Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội ngộ quân cách mạng

Tiểu thuyết gốc · 1544 chữ

East Blue, ngày hôm sau

" Ô! Cái gì thế này!" Tôi giảm tốc độ xuống, bỏ kính bảo hộ ra rồi cười như một đứa trẻ. " Bạn có tin nổi không!"

Nhà hàng trên biển Baratie

Con tàu với chiếc đầu cá nhỏ bé và những cánh buồm căng hết cỡ. Ồ và có một bánh lái nhỏ ở phía sau nữa. Trông thật đáng yêu. Cái đó mới? Hay trong truyện có nó rồi? Thực lòng tôi chả nhớ nổi.

Mẹ, tỉ lệ gặp được Baratie là bao nhiêu cơ chứ? Tôi vừa mới tới vùng biển này và thứ đầu tiên đập vào mắt tôi ko phải là vùng biển trống không hay một con tàu bình thường nào đó mà là nhà hàng nổi tiếng tại East Blue.

Cơ hội 1 trên 1 triệu? Thậm chí cao hơn? Chết tiệt. Chết tiệt chết tiệt chết tiệt. Tại sao tôi lại bắt gặp nó vào đúng lúc này? Nhà đang bao việc ko thể ngồi ở đây ăn uống được. Quá phí phạm cơ hội.

Tôi nhìn xuống chiếc la bàn rồi tăng tốc trở lại. 3 luồng gió bùng lên từ 2 cánh của chiếc tàu lượn phóng tôi lên phía trước nhanh hơn bất kì chiếc thuyền buồm nào Với một chút điều chỉnh ở mắt cá chân, tôi điều khiển Jet Dial một cái thuần thục.

' Need for Speed phiên bản One Piece!'

Jet Dial khởi động và tăng tốc độ luôn mang lại cho tôi cảm giác thích thú. Gia tốc làm tăng nguy cơ khiến ống tay áo khoác của tôi bị xé toạc và sau vài giây, tôi chỉ đơn thuần là một chấm nhỏ trên bầu trời.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Vài giờ sau, hơi lệch về phía tây của Tequila Wolf

" Nghe cho kĩ. Tao cần mày im lặng nếu không tao sẽ nhét mày vào trong [inventory]"

Toucan thở dài khó chịu. "Biết rồi, khỗ lắm, nói mãi, ta hiểu. Ko nói chuyện, ko đâm ai hết."

" Tao đéo đùa garasu. Kiểu mẹ gì tí nữa cũng căng thẳng và tao ko cần mày làm mọi chuyện trở nên rối hơn nữa. Hãy im lặng để tao nói với họ. Ít nhất là sau khi mọi chuyện đã ổn thỏa."

" Ta nói ta đã hiểu rồi. Lạy trời đất, ngươi có thể ngưng nói chuyện này nữa được ko?"

" Coi như tạm tin mày," tôi trả lời rồi nhìn xuống chiếc Galleon bên dưới. Tôi phải công nhận họ ngụy trang cực kì tài tình. Con tàu này trông nhàm chán hết mức có thể. Không có hình trang trí, ko có cờ, màu sắc thì nhạt nhòa. Ai nghĩ nó lại chứa đầy quân cách mạng cơ chứ. " Làm thôi."

Tôi giữ độ cao thấp để họ trông thấy tôi và ngay lập tức tôi nghe thấy tiếng chuông vang lên. Tôi tắt 2 cái Jet Dial đi nhằm hạ cách xuống con thuyền một cách nhẹ nhàng nhất.

Khi đôi giày của tôi chạm xuống sàn, tôi ko ngạc nhiên trước cảnh nhiều người đang đứng run lẩy bẩy. Một vài người cầm súng thì hình như đang đấu tranh tư tưởng với việc nổ súng hoặc bỏ chạy.

Ko trách họ được. Ai cũng phản ứng như vậy nếu thất vũ hải tình cờ đặt chân lên con tàu của bạn.

" Mọi người đừng hoảng loạn," tôi nói với đám đông. " Tôi tới đây với thiện chí."

Nhìn xung quanh...thực sự có ít gương mặt quen thuộc hơn tôi nghĩ. Những người tôi thấy trước khi tới Sabaody ko còn ở đây nữa. Chắc là luân chuyển vị trí? Tôi tự hỏi những người ở đây có biết tới tôi thông qua những người khác hay hoàn toàn tin những gì họ đọc trên báo hay ko? Dù sao đi nữa, may mà vẫn có một khuôn mặt quen thuộc tôi có thể nhờ vả. Mặc dù người này hiện tại ko vui vẻ cho lắm.

George. Nhà cách mạng luôn lạc quan đội chiếc mũ hươu cao cổ.

" George. Anh làm ơn gọi Joe liên lạc với Lindbergh, được không." Tôi nói thân thiện hết mức. " Tôi có vài việc cần bàn với ông ta."

Đứng nhìn tôi một lúc rồi cuối cùng người này cũng đồng ý. Khi anh ta quay người vào trong, thuyền viên trên thuyền đã bớt căng thẳng hơn rất nhiều. Họ đã bắt đầu nói chuyện trở lại.

Trong lúc chờ đợi, có một mục tiêu đập vào mắt tôi. Một người phụ nữ người phụ nữ mặc áo khoác tím đứng ở lan can khi tôi đáp xuống.

