Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hornigod (1)

Tiểu thuyết gốc · 2101 chữ

Hử

Một loại đồ ăn?

Từ xa tôi ngước nhìn con golem cao chót vót làm bằng chất nhờn xanh lá cây, nghĩ trong đầu nó là loại thạch dành cho loạt bài kiểm tra súng đạn. Nghe có vẻ là giả định khá hợp lý vì toàn bộ những viên đạn chì lẫn đạn pháo bắn vào nó đều có chung số phận là bị mắc kẹt bên trong.

Nhưng không, ngay khi tôi đến gần hơn, tôi có thể thấy nó không phải là thạch mà là gelatin?. 'Làm thế nào mà... nếu đây là loại đồ ăn thì lẽ ra nó ko thể có đủ độ đặc để cản... bỏ đi, trái ác quỷ từ đầu vốn đã vô lý rồi.'

Ngoài ra, tôi cũng ngạc nhiên khi thấy 1 trái ác quỷ loại thực phẩm lại ko bị rơi vào tay Bigmom vì bà ta đã thu gom chúng trong suốt 50 năm qua. Ngoại lê duy nhất là thanh niên ăn trái xi-rô kẹo lỏng Ame Ame no Mi tại phần phim thứ 4 ( tất nhiên là ko được tính vào cốt truyện). À còn cả cô bé Tama phần Wano cũng có thể coi là dạng ' đồ ăn'. Nhắc tới mới nhớ, arc này kết thúc thế nào nhỉ. Mình trôi dạt tới thế giới này trong lúc arc Wano bắt đầu hay.

Con golem khổng lồ hơi quay lại và tôi có thể cảm thấy người phụ nữ ở trung tâm nó cuối cùng cũng để ý đến tôi. Miếng bê tông hình chữ nhật đóng vai trò là chân phải của nó nhấc lên tính đè nát tôi và... thật lòng mà nói, đâu là một trong những đòn tấn công chậm nhất tôi từng thấy, bất kì ai nhìn thấy cũng né được.

Đúng thật, xung quanh tôi, hầu hết hải quân còn sống. Cái thứ này chỉ mang đi phá tài sản còn được, chứ số mạng người chết trong tay cô ta khá thấp.

‘Kamisori’ đưa tôi lên cao trên những cột buồm trước khi bàn chân còn chưa dậm xuống mặt tàu. Điểm trừ đầu tiên dành cho kẻ ăn trái ác quỷ này. Điểm trừ thứ hai, dựa vào việc con golem khổng lồ tiếp tục thực hiện cú dậm thì hẳn cô ta còn chưa nhận ra tôi ko còn ở đó nữa. Đùa, có ai ở đây biết chiến đấu ko?

Tôi nheo mắt cố nhìn xuyên vào bên trong lớp chất nhầy màu xanh

Cornelia, Cánh tay trái của Hornigold, Lv. 32

'Hử.... level quá thấp để trở thành thân cận của tên thuyền trưởng... có lẽ là nhờ khả năng từ trái ác quỷ chăng? [Quan sát] cho tôi thấy toàn bộ chỉ số của cô ta rất thấp. INT và WIS ko tới nỗi quá tệ. Hoàn toàn ko có [Perk] nào hết, tốt.... loại Paramecia như dự đoán... không có bất kì lo ngại nào' Cornelia phát hiện ra tôi ở đằng sau liền nhanh chóng xoay người lại để mặt đối mặt với tôi.

' À, đây mới là lý do tại sao ả ta trở thành trợ thủ đắc lực của Hornigold'

Nói sao đây. Chúng ta có thể nói giảm nói tránh. Sử dụng các từ mô tả như 'Khiêu gợi' hoặc 'Được phú cho' để miêu tả cô ta thay vì nói thẳng.

Tsk, cứ xổ toẹt ra là dễ nhất.

Ả này thực sự được thượng đế phú cho nhan sắc tuyệt trần và ả ta rõ ràng có ý định cho cả thế giới thấy. Chắc chỉ có ko quá nửa cm vải ở mỗi bên ngực để giữ cho núm của cô ta ko lộ ra xin chào toàn thể thế giới.

Một cú vung tay chậm đến phát hờn nhắm tới tôi và tôi thử nghiệm [Rankyaku] xem hiệu quả của nó. Lưỡi hái năng lượng cắt cánh tay khỏi vai rất dễ dàng, đi vào trong lớp chất nhờn mà ko gặp bất cứ cản trở nào, tốt. Điều ít tốt hơn là lớp gelatin này tự bịt kín và tái kết hợp ngay khi lưỡi hái năng lượng đi qua. Trước khi đòn tấn công của tôi đi xuyên qua người nó, vết thương ‘vào’ ở phía trước đã ko còn vết tích.

