Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 972 chữ

Không ngờ, Lý Phàm vậy mà không phải là người bình thường!

Anh ta vậy mà có thể che giấu lâu như thết “Lý Phàm, xem ra vẫn là tôi không đủ hiểu cậu, không ngờ, cậu vậy mà có thể quen biết Sở Trung Thiên” Từ Thiên Hải cười lạnh nói: “Những năm này, cậu che giấu đủ sâu”

Tuy nhiên anh ta bây giờ rất kinh hoảng, nhưng anh ta cũng sẽ không sợ.

Bản thân cũng không phải là bao bông gòn!

Lý Phàm bình tĩnh nói: “Không cần dùng ánh mắt của anh nhìn tôi, thân phận của tôi, anh mãi mãi không đoán ra được”

“Vậy sao? Vậy tôi thật là tò mò, cậu có thể có thân phận gì?” Từ Thiên Hải cười lạnh châm chọc.

Cũng đến lúc này rồi, anh ta vậy mà còn muốn trang bức.

Tưởng quen biết Sở Trung Thiên thì anh ta sẽ sợ anh sao?

Ba của anh ta chính là chủ tịch của tập đoàn Từ Thị, cũng là người có thể quan biết với người có máu mặt!

“Anh rất muốn biết thân phận của tôi sao?” Lý Phàm đột nhiên hỏi.

Lý Phàm nheo mắt, trong ánh mắt lộ ra ý lạnh.

Từ Thiên Hải cả người run lên, cứ cảm thấy Lý Phàm của lúc này, toàn thân toát ra một cỗ khí tức anh ta khó tả.

Là loại cảm giác tự tin vô địch đó.

“Lý Phàm, cậu thật sự tưởng mình quen biết Sở Trung Thiên thì rất giỏi sao?” Từ Thiên Hải bật cười, cưỡng ép bản thân chấn tĩnh.

Đây chắc chăn là giả, dựa vào đâu mà một tên phế vật như Lý Phàm, đột nhiên trở nên cường thế như vậy.

Từ Thiên Hải có ba, ba anh ta quen biết nhiều.

Anh ta mới không lo lắng Lý Phàm dám làm gì với anh tai Tuy nhiên, ngay sau đó, Lý Phàm lại nhàn nhạt nói: “Từ Thiên Hải, tôi không muốn nhắm vào anh, nhưng anh đâu đâu cũng nhắm vào tôi, chuyện tối nay, tôi biết là kẽ hoạch của anh, nếu như tôi cứ như thể thả anh thì có lỗi với chính tôi, cũng có lỗi với Cố Họa Y.

Đối với Từ Thiên Hải, trong lòng Lý Phàm không có bao nhiêu sự đồng cảm, tên này, cứ nhòm ngó Cố Họa Y, bản thân phải ra tay cảnh cáo một phen.

Sắc mặt của Từ Thiên Hải ngây ra, lông mày nhíu chặt, cười lạnh nói: “Lý Phàm, tôi thật sự không tin anh có thể làm gì với tôi!”

Tuy nhiên, lời của anh ta vừa dứt, Lý Phàm ở sô pha đối diện bình tĩnh nói: “Anh ngông cuồng như này, không phải chính là ở vào người và thực lực của ba anh sao, vậy tôi bây giờ ở trước mặt anh hủy nó”

Nói rồi, Lý Phàm rút điện thoại ra, trực tiếp gọi điện cho Tiền Phúc: “Động thủ đi”

“Được tiểu thiếu chủ, đã sắp xếp rôi” Trong điện thoại Tiền Phúc đáp.

Rốt cuộc là đi đến bức này.

Lý Phàm sẽ không hối hận, bởi vì anh không cho phép có bất cứ ai tổn thương đến Cố Họa Y.

Sự sắp xếp của Từ Thiên Hải tối nay, không phải chính là muốn nhân cơ hội có được Cố Họa Y sao.

Cho nên, anh ta đáng chết!

Từ Thiên Hải nhìn một màn này, không nhịn được đứng đó cười điên cuông, chỉ vào Lý Phàm nói: “Lý Phàm, cậu là đang trêu tôi à? Cậu tưởng dựa vào một cuộc điện thoại của cậu, ba tôi có thể ngã xuõng? Cậu nằm mơ đi! Ba tôi chính là chủ tịch của tập đoàn Từ Thị, cũng là một trong những hội viên của thương hội Hán Thành, cậu biết đây là phân lượng gì không? Huống chỉ, ba tôi còn quen thị trưởng!”

Đối diện với nụ cười lạnh và sự châm chọc của Từ Thiên Hải, Lý Phàm vô cùng thản nhiên, chỉ lạnh nhạt nhìn.

Từ Thiên Hải, quá tự tin rồi.

Cười điên cuông không đến một phút, điện thoại của Từ Thiên Hải đổ chuông rồi.

Nhìn số hiển thị, ba của anh ta gọi tới!

Từ Thiên Hải cười lạnh, rất là đắc ý, lắc chiếc điện thoại, nói: “Xem đi, mở to mắt chó của cậu ra mà nhìn! Điện thoại của ba tôi, tôi ngược lại muốn hỏi xem, cậu có lật đổ được ba tôi không!”

Nghe máy, Từ Thiên Hải cất giọng nói: “Ba, sao thế?”

“Từ Thiên Hải! Con có phải là ở bên ngoài chọc ai rôi không? Con chọc đến ai rôi?!” Trong điện thoại, một tiếng quát giận dữ vang lên, khiến đầu óc của Từ Thiên Hải ong lên.

Chuyện gì thế?

Từ Thiên Hải hoảng rồi, tiếng cười tắt ngủm, mồ hôi lạnh trên trán chảy ra, dự cảm không tốt ập tới!

“Ba, có ý gì thế?” Từ Thiên Hải không hiểu hỏi, ánh mắt nghi hoặc khóa chặt trên người Lý Phàm.

“Vừa rồi thương hội Hán Thành thông báo, thẻ hội viên của Từ Thị chúng ta bị hủy rồi!” Từ Hậu Phong đột nhiên tức giận quát: “Còn cả công ty nhà chúng ta, toàn bộ bị điều tra! Tiền cũng bị đóng băng hết! Con mẹ nó con rốt cuộc ở bên ngoài chọc giận ai rồi?!

Con biết bây giờ những nhà buôn bán đó đã gọi bao nhiêu cuộc cho ba rồi không?! Con thật sự hại chết ba rồi!

Nhà họ Từ chúng ta bị con hủy rồi!

Nghiệt tử, nghiệt tử!”

Lộp bộp!

Từ Thiên Hải lúc này dấy lên làn sóng dữ dội trong lòng!

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.