Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất vũ hải Jack Sparrow

Tiểu thuyết gốc · 3994 chữ

Tôi nhìn chằm chằm vào con ốc sên.

Con ốc nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi ko biết có phải là do Haki hay do tôi tưởng tượng, nhưng tôi thề là tôi có thể nhìn thấy Kong qua con ốc sên. Ngồi ở bàn làm việc với lưng thẳng như cột và và hai cánh tay to lớn khoanh vào nhau. Gương mặt nghiêm nghị giống như một người cha thất vọng.

Quý ngài Cipher Pol đứng bên cạnh, ánh mắt vô hồn. Người này đơn giản chỉ cầm ốc sên thứ 2, loại có thể thu phát hình ảnh, cho tôi biết là có 1 bên thứ 3 xem nữa.

"Trước khi chúng ta bắt đầu. Cậu còn giữ nó?"

" Nó?"

" Bộ quân phục Đại tá ta đã đưa cho cậu. Bây giờ ta muốn lấy lại nó."

Với cái gật đầu nhẹ, tôi đưa cánh tay vào [Inventory]-

" Ta thấy hiếu kỳ." Con ốc sên lên tiếng làm tôi thoáng liếc nhìn nó. " 800 năm qua chính phủ đã biên soạn bộ bách khoa toàn thư về Trái ác quỷ. Những bổ sung về trái ác quỷ mới ngày càng hiếm. Đã lâu lắm rồi bọn ta chưa cập nhật bất cứ trái ác quỷ nào ngoại trừ về hình ảnh của chúng. Cậu nói đó là trái lưu trữ đúng chứ?"

Tôi giữ vẻ mặt bình thường khi lấy ra bộ đồ lẫn thư tuyển mộ đi kèm. " Thì sao?" Tôi hỏi.

"Không có gì." Kong trả lời. " Ta... tò mò thôi." Đôi mắt của con ốc sên liếc về phía những món đồ tôi đặt qua một bên. Đặc biệt tập trung vào con dấu sáp nguyên vẹn của bức thư. À, chắc hẳn ông ta đang nghĩ rằng tôi còn ko thèm mở nó ra xem. ' Lại mất điểm trước mặt ông ta rồi' Tôi kìm nén mọi biểu hiện khó chịu về sự lỡ lầm không cố ý. ' Mình ko thể nói rằng mình ko cần mở nó, [Quan sát] đã cho mình biết tất cả những gì cần biết. Chỉ là đống giấy tờ và một số điện thoại. Ko khác gì mấy với cái hộp khi tôi được đề nghị làm Đại úy."

" Vậy..." Ông ta tập trung trở lại vào tôi. " Cậu muốn trở thành thất vũ hải. Ta nói đúng chứ?"

Tôi không thực sự đánh giá cao giọng điệu của ông ta. Nó không hoàn toàn thù địch... nhưng cũng không thân thiện.Đó là giọng điệu của một ông lão đang dạy đỗ một thanh niên xấc xược. Tôi cố gắng hết sức để nó ko ảnh hưởng tới câu trả lời của mình. " Đúng, tôi nghĩ tôi xứng đáng có được vị trí này và làm tốt hơn bất kì ai khác."

" Được thôi." Kong chấp nhận. " Nhưng tại sao ta phải đưa vị trí này cho cậu?"

Tôi nhíu mày. " Những thành tựu của tôi tại South Blue, tôi nghĩ bản thân đã trình bày rõ ràng với ngài thủy sư đô đốc. Nếu được trở thành thất vũ hải tôi sẽ-"

" Ko con trai. Cậu hiểu sai ý của ta rồi." Kog ngắt lời. " Cậu thấy đấy, Parker, kể từ lần cuối chúng ta nói chuyện, CP4 đã thu thập được kha khá thông tin về cậu. Về những gì thúc đẩy cậu." Có tiếng lật trang giấy. "Những lời chứng thực từ hàng xóm của cậu trên đảo Kivuru. Báo cáo từ những người lính mà cậu từng tiếp xúc. Có vài khoảng trống lớn nhưng tất cả đều nằm trên bàn làm việc của ta. 20 tháng trở lại đây cậu, từ khi cậu." Lại có tiếng lật trang giấy. " Trích dẫn- Chỉ đơn giản dạt vào bờ biển vào một ngày bình thường, không có bão, không có xác tàu đắm, không có gì cả- kết thúc trích dẫn. Nhân tiện, vừa rồi là nguyên văn lời nói của một người từng thuê cậu làm việc. Thương nhân Dan" Tiếng tập tài liệu bị ném sang một bên. "Bên cạnh nguồn gốc không giải thích được, toàn bộ những thứ này nói lên về con người của cậu. Jack Parker, cậu là một người rất hận lũ hải tặc."

