Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Jack vs Logia (1)

Tiểu thuyết gốc · 2479 chữ

Những hình ảnh liên tục xuất hiện trong đầu khiến tôi khuỵu xuống.

Ồn ào ồn ào ồn ào. Đột nhiên có quá nhiều tiếng ồn xung quanh tôi! Hiện diện ở khắp mọi nơi! Mọi hướng! Hack đang la hét những tiếng của ông ta bị át đi. Mọi người đang thì thầm trong nhà của họ. Những tên lính đánh thuê nằm rên rỉ trên đường phố. Hai con chó đang cắn nhau trong ngõ hẻm. Một người vợ cười trước câu nói đùa của chồng. Một đứa trẻ lẻn ra khỏi phòng ngủ của mình. Một người đàn ông than phiền về cái đầu gối bị thương của bản thân. Một người phục vụ quán bar nhìn ra cửa. Một người mẹ cảm ơn vì tiếng súng đã dừng lại. Một bệnh nhân kêu la từ phòng khám tạm thời.

Hai tay tôi cố bịt chặt tai lại. ' Tắt nó đi tắt nó đi tắt nó đi'. Haki hoàn toàn mất kiểm soát. Nghe được mọi thứ vào mọi người giống như Koby ở Marineford. 'Tắt nó đi tắt nó đi tắt nó đi'

Bằng cách nào đó, thứ gì đó trong người tôi điều khiển sức mạnh này phản ứng và mọi thứ dần dần dịu đi. Nó vẫn hiện diện, những tiếng thì thầm nhẹ nhàng trong gió, nhưng vô cùng dễ chịu so với tiếng ồn ào dữ dội trước đó. Tuy nhiên, ở chỗ của nó, cái gì đó kỳ lạ phủ lên tâm trí của tôi. Khiến tôi lúc này mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần.

Nó muốn nghỉ ngơi. Tôi không chắc là tôi có thể miêu tả nó như thế nào. Nó ra lệnh cho các cơ bắp của tôi thả lỏng ra, hơi thở thì nặng nề hơn. Nó yêu cầu tôi nghỉ ngơi ngay lập tức nếu không-

*' Tao từ chối.' *

Muốn nghỉ thì nghỉ sau.

*' Tao đã nhắm được mục tiêu.' *

Lời phản đối cuối cùng của Hack không tới được tai tôi khi tôi vụt lên bầu trời. Tôi thề thằng khốn nổ súng sẽ không sống nổi qua ngày hôm nay. Tôi thề.

Tôi thấy chiếc kiệu trước khi chúng thấy tôi. Thằng vua khốn khiếp là kẻ chịu trách nghiệm cho việc thu nhận tên Mengsk đang nằm dài trên ngai vàng di động của hắn trông gần như buồn chán khi đoàn người lảo đảo đi về hướng các bậc thang của cung điện. Hắn huyên thuyên vớ vẩn điều gì đó với thuộc hạ, người duy nhất không ăn mặc như nô lệ, nhưng tôi chả để tâm. Thứ duy nhất lọt vào tầm mắt tôi lúc này là khẩu súng vàng đặt trên chiếc ngai đó. Nằm dài ở đó giống như chủ nhân nó.

Mặt đất chấn động khi tôi đáp xuống, hình thành một miệng hố sâu tại lớp đất cứng. Tên vua hoảng hốt kêu lên khi chiếc ngay của hắn bị đám tùy tùng vứt bỏ xuống đất làm hắn ngã nhào. Đoàn hộ tống của hắn gồm đa số là nô lệ chạy toán loạn. Lòng trung thành dựa trên nỗi sợ hãi chả là gì không là gì so với sát khí mà tôi đang tỏa ra.

Vua Edmund Rosenwald, Người cai trị Yateron, Lv. 7

Verdugo Peguero, Cận vệ hoàng gia, Lv.29

Verdugo kẻ duy nhất không bỏ chạy lập tức hành động. Một luồng khí dưới chân hắn bị dịch chuyển khi hắn sử dụng Geppo, khiến hắn là người đầu tiên ngoài tôi biết kĩ thuật này, lao thẳng về phía tôi.

