Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra Tay.

2067 chữ

- Kéttttt...

Tên bảo vệ trông cửa theo thói quen đẩy ra cánh cửa lớn phòng giam. Chỉ một lát nữa thôi, đợi sau khi hắn ta ném trở lại tên nô lệ trên tay giam vào trong lồng sắt, khoá kĩ cửa phòng giam và rồi công việc ngày hôm nay của hắn cũng đã hoàn thành.

Đối với việc Lăng bị con bạch hổ Nanh trắng to khủng bố kia cắn xé cả tiếng đồng hồ mà không chết, thời điểm ban đầu hắn trong lòng cũng rất là kinh hãi đấy. Trong đầu cũng rất là ngẩn ngơ không nghĩ tới mới trước đó còn yếu ớt như nến tàn trước gió, khẽ đánh là gục Nguyễn Trọng Lăng vậy mà thình lình có thể sống dai tới như vậy. Hơn nữa nhìn qua còn rất có thể là một gã đã sử dụng qua trái ác quỷ nên mới có được năng lực đặc biệt.

Ừm? Xin đừng coi thường một tên bảo vệ trông coi cửa như hắn. Muốn làm một tên lưu manh côn đồ hơn nữa còn có thể sống lâu tới độ tuổi này được như hắn trong cái thế giới tràn đầy hải tặc cùng chiến loạn vân vân này vẫn rất là cần có cơ bản kiến thức cùng ánh mắt đấy. Đặc biệt nơi đây còn là quần đảo Sabaody, nơi mỗi ngày trong năm đều có vô số quý tộc, thương nhân, hải tặc, bọn buôn người...vv đủ các loại kiểu người thường xuyên ghé qua. Biết về đặc điểm của người đã ăn qua trái ác quỷ thật đúng là chuyện bình thường.

Có điều biết nhiều đôi khi cũng là tội. Càng hiểu rõ về người có năng lực đặc biệt bao nhiêu hắn trong tâm thời điểm ban đầu liền càng giật mình sợ bấy nhiêu.

Cũng còn tốt theo thời gian trôi qua, tên bảo vệ trông cửa liền rất nhanh phát hiện. Tên nhãi con nô lệ gây ra nhiều rắc rối và sợ hãi cho hắn ngày hôm nay này, ngoài việc gãy tay gãy chân, chịu các loại thương tích trí mạng xong còn có thể sống sót ra liền chẳng còn gì khác cả. Sức mạnh quả thực yếu tới phát nổ. Nhìn sơ qua còn thua cả đàn bà cùng trẻ nít ranh cũng không biết chừng. Quả thật là thê thảm không chịu nổi. Thật tình ô nhục cho cái vẻ ngoài thanh niên trai tráng trẻ tuổi của đối phương đấy.

Có điều nói đi cũng phải nói lại. Cũng chính bởi vì nhìn thấy biểu hiện của Lăng lúc này đây, tên bảo vệ trông cửa trong lòng thế nhưng không khỏi thở phào một cái. Lo lắng bị Lăng sau đó trả thù cái gì cũng theo đó tan biến hết. Hơn nữa đối với sau đó có thể kéo theo Lăng như kéo thi thể chó chết chuẩn bị ném vào trong lồng giam vẫn rất là vui vẻ hài lòng.

A! Thiên nga~ Bạn thân đây lại vẫn có một ngày có thể hành hạ đám sở hữu năng lực đặc biệt như thế này...

Moá nó! Quả nhiên là tư vị khác hẳn bình thường dùng roi quất người. Cảm giác này... Thành tựu cứ gọi là tràn đầy vậy~

Tên bảo vệ trông cửa trong đầu không khỏi đã bắt đầu suy tư đợi lát nữa đi ra quán rượu là làm sao đem chuyện này khoác lác bốc phét nói cho đám bạn nhậu của mình đi rồi. Cái này quả thực oai phải biết.

Tiếc là! Có một người nhất định sẽ không để cho hắn ta đơn giản như vậy hoàn thành mong muốn đấy đấy.

Ngay tại vào thời điểm tên bảo vệ trông cửa đưa cánh tay duy nhất còn trống không lên dùng lực đẩy ra cánh cửa lớn trước mặt, vốn đang bị lôi đi như chó chết, mềm nhũn vô lực Nguyễn Trọng Lăng thình lình đứng bật dậy.