Mắt tôi nheo lại khi tôi cảm thấy một cái bẫy bằng lời nói đang ập đến. "Ý của ngài là gì?"

" Ý ta là lời đề nghị của cậu rất tốt. Thông thường ta sẽ chấp nhận nó. Thực sự vậy. Nhưng có một ý nghĩ cứ xuất hiện trong đầu ta nói rằng ' Tại sao phải làm vậy?' Hãy cứ giả dụ ta ko đồng ý cho cậu trở thành thất vũ hải... thì cậu vẫn sẽ săn lũ hải tặc như cũ? Ta dám đặt cược là cậu vẫn sẽ làm. Cậu đã đề cập với Sengoku rằng ko quan tâm tới tiền thưởng hay kho báu thu được, nó khá hấp dẫn, nhưng trong tương lai xa, nó chỉ là một giọt nước trong kho bạc của chính phủ. Tóm lại, ta muốn hỏi là cậu mang lại lợi ích gì cho chính phủ hơn những người khác? Tại sao ta ko giành cái ghế đấy cho kẻ khác, để biến hắn từ mối đe dọa thành công cụ của ta? Nói cách khác, để ta hỏi lại câu hỏi ban đầu."

" Tại sao ta phải đưa vị trí này cho cậu?"

2 bàn tay của tôi đan vào nhau khi tôi thấy mình nghiêng về phía trước và cân nhắc câu trả lời. Ở một mức độ nào đó... ông ta nói ko sai. Tôi không cần vị trí trong thất vũ hải để đạt được mục đích của mình. Nó đơn giản sẽ làm mọi việc thuận lợi hơn. Có trở thành thất vũ hải hay ko thì tôi cũng sẽ làm chấn động thế giới. Phần còn lại của siêu tân tinh, Gia đình Charlotte, trả thù, nhiều việc mà tôi đã có ý định giải quyết.

Trở lại vấn đề chính. Ông ta đặt câu hỏi này để xem liệu tôi có đưa ra đề xuất nào ko. Nói trắng ra là sự nhượng bộ. Ông ta hẳn muốn xem xem có thể nắm quyền kiểm soát tôi ko.

" Tôi thừa nhận tôi ko có lý do lớn nào đủ để thuyết phục ngài chọn tôi thay vì người khác." Tôi lên tiếng. " Nhưng bù lại, có một danh sách dài dằng dặc gồm những việc nhỏ hơn mà tôi nghĩ nó quan trọng hơn. Một trong số đó là về... sự hiện diện."

Một sự nhíu mày nhẹ trên khuôn mặt của Kong cho thấy ông ta đang lắng nghe.

"Xin lỗi, nhưng tôi sẽ tự nhắc bản thân. Tôi đã quét sạch gần như toàn bộ hải tặc tại South Blue. Các người có thể tự vơ phần lớn chiến tích này trên báo này nhưng 2 ta đều biết đâu mới là sự thật. Nhân tiện nói về báo chí, lúc nào cũng đầy ắp những câu chuyện về 11 siêu tân tinh. Thế hệ tồi tệ nhất. Ngài biết chuyện gì xảy ra với cái tên bị truy nã cao nhất trong số bọn chúng? Chính tôi giết hắn. Teach đã nhạo báng hải quân và nó được phát sóng khắp thế giới. Việc gì khác cũng được phát trực tiếp lúc đó? Là tôi giết 2 tên trong số chúng. 2 trong số 9 tên đã kết thúc mạng sống của Râu Trắng. Cuối cùng, mặc dù đúng là tôi giết chết thằng vua rác rưởi đó, thì càng khiến cho những kẻ bị tôi nhắm vào vãi ra quần."

" Nếu chúng ta chấp nhận cậu trở thành thất vũ hải." Kong xen vào. " Thì ko thể là Jack Parker, mà phải là Jack Sparrow. Ngay cả thất vũ hải cũng ko thể có vết nhơ giết quý tộc trong hồ sơ."

