Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên kế hoạch

Tiểu thuyết gốc · 2239 chữ

Note: Ốm mất 3 ngày. Tắm xong vào điều hòa ngay thì dù khỏe cỡ mấy cũng ốm :))

*Đảo Kivuruk *

Một số điều trong cuộc sống không cần phải nói ra

Những kiến thức phổ biến đến mức bạn sẽ thấy buồn cười nếu thốt nó ra thành lời. 'Cỏ màu xanh', 'mặt trời sáng' 'chim biết bay'. phần lớn...nhưng đó không phải là vấn đề. Vấn đề là nếu bạn nói với ai đó 'chim có thể bay', họ có thể nhìn chằm chằm vào bạn như thể 'Ờ' 'thì sao?'

Tôi nói điều này vì có điều cần nhấn mạnh lại một chút dù thực tế là mọi người đều đã biết. Một điều mà tôi ko cần phải nói ra nhưng tôi vẫn phải nói.

Đại dương thật sự quá rộng lớn.

Tôi đã thành công khá nhiều lần khi đi lanh quanh và tấn công bất kì con tàu nào có cờ hình đầu lâu. Khả năng bay nhanh đáng kinh ngạc của Kiwi mang lại cho tôi lợi thế đáng kể trong việc tìm kiếm các mục tiêu tiềm năng. Lại còn có Mori cung cấp vị trí cho tôi nữa. Nhờ những báo cáo của ông ấy, hiệu quả săn hải tặc của tôi tăng lên gấp đôi. Phần còn lại là may mắn. Và tôi thừa nhận mình gặp may hơn hầu hết mọi người. Có hàng trăm hòn đảo ở South Blue - vài chục trong số đó đủ lớn để được gọi là Vương quốc -nhưng có hàng triệu dặm vuông không có gì ngoài biển xanh vô tận ở mọi phương hướng.

'Oaken Fist' Kowalik luôn di chuyển. Và nhờ trái ác quỷ của mình, hắn trang bị cho con tàu 4 mái chèo lớn giúp hắn đi trên biển nhanh chóng. Hắn xuất hiện, thu tiền bảo kê xong biến mất trong vài giờ. Bây giờ, thay vì tôi đi cầu may bay vòng vòng trên trời mong tìm thấy hắn, tôi cần có kế hoạch thì hơn.

Để làm được kế hoạch này, tôi cần Mori lục lọi lại giấy tờ cũ và lập một danh sách nhất định cho tôi.

"Scuttlers Cove, 1 lần." Mori lạch cạch qua con ốc sên. " "Winterbrook, 3 lần."

Bút chì của tôi đi theo những con số. " "Winter... 3 lần" Tôi lặp lại, viết vội khi nói

"Jongvale, 1 lần." Mori nói tiếp. " "Thị trấn Grasmere, 2 lần."

"Grasmere?"Tôi mới ở đó ngày hôm trước. Coi như loại trừ việc hắn quay lại đây sớm.

Ốc sên truyền tin tiếp tục gửi tin. " "Cảng Uchana ở Vương quốc Truira, 1 lần. Girogona, 6 lần"

Tôi ngừng viết. " 6 lần?" Tôi đánh dấu hoa thị vào bên cạnh. " Vậy thì ưu tiên đi tuần quanh khu vực này."

"Cuối cùng là Cherrytown với hai 2 lần và cảng Rochdale với 5 lần."

"Rochdale...năm.." tôi viết xong xuôi rồi dành thời gian xem xét bản ghi chép về mọi địa điểm mà 'Oaken Fist' hay lưu tới. Cùng những số lần hắn quay lại trong những năm tháng làm cướp biển.

Thông thường khi một băng cướp biển tiến hành cướp bóc thì sẽ có chuỗi sự kiện xảy ra. Đầu tiên, con tàu cướp biển được đề cập cần được nhìn thấy bởi những người dân trên đảo sắp bị tấn công. Nếu hòn đảo có chi nhánh hải quân thì họ sẽ được thông báo. Nếu không, một cuộc gọi khẩn cấp đến chi nhánh hải quân ở hòn đảo lân cận gần nhất. Ở một nơi nào đó trong khi hải quân đang chuẩn bị hành động, nhiệm vụ của những người lính cấp thấp khác là truyền tin tới các chi nhánh khác của hải quân trên toàn bộ vùng biển. Cuối cùng, tôi mới nhận được tin từ Mori về vụ báo cáo hải tặc đó.

Như các bạn tưởng tượng, quy trình này tốn kha khá thời gian. Nhiều lúc tôi tới nơi thì đám hải tặc đã rời đi từ bao giờ rồi. Dù vậy, Kiwi có thể bắp kịp chúng bất kể chúng xuất phát trước tôi bao lâu. Một chiếc thuyền buồm bình thường ko thể so sánh với thú cưng của tôi.

