Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 894 chữ

Sắc mặt của Hầu Nguyên Dũng tối sầm lại, anh ta quả thật không dám đối đầu với Sở Trung Thiên.

Nhưng, cậu Vinh ở địa bàn của anh ta bị người ta đánh, chuyện này truyền ra ngoài, Hầu Nguyên Dũng anh ta ở Hán Thành không thể đứng vững được rồi!

“Giỏi lắm! Tôi xem hôm nay ai dám đi ra khỏi phòng bao này một bước!”

Vinh Thường Uy lúc này ôm đầu chảy máu, lảo đảo bước đi, từ sau tấm bình phong đi ra, sắc mặt vặn vẹo gằn lên: “Hầu Nguyên Dũng, bắt toàn bộ bọn họ lại cho tôi, tôi muốn giết từng người một!”

Hầu Nguyên Dũng lập tức nịnh hót chạy tới, nhỏ tiếng nhắc nhở: “Cậu Vinh, bọn họ là người của Sở Trung Thiên.”

Vinh Thường Uy tức giận, quát: “Con mẹ nó, Sở Trung Thiên là cái thá gì?! Ông đây muốn anh bắt hết bọn họ lại!”

Lời vừa dứt!

Rầm!

Cửa phong bao nửa mở lần nữa bị người ta đá ra!

Sau đó, một người dẫn theo mười mấy tên côn đồ mặc vest đen xông vào!

Mặt mày ai ai cũng nghiêm nghị, cả người đều là hàn ý!

Sắc mặt của Hầu Nguyên Dũng đanh lại, trán cũng xuất hiện lớp mồ hôi lạnh, nhìn chằm chằm về phía cửa chính.

Sau đó, một bóng người cao to như quả núi, mặc vest trắng sang trọng, mang chiếc mũi màu trắng, trong miệng ngậm một tẩu thuốc màu vàng, rảo bước, ở dưới ánh mắt của mọi người đi vào.

“Ai dám vô lễ với cậu Lý, chính là cùng Sở Trung Thiên tôi là địch

Sở Trung Thiên!

Vua thế giới ngầm của Hán Thành!

Tuyệt đối là nhân vật đỉnh thiên.

Ở Hán Thành, Sở Trung Thiên chính là cự bá một phương, không có ai dám không cho ông ta mặt mũi.

Nếu như nói Hầu Nguyên Dũng trước đó vẫn rất hung hăng ngang ngược, thậm chí muốn túm lấy Tần Tư Hạ, bây giờ nhìn thấy Sở Trung Thiên, anh ta không dám, chỉ là mặt mày tối sầm, tức tối đứng ở một bên.

Người của thế giới ngầm, thấy mặt, đều phải ngưỡng vọng!

“Thiên gia, ông dẫn nhiều người đến chỗ của tôi như thế là có ý gì?”

Hầu Nguyên Dũng lạnh mặt, thầm cắn răng, siết chặt nắm đấm, trong lòng rất là bất mãn.

Nói thế nào, bản thân cũng là ông chủ của câu lạc bộ Bách Lệ Nhân, càng là một trong bốn đại ca của Hán Thành.

Anh ta tuy không dám đối đầu với Sở Trung Thiên, nhưng cũng không cần phải quá khách khí.

Lại nhìn Sở Trung Thiên đó, hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của Hầu Nguyên Dũng, ngay cả nhìn một cái cũng không có hứng thú.

Điều này khiến Hầu Nguyên Dũng rất tức tối!

Ý gì thế??

Hầu Nguyên Dũng tôi, lẽ nào không thể lọt vào mắt của Sở Trung Thiên ông!

Tuy nhiên.

Một màn tiếp theo lại khiến đám người Hầu Nguyên Dũng sốc nặng đến mấy phút sau mới phản ứng lại được!

Mọi người đều run rẩy trong lòng!

Cho dù Tần Tư Hạ sớm đã biết thân phận của Lý Phàm, lúc này nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng dâng lên sự kích động cuồn cuộn!

Sở Trung Thiên trực tiếp cất bước đi tới trước mặt Lý Phàm, sau đó, khom người, gỡ chiếc mũi thân sĩ xuống, cung kính nói: “Cậu Lý, thứ cho tôi đến chậm một bước, xin cậu trách tội!”

Anh chính là tiểu thiếu chủ trong miệng của Tiền lão!

Vị tiểu thiếu chủ của Long Môn!

Long quân tương lai của Long Môn!

Sắc mặt Lý Phàm hơi lạnh, nhìn Sở Trung Thiên, nhàn nhạt gật đầu: “Còn kịp, chuyện tiếp theo, ông chắc biết nên xử lý như nào rồi.”

“Thuộc hạ hiểu.” Sở Trung Thiên gật đầu, quay người, ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm Hầu Nguyên Dũng.

Hầu Nguyên Dũng lúc này.

Sớm đã ngây ngốc như khúc gỗ đứng ở đó, trong lòng run rẩy!

Anh ta hoàn toàn không hiểu, vua thế giới ngầm của Hán Thành, vậy mà lúc này lại tôn kính với một thằng nhóc bình thường đó!

Thuộc hạ?

Sở Trung Thiên vậy mà tự xưng thuộc hạ!

Hoảng rồi!

Hầu Nguyên Dũng hoàn toàn hoảng rồi, đầu toát mồ hôi lạnh!

Anh ta không phải đồ ngu, trong nháy mắt nghĩ tới điều gì đó, người thanh niên này, thân phận không bình thường!

Ngay cả Sở Trung Thiên cũng phải cung kính với anh!

Cùng lúc đó, Sở Trung Thiên mặt mày lạnh lẽo nhìn chằm chằm Hầu Nguyên Dũng.

Bụp!

Ông ta nâng một chân, đá mạnh vào bụng của Hầu Nguyên Dũng!

Hầu Nguyên Dũng lùi lại sau hai bước, không dám tin mà nhìn chằm chằm Sở Trung Thiên, ánh mắt oán độc, quát: “Sở Trung Thiên! Ông muốn động thủ với tôi?!”

Sở Trung Thiên này, chưa từng co anh ta mặt mũi!

“Động thủ?” Sở Trung Thiên cười lạnh hai tiếng, bước tới lại quăng một cái tát vào mặt Hầu Nguyên Dũng.

Bốp!

Tiếng tát giòn rã, vang khắp cả phòng bao.

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.