" Như vậy càng tốt hơn." Tôi nhấn mạnh. " Ngài có thể sử dụng nó. Câu chuyện về Jack Sparrow liên minh với hải quân có thể thúc đẩy số lượng người gia nhập tổ chức của ngài tăng rõ rệt. Điều này dẫn tôi tới phần tiếp theo. Mối quan hệ giữa tôi và hải quân."

Tôi dừng lại để hít một hơi. Biết rằng phần tiếp theo này không chắc sẽ ko được lòng những kẻ ở trên cao.

"Bây giờ, tôi rất đồng cảm với những sĩ quan cấp thấp, những người ở tiền tuyết chiến đấu vì công lý. Thế nên tôi sẽ ko làm gì họ. Nhưng đối với những người khác? Đại tá, phò đế đốc, chuẩn đô đốc hay thậm chí phó đô đốc quyết định cản trở hoặc muốn bắt giữ tôi vì tôi bị truy nã? Tôi thông báo luôn với ngài bắt đầu từ hôm nay, tôi ko nương tay nữa. Nếu ai dám cản đường tôi, nếu ai muốn bắt tôi, người đó sẽ chết."

Điều này làm tổng tư lệnh căng thẳng. " Cậu khá dũng cảm khi dám nói câu này tại Marineford"

" Vậy thì ngài nên nhắc bọn họ đừng đụng vào tôi. Nếu có bất kì ai tiếp tục coi tôi là 'kẻ thù' thì đó là những gì họ sẽ nhận được. Tiếp theo hãy nói về việc ngài cho rằng tôi vẫn sẽ săn hải tặc bất chấp có trở thành thất vũ hải hay ko? Đúng, tôi vẫn sẽ săn chúng. Nhưng năng suất sẽ kém hơn nhiều. Ở South Blue, khi tôi không có đầy đủ thông tin, tôi hầu như đi loanh quanh. Nếu ngài muốn tôi loại bỏ những mối đe dọa lớn, chính xác là từ những kẻ thoát ra khỏi Impel Down thì Chính phủ Thế giới và tôi sẽ cần mối quan hệ làm việc nào đó. Đủ lý do chưa hay tôi tiếp tục nói tiếp?"

Sự im lặng mà con ốc đang truyền tải khá nặng nề. Tôi biết tôi đã đề cập từ trước về haki lan tỏa từ con ốc sên, và giờ tôi nghĩ đó là sự thật. Sự hiện diện của Kong như một bức tường đá khổng lồ trên đầu tôi. Chắc chắn. Không khoan nhượng. Bất khả xâm phạm.

" Được rồi, thế là quá đủ." Kong thở dài. " Lại có tiếng tập hồ sơ được đặt xuống, tập này nhẹ hơn tập trước. " Trước khi chúng ta tiếp tục, ta muốn đặt vài câu hỏi. Vì cậu là người đưa ra đề nghị, ta chắc chắn cậu sẽ ko phiền lòng giải đáp một số thắc mắc đúng ko? Hãy bắt đầu bằng việc... kể cho ta về 4 tháng cậu trải qua ở trên tàu buôn có tên The Marihan.

Tôi giữ nét mặt bình tĩnh. Tôi biết mấy câu hỏi kiểu này sẽ tới. Mặc dù tôi hơi ngạc nhiên là Kong ko hỏi tôi tại sao lại biết sử dụng lục thức trước. Xem ra Kong muốn bắt đầu từ những việc nhỏ trước. " Đó là một công việc bảo vệ." Tôi trả lời dễ dàng. "Chủ tàu đã thuê tôi giá 2,5 triệu để giúp người này bảo vệ con tàu khỏi cướp biển. Lúc đó tôi mới chân ướt chân ráo vào nghề nên thấy đây là một công việc kiếm tiền dễ dàng. Thực tế, công việc này khá nhàn nhã. Tại sao ngài lại hỏi việc này?"

"Gần đây nó được đánh dấu là con tàu phục vụ cho Quân Cách Mạng." Con ốc sên nghiên cứu biểu cảm trên mặt tôi. " Cậu có gì để nói ko?"

" Ý ngài là tôi liệu có biết rằng tôi đã làm việc cho Quân Cách Mạng?"

" Cậu có ko?"

Tôi nhìn thằng vào con ốc sên. " Tôi biết." Tôi thấy mình trả lời nên trả lời thành thực. Việc này ko cần phải nói dối. " Tôi thậm chí còn nhận được lời mời gia nhập. Tôi nói luôn với họ là tôi ko quan tâm. Hết 4 tháng thì tôi rời khỏi con tàu."