"Nico Robin.." khi tôi nhắc tới tên cô ấy, cô ấy trở nên căng thẳng. 2 cánh tay thủ thế sẵn sàng sử dụng sức mạnh của trái ác quỷ. Mồ hôi hiện rõ trên mặt bất chấp thời tiết lạnh giá khu vực này, như thể chuẩn bị chiến đấu cho sự sống còn của bản thân.

Biết sao được đây. Tôi là thất vũ hải, xong lại còn những tin đồn thất thiệt từng là cựu đặc vụ Cipher Pol, ai biết cô ấy nghĩ gì trong đầu.

Tóm lại, ấn tượng đầu tiên ko đẹp cho lắm và tôi cũng ko muốn cô ấy ghét tôi. Dù sao Nico Robin nằm trong top 3 nv tôi yêu thích trong băng Mũ Rơm.

" Nico Robin, cùng là một người yêu thích lịch sử cổ đại. Cô suy nghĩ sao về mục đích thực sự của Uranus là phá hủy Red Line, tạo ra All Blue huyền thoại và cuối cùng biến thế giới thành 'One Piece'?"

Miệng nhà khảo cổ học hơi há ra, cánh tay cô ấy ko còn thủ thế nữa vì đang cố gắng xử lý lượng thông tin của kiến thức bị cấm cùng mấy thứ vô nghĩa mà tôi vừa nói ra. "Cái gì?"

Hah. Cắn câu rồi.

~~~~~~~~~~~~~~

Tên: Jack D. Parker

Biệt danh: 'Jack Sparrow'

Danh hiệu: Thất vũ hải hoàng gia

Lv. 100

Chiều cao: 1m88

Hp: 15.000

STR: 560

VIT: 750

DEX: 905

INT: 500

WIS: 272

LUK: 216

Điểm còn lại: 95

Haki Vũ Trang: Lv1. Gà mờ

Haki Quan sát: Lv2, dùng quen dần.

Bounty: 230,000,000

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bonus: Jack bay qua Tam giác Florian

" Fuck. Fuck. Fuck.FUK"

Có rất nhiều điều bí ẩn trong thế giới One Piece mà tôi không ngại tìm câu trả lời. Và khi nói "không ngại" ý tôi là một ngày nào đó tôi sẽ tìm ra sự thật về chúng. Một khi tôi đủ mạnh mẽ để không ai ngăn cản tôi, một khi ' thời đại hải tặc' chấm dứt vĩnh viễn, tôi sẽ tìm cách đào bới những bí mật đó. Bạn cứ xem xem.

Thế kỷ trống. Poneglyph. Ý chí của 'D'. Nguồn gốc của trái ác quỷ. Nền văn minh đã chết trên mặt trăng.... Và tất nhiên là cả ' One Piece' nữa.

Một đống vàng có thể lấp đầy ngàn con tàu? Một chai 'Bink's Sake' đích thực? Nó thực sự không quan trọng với tôi. 'One Piece' thực sự có thể chỉ là 'Những người bạn mà chúng ta đã gặp trên đường đi'. Tôi ko biết chiếc la bàn có giúp tôi tới Raftel ko ngay cả khi tôi cố gắng suy nghĩ về nó.

Dù sao...tôi nghĩ hôm nay có thể là một ngày quan trọng đối với tôi. Một cơ hội để thỏa mãn sự tò mò. Để loại bỏ một bí ẩn ra khỏi danh sách.

Hãy để cho các bạn biết rằng...rằng tôi là một thằng ngu.

[Seimei Kikan] kết hợp với [Adrenaline Rush] giúp chân tôi đạp mạnh hơn. [Geppo] nhanh hơn, mạnh hơn bất cứ lần nào tôi sử dụng trước đây, nhanh hơn cả toàn bộ Jet Dial kích hoạt cùng một lúc.

Tuy nhiên, dường như tôi khó có thể tiến xa hơn được nữa.

Thứ cao chót vót nhìn xuống tôi qua màn sương mù. Lớn hơn bất kỳ tòa nhà nào. Lớn hơn bất kỳ Sea King nào. Lớn hơn bất kỳ ngọn núi nào. Lớn hơn sự hiểu biết.

Sự hoảng loạn xâm chiếm tôi, bản năng kêu gào tôi phải chạy đi thật nhanh. Tôi sử dụng Haki quan sát được nửa giây thì đôi mắt rực trở nên hung hãn-

Tất cả những gì nó chạm tới là không có gì.

Hãy để tôi nói cho rõ ràng. Tôi ko muốn mang tới hiểu lầm. Không có sai lầm chết tiệt nào về những gì tôi đang cố gắng nói. Không phải là Haki của tôi không trúng gì cả. Nó đã va phải thứ gì đó. Nó không trúng gì cả.

Một lỗ hổng trên thế giới. Màu đen. Sự trống rỗng. Một lỗ đen h có nguy cơ nghiền nát, đè bẹp, san phẳng, đập vỡ, hủy hoại, nhấn chìm, làm ngạt thở, bóp nghẹt-

Xuất hiện thêm 2 cặp mắt đỏ rực trong sương mù nữa.

"Té. Té. Té. Té" Không khí thực sự rung chuyển trước bước nhảy của tôi.

Một số bí mật...tốt nhất nên để yên đó.

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.