' Thú vị. Vậy thì.' Tôi nhảy lên không trung thêm lần nữa. ' Còn thế này thì sao?' Ba phát [Rankyaku] nữa từ chân tôi bắn ra, lần này nhắm thẳng vào người điều khiển bên trong.

Cả ba đi vào bên trong dễ dàng như lần thử đầu tiên nhưng lần này gặp việc bất ngờ. Đó là vì người ăn trái ác quỷ lườm tôi và sau đó…bằng cách nào đó dịch chuyển an toàn tới vùng vai trái.

Mắt tôi nheo lại. ' Không, không phải dịch chuyển tức thời...mà là di chuyển quá nhanh. Nhanh tới nỗi mắt mình ko theo kịp' Tôi liếc nhìn lại bảng trạng thái của ả ta. ' Hừm... DEX của ả ta ko cho phép ả ta di chuyển nhanh tới thế. Có lẽ chỉ có thể làm như vậy bên trong gelatin?'

Chà, nếu vậy thì chúng ta phải thử cách khác thôi. Súng vô dụng. Kiếm chém thì cũng tương tự [Rankyaku] nốt, vô dụng. Cách gì đây, cách gì đây. À có rồi.

Tôi đá chân ra đằng sau tung cú [Geppo] cực mạnh nhằm lao thẳng tới chỗ cô ả. Một cái nhìn bối rối thoáng qua xuất hiện. Ko còn nghi ngờ gì nữa, theo quan điểm của ả ta, tôi dường như đã chọn phương án ngớ ngẩn là quyết định tự mình lao đầu vào bên trong thử cận chiến. Làm kiểu vậy chắc mạng của tôi hoàn toàn trong tay ả định đoạt.

Tôi chỉ còn cách hơn mét trước khi lao vào khối sền sệt và tay tôi lục lấy trong [inventory] lấy ra chiến lợi phẩm tôi giành được từ trận chiến với Towa và Roman

Và bạn đừng lo lắng. Giống như 2 kẻ đó, tôi luôn giữ thứ đồ chơi này trong tình trạng sạc đầy.

" Impact Dial!"

Sát thương chí mạng!

Cornelia cùng tất cả vật chất xung quanh cô ta bị cưỡng bức đẩy ra ngoài bởi làn sóng xung kích dữ dội. Đây là cơ hội hoàn hảo để tiêu diệt khi cô ta ở trên không và hoàn toàn ko có gì bảo vệ nhưng... thực sự ko cần thiết.

Mắt ả trắng dã, mồm thì há hốc. Cả 2 đều là dấu hiệu của việc bất tỉnh nhân sự. Thêm vào đó... cô ả lao thẳng xuống biển.

Thân xác cô ả đập mạnh vào sóng biển và có vẻ như cú va chạm đó khiến cô ả giật mình tỉnh lại. Trong làn nước, cô ả vùng vẫy trong sự hoảng loạn tuyệt vọng để giữ bản thân không bị chìm, nhưng đó là nỗ lực vô ích, lời nguyền của trái ác quỷ phải chịu nhanh chóng rút đi toàn bộ sức lực của cô ả. Kết quả Cornelia chìm xuống biển.

'Thế giới lại mất đi một người phụ nữ xinh đẹp'

+760 exp!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Carusa!" Phó đề đốc ra lệnh. " Làm ngay!"

Bằng cú vung tay toàn bộ cách loại kiếm, đại bác lẫn đủ loại mảnh vỡ trên chiến trường, tất cả đều dưới sự ảnh hưởng của trái ác quỷ Quỹ đạo của Carusa được tăng tốc đến mức vô lý. Bán kính của những vòng tròn thu nhỏ xuống còn 1/5 so với mức ban đầu, làm viên trung úy trở thành tâm điểm của cơn bão tử thần.

Điều càng làm mọi thứ trở nên điên rồ hơn là Hornigold mặc kệ mà cứ lao thẳng vào tâm bão, hoàn toàn ko để tâm tới nguy hiểm.

"Carusa!" Roanoke hét lên khi phụ tá của ông bị đánh bay đi. " Chết tiệt!" Bằng cú nước rút mạnh mẽ, ông thu hẹp khoảng cách của mình với tên thuyền trưởng ngay tức thì. Những cú đấm liên hoàn cực mạnh nhắm thẳng vào thân thể Hornigold và hắn để yên cho vị phó đề đốc ra đòn. Đòn tấn công chìm vào xác thịt mềm như miếng bọt biển thành ra ko có chút sát thương nào được gây ra trên người hắn.