Kong ậm ừ ko ngớt về câu trả lời. Như thể ông ta ngạc nhiên vì tôi lại thừa nhận. Tôi tự hỏi rằng liệu ông ta có mong đợi tôi né tránh câu hỏi đó hay ko. "Tuần trước, cậu xuất hiện ở quần đảo Sabaody, làm thế nào mà cậu có thể đến đó nhanh như vậy?"

"Giống như cách tôi đến Marineford. Tôi bay qua Calm Belt."

" Rồi, hải quân đã thấy chiếc tàu lượn nhỏ mà cậu tự chế tạo." Con ốc sên nhìn ra biển. " Chuyện gì đã xảy ra với con chim của cậu?"

Giọng điệu của tôi trở nên gắt gỏng. Tôi ko giữ được bình tĩnh. " Tên vua khốn kiếp đã bắn nó. Câu hỏi tiếp theo."

Kong không đưa ra bình luận nào về cách trả lời cộc lốc. Ông ta chuyển sang câu hỏi kế tiếp. "Ai cho cậu về việc Chuẩn đô đốc Vergo là gián điệp?"

" Vậy ra giờ hắn lết đít lên được chuẩn đô đốc rồi sao." Tôi gật đầu nhẹ nhàng trước thông tin đó. " Tại sao ngài lại hỏi? Ngài đã tra hỏi hắn?"

Vẻ mặt của con ốc sên dường như suy tư một lúc, như thể nó đang phân vân không biết có nên trả lời hay không. " Sengoku tự làm việc đó vào sáng nay. Con rắn độc đó đã làm 18 người bị thương nặng trong khi cố gắng trốn thoát. Ta hỏi lại lần nữa, nguồn tin của cậu là ai?"

Tôi cố gắng che đậy sự không chắc chắn của mình bằng một nụ cười có phần quá khôn ngoan. Chúng ta bắt đầu tới những câu hỏi mà tôi ko thể trả lời một cách tốt nhất. " Ngài đã từng nghe qua từ 'bảo mật' chưa? Nếu tôi tiết lộ ra thì đảm bảo họ sẽ ko bao giờ tin tưởng tuồn tin cho tôi nữa."

Dù Kong không phản ứng gì, đôi mắt của ông ta nheo lại trước mấy lời nhảm nhí đấy. Tuy nhiên, tôi có thể nhận ra rõ ràng rằng cách trả lời tránh né này làm ông ta khó chịu. Đủ để ông ta quyết định đi vào những câu hỏi chính. " Cậu học được Rokudgan ở đâu?"

" Bỏ qua"

Câu trả lời ngay lập tức của tôi làm Kong ngạc nhiên trong giây lát. Như thể ông ta không tin vào những gì vừa nghe. " Cậu nói lại xem nào?"

" Tôi nói, bỏ qua." Tôi nhắc lại. "Tôi sẽ không trả lời câu hỏi này. Bên cạnh đó, điều ngài muốn hỏi là tôi học lục thức ở đâu. Nói cho ngài biết, tôi sẽ kể cho ngài 1 nửa. [Soru] rất dễ dàng mày mò ra ngay khi tôi được nghe về nó. Dù sao thì nó cũng là thức dễ nhất trong lục thức. [Rankyaku] là một bước tiến đơn giản từ [Soru]. [Tekkai] tôi học được từ nơi đảo Karate ở South Blue. Nếu tôi nhớ ko nhầm thì người đứng đầu võ đường đó đang làm việc tại tổng bộ. Một dạng 'Giáo viên đặc biệt' nào đó hoặc đại loại như vậy. Còn những thức khác trong lục thức... bỏ qua"

Kong gầm nhẹ qua con ốc sên. " Cứ cho là cậu tự mày mò ra lục thức, nhưng tại sao cậu lại biết chính xác tên của chúng."

Mắt tôi nhìn sang trái khi tôi cân nhắc việc này. Hừm. Đúng. Ngay cả khi ai đó tình cờ biết đến [Rankyaku], thì về bản chất họ ko thể biết kĩ thuật này là 'Rankyaku'. Lỗi của tôi. " Ngài nói đúng. Bỏ qua."

