Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 925 chữ

Thế nhưng mà, Cố Họa Y còn chưa tiến vào được công ty, đã bị ba nhân viên bảo vệ đẩy ra ngoài một cách vô lý.

“Phó tổng giám đốc Cố, thật xin lỗi, hiện tại ngài đã không phải là người của công ty, vừa nãy chủ tịch hội đồng quản trị đã quyết định trong cuộc họp, cô đã bị cách chức phó tổng giám đốc, đồng thời đuổi cô ra” Một bảo vệ trong đó, khuôn mặt cực kì lạnh lẽo nói.

Đây chính là đồ ăn hại, gây hoang mang trong công ty.

Nếu như nhà họ Vương thật sự đến, bọn họ chắc chắn cũng sẽ gặp xui xẻo.

Cố Họa Y nghe nói như vậy, cả người choáng váng, hét: “Ông nội thật sự làm như vậy sao? Tôi không tin, tôi muốn đi vào: Nói xong, cô lao vào trong.

Mấy bảo vệ kia đẩy một cái, quát lên: “Nếu còn xông vào nữa, chúng tôi sẽ không khách khí với cô nữa!”

Cố Họa Y giẫm lên giày cao gót, không có đứng vững được, cả người ngã về phía sau.

Cũng may, Lý Phàm chạy đến kịp, ôm lấy eo thon nhỏ của Cố Họa Y, khẩn trương hỏi: “Em không sao chứ?”

Cổ Họa Y đứng vững lại, lắc đầu, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng: “Em không sao, Lý Phàm, ông nội cách chức phó tổng giám đốc của em, cũng đuổi em đi rồi”

Lý Phàm vừa nghe, sắc mặt lạnh lẽo, liếc mắt, tức giận nhìn ba tên bảo vệ kia, lạnh giọng nói: “Nói xin lỗi với cô ấy!”

Tức giận!

Dám đẩy Cố Họa Y, nếu như ngã từ trên bậc thang xuống, không chừng cô ngã bị thương thì sao.

Chẳng qua chỉ là mấy tên bảo vệ, lại còn học được vẻ chó cậy gân nhà, gà cậy gân chuông, trở mặt không quen biết!

Ba tên bảo vệ vừa thấy Lý Phàm, lập tức cười nhạo nói: “Ai nha, tôi tưởng là ai, hóa ra là đồ bỏ đi Lý Phàm nha.

Thế nào, nhìn dáng vẻ này của cậu, còn muốn ra tay với chúng ta sao?!”

Thằng cha dẫn đầu có dáng người cao gây, quơ quơ gậy chống bạo động trong tay, vẻ mặt giễu cợt nhìn Lý Phàm.

Hai người khác cũng người lên, nói: “Lý Phàm, đừng tưởng rằng cậu là con rể của nhà họ Cố thì chúng ta không dám ra với cậu. Cậu ở Hán Thành này, chính là đồ vô dụng ai ai cũng biết, là đồ bám váy đàn bà, trẻ con năm tuổi còn xấu hổ thay cho cậu!”

“Phó tổng giám đốc Cố, cô cũng không nên gây chuyện với chúng tôi, chủ tịch hội đồng quản trị nói, nhìn thấy hai người tới, muốn đi vào, phải quỳ gối ở trước cửa, chờ đến khi nhà họ Vương đến”

Đối với thái độ phách lối của bọn họ, Lý Phàm đen mặt lại, tức giận trong mắt lóe lên, nắm chặt tay muốn xông lên.

Cố Họa Y vội vàng kéo Lý Phàm lại, nhìn anh lắc đầu nói: “Không nên gây chuyện nữa”

Lý Phàm nhíu mày, cầm tay nhỏ của Cố Họa Y, nói: “Người hiền lành thì bị bắt nạt, em vẫn chưa rõ sao?”

Cố Họa Y sửng sốt, sau đó, cô thấy Lý Phàm xoay người, đấm thẳng vào mặt của một người bảo vệ đã đẩy mình!

Ầm!

Trong nháy mắt, nắm đấm đụng vào sống mũi!

Bảo vệ dẫn đầu, chỉ cản thấy mình bị khối sắt đập vào mặt vậy, sống mũi bị gãy, máu mũi cũng phun ra ngoài!

“AI Mũi của tôi, mũi của tôi, cậu…

Cậu dám ra tay với tôi! Đánh tên đó cho tôi, đánh tên đó!”

Bảo vệ kia ôm mũi đang chảy máu hét to.

Trong nháy mắt, hai bảo vệ còn lại cầm gậy chống bạo động lên, cũng tàn nhẫn đập trên người của Lý Phàm!

Thế nhưng, tốc độ của Lý Phàm lại nhanh hơn bọn họ!

Bịch bịch!

Hai bóng người bay ngược ra ngoài, rầm’ một tiếng đập vào trên cửa ra vào làm bằng kính, hai tấm kính lớn bị va đến xuất hiện vết nứt!

Hai đá này, Lý Phàm đã cố gắng khống chế lại sức mạnh.

Thiếu chủ của Long Môn, sao có thể là người không có năng lực đượ!

c Long Môn, có cao thủ chiến đấu siêu phàm ở trên thế giới, trình độ bậc thầy.

Lý Phàm, từ nhỏ đã học võ, học tất cả kỹ thuật đánh nhau và kỹ thuật giết người ở trên thế giới, đối phó với mấy tên bảo vệ này, tất nhiên là nhẹ nhàng.

Bảo vệ che máu mũi kia, lúc nhìn thấy cảnh này, cả người đều hoảng sợ!

Đây đâu phải là đổ bỏ đi đâu, đây chính là một con trâu hoang mài!

Hai cước có thể đá người ta bay ra ngoài!

Trong lúc nhất thời, hai chân anh †a run rẩy, cầm gậy chống bạo động trong tay, chỉ vào Lý Phàm đang đi về phía mình, la lên: “Cậu đừng có đến đây, cậu đừng có mà đến đây…”

Cố Họa Y ở phía sau, sắc mặt của cô tràn đầy vẻ kinh ngạc, cô cũng không thể tin được, Lý Phàm lại còn có bản lĩnh như vậy.

Bốn năm, cho đến bây giờ cô không thấy Lý Phàm ra tay.

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.