Cánh tay phải của tên cận vệ hoàng gia từ từ biến thành móng vuốt đen. Lông vũ mọc ra dưới cánh tay, những chiếc răng sắc như dao cạo lấp lánh trên chiếc mõm có vảy, và ngay lập tức hắn biến thành sinh vật cổ đại ở kỉ phấn trắng.

Vào bất kỳ ngày nào khác, tôi sẽ dành một chút thời gian để chiêm ngưỡng cảnh tượng mới lạ về việc tận mắt thấy khủng long. Hoặc có thể công khai than thở rằng loại trái ác quỷ hiếm như Zoan cổ đại này lại rơi vào tay một gã yếu ớt.

Nhưng bây giờ?

Tôi ko có tâm trạng.

[Adrenalin Rush] Đã kích hoạt!

STR (510+ 70%) => (867)

Chân tôi đá vào giữa ngực con khủng long không chỉ giáng đòn làm gãy xương nó mà còn kèm theo [Rankyaku] ở khoảng cách bằng 0. Nước dãi bắn ra từ cổ họng của con bò sát khi máu phun ra thành hình vòng cung trên ngực nó. Lưỡi hái màu xanh còn tiếp tục đưa nó bay thẳng vào bức tường bằng đá ở cung điện và thế là bức tường sập xuống chôn vùi nó. Tôi để mắt tới đống đổ nát, sẵn sàng cho việc hắn nhảy ra khỏi đó, nhưng đống đổ nát không hề có bất kì rung động nào. Hắn xong rồi.

' Càng tốt.' Tôi quay trở lại với lý do thực sự tại sao tôi ở đây.

Rosenwald phủi bụi đồng thời nhìn chằm chằm vào tôi bằng ánh mắt khó chịu tột độ. Một ánh nhìn làm tôi điên tiết hơn nữa. Không chút sợ hãi, tức giận hay khinh thường. " Được thôi," hắn lên tiếng. " Nhà ngươi là ai? Lại một kẻ nổi loạn mới?"

" Tao tên Jack fucking Sparrow. Mày hại chết thú cưng của tao. Lời trăn trối cuối cùng của mày?"

Hắn nhạo báng, mắt trợn tròn lên cường điệu. " Ôi làm ơn, tha cho ta đi màn kịch nhạt nhẽo này đi. Một kẻ có xuất thân thấp kém như ngươi đừng hòng đe dọa-" Hơi thở của hắn đứt quảng khi tôi đứng ngay trước mặt hắn. Cánh tay tôi phình to lên dồn hết sức vào đòn đánh này. Cú đấm này sẽ không như lần Luffy đấm thằng rẻ rách Charlos. Không. Thằng chó đó sống sót. Tôi thì đừng hòng.

Cú đấm của tôi giáng thẳng vào bụng hắn, mắt hắn mở to, một khuôn mặt mà bạn có thể mong đợi từ người vừa nhận ra mình đã chết... nhưng có điều gì đó khác lạ. Cú đấm của tôi xuyên qua người hắn mà không bị cản bới bất cứ thứ gì từ quần áo, xác tới xác thịt của tên lv.7. Thứ duy nhất tôi cảm thấy được là cảm giác ướt ở trên tay tôi.

Rosenwald nở nụ cười tự mãn khi hắn biến thành làn sương mù màu xanh nhạt, đồng thời bay vào con hẻm gần nhất.

' Được lắm.' Tôi nghiến răng. 'Loiga đầu tiên.'

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tôi nhanh chóng đuổi theo tên vua hèn nhát đang chạy trốn. Cùng lúc đó sự tức giận, thất vọng và lý trí tất cả đều đánh nhau trong đầu tôi. Lý trí cố gắng khuyên bảo rằng đây là sai lầm. Nó muốn tôi nhận ra rằng có lẽ việc Rosenwald không chết dưới tay tôi là một việc tốt. Làm như vậy thì chắc chắn sẽ có hậu quả.

Tôi hầu như không nghe thấy giọng nói nhỏ bé của Lý trí. Bộ đôi Giận dữ và Thất vọng ồn ào hơn đều đang gào thét làm thế nào để giết một kẻ làm từ sương mù?