Từ đó, cuộc trò chuyện bắt đầu đi xuống. Giữa sự nổi giận ngày càng tăng của Kong vì tôi ko trả lời được câu hỏi nào. Tôi cảm thấy việc đạt được vị trí thất vũ hải ngày càng xa vời.

"Làm sao cậu biết được Haki?"

" Bỏ qua"

" Cậu sinh ra ở hòn đảo nào? Cậu sống ở đâu trước khi tới Kivuruk?'

" Bỏ qua"

" Tại sao lại mạo hiểm tới Marineford?"

"Bỏ qua"

Tám câu hỏi sau đó tôi chỉ trả lời được 2 câu, tôi cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh của Tổng tư lệnh qua ốc sên. Nếu hệ thống mà có tính năng 'danh tiếng' chắc chắn danh tiếng của tôi đối với Kong ở mức âm rồi. Điều này khiến tôi tự hỏi liệu có phải tốt hơn nếu tôi nói dối. Đưa ra một câu trả lời thích đáng, ngay cả khi đó là một câu trả lời nhảm nhí mà ông ta có thể nhìn thấu, có thể đã cho phép một sự giả tưởng lịch sự tiếp tục cuộc trò chuyện. Ông ta chắc chắn sẽ tin tưởng tôi ít hơn so với hiện tại.... nhưng nếu ông ta ko bắt tôi phải chứng minh mấy lời nói dối thì tôi có thể sẽ giành được vị trí này.

Con ốc sên của Kong mở miệng lần nữa... chỉ để rồi nhìn sang một bên rồi im lặng. Khi giọng nói của ông ta không trở lại sau vài giây, tôi nhận ra ông ta đã đặt ống nghe xuống và chắc chắn là đang nói chuyện với ai đó. 'Nhưng là ai?' Ánh mắt tôi trở lại con Den-Den Mushi phụ mà người đặc vụ đang cầm và bỗng dưng suy nghĩ đó nảy ra trong đầu.

Ôi... ôi chuẩn mẹ nó rồi. Ngũ lão tinh đang quan sát đúng ko? Tôi đoán sau thảm họa Râu Đen, họ trở nên thận trọng hơn.

Giọng của Kong trở lại. Ông ta nghe có vẻ không hài lòng. "Chính phủ Thế giới sẵn sàng chấp nhận lời đề nghị của cậu ở mức ' thử nghiệm'. Trong vòng 6 tháng cậu không thể cho thấy kết quả, đừng ngạc nhiên nếu chúng tôi quyết định khám phá các lựa chọn khác" Đoi mắt của con ốc sên liếc nhìn đặc vụ và với một cử chỉ gợi ý. Người này gỡ một chiếc hộp hình chữ nhật lớn từ lưng ra.

Ding!

Thông báo nhiệm vụ mới!

Bạn đã thuyết phục họ. Ít nhất là ở mức thử nghiệm. Mang trọng trách trở thành thất vũ hải, tên tuổi của bạn sẽ được nhắc tới cùng với Donquixote Doflamingo, "Hiệp sĩ của Biển cả" Jibe và kiếm sĩ vĩ đại nhất thế giới Dracule Mihawk. Tuy nhiên, hãy cảnh giác. Mặc dù việc gia nhập thất vũ hải mang tới nhiều tự do, nhưng sự tự do đó không phải là hoàn toàn. Đôi khi những lần triệu tập bạn lại vào đúng thời điểm nhạy cảm nhất. Việc từ chối lệnh triệu tập đó gần như luôn gặp hậu quả nghiêm trọng nhất. Nhưng mà dù sao, bạn đã biết tất cả điều đó rồi phải không?

Phần thưởng: + 100 LUK, x5 + 2level vào bất kì kĩ năng nào, và 1 trong 50 bảo kiếm (Fragarach).

Lưu ý: Việc chấp nhận vị trí này, bạn sẽ ko còn nhận được LUK từ các nhân vật đáng chú ý như đô đốc, cựu đô đốc, tứ hoàng, hay các thất vũ hải khác hoặc các cựu hải tặc huyền thoại đâu đó vẫn ở ngoài kia.

Lưu ý 2: Trở thành 1 phần của Chính Phủ Thế Giới, bạn sẽ không còn được phép thu thập tiền thưởng trên những tên cướp biển mà bạn bắt giữ. Tuy nhiên, khi liên quan đến những kẻ có giá từ 300 triệu trở lên, có thể thương lượng.

