Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 930 chữ

Triệu Hổ lúc này mặt mày kinh sợ nhìn Lý Phàm, hằn học nói: “Anh tao chính là Triệu Long, là giám đốc bảo vệ của hộp đêm Nguyên Lượng Vịnh! Càng là giám đốc bảo vệ của mười mấy khu giải trí của mấy con phố ở khu vực này!”

Bụp!

Lý Phàm lại bồi thêm một cước, đá mạnh vào phần bụng của anh ta, Triệu Hổ trực tiếp kêu thét lên, gập người như tôm, mặt mày đỏ bừng.

Một cước này, nửa quả thận của Triệu Hổ đều bị đá dập rồi!

“Làm thèm quan tâm anh trai của con mẹ mày là ai, tôi hỏi một lần, ai sai khiến các người?”

Lý Phàm mặt mày u ám, túm tóc của Triệu Hổ, quát hỏi.

Triệu Hổ cứng miệng, miệng đầy máu cười gằn vài tiếng, nói: “Ha ha, con mẹ mày! Mày chết chắc rồi! Anh tạo sắp tới!”

Bụp!

Lý Phàm vung tay, một cái tát mạnh mẽ rơi xuống, đánh cho đầu óc của Triệu Hổ ong lên.

“Ai sai khiến sao?!”

Lý Phàm lần nữa gằn lên hỏi, trong mắt bắn ra sát khí tứ phía.

Xương của Triệu Hổ cứng, vẫn cứng đầu cười gằn: “Mày chết chắc rồi! Tao biết mày có vợ, tao nhất định tìm người hiếp vợ mày!”

Bụp!

Sắc mặt Lý Phàm càng lạnh, trực tiếp tung một đấm, chính giữa mặt.

“Dừng tay!”

Vào lúc này, một tiếng quát từ cửa đại sảnh truyền tới.

Một người đàn ông trung niên thân hình mập mạp, dẫn theo mười mấy người, hùng hùng hổ hổ từ bên ngoài xông tới.

Trước đó thủ hạ mà Triệu Hổ dẫn theo, toàn bộ vội vàng bò dậy, cung cung kính kính cúi người, gọi: “Anh Long!”

Triệu Long đến rồi!

Triệu Long dẫn người xông tới, lúc này nhìn thấy em trai mình bị đánh thành bộ dạng này, lập tức nổi giận!

“Cậu là ai? Tại sao đánh em trai của tôi?!”

Triệu Long mặt mày u ám, thịt ở khóe mắt đều đang rung lên, mười mấy người đằng sau ông ta, lập tức vây nơi này lại, người không liên quan, toàn bộ bị cản ở bên ngoài.

Lý Phàm buông Triệu Hổ đang thoi thóp kia, đứng thẳng người, hai tay đút vào trong túi, thờ ơ nhìn Triệu Long, cười lạnh nói: “Ông chính là anh trai của anh ta?”

Triệu Long mặt mày giận dữ, quát: “Không sai, tôi là Triệu Long! Bạn bè đều gọi tôi một tiếng anh Long! Cậu ở trong địa bàn của tôi động thủ gây rối, còn đánh bị thương em trai của tôi, cậu chuẩn bị chết như nào?”

Ngữ khí âm hàn, không có cơ hội thương lượng.

Triệu Long đã hạ quyết tâm, tên này bắt buộc phải dạy cho một bài học!

Nếu không, Triệu Long ông ta còn lăn lộn như nào ở đây được?

Khu vực này, gần mười mấy khu giải trí, đều là Triệu Long ông ta quản!

Chuyện này nếu như truyền ra ngoài, sẽ tổn hại đến danh tiếng của Triệu Long ông ta cỡ nào!

Lý Phàm thờ ơ rút một điếu thuốc ra, châm lửa, hút một hơi, ánh mắt khinh thường, bình tĩnh nói: “Địa bàn của ông? Ha ha, vậy tôi thật sự muốn xem thử, ông có thể làm gì được tôi.”

Mọi người ngây ra.

Không ngờ người trẻ tuổi trước mắt này vậy mà ngông cuồng như thế, hoàn toàn chính là kiểu rượu bàn không uống muốn uống rượu phạt.

Đó chính là Triệu Long, nhân vật nổi tiếng của mấy con phố này.

Có nhiều thủ hạ, có tiền, có tiền.

Lúc này, trong đám đông cũng đang rần rần bàn tán.

“Tôi đã nói anh ta xong rồi mà, đắc tội với Triệu Long, anh ta có mười cái mạng cũng không đủ chơi!”

“Thật là quá hung hăng rồi! Còn vọng tưởng một mình khiêu chiến mười mấy người của người ta?”

“Chính là một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, cậu ta chắc chắn sẽ bị phế, một tên ngu xuẩn!”

Cố Bội Sam chớp mắt, vẫn đang quay trộm, lúc này cũng bất lực nhíu mày.

Lý Phàm này thật là không biết tốt xấu, vậy mà muốn khiêu chiến Triệu Long, thật sự chính là tìm chết.

Cũng tốt, để anh ăn khổ, biết khác biệt giữa anh và người khác.

Nghĩ rồi, khóe mắt Cố Bội Sam lộ ra sự khinh thường và châm chọc nồng đậm, cùng ánh mắt vui như người khác gặp họa.

Triệu Long nghe thấy câu nói này của Lý Phàm, cũng ngây ra, sau đó cười gằn, nói: “Tốt tốt tốt, thằng nhóc cậy rất ngông cuồng, tôi ngược lại muốn xem thử, trên người cậu có phải nhiều hơn mấy cái xương hơn người khác không!”

Mắt của Triệu Long nheo lại, đối phương không hề đặt ông ta vào trong mắt!

Đáng chết!

Tên ngu dốt này, vậy mà xem thường ông ta?

Triệu Long tức giận, giận dữ chỉ vào Lý Phàm mà quát: “Thằng nhóc, hôm nay đừng trách tôi ra tay độc ác, mọi chuyện đều là tự mình tìm! Lên cho tôi, phế thằng nhóc này!”

Mười mấy tên giang hồ do Triệu Long dẫn đến, lúc này đều cười lạnh lùng âm trầm đi về phía Lý Phàm.

Một người, còn có thể đối kháng với mười mấy người bọn họ sao?

Không tự lượng sức mình!

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.