Rõ ràng phương án A, phương án đầu tiên là Haki. Haki vũ trang và quan sát chỉ là 2 mặt của một đồng tiền mà bất kì ai cũng có thể thức tỉnh nếu tập luyện chăm chỉ. Nếu tôi đã thức tỉnh được một cái, việc thức tỉnh cái thứ 2 khó đến mức nào?

Cơn đau buốt xuất hiện khi tôi gắng sức. Phần nào đó trong cơ thể vẫn muốn tôi dừng lại, nghỉ ngơi, ngăn tôi sử dụng nó lại lần nữa.

Tốt thôi.

Chúng ta sẽ phải vận dụng trí óc cho việc này. Logia không phải là bất bại. Chúng ta chỉ cần tìm ra cách chống lại. Crocodile là độ ẩm. Enel là cao su. Gasparde là bột mì. Caribou là một thằng ngốc.

Sức nóng. Cái này có thể được. Một không gian hạn chế với không khí bị nung nóng. Hóa thành sương mù sẽ là lựa chọn tồi.

Nhưng chúng ta tạo ra nó bằng cách nào? Và làm thế nào để bãy hắn? Chết tiệt, flame dias ở đâu khi mình cần nó.

Sự thay đổi ở Rosenwald thu hút sự chú ý của tôi. Cơ thể hắn bắt đầu biến đổi thành hình dạng con người làm tôi nhanh chóng chuyển sang ý tưởng tức thời hơn nhiều.

Kéo thùng gỗ từ trong [inventory], tôi đổ thùng nước biển này lên người.

Tôi không mong đợi đòn Rankyaku phủ nước biển có tác dụng. Cái cách này cùng lắm là kế hoạch C, D,E. Nhưng đôi khi cuộc sống lại mang tới ngạc nhiên.

Tiếc là hôm nay tôi không gặp may, nó xuyên thẳng qua đám mây. 'Thất bại!' Tôi gầm gừ, lần này quăng thẳng thùng nước biển vào người hắn. Chỉ để chắc chắn ý tưởng này có thất bại toàn tập không.

Có một khoảnh khắc đầy hy vọng khi nước biển bắn tung tóe lên người hắn. Hắn ướt. Nhỏ giọt. Mặc dù không có vẻ suy yếu. Tôi [Shigan] thẳng vào trán hắn mà vẫn không cảm nhận được thứ gì rắn.

' Mẹ nó, các quy tắc nước biển không nhất quán'

" Nếu ngươi đã xong thì..." Hắn nói. Sương mù hình thành xung quanh chúng tôi và bắt đầu dày đặc hơn. Nó tiếp tục ngày càng dày hơn. Mắt tôi đảo quanh theo dõi sự hiện diện của hắn. Tôi có thể không sử dụng được Haki 'chủ động' vào lúc này nhưng vẫn có thể sử dụng 'bị động' cơ bản nhất để nhận biết tiếng hắn nói phát ra từ đâu. 'Sức nóng. Quay trở lại kế hoạch này. Mình có gì? Có vũ khí có thể phát ra tia lửa. Có chất dễ cháy. Và rất nhiều thứ dễ cháy. Mình cần bằng cách nào đó dẫn hắn vào không gian hẹp ...nơi nào đó mà hắn không thể. không thể..gì đó...' tự nhiên suy nghĩ của tôi bị đứt đoạn.

Tôi lấy 2 tay vỗ mạnh vào mặt. Hít một hơi thật sâu. 'Cái gì đó... đúng rồi. Nhiệt. Mình cần một cách để làm cho nhiệt độ tăng lên. Nhưng để làm gì? Tại sao lại cần-' Bản năng hét vào tai tôi và cơ thể tự động né khỏi bàn tay quái gở đang cầm con dao. Một tiếng tặc lưỡi khó chịu phát ra từ đâu đó xung quanh tôi và…Tôi không chắc nó ở đâu..Tôi không chắc lắm…

Tôi bối rối nhìn quanh làn hơi trắng. Nhìn nó uốn lượn lên xuống. Cứ thế chầm chậm phảng phất trôi đi. '.. Chuyện gì đang xảy ra...mình chắc chắn.. đang làm gì đó... một cuộc chiến? Không... mình muốn làm gì đó để tạo ra nhiệt...mà tại sao lại cần nhiệt nhỉ...mình tự hỏi… mình tự hỏi gì… tự hỏi điều gì…về nhiệt? Tại sao mình không thể nhớ ra?'

