Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 933 chữ

Uống cho ông ta còn làm nhiều năm như thế, vậy mà không có mắt nhìn như thế.

Tào Hoa Chính biết Hướng Vĩnh Quốc đang tức giận, cũng không dám chậm trễ, vội vàng dẫn đường, đến một phòng thẩm vấn.

Mà lúc này, trong phòng thẩm vấn, Lý Phàm thản nhiên ngồi đó, nhắm mắt dưỡng thân.

Anh căn bản không cần phải lo lắng.

Chuyện này, anh không sai.

Tự nhiên có người sẽ thay anh xử lý, anh chỉ cần an tâm đợi là được rồi.

Nhưng, Lý Phàm đang suy nghĩ một chuyện, nên làm sao đối phó với Từ Thiên Hải.

Thủ bút này, người khác nhìn không ra, nhưng Lý Phàm biết, tuyệt đối là Từ Thiên Hải làm.

Không ngờ, tên này vẫn là ra tay với anh rồi.

Cửa đẩy ra, có hai người đi vào, người dẫn đầu tự nhiên là Tào Hoa Chính, Hướng Vĩnh Quốc đằng sau vội vàng đi vào theo.

Khi ông ta nhìn thấy Lý Phàm nhốt bên trong, cũng có vẻ mặt nghi hoặc, người trẻ tuổi như này, có thể kinh động ba phương thể lực, thật sự không thể xem thường.

“Cậu Lý, xin lỗi, chuyện của cậu đã tra rõ ràng rồi, là hiểu lầm, bây giờ cậu có thể đi rồi “

Hướng Vĩnh Xương cười nói, còn coi như hòa khí.

Tào Hoa Chính sững ra, nói: “Cục trưởng Hướng, chuyện này mấy người anh em của chúng ta đều nhìn thấy, là sự thật, sao có thể nói thả là thả được?”

Cái này nếu như là thả rồi, Tào Hoa Chính ông ta không thể ăn nói.

Tuy nhiên, Hướng Vĩnh Quốc lạnh lùng nhìn Tào Hoa Chính, trực tiếp rút điện thoại ra, ném vào trong lòng ông ta, trâm giọng nói: “Ông tự mình xem cho rõ, xem xong rồi nói tiếp với tôi, người có thể thả hay không?!”

Vĩnh Hướng Quốc lúc này thật sự tức giận rồi.

Tào Hoa Chính không điều tra rõ thì bắt người bừa bãi, vốn dĩ đã là phạm sai.

Bây giờ, anh vậy mà còn không thừa nhận.

Người ta đều đã gửi bằng chứng đến trong tay mình rồi!

Đây là vả mặt!

Trong lòng Tào Hoa Chính hoảng rôi, mở video ra, thì nhìn thấy mấy người bị hại trước, thành thật nói bọn họ vu khống sự thật đã xảy ra cho Lý Phàm.

Lộp bộp!

Trong lòng Tào Hoa Chính hoảng rôi, ông ta biết bắt sai người rồi.

Chuyện này, lỗi lầm của ông ta rất lớn.

“Tào Hoa Chính, tôi bây giờ hỏi ông, người có thể thả chưa!” Hướng Vĩnh Quốc quát.

Sắc mặt của Tào Hoa Chính đỏ bừng, mồ hôi lạnh toát ra trên trán, cúi đầu nói: “Có thể thả”

“Hừ!” Hướng Vĩnh Quốc hừ lạnh một tiếng, xoay đầu liền cười nói với Lý Phàm: “Cậu Lý, xin lỗi, tôi đại diện cho phân cục bày tỏ sự xin lỗi với cậu, hy vọng cậu đừng để bụng, chuyện này chúng tôi nhất định sắc sâu rút ra bài học, tuyệt đối không tái phạm nữa!”

Lý Phàm đến bây giờ cũng không có nói gì, anh chỉ lạnh lùng nhìn Tào Hoa Chính, sau đó thản nhiên cười nói với Hướng Vĩnh Quốc: “Không sao, một chút hiểu lầm nhỏ, tôi là tin tưởng các người”

Hướng Vĩnh Quốc mặt mày tràn ngập ý cười, đích thân đưa Lý Phàm đi ra khỏi phòng thẩm vấn.

“Tào Hoa Chính, đình chức 3 tháng, viết kiểm điểm cho tôi”

Trước khi đi, Hướng Vĩnh Quốc tức giận quát Tào Hoa Chính, người sau chỉ có thể đáp ứng.

Đợi sau khi bọn họ đi, Tào Hoa Chính mới gọi điện cho Từ Thiên Hải, ngữ khí lạnh lùng: “Từ Thiên Hải, người thả đi ra, cậu có biết cậu suýt nữa gây họa lớn cho tôi không hả? Ngày mai để vợ tôi đem chìa khóa trả lại cho cậu, chuyện này cậu đừng tiếp tục tìm tôi nữa!”

Tức giận đùng đùng!

Bên này Từ Thiên Hải mặt mày ngạc nhiên, thế nào cũng không ngờ sẽ là kết quả này.

Lúc này mới đi vào không đến nửa tiếng thì người đã thả rồi!

“Đội trưởng Tào, chuyện gì thế?

Người sao nói thả thì thả rồi?” Từ Thiên Hải không hiểu, lúc này đang ở trong biệt thự của mình.

Lý Phàm giờ như nào rồi?

Cứ thả đi như thế?

“Cậu còn hỏi tôi sao? Cậu biết cậu đã chọc vào ai rồi không? Cục trưởng Hướng đích thân đến thả người!

Những người mà cậu tìm đó, làm ra mấy cái thủ đoạn vớ vẩn, tôi không bắt cậu đã là không tồi rồi, còn đến hỏi tôi?”

Tào Hao Chính tính khí bạo phát, tên Từ Thiên Hải này, thủ đoạn quá bẩn rồi!

“Hướng Vĩnh Quốc đích thân đến thả người?” Từ Thiên Hải bị dọa rồi, mặt mày sửng sốt.

Lý Phàm có thân phận gì, vậy mà khiến cục trưởng Hướng đích thân đến thả người!

“Đội trưởng Tào, ông có thể giúp tôi…

Từ Thiên Hải khẩn trương rồi, nhưng lời còn chưa nói xong, điện thoại đã bị cúp.

Fuck!

Từ Thiên Hải rất tức giận, đập nát chiếc điện thoại, đi qua đi lại ở trong phòng khách.

Lý Phàm vậy mà được thả rồi!

Con mẹ nó còn chơi gì nữa?

Kế hoạch của anh ta mới vừa bắt đầu thì đã chết yểu rồi?

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.