Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quần đảo Sabaody (1)

Tiểu thuyết gốc · 1636 chữ

' Fuck, fuck, fuck, fuck' Tôi [Geppo] mạnh hơn nữa. Việc này ko nằm trong kế hoạch.

Tôi đã đánh giá quá cao khả năng của mình để tới đây nhanh chóng. 2 chân bị chuột rút sau hàng ngàn lần [Geppo] để duy trì tốc độ, cơn bão đáng chết, con hải âu khổng lồ có răng và vô số những rắc rối khác mà tôi không muốn đề cập, đại dương đáng nguyền rủa này đang cố trì hoãn tôi ngày này qua ngày khác.

Tuy nhiên, hành trình đối phó với vòi rồng bắn ra tia sét màu đỏ tươi không phải là lý do tại sao tôi lại chửi thề.

Đó là sự kết hợp của hai sự thật.

Hòn đảo vẫn yên bình, chưa có tiếng la hét, súng nổ. Tất cả đều tốt.

Và rằng The Thousand Sunny đã ở đây

Arc Quần đảo Sabaody không diễn ra lâu. Nó gói gọn trong 1 buổi chiều.

Nghĩa là trong trường hợp tốt nhất, tôi có thể đã đến trước vài giờ trước khi cả đám siêu tân tinh quậy ra trò.

' Mẹ kiếp, mẹ kiếp,' chân tôi đạp mạnh hơn. . Đây không phải lúc tôi muốn làm điều này. Tôi hy vọng đến đây trước Kid. Điều đó sẽ cho phép tôi đánh chìm Victoria Punk khi nó vẫn còn trên biển. Một lựa chọn mà tôi nên thực hiện ngay từ lần đầu tiên. Nhưng giờ đây, tôi nghĩ điều tốt nhất mà tôi có thể hy vọng là can thiệp vào cuộc đấu nhỏ của Kid với Apoo. Vì lúc đó, gã Killer còn đang bận bịu ở chỗ khác.

Tôi cố gắng sử dụng Haki quan sát còn non nớt của mình... cảm nhận về những 'aura' sáng nhất trên đảo... nhưng nó có quá nhiều thành ra chả giúp ích được gì. Thế nên tôi chuyển qua la bàn và đi theo hướng mũi tên chỉ.

Thêm một [Geppo] nữa.' Chết tiệt.'

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

*Quần đảo Sabaody, Grand Line *

Trung tá Leshfield giơ tay ra lệnh. " Ta muốn 2 hàng! Kéo dài từ đây, cong hết đường tới đó! ! Một người quỳ xuống, một người đứng sau! Đưa súng trường nhắm vào cánh cửa từ mọi góc! Hoàn thành việc thiết lập pháo binh! Nhanh lên! Nhanh lên!"

Các binh sĩ xô đẩy để đến vị trí của họ. Tiếng lách cách của những khẩu súng vang khắp không gian. Phụ tá thứ hai nói thì thầm vào tai ông rằng pháo đã sắp sửa hoàn tất. Tốt... điều đó tốt... ông hy vọng chúng sẽ đủ. Báo cáo thiếu sót. Ông không chắc chắn chính xác có bao nhiêu kẻ thù mà họ sẽ phải đối phó nhưng ít nhất thế này...

Một tiếng hò reo cao vang ngắt mạnh suy nghĩ của ông

" Ta không để các người độc chiếm niềm vui!"

Lưng Leshfield cứng lại. Giống như bất cứ lần nào trước khi chiến đấu. Đó là tàn dư dấu vết tâm lý của ông sau cuộc đụng độ đầu tiên với hải tặc. Một cuộc đụng độ rất rất tồi tệ. Các bác sĩ gần như không thể cứu được ông. Tuy nhiên, quá trình đóng băng chỉ kéo dài một giây. Nhiều năm huấn luyện đã chôn vùi cảm giác đó và ông sẵn sàng đối mặt với kẻ thù.

Hai giọng nữa vang lên. Một giọng trầm hơn một chút nhưng rõ ràng là khó chịu. Một giọng thì lớn tiếng hơn, mang tính tức tối, ác độc.

" Ngừng cãi nhau đi"

"Lùi lại! Ta đã nói ta sẽ tự làm!"

Ba bóng người xuất hiện. eshfield gần như ra lệnh nổ súng. nhưng có điều gì đó khiến mức làm ông phải ngừng lại. Có phải bọn chúng đang... cãi nhau?

"Im đi! Im đi, cả hai người!"

"Hai người ồn ào quá.."

" Ngươi nói cái gì cơ ?! Trafalgar?!"

" Yosh! Cứ việc này cho ta!"

" Còn lâu! Các ngươi cứ đứng đó mà xem!"

" Đừng có ra lệnh cho ta!"

Đúng vậy. Chúng tranh cãi xem ai là người sẽ chiến đấu. Leshfield siết chặt tay, nghiến chặt răng trước cảnh tượng này. Sao chúng dám? Đây ko phải là trò chơi. Giờ 3 tên siêu tân tinh nằm trong tầm bắn, ông có thể thấy những người lính của ông đều đang khiếp sợ. Dòng mồ hôi trên trán họ. Sự run rẩy khẽ của cổ tay. Nhưng họ vẫn ở đây! Trong tư thế! Giữ vững vị trí bởi vì họ là hải quân.

Họ xứng đáng được coi trọng hơn là thế này.

" Ta không cần giúp đỡ!"

"Cảnh báo lần cuối, hai người lùi lại!"

" Thử ra lệnh cho ta lần nữa xem Eustass và ta sẽ"

Quá đủ với trò hề này rồi.