Lưu ý 3: Nếu bạn chấp nhận [Nhiệm vụ] này và sau đó

1, Từ chối lệnh triệu tập

2, Thực hiện các hành vi bị Chính Phủ cấm

3, Không hoàn thành việc săn lùng những kẻ bị truy nã

4, Cố ý hành động theo cách đi ngược lại lợi ích của Chính phủ

Thì vị trí của bạn sẽ bị tước bỏ và trạng thái ' truy nã' của bạn ko chỉ bị khôi phục mà tiền thưởng còn được ưu tiên tăng cao.

[Chấp nhận/ Từ chối]

Trong khi tôi vẫn đang đọc, đặc vụ mở chiếc hộp hình chữ nhật đặt ở dưới chân tôi. Bên trong, tôi nhìn thấy một trong những sự kết hợp bất hợp pháp khác của "One Piece". Tương tự như khẩu súng .44 của tôi là sự kết hợp giữa súng lục ổ quay hiện đại và súng hỏa mai Caribbean, thanh kiếm trước mặt tôi là loại trọng kiếm kiểu Châu Âu kết hợp với cán bảo vệ tay cầm cùng việc lưỡi kiếm nhỏ dần dần tới phần chuôi kiếm, nó gần như nhắc tôi nhớ tới thanh kiếm Triton. Vũ khí của Râu Đen.... ở phiên bản Cướp biển Caribbean.

Tôi nhẹ nhàng cầm nó lên để cảm nhận sức nặng. Nhẹ hơn một chút so với Kugizume nhưng dài hơn. Cái tên cũng mang tới sự mơ hồ. Fragarach, nó bắt nguồn từ truyền thuyết Celtic? Chà, tôi cho rằng nó sẽ không phải là thanh kiếm thần thoại đầu tiên được vũ trụ này mượn tên. Rốt cuộc thì Cavendish cũng sử dụng một thanh kiếm liễu quá khổ tên là Durandal. Mặc dù chúng ta chưa biết chính xác thanh kiếm đó thuộc loại nào.

' [Quan sát]'

Fragarach

1 trong 50 bảo kiếm nằm rải rác khắp thế giới, Fragarach đã được rèn cách đây nửa thiên niên kỷ tại đất nước Busharna bị chiến tranh tàn phá. Được coi như có sức mạnh ma thuật do khả năng cho phép ngay cả những người mới tập sử dụng tạo ra những đòn tấn công bay lượn, Fragarach đã được truyền từ băng cướp biển này sang băng cướp biển khác như một biểu tượng của quyền lực và địa vị. Thanh kiếm này gần đây đã được thu hồi lại cho hải quân bởi thiếu úy Tashigi sau khi người sở hữu mới nhất của nó của nó đã ngu ngốc cố gắng tấn công tàu Chính phủ trong cảng và bị tóm gọn bởi một người sử dụng Logia hệ khói. Là một danh kiếm, Fragarach sắc bén và mạnh mẽ hơn so với các thanh kiếm thông thường, chỉ được sánh bằng hoặc vượt trội bởi các danh kiếm cùng cấp hoặc cao cấp hơn.

Thông báo! Bạn đã bắt gặp 1 danh kiếm! + 1 LUK!

LUK (115) => (116)

Hử? Nó cho phép cả mấy con gà thực hiện những đòn tấn công bay lượn? Thực sự là thú vị. Chúng ta sẽ phải kiểm tra xem nó có thể làm gì trong tay của người thật sự biết sử dụng kiếm, đúng ko? Tôi nhẹ nhàng đặt nó lại vào chiếc hộp mà nó được giao và Kong nahan cơ hội này để lên tiếng một lần nữa.

" Ta tin rằng thanh kiếm này đủ khả năng giúp cậu hoàn thành công việc. Cảnh báo, nếu cậu làm gãy luôn thanh kiếm này, ta sẽ ko đưa cho cậu thanh kiếm khác. Bây giờ, chứng minh bản thân trong vòng 6 tháng. Đồng ý?"

Tôi có thể cảm thấy nụ cười đầy tham vọng xuất hiện trên khuôn mặt tôi. Có quá nhiều nơi để đến. Có quá nhiều tên để săn lùng.

" Đồng ý!"

Ding!

Bạn đã trở thành thất vũ hải!

Phần thưởng: +100 LUK, x5 + 2 level vào kĩ năng bất kì, và 1 trong 50 bảo kiếm

LUK (116) => ( 216)

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.