"A! Jack Sparrow!" Giọng nói lại vang lên từ hư không. " Bây giờ ta đã nhận ra cái tên đó. Ngươi không phải là một trong những thần dân của ta. Ngươi là tên thợ săn tiền thưởng bé nhỏ thích đi quậy phá. Ta hiểu rồi. Ta hiểu rồi. Đó là con chim của ngươi, thứ mà ta nhầm với con kền kền. Ta muốn nói rằng ta xin lỗi... nhưng rốt cuộc nó cũng chỉ là con chim mà thôi. Nếu muốn thì ta sẽ đền cho ngươi một con khác. Không cần làm mọi chuyển trở nên như thế này."

Đầu tôi chậm chạp quay quanh tìm người nói. Chắc chắn có ai đó đang nói ngay bây giờ.Mặc dù tôi không nhìn thấy bất cứ ai... Điều đó thật kỳ lạ. Đây là nơi nào?

" Sao thế thợ săn bé nhỏ?" Giọng nói phát ra sự quan tâm giả tạo. " Ngươi đang gặp khó khăn trong việc suy nghĩ? Có phải tâm trí ngươi hiện bị xáo trộn và rối rắm? Ngươi có thể nói rằng tâm trí ngươi đang ở trong... mây mù?"

-98 Hp!

" Hự!" Lưỡi dao bé nhỏ đâm vào bên trái lưng trên của tôi mang lại cảm giác đau đớn. [Geppo] nhanh chóng đưa tôi khỏi lớp sương mù, trên cao những vòng xoáy màu trắng này.

'Chết tiệt! Lưu ý với bản thân: Sương mù của đối phương gây rối loạn tâm trí. Hắn gọi nó là gì? Mây trắng?' Cắn răng, tôi nhổ con dao ra khỏi bả vai

Tôi nín thở khi thử nghĩ về bước tiếp theo. Tôi sử dụng từ 'thử' vì hệ thống thông báo một việc rất tồi tệ.

Báo động! Bạn đã bị trúng độc!

Mức độ trúng độc: (Nặng).

[Hồi phục] tạm thời bị vô hiệu hóa. Thời gian còn lại: 20 phút.

Kĩ năng 'Kháng độc và độc tố' có hiệu lực.

Sát thương mỗi giây được giảm xuống. (-10 HP) => (-6 HP)

-6 HP!

-6 HP!

-6 HP!

Được rồi. Được rồi được rồi được rồi. Chúng ta cần bình tĩnh và đánh giá. Đừng lo lắng. Hãy tính toán thay vào đó. Mỗi giây mất 6 máu. 60 giây là một phút.

Hai mươi phút cho đến khi khả năng phục hồi của tôi quay trở lại..

-6 HP!

-6 HP!

' Tổng sát thương cho tới lúc đó là bảy nghìn- Fuck!' Liệu khả năng kháng độc có thăng cấp không đây?

-6 HP!

-6 HP!

Bởi vì hiện tại, tôi có thể trụ được 20 phút nhưng cũng chỉ còn lại vài trăm máu. Nếu bị đâm thêm vài lần nữa thì chắc chắn sẽ chết.

-6 HP!

-6 HP!

Hơi thở của tôi kêu xì xì khi vùng bị ảnh hưởng bắt đầu đau nhói và bỏng rát. Vết thương bắt đầu phảng phất làn khói tím. Chất độc trong anime dường như luôn kiểu kiểu thế đúng không? Fuck. Cảm giác bỏng rát trở nên tồi tệ hơn .

-6 HP!

-6 HP!

Chết tiệt. Tôi đoán lựa chọn an toàn nhất là tăng VIT lên mức tối đa và chờ đợi. Hi vọng khi [Hồi phục] quay lại thì hết độc. Bởi vì tôi tình cờ nhận thấy thông báo hiện lên đã liệt kê chúng riêng biệt.

Và không hiểu sao tôi không nghĩ mình sẽ may mắn đến thế.

-6 HP!

-6 HP!

-6 HP!

Điểm còn lại (35)=>(0)

VIT (408) => (443)

Hp tối đa (8.160) => (8.860)

-6 HP!

-6 HP

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.