Giống như cừu non đột nhiên hoá sư tử, nai con ngoan hiền bỗng nhiên lộ ra loài chó sói răng nanh. Trong lòng bàn tay phải của cậu ta không biết từ đâu đã xuất hiện ra một thanh dao găm nhỏ sắc lẹm. Tranh thủ cực nhanh lợi dụng lúc đối thủ không kịp phản ứng... Mang theo tuyệt đối quyết tâm cùng khí thế hung ác...

Một đòn đâm thẳng!

Mục tiêu nhắm chuẩn yếu hầu!!!

- Mày...!

Bất ngờ gặp phải liên quan tới tính mạng biến cố, tên bảo vệ trông cửa vẻ mặt không khỏi kinh hãi gần chết. Hắn ta theo bản năng muốn quát lên, muốn nghiêng người né tránh đi. Ấy vậy mà tình thế tiến tới quá đột nhiên, khoảng cách của cả hai người vốn dĩ lại quá gần. Cả cơ thể tên bảo vệ trông cửa càng là bởi vì mới vừa dùng sức đẩy ra cánh cửa lớn phòng giam... lực cũ đã hết, lực mới chưa kịp sinh ra mà không thể nào làm ra bất kì hành động gì để tránh thoát đi mũi dao đoạt mạng đột nhiên đâm tiến đến.

Trong một khoảnh khắc, thời gian phảng phất như ngừng lại. Hình ảnh giống như đã ngắt quãng. Dao găm nhỏ theo như Lăng ý nguyện đâm xuyên thủng qua cổ họng làm cho tiếng hô quát của tên bảo vệ trông cửa thậm chí không thể vang lên vẹn toàn. "Làm xinh đẹp!!!" Lăng trong lòng không khỏi hưng phấn lên.

Mũi dao găm đâm xuyên thủng yết hầu!!! Máu tươi vẩy tung toé! Nóng bỏng! Tanh nồng!!!

Thế nhưng chưa hết.

Đối với lần đầu tiên chiến đấu, mọi thứ chỉ có thể tính toán trên lý thuyết. Cơ hội rõ ràng chỉ có một lần. Tệ hơn nữa là ngay cả sức mạnh và năng lực chịu đựng của đối thủ cũng không biết, Lăng hiển nhiên thì sẽ không đơn giản như vậy một đòn thành công liền chịu ngừng tay.

Cũng bởi vậy, ngay sau khi chớp lấy thời cơ một dao đâm xuyên thủng cổ họng đối phương xong, bất chấp lấy bị máu nóng vung đầy mặt, trong lòng bàn tay Lăng vụt nhiên bỗng xuất hiện ra một cây roi da có gai đâm tua tủa sắc nhọn. Cũng chính là chiếc roi da trước đó cậu ta lựa chọn để dùng làm vũ khí chiến đấu với bạch hổ Nanh trắng, hơn nữa vì thế mà còn bị tên bảo vệ trông cửa khinh thường.

Sự thực hiển nhiên cũng đã chứng minh việc Lăng muốn dùng roi da đi đánh nhau với hổ chỉ là một ý nghĩ viển vông. Trước đó thời điểm đối mặt với bạch hổ Nanh trắng, Lăng thậm chí chưa kịp nâng lên roi trên tay liền đã bị đối phương lao tới cắn xé đau gần chết rồi.

Có điều sự lựa chọn khi trước của Lăng cũng không phải không có nguyên do. Bởi lẽ ngay từ đầu Lăng liền biết mình không có khả năng chiến thắng trong cuộc chiến đấu chống lại trân thú. Lựa chọn roi da mang đi cốt chỉ vì sau đó có thể ẩn giấu nó vào trong túi đồ để sử dụng vào ngay lúc này mà thôi.

Chỉ thấy ngay sau khi thành công đâm dao xuyên cổ họng đối phương xong, Lăng thân hình thoắt nhiên cúi xuống. Roi da hiện ra trên tay thật nhanh vòng qua hai chân đối phương. Một tay cầm thật chặt đầu roi, một tay còn lại bất chấp gai nhọn trên thân roi đâm phá gang lòng bàn tay đau nhói, tương tự cũng nắm thật chặt lại... Roi da vòng qua hai chân của đối phương giống như thòng lọng, Lăng hai tay dùng sức kéo mạnh!!! - Vun vút...!

- Rầm!!!

Thân hình tên bảo vệ trông cửa bị mất thăng bằng ngã rầm ra đất. Mặt ngã úp sấp! Mông chổng lên trời!!!

Lăng thế nhưng bởi vì đột nhiên cúi người xuống cũng bởi vì vậy vô tình tránh thoát được cú vung roi phản kích theo phản xạ uy lực mạnh mẽ như tử thần đòi mạng của đối phương.