Leshfield vung tay ra và chỉ với một lệnh duy nhất, các binh sĩ của ông bắt đầu nổ súng. Tiếng của súng, đại bác, lấp đầy không khí khi chúng được bắn đi.

Lẽ ra đó phải là một bản án tử hình. 3 tên hải tặc đứng giữa làn đạn không có gì che chắn, bảo vệ.

Tuy nhiên, thay vào đó..30 giây tiếp theo nhanh chóng trở thành cơn ác mộng đối với người lính hải quân kỳ cựu.

Đạn đại bác của ông bị Luffy Mũ Rơm phản ngược lại.

Lính của ông đã bị 'Bác sĩ phẫu thuật tử thần' cắt thành từng mảnh.

Toàn bộ súng ống đã bị Eustass Kid tước đoạt.

Leshfield kinh hoàng nhìn 2 cánh tay của 2 tên hải tặc trở thành khổng lồ. Một bằng cao su, một bằng đống kim loại lởm chởm.

Ông hoảng hốt lùi lại. Điều này là không thể nào. Sao chúng lại có thể...

Tên hải tặc ở giữa bỗng nhiên ăn trọn một vật thể màu nâu từ trên trời rơi xuống.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"AAAAARRRRRRGGGGHHHH" Một tiếng hét vang lên khi tôi dùng cánh tay đen loáng của mình kéo lê Eustass Kid. Một cái rãnh, không phải là một con kênh được tạo thành khi tôi kéo lê hắn ta.

Tôi ko buồn xem level của hắn là bao nhiêu. Tôi ko quan tâm cánh tay kim loại của hắn vỡ thành từng mảnh sau lưng tôi. Tôi càng ko quan tâm tới phản ứng của những người khác. Ngay cả khi [Bullet Time] và [Spark of Celerity] đều hoạt động hết công suất, tôi sẽ ko rảnh đi lãng phí thời gian.

Khẩu súng lục của tôi rút ra và nhắm thẳng vào con mắt đang trừng trừng nhìn tôi giữa các ngón tay. Tôi ko lãng phí những giây phút quý giá này vào những câu thoại nhảm nhí, những câu chế nhạo vớ vẩn, hay giải thích tôi là ai và tại sao lại muốn giết hắn. ' Chỉ cần hắn chết!'

Mắt của Eustass nhanh chóng nhìn thấy tôi bóp cò và hắn ngay lập tức dùng từ trường đẩy nó khỏi tay tôi bằng tốc độ cực nhanh,

Mặt tôi nhăn lại khi đợt tấn công thất bại. 'Được thôi. Nếu mày ưa nặng.'

Tôi cố tình chậm lại và bỏ tay khỏi đầu tên Kid. Nhận thấy cơ hội, hắn nhanh chóng bật dậy. Khuôn mặt cáu tiết thoát khỏi việc bị ăn đất. Khuôn mặt đầy phẫn nộ hứa hẹn sẽ trả thù gấp mười lần với kẻ nào dám.... và ngay sau đó ăn trọn Impact Dial vào mồm.

Cái vỏ ốc mà tôi lấy được từ Towa bắt đầu nứt ra rồi vỡ vụn khi giải phóng năng lượng từ 3 Rokuogan mà tôi nhét vào trong nó. Xương trong tay tôi kêu răng rắc từ lực phản chấn bất chấp có Haki vũ trang, [Tekkai], [Sức chống chịu] hỗ trợ.

Máu me tràn ra khỏi mồm Kid và cơ thể hắn bị bắn bay đi. Tôi nhanh chóng bay theo kèm thêm dí khẩu súng khác vào mồm hắn.

"Room!"

"Gear 2!"

Người ta có thể phỏng đoán tại sao hai người còn lại trong 'bộ ba siêu tân tinh' lại chọn phương án can thiệp. Luffy có lẽ vì chán ghét cái chết. Law có lẽ có kế hoạch nào đó cần Kid. Chắc vậy.

Đáng tiếc... nếu họ muốn cứu hắn thì nên hành động sớm hơn một chút.

Ngón tay tôi đặt trên cò súng. Thì thứ gì đó bùng nổ từ tên hải tặc gần như ko còn nhận thức được ở dưới tôi. Một làn sóng vô hình của sức mạnh của vua đập vào người tôi. Bầu trời bỗng nặng nề như có một trăm tầng khí quyển. Mặt đất dường như rung chuyển. Áp lực của độ sâu hàng nghìn mét dưới đáy biển muốn nhấn chìm tôi. Hải quân trong khu vực sùi bọt mép. Mắt trắng dã. Cơ thể lảo đảo và ngất đi.

Nếu đó là của bất kỳ ai khác.. một tứ hoàng hay thất vũ hải... hay thậm chí từ Luffy... tôi biết mình sẽ bị ảnh hưởng.

Haki bá vương của họ, cho dù là kiểu bùng nổ mất kiểm soát như này, có thể khiến tôi phải quỳ xuống.

Nhưng ko phải của hắn. Không bao giờ từ hắn. Nhất là với cái phiên bản giãy chết của một kẻ đã đặt một chân vào quan tài.

Tôi sẽ không bao giờ quỳ gối trước ý chí của thằng chó Eustass Kid.

Súng bóp cò. Đạn bắn ra. ' Ngon thì mày sửa hộ tao cái này đi. Thằng khốn Pandaman'

+ 12,980 Exp!

Ding!

Bạn đã đạt đến Lv. 88!

Bạn đã đạt đến Lv. 89!

Bạn có 440 điểm để cộng!

Hương vị...của Chiến thắng.

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.