" Hah! Ngươi chỉ có vậy thôi sao, phó đề đốc?" Đối thủ của ông nhạo báng. " Với một sĩ quan hải quân cao cấp như ngươi, ta mong chờ nhiều hơn thế."

Lòng bàn tay của Roanoke mở ra trong cú đấm tiếp theo. "Bào tử nấm!"Một lớp bụi màu vàng giống như phấn hoa bay vào mắt vào mũi của tên cướp biển. " Hừ!" Hắn loạng choạng lùi lại, mắt nhắm nghiền khi những cây nấm đốm đỏ bắt đầu nở trên da anh.

Với tay ra sau lưng, Roanoke lấy thanh đoản kiếm Tanto và vung nó về phía trước theo hình vòng cung nhắm vào cổ. Một bàn tay mạnh mẽ hất cổ tay ông đi kèm theo cú đá mạnh vào bụng khiến ông lăn lông lốc.

" Thủ đoạn đủ hiểm ác, phó đề đốc." Hornigold chế nhạo, phủi lớp nấm khô héo trên mặt. " Nhưng đống nấm của ngươi cần hút ẩm đển nở hoa. Lần tới hãy thử với kẻ nào ko phải là bọt biển."

Roanoke bật dậy, đập cả hai tay xuống sàn tàu, trên mặt lộ rõ vẻ tức giận. " Đã thế. Nấm... khai hóa!"

Đủ thể loại nấm mọc lên và bắt đầu xâm lấn con tàu. Con tàu nhanh chóng chuyển sang màu xanh xấu xí mục rữa trong thời giận rất ngắn, sự lây nhiễm đã chạm tới chân Hornigold.

Xuyên suốt tất cả, ' Chúa tể South Blue' luôn cười. Hắn đơn giản phóng mình lên không trung, mặc kệ những thứ dưới mặt đất và xoay cánh tay lại nhằm tung một cú đấm cực mạnh. Phó đề đốc nghiến răng và đặt tay lên đầu trong tư thế X-guard. "Tekkai!"

'Cơ thể sắt' trung cấp gần như oằn mình trước nắm đấm mạnh như thiên thạch đang lao thẳng xuống nhưng bằng cách nào đó đã xoay sở chống lại lực tác động. Roanoke nghiến chặt hàm hi âm vang của cú đánh dọc theo cơ thể ông ta. Với một tiếng thở hổn hển đau đớn, ông ta giải phóng tuyệt kĩ lục thức và ngay lập tức bị bàn tay to lớn siết chặt lấy cổ. Những ngón chân của ông bị nhấc bổng khỏi boong tàu vì bị Hornigold nhấc lên như một món đồ chơi. Những cú đá liên hoàn của ông hoàn toàn vô tác dụng trước cơ thể dẻo dai bất thường của bọt biển.

Mặt Roanoke đỏ bừng khi ông đấu tranh vô vọng trước bàn tay đang muốn nghiền nát khí quản của ông thành bột. " Cái chết..." ông cố gắng nói. " Trắng..." Các loại nấm Amanitas có đủ màu sắc từ màu như xương tới màu vỏ trứng đến màu nimbus nhạt dần dần mọc lên từ da trên cánh tay của Hornigold. Sự lây nhiễm bò qua bắp tay của hắn-

"HHHOOOAAAGH!"

Khung cảnh trở nên mờ đi khi Roanoke bị đập xuống sàn với sức mạnh của một á thần giận dữ, tiếng hét của Hornigold làm tai ông bị điếc tạm thời. Cái tay nắm cổ ông biến mất, nó được chuyển xuống mắt cá chân. Hết lần này tới lần khác, ông bị Hornigold cầm lên đập xuống mặt tàu như thứ rẻ rách vô dụng. Sự tập trung vào việc duy trì sức mạnh của trái ác quỷ biến mất, mọi thứ ông nhìn thấy chỉ còn là những cái bóng mờ nhạt.

" Phó đề đốc!"

Ông mơ hồ nhận ra giọng nói của phụ tá Carusa, sau đó là tiếng thét không rõ danh tính " Thả ngài ấy ra!" trước khi ông cảm thấy mình bị ném mạnh qua lan can và rơi xuống biển.

Có lẽ.. nếu ông là người may mắn hơn... thì ai đó đã có thể ngăn ông rơi xuống biển. Hoặc nếu ông ở trong tầm ảnh hưởng của trái quỹ đạo, ông sẽ sống.

Nhưng than ôi… Phó đề đốc Roanoke, một trong những hải quân mạnh nhất South Blue. Một chỉ huy kỳ cựu với hơn 20 năm kinh nghiệm trận mạc.

Chìm xuống đáy biển như một mẩu rác.

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.