch chuyển thật, Kuma là sinh vật lanh lẹ nhất hành tinh.

Ông ta mở cuốn sách lật từng trang và chút sức lực cuối cùng ở đầu gối tôi biến mất.

" Làm ơn!" Tôi quỳ rạp xuống, đầu chạm mặt đất. " Nếu ông đưa tôi đi, tôi ko thể sửa chữa lỗi lầm này! Hãy cho tôi cơ hội sửa sai!" Tiếng bước chân tiếp tục. “Tôi có thể trả tiền xây sửa lại các tòa nhà!” Những bước chân trở nên rõ hơn. “Tôi chỉ mới bắt đầu tạo ra sự khác biệt trên vùng biển này!” Mặt đất run rẩy dưới trọng lượng của ông ta. “Tôi vẫn còn rất nhiều việc phải làm ở đây!” Ánh sáng mặt trời biến mất khi bóng của Kuma chắn . "Hãy cho tôi cơ hội sửa chữa!"

Bây giờ ông ta đang đứng trước mặt tôi. Chỉ một bước nữa tôi là chân ông ta đạp vào đầu của tôi. Tôi ko dám nhìn lên. Ko có nghĩa lý gì. Khuôn mặt ông ta hoàn toàn ko có cảm xúc.

Một cơn gió nhẹ thổi khi mỗi tích tắc trôi qua. Một người đứng, một người quỳ. Cả 2 đều bất động.

" Ngươi sẽ phải chịu chi phí sửa chữa cho các tòa nhà."

Đó ko phải câu hỏi. Đó là mệnh lệnh, một điều khoản trong hợp đồng mà tôi bắt buộc phải tuân theo. Và tôi vớ lấy nó như thể người sắp chết đuối vớ được cái phao. " Vâng!"

Có tiếng sột soạt khe khẽ của chiếc găng tay được xỏ lại. "Ngươi sẽ trả tiền cho người dân!"

" Vâng! Tôi sẽ trả gấp 2 cho toàn bộ thiệt hại!"

Tiếng những bước chân uỳnh uỳnh mặt đất. Tiếng hô hào của những người lính hải quân vang lên . " Ngươi sẽ ko được đăt chân tới vương quốc này lần nào nữa!"

" Vâng!" ' Sau vụ này có họa điên tôi mới tới lại'

Có một khoảng dừng ngắn. " Và người sẽ phải đi xin lỗi mẹ của ta."

" Vâng! Khoan đã... cái gì??" Tôi ngẩng đầu lên định hỏi lại câu hỏi thì ông ta đã biến mất. 'Dịch chuyển' tới nơi nào đó ko phải ở đây. Ko có gì chứng tỏ sự hiện diện của Kuma ở đây ngoài cơn gió sau vụ 'dịch chuyển'

Bạn đã sống sót sau cuộc chạm trán Thất Vũ Hải! + 3 LUK

LUK (71)=>(74)

Tôi hoàn toàn ko để ý tới màn hình thông báo vì một đám người mặc đồ xanh trắng tràn vào quảng trường vắng vẻ từ phía đông nam. Nhóm thứ hai có số lượng gấp đôi vòng qua góc phố từ phía tây nam và cuối cùng một người đàn ông trông cọc cằn tiến về phía trước khi lớp phòng thủ được hình thành.

" Ta là Chuẩn Úy DuGalle chi nhánh 4-0-1!" Người đàn ông hét vào con ốc phóng thanh. " Lập tức giơ tay lên đầu! Ngươi sẽ phải tuân thủ nhanh chóng và vô điều kiện!"

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.