Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1086 chữ

Ban nãy, Lý Phàm đã nói cho ông ta nghe chuyện của Vương Hàn Siêu , Lý Phàm muốn tự mình giải quyết mọi chuyện, không cần Kiều Chính Long phải nhúng tay vào.

Khi đó, Kiều Chính Long đã hiểu, không còn nhà họ Vương ở Hán Thành này nữa.

Vương Hàn Siêu cũng hiểu, cho nên sau khi đi ra, mặt mày anh ta mới xám ngắt như vậy. Lúc đó, khi nhìn thấy em gái mình làm bị thương Lý Phàm, trong lòng anh ta hiểu rõ, họ chết chắc rồi.

Trong phòng khám nhỏ ở đầu phố.

Cố Họa Y ở cùng Lý Phàm khi anh được xử lý vết thương. Cô vô cùng đau lòng đứng bên cạnh nhìn anh, quan tâm hỏi anh: “Sao rồi, anh có đau không?”

Lý Phàm nhếch miệng cười: “Không sao, chỉ là vết thương nhỏ thôi mà. Em thì sao? Mặt còn đau không?”

Cố Họa Y cau mày, quả thật mặt vẫn hơi sưng đỏ.

Nghĩ đến tình huống khi nãy, Lý Phàm giống hệt như một chàng bạch mã hoàng tử xuất hiện trước mặt cô.

Đã lâu lắm rồi, cô không có sự rung động như thế này.

Lý Phàm dường như đã thật sự biến thành một người khác.

Cố Họa Y lắc đầu, cười nói: “Em không sao, ban nấy, cảm ơn anh!”

Lý Phàm cười: “Em là vợ anh, nói mấy câu cảm ơn khách sáo này làm gì”

Cố Họa Y hờn dỗi trừng mắt nhìn anh, khế nhéo một cái vào eo anh, nói: “Ăn nói luyên thuyên! Nhưng mà, ban nãy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Vì sao người bị đánh trong phòng làm việc lại không phải là anh?”

Cố Họa Y thật sự không có cách nào hiểu được.

Rõ ràng Vương Hàn Siêu là người của Kiều gia, vì sao đến cuối cùng, Vương Hàn Siêu lại đi ra với vết thương kín người?

Chẳng lẽ, Lý Phàm có bí mật gì giấu mình ư?

Lý Phàm suy nghĩ, rồi thản nhiên mỉm cười, nói: “Anh cũng không biết, sau khi vào đó, Kiều gia và Vương Hàn Siêu xảy ra mâu thuẫn, dường như hai người họ không thể hòa giải, xử lý êm đềm mọi chuyện. Anh vẫn luôn đứng bên cạnh nhìn hai người họ, nhưng chuyện cụ thể thì anh cũng không rõ lắm. Sao thế? Em sẽ không cho rằng Kiều gia của Hán Thành quen biết anh, ra mặt thay cho anh đấy chứ?”

Nghe thấy Lý Phàm nói vậy, sự nghỉ ngờ trong lòng Cố Họa Y đã hoàn toàn biến mất.

“Được rồi, nhưng mà chuyện này chắc chắn rất phiền phức. Dù sao Vương Mộng Dao cũng là nhà đầu tư của công ty chúng ta. Cố Tuấn Hào chắc chắn sẽ khua môi múa mép trước mặt ông nội”

Sắc mặt của Cố Họa Y bỗng trở nên nặng nề.

Lý Phàm suy nghĩ rồi nói: “Không sao đâu, cùng lắm là đổi nhà đầu tư khác thôi. Hơn nữa, chuyện hôm nay vốn là do Vương Mộng Dao làm sai, em đừng bận tâm”

“Sao lại không bận tâm được cơ chứ? Chúng ta vừa mới đắc tội với nhà đầu tư đó. Em lại vừa mới nhậm chức Phó Tổng Giám đốc, nếu ông nội trách tội, nói không chừng sẽ cắt bỏ chức Phó Tổng Giám đốc của em ấy chứ.

Hơn nữa, Cố Tuấn Hào lại có thể đục nước béo cò, tiểu nhân đắc chí rồi” Cố Họa Y lộ rõ vẻ lo lắng.

Lý Phàm nhún vai, thản nhiên nói: “Đừng lo lắng, không phải vẫn còn có anh ư? Chồng em chắc chắn sẽ làm chỗ dựa vững chắc cho em”

Cố Họa Y trừng mắt nhìn Lý Phàm.

Sau khi rời khỏi phòng khám, Lý Phàm đưa Cố Họa Y đến bệnh viện, còn mình thì vào nhà vệ sinh, gọi một cuộc điện thoại. Phía bên kia đầu dây lập tức truyền đến một giọng nói đầy cung kính: “Ngài Lý, ngài có chuyện gì cần dặn dò ư?”

Lúc này, Sở Trung Thiên đang bàn chuyện kinh doanh với mấy người bạn. Sau khi nhận được điện thoại của Lý Phàm, ông ta nghe máy, rồi nở nụ cười cung kính.

Hành động này của ông ta khiến mấy người bạn trợn mắt há mồm kinh ngạ!

c Từ khi nào mà Sở Trung Thiên – Vua thế giới ngầm ở Hán Thành lại có thái độ cung kính với một người như vậy?

Chắn hẳn người ở phía đầu dây bên kia có thân phận không đơn giản.

“Điều tra về nhà đầu tư của Công ty thuốc Vân Sinh – nhà họ Vương cho tôi, cảnh cáo họ rằng, nếu họ dám gây thêm phiền phức cho Cố Họa Y, thì nhà họ Vương sẽ không được sống yên ổn ở Hán Thành này đâu” Lý Phàm bình tính nói.

“Ngài Lý, ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ thu xếp ổn thỏa” Sở Trung Thiên nói.

Phía bên này, Sở Trung Thiên cúp điện thoại, đang định bảo đám đàn em đi xử lý, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, ông ta vẫn nên đích thân gọi điện thoại cho chủ nhân nhà họ Vương thì hơn.

Lúc này, Vương Trường Hạ đang đi đi lại lại trong biệt thụ nhà mình với †âm trạng vô cùng tức giận.

Con gái thì khóc lóc kể khổ, con trai thì bị người ta đánh cho không còn ra hình thù gì nữa cả.

Quan trọng là, kẻ hành hung lại là Kiều gia của Hán Thành!

Điều này khiến Vương Trường Hạ, kẻ vẫn luôn lấp liếm những điều sai trái, cảm thấy vô cùng khó xử.

“Ba, ba nhất định phải làm chủ cho con. Tên Lý Phàm đó chẳng qua cũng chỉ là một tên con rể chẳng ra gì của nhà họ Cố mà thôi! Vậy mà anh ta lại dám đánh con! Còn cả con tiện nhân Cố Họa Y kia nữa, cô ta cũng dám đánh con trước mặt bao nhiêu người. Rõ ràng là không coi Vương Mộng Dao con ra gì mài”

Vương Mộng Dao vô cùng tức giận, gào lên: “Rút vốn đầu tư, ba, con muốn ba rút lại vốn đầu tư. Ba nhất định phải dạy cho con tiện nhân Cố Họa Y kia một bài học!”

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.