Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1046 chữ

Vương Cẩn Mai tức giận giậm chân, mắng anh: “Thứ vô dụng không có tiền đồ, sớm muộn gì tôi cũng đuổi cậu ra khỏi nhà chúng tôi!”

Gần tới giờ ăn trưa Lý Phàm mới vào phòng ngủ, anh thấy Cố Họa Y đang ngồi bó gối trên giường, nhỏ giọng khóc thút thít.

“Sao thế?” Lý Phàm hỏi dò.

Cố Họa Y đưa lưng lại, lau nước mắt rồi nghẹn ngào nói: “Không… không có gì.”

Lý Phàm cười khẽ, cô khóc mà vẫn còn xinh như vậy.

“Em yên tâm, Cố Tuấn Hào và ông nội sẽ đến xin lỗi và cầu xin em.” Lý Phàm nói.

Cố Họa Y nhướn hàng lông mày lá liễu lên, nghi ngờ nhìn Lý Phàm hỏi: “Sao anh lại nói như vậy? Có phải anh đã biết gì rồi không?”

Lý Phàm gật đầu: “Hai ngày qua anh quan sát những công ty hợp tác với công ty thuốc Vân Sinh, có vẻ như hiệu quả lợi ích không tốt lắm, giá cổ phiếu giảm mạnh, khả năng sẽ mất rất nhiều đối tác.”

Cố Họa Y nghe vậy thì giật mình: “Sao lại vậy?”

Nói xong cô nhanh chóng mở máy tính xách tay ra, vào trang của các công ty hợp tác với công ty thuốc Vân Sinh thì nhận thấy hầu hết các hiệu ích gần đây đúng là không ổn, rất nhiều công ty đã bắt đầu bị sa thải lượng lớn nhân viên.

Sau đó cô lại nhìn thị trường chứng khoán, rất tệ, đã ngừng hạ!

Lòng Cố Họa Y vẫn rất loạn, chuyện này không chỉ liên quan đến cá nhân cô mà còn liên quan đến cả công ty dược phẩm Vân Sinh.

“Lý Phàm, vậy… vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?” Cố Họa Y rất bối rối, thấp thỏm bất an.

Cô cũng biết dựa theo tình hình hiện tại thì hợp đồng hợp tác với tập đoàn Vinh Khang trong tay mình có ý nghĩa như thế nào.

Một khi công ty thuốc Vân Sinh bị các đối tác này vứt bỏ thì công ty sẽ phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan, không có đơn đặt hàng, cũng không xuất được hàng, hiệu ích giảm mạnh, cuối cùng là sa thải nhân viên và phá sản…

Khi đó hợp tác với tập đoàn Vinh Khang sẽ là cọng rơm cứu mạng của Vân Sinh, cũng là cọng rơm cứu mạng duy nhất!

Đây là tiền đề để Lý Phàm nói mấy người ông nội sẽ đến cầu xin cô sao?

“Chờ đi.”

Lý Phàm dựa vào cửa, dửng dưng nói lời này.

Cố Họa Y chợt ngẩng đầu nhìn Lý Phàm, lúc này cô mới nhận ra mình không thể nhìn tháy anh.

Lý Phàm như trở thành một con người khác, rất thâm thuý và rất linh lợi.

“Lý Phàm, có phải anh có chuyện gì giấu em không? Sao anh lại quan tâm những chuyện này?”

Cố Họa Y bất chợt hỏi.

Lý Phàm mỉm cười, anh gãi đầu rồi nói: “Em là bà xã của anh, anh quan tâm những công việc thường ngày của em cũng là điều đương nhiên, dù sao gia đình vẫn còn phụ thuộc vào em, anh phải luôn quan tâm đến thu nhập tài chính của vợ rồi.”

Nói thẳng ra thì là anh đang ăn bám cô.

Cố Họa Y lườm anh rồi không hài lòng nói: “Anh lại nói linh tinh.”

Sau đó cô vẫn hơi lo lắng hỏi lại: “Như vậy… thật sự khả thi sao?”

Ánh mắt Lý Phàm nhìn Cố Họa Y rất nghiêm túc, anh hỏi: “Em muốn làm vậy không?”

Cố Họa Y im lặng, cô muốn không?

Hôm nay ở trong phòng họp, rất nhiều người cười nhạo cô, bỏ đá xuống giếng.

Ngay cả ông nội, người thương yêu cô nhất trước đây cũng bắt đầu nghi ngờ cô, thậm chí không có bất kỳ thông báo nào đã ném hợp đồng của tập đoàn Vinh Khang cho Cố Tuấn Hào.

Trong mắt họ, cô thật sự không quan trọng như vậy sao?

Trong mắt ông nội, lẽ nào những gì cô bỏ ra vẫn không sánh được với hoa hoa công tử Cố Tuấn Hào?

Cô không phục!

“Em, em lo ông nội và mấy người Cố Tuấn Hào sẽ…” Lòng Cố Họa Y vẫn hơi hoảng loạn.

Lý Phàm ngắt lời cô: “Không cần lo lắng, chuyện này em có thể lựa chọn tin tưởng anh, giao cho anh thu xếp.”

Cố Họa Y ngẩng đầu nhìn Lý Phàm, cô chưa bao giờ có cảm giác an toàn như lúc này.

Thì ra cô có thể tin tưởng Lý Phàm.

Thì ra sau lưng cô vẫn còn có một người đàn ông âm thầm ủng hộ mình.

“Xin lỗi Lý Phàm, bao năm nay em vẫn luôn hiểu lầm anh.” Hai hàng nước mắt của Cố Họa Y chảy dài, thì ra anh vẫn luôn yêu cô đậm sâu.

Lý Phàm chỉ cười không nói gì.

Ăn trưa xong, Lý Phàm đang rửa bát thì nhận được tin nhắn của Tiền Phúc, nội dung tin nhắn rất đơn giản: Cậu chủ, mọi việc đã xong xuôi, đối tác của công ty thuốc Vân Sinh đã bắt đầu huỷ bỏ hợp tác.

“Được.” Lý Phàm chỉ nhắn lại một chữ.

Khoản nợ cần trả đã đến lúc đòi lại rồi.

“Anh lại nhắn tin cho ai vậy?”

Đột nhiên giọng Cố Họa Y vang lên từ phía sau.

Âm thanh này làm cho Lý Phàm hoảng sợ, anh vội cất điện thoại đi rồi cười nói: “Không có gì, vẫn là chuyện liên hoan của cửa hàng, anh định không đi.”

Cố Họa Y nghe vậy thì lập tức hỏi với vẻ mặt không vui: “Sao không đi? Anh sợ bị người ta cười à? Hay là không trả được tiền? Nói đi, bao nhiêu?”

Hôm qua Lý Phàm đã thuận miệng tìm một cái cớ, anh nghĩ một lát rồi đáp: “Triệu rưỡi.”

Cố Họa Y quay người bước về phía sofa dưới tầm mắt của anh, cô cầm túi lên rồi lấy ví tiền ra, rút vài tờ tiền.

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.