Thế nhưng dùng cách này với 'Oaken Fist' Kowalik là vô dụng. Con tàu Molderhulk chả khác gì The Flying Dutchman thoắt ẩn thoắt hiện. Trừ khi tôi ở gần đó, hoặc gặp may mắn đến mức lố bịch, thì mới có thể tóm được Kowalik.

Vì vậy, để cuộc đi săn này thành công, tôi cần loại bỏ đi càng nhiều bước trung gian càng tốt. Tôi cần người nào đó ở trên đảo bị tấn công gọi thẳng cho tôi. Tuy nhiên, quả thực là ngu xuẩn khi đưa số ốc sên truyền tin của tôi ra khắp nơi. Các cuộc gọi sẽ dồn dập không có hồi kết, mà nếu tôi quá bận ở nơi khác ko tới kịp chỗ họ thì họ chắc chắn sẽ ko bao giờ gọi lại cho tôi lần nào nữa.

Thế nên, tôi cẩn thận lựa chọn vài hòn đảo và chờ đợi con mồi cắn câu. Tôi sẽ lượn quanh những hòn đảo mà Kowalik từng tới nhiều nhất rồi chọn một người ở đó. Tôi thậm chí tặng họ một con ốc sên truyền tin nếu cần. Mặc dù thứ này ở One Piece ko phải hàng đắt đỏ gì nhưng cũng ko phải là hàng đại trà giá rẻ. Người dân bình thường sẽ ko mua nếu họ cảm thấy ko quá cần thiết.

"Ha! Cậu biết đấy, ta rất vui vì cậu làm việc này Jack. Tạo ra một mạng lưới nhỏ cho riêng cậu." Mori lên tiếng. " Sớm thôi, ta ko còn có thể trợ giúp cậu như trước nữa."

Tôi nhét danh sách vào túi áo. " Cấp trên của sếp sẽ ko thay đổi suy nghĩ của họ về mối quan hệ hợp tác của chúng ta đúng chứ?" Tôi hỏi với một thoáng lo lắng. " Đây ko phải hình phạt cho vụ tôi từ chối thỏa thuận mới nhất của họ?"

"Không không, không có gì." Mori trấn an. " Chỉ là thời gian tôi ở chi nhánh sắp tới lúc kết thúc. Curren, ta và một vài người khác tại 4-6-8 đều được thông báo rằng sẽ lên con tàu White Star sau hai tuần nữa. Đây là con tàu mới nhất được đóng. Tất cả sẽ tham gia một chiến dịch do cấp trên chỉ đạo. Ta vẫn có thể gọi cho cậu nếu ta biết được gì đó... nhưng..."

".... sếp cứ tập trung làm nhiệm vụ đi, đừng lo cho tôi." Tôi lớn tiếng. Các tàu hải quân đang thực hiện nhiệm vụ thường không được thông báo về các tàu cướp biển trừ khi họ đang ở gần đó. Coi như tạm thời tin tức từ Mori bị tê liệt. " Nhiệm vụ lần này của sếp có thời gian bao lâu?"

Tôi có thể nghe rõ tiếng thở dài não nề từ đầu dây bên kia. " Khó nói lắm. Ít nhất là 4 tháng hoặc tận 8 tháng, thậm chí lâu hơn thế. Đây là một phần... cuộc sống mà những người lính hải quân phải chấp nhận." Mori im lặng môt chút rồi cố gắng để giọng trở nên vui vẻ hơn. " Câu biết đấy Jack, nếu cậu chấp nhận lời đề nghị gia nhập thì cậu ko cần dựa vào-" Bạn tôi dừng lại khi có tiếng mở cửa. "- Xin lỗi Jack. Có vẻ chúng ta sẽ nói chuyện sau. Hi vọng danh sách đó giúp ích cho cậu. Chúc may mắn. Tạm biệt."

Đôi mắt con ốc sên cụp xuống khi cuộc gọi kết thúc và tôi nhẹ nhàng đặt nó sang một bên. Bằng những chuyển động lười biếng nhất, nó cúi xuống gặm những cây bắp cải tôi bày ra và bắt đầu nhai ngấu nghiến.

" Ăn thật nhiều vào, anh bạn nhỏ." Tôi mỉm cười ấm áp. " Vì sắp tới chúng ta sẽ rất bận bịu."

Đương nhiên sẽ có báo động giả. Mặc dù tôi đã đề cập với những người tôi chọn là tôi đặc biệt nhắm vào Kowalik, nhưng tôi ko có nói họ đừng gọi nếu thấy bất kì tàu hải tặc nào khác tới. Như một thợ săn giăng bẫy, bạn ko chỉ bẫy con thú mà bạn nhắm tới mà còn cả những con thú đi lang thang quanh đó.

~Sing a song, it won't be long, before we're casting off.~

~Cross the gold and silver seas, a salty spray puts us at ease, ~

~Day and night, to our delight, the voyage never ends.~

" Hãy hát lại cho Arturo và Elsie đáng yêu của chúng ta." Thuyền trưởng gào lên với chum rượu được nhấc bổng. " "Thành viên thứ hai và thứ ba trong băng của chúng ta được truy nã."

