Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 738 chữ

Lúc này Cố Họa Y vẫn còn ngây người, vội vàng lắc đầu nói: “Chủ tịch Vương, ông quá khách khí”

Dứt lời, Vương Trường Hạ làm ra tư thế mời, nói: “Phó tổng giám đốc Cố mời, chuyện này tôi sẽ thay cô giải thích.

Nổi Cố Tuấn Hào ở phía trước hoàn toàn bùng nổ.

Vương Trường Hạ lại muốn nói hộ cho Cố Họa Y?

Con mẹ nói Đây rốt cuộc có ý gì?

“Bác, là do Cố Họa Y đánh Mộng Dao, bác sao lại nói giúp cô đấy được?”

Cố Tuấn Hào nhịn không được, hỏi một câu.

“Câm miệng!”

Ánh mắt Vương Trường Hạ lạnh lẽo, tức giận nhìn Cố Tuấn Hào, trầm giọng quát: “Chuyện này, vốn là Mộng Dao sai, có lỗi thì phải nhận. Sao vậy, mấy người muốn nhà họ Vương tôi trở thành mục tiêu của công chúng Hán Thành sao, trở thành người một nhà ngang ngược không biết lý lẽ trong lời của bọn họ sao?”

“Chuyện này… Không dám không dám, bác nói quá rồi” Trán Cố Tuấn Hào đầy mồ hôi.

Vương Trường Hạ này, sợ rằng đầu óc có vấn đề đi.

Con gái của mình bị đánh, lại còn muốn nói giúp người ta.

Theo sau, Cố Tuấn Hào mang theo đám người Vương Trường Hạ, đi thẳng đến phòng họp.

Bây giờ ở trong phòng họp, ông cụ Cố đang bàn bạc với mọi người cách đối phó với việc Vương Trường Hạ hỏi tội.

Đột nhiên, Cố Tuấn Hào mang theo Vương Trường Hạ đi vào, trên mặt buồn bực, nói: “Ông nội, bác Vương đến rồi”

Ông cụ Cố vừa nghe, vội vàng đứng dậy, thấy ở cửa ra vào, khuôn mặt Vương Trường Hạ lạnh lùng đi vào, phía sau, còn có đám người Cố Họa Y và Lý Phàm.

“Chủ tịch Vương, ông đến rồi sao” Mặt ông cụ Cố toàn là tươi cười, đưa tay ra nghênh đón.

Vương Trường Hạ không có bắt tay với ông ta, mà lạnh nhạt bỏ ông cụ Cố sang một bên, đi thẳng vào vấn đề: “Ông cụ Cố, ông đây là làm không đúng nhai”

Nghe vậy, cả người ông cụ Cố run lên, nhìn ra, Vương Trường Hạ đang nổi giận.

Cho nên, ông ta lập tức chỉ vào Cố Họa Y và Lý Phàm ở phía sau Vương Trường Hạ, lạnh giọng quát lên: “Hai người các cậu, còn không lăn qua đây, quỳ xuống xin lỗi chủ tịch Vương đi!”

“Việc kia, Mộng Dao, Hàn Siêu à, xin lỗi, là do ông không dạy dỗ được tốt, hôm nay có ông ở đây, các cháu cứ tùy tiện đánh bọn họ cho hả giận” Ông cụ Cố vội vàng cười nói với Vương Mộng Dao và Vương Hàn Siêu ở phía sau Vương Trường Hạ.

Bây giờ, Vương Mộng Dao và Vương Hàn Siêu nào dám nhận lời của ông cụ Cố, chỉ xấu hổ cười cười, lắc đầu nói: “Không cần”

Để Gố Họa Y và Lý Phàm quỳ xuống sao?

Sợ là từ bây giờ nhà họ Vương sẽ không còn ở Hán Thành này nữa.

Vương Trường Hạ thấy ông cụ cố dám vô lễ với Lý Phàm như vậy, lập tức nổi giận, định quát lớn, ông cụ Cố ở bên kia ngắt lời của ông ta, nói: “Chủ tịch Vương, ông yên tâm, ông muốn nói cái gì tôi cũng đã biết, hôm nay tất cả mọi người ở đây, tôi nhất định sẽ cho ông một câu trả lời thích hợp.”

Dứt lời, ông cụ Cố chỉ vào Cố Họa Y và Lý Phàm, tiếp tục tức giận quát lên: “Còn đứng ngây người ở đó làm gì hả, quỳ xuống cho tôi!”

Nói xong, gậy ở trong tay ông ta, đập xuống nền gạch.

Cố Họa Y và Lý Phàm này, thật sự càng nghày càng láo xược.

Vương Trường Hạ cũng đã tìm đến cửa rồi, bọn họ lại còn đứng im tại chỗ.

Thế nhưng, một màn tiếp theo, lại làm cho ông cụ Cố nửa ngày cũng chưa phản ứng được.

Vương Trường Hạ lạnh lùng nhìn chằm chằm ông cụ Cố, lạnh giọng nói: “Chủ tịch Cố, tôi nghĩ ông hiểu nhầm rồi, tôi không phải đến nói giúp cho con gái tôi, tôi đến là để nói giúp cho Cố Họa NẠP

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.