Thậm chí không kịp vui mừng vì vô tình tránh thoát đòn quất roi phản kích của tên bảo vệ trông cửa, Lăng trong tay tiếp tục biến hoá xuất hiện một thanh đao nhỏ. Cả người lần này nhất quyết nhảy đè lên lưng đối thủ, ép đối phương không thể không nằm im trên mặt đất, vô lực tiếp tục làm ra phản kích. Đao nhỏ trên tay càng là không ngừng từ phía sau lưng đâm thẳng về phía trái tim của đối phương. Từng nhát từng nhát đấy!!!

Đợi cho đến khi cơ thể phía dưới đã ngừng giãy dụa. Chết không thể chết hơn. Lăng mới...

Giống như mất hết tất cả sức lực nằm ngã ngửa ra nền nhà.

"Cuối cùng cũng xong rồi!!!" Cậu chàng trong lòng thầm nhủ.

Phải biết sức lực của cả hai người bọn họ chênh lệch vẫn là rất lớn. Đối phương vừa rồi chỉ cần đơn giản quất trúng một roi thôi sợ rằng cũng đã khiến Lăng nằm bò ra đất rồi. Tuy rằng thời điểm kết thúc chiến đấu với Nanh trắng khi nãy bản thân cậu nhận được vui mừng ngoài ý muốn năng lực tăng lên. Thế nhưng đối mặt với đối thủ đầu tiên cần vượt qua trong thế giới mộng ảo này... Lăng trước đó thật không có chút nào nắm chắc.

Hơn nữa sự thực diễn ra cũng nguy hiểm không kém là bao. Đối phương sau khi bị Lăng đâm dao xuyên yết hầu thậm chí vẫn còn theo bản năng phản xạ vung lên một roi bổ về phía đỉnh đầu cậu. Đoán chừng nếu không phải Lăng theo như kế hoạch trước đó định ra cúi người xuống mà vô tình tránh thoát đi. Kết quả cuối cùng có lẽ sẽ là cả hai đồng quy vu tận, cùng nhau chết chung cũng không biết chừng.

Phải biết trước đó đối phương đơn giản vung ba roi liền đánh cậu chỉ còn 1 máu. Đối mặt với một đòn trước khi chết... Dù cho năng lực vừa mới có tăng lên, Lăng trong thâm tâm vẫn thật sự là hãi hùng khiếp vía đấy. - Haizzz! Cứ như thế này thì không được. Năng lực kém nhau quá xa. Một người trông cửa đã như vậy. Muốn đi giải cứu Hancock hoàn thành nhiệm vụ...

- Moá nó! Cái này thì làm thế đếch nào được???

Ngẫm nghĩ lại vừa rồi dù bị đâm xuyên cổ họng, đâm xuyên tim các kiểu trước khi chết vẫn còn giãy giũa không ngừng tên bảo vệ trông cửa, hơn nữa tính toán tới năng lực chịu đựng của mình đối với đòn roi của đối phương... Lăng không thể không uể oải rút ra một kết luận.

Trừ phi là sau đó chiến đấu với cái khác đối thủ bản thân cậu từ đầu tới cuối đều không chịu phải công kích, nếu không chỉ cần dính phải một hai đòn thôi. Như vậy dù cho trước đó có đã đánh bại thậm chí giết chết đối thủ đi nữa, cuối cùng kết quả vẫn sẽ chỉ là cậu bị đối thủ trước khi chết phản kích làm chết theo mà thôi. Mà chết theo... Vậy cũng đồng nghĩa với nhiệm vụ lần này đã thất bại. Tất cả mọi công sức cùng cố gắng khi trước cũng đều trôi theo dòng nước hết. - Thôi thôi~ SSS cấp tất nhiên là không dễ làm rồi. Trước hết hãy cứ xử lý xong tình huống trước mắt đi đã. Mọi chuyện khác để sau đó lại tính.

Trong lòng dằn lại lo lắng, Lăng tự mình cổ vũ tinh thần một tiếng rồi kéo lấy thân thể mệt nhọc ngồi bật dậy.

Ánh mắt theo bản măng quét qua bốn phía. Tình hình trước mắt một lần nữa thật nhanh được tổng kết lại trong đầu.

...

Kết thúc chương 9.

Xin hãy đọc bản gốc truyện tại trang Truyencv.com để ủng hộ tác giả.

Bạn đang đọc One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi của [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.