"ROOOAA!" Cả quán rượu ầm lên đồng ý,

~Gather up all of the crew, it's time to ship out Binks' brew.~

~Pirates, we eternally are challenging the sea.~

~With the waves to rest our heads, ship beneath us as our beds, ~

~Hoisted high upon the mast, our jolly roger flies~

" Nào nào chàng trai, đây là bữa tiệc, đừng có trưng khuôn mặt cau có ra chứ." Hoa tiêu của băng cười về phía người lính hải quân bị cột chặt ở trong góc. " "Đây!" Tên cướp biển hét to. " Những gì người cần là một chút rượu." Hắn ta đổ cả rượu vào đầu người lính.

“Làm ơn dừng lại,” cô phục vụ run lên, cố gắng dãy dụa thoát khỏi bàn tay bẩn thỉu đang đặt lên hông cô ấy. " Buông tôi ra! Buông ra!"

"Aww cô em... em đang làm tan nát trái tim ta." Tên cướp biển cười khả ố, khéo cô gái vào lòng. " "Tất cả những gì ta muốn chỉ là một nụ hôn mà thôi. Một nụ hôn nho nhỏ."

~Yo hohoho, yo hohoho Yo hohoho, yo hohoho~

~Yo hohoho, yo hohoho Yo hohoho, yo hohoho~

Người lạ mặt huýt sáo khi bước vào quán rượu. " Ở đây có vụ gì mà tiệc tùng ghê thế này. Phiền ko nếu tôi tham gia cùng?"

"Vào đi chàng trai! Lấy cho mình một chiếc ghế!" Thuyền trưởng reo hò. "Tối nay mọi thứ đều miễn phí."

~Gather up all of the crew, it's time to ship out Binks' brew.~

~Wave goodbye, but don't you cry, our memories remain. ~

~Our days are but a passing dream, everlasting though they seem.~

~Beneath the moon we'll meet again, the wind's our lullaby.~

Người mới mặc đồ nâu ngồi xuống bên cạnh thuyền trưởng băng hải tặc Blackbriar và bắt đầu nhìn khắp quán rượu. " Nhân dịp gì đây? Hắn phải đặc biệt lắm mới bao nguyên quán rượu tổ chức tiệc cỡnày."

" Bao quán?" Tên cướp biển cười lớn. " Chàng trai, bọn ta là cướp biển! Trả tiền ko nằm trong từ điển của bọn ta. Để ta dạy cho cậu một câu. Một bài học mà tất cả cướp biển đều tuân theo." Tên thuyền trưởng dứng dậy và nâng ly. " "Hãy lấy những gì có thể!"

" Không để lại gì!" đám đông trả lời.

~Gather up all of the crew, it's time to ship out Binks' brew.~

~Sing a song, and play along for all the oceans wide.~

~After all is said and done, you'll end up a skeleton, ~

~So spread your tale from dawn 'til dusk upon these foamy seas.~

Tên cướp biển ngồi xuống và liếc nhìn người lạ mặt một cách tò mò. " Nhân tiện, chàng trai, chúng ta gặp nhau trước đây chưa? Có điều gì đó về cách ăn mặc của cậu làm ta thấy quen quen. Nó rung lên một hồi chuông trong đầu ta, nhưng ta ko hiểu tại sao."

" Chúng ta chưa từng gặp mặt, tôi đảm bảo." Tôi làm ly từ chai mới mở. " Mà cứ chờ xíu nữa là anh nhận ra thôi."

~Yo hohoho, yo hohoho Yo hohoho, yo hohoho~

~Yo hohoho, vo hohoho Yo hohoho, yo hohoho~

Trong nháy mắt, tôi đập tan chai rượu vào đầu tên thuyền trưởng rồi siết chặt cổ hắn. " Nhân tiện. Tất cả lũ chúng mày đã bị bắt."

Thuyền trưởng băng Blackbriar mở to mắt khi hắn cố gắng vùng vẫy. " Jack...Spar..row..." và rồi khuôn mặt hắn trở nên tím tái

~Yo hohoho, yo hohoho Yo hohoho, yo hohoho~

~Yo hohoho, yo honoho Yo hohoho, yo hohoho~

"Mày nên biết rằng..." Tôi nói khi siết tay mạnh hơn, nhìn quanh đám cướp biển đang chứng kiến thuyền trưởng của chúng chịu thống khổ. " Tao thực sự mệt mỏi với việc chúng mày nghĩ đó là tên của tao."

Tất nhiên tôi có thời gian để giải quyết các vấn đề khác. Một ngày tập luyện, tôi kéo level của [Rankyaku] và [Tekkai] lên 50. Một ngày khác, tôi cố trợ giúp Barker về những mặt thằng bé đang bế tắc. Một ngày khác nữa, tôi dành riêng để làm mấy nhiệm vụ nho nhỏ tôi thấy trong văn phòng của Gombei.

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.