Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô hạn đạn.

Tiểu thuyết gốc · 2178 chữ

Ảo thuật - Luân Hồi Nhãn là một loại nhãn thuật đặc biệt, ở thế giới này nó sẽ khiến kẻ địch rơi vào ảo giác mơ hồ, linh hồn bị giam cầm không thể di chuyển. Đôi mắt của Ám Long sáng rực, Sharingan xoay tròn như con quay, một phần linh hồn của Tiêu Thiên Long đang điều khiển Nhật Quang trong chốc lát đã bị khóa lại.

Ngay sau đó, nhẫn thuật thứ hai cũng được Ám Long thi triển. Linh lực hệ hỏa trào ra bên ngoài, từ cơ thể hắn dâng lên một thực thể khá dữ tợn. Đó là một người khổng lồ cao gần mười mét được tạo ra từ lửa, có ba cái đầu, sáu cánh tay cầm theo sáu cây thương dài nhọn, chiến bào vảy cá rực rỡ, trên cổ còn có thêm chuỗi hạt từ đầu lâu, bên hông đeo thêm dây xích vàng. Nó vừa xuất hiện thì đã tỏa ra khí tức kinh thiên khiến hai thủ lĩnh âm tà kia đã buộc phải lùi lại, dù sao thì lửa cũng là một trong những thuộc tính khắc chế sinh vật đến từ Địa Ngục.

Susanoo há mồm gào lên, ba gương mặt đều có biểu hiện khác nhau, bên trái an yên tường hòa, bên phải vặn vẹo dữ tợn, còn cái chính giữa lạnh lẽo tựa như chẳng có cảm xúc. Nó nâng thương lên, đầu thương đỏ rực nhuộm hồng bầu trời, chẳng có chút do dự gì mà đâm về phía Tiêu Thiên Long.

Hào quang che lấp thiên không, từng chút sương mù và khói bụi bị gạt bay. Thế thương phóng đến như kinh lôi, như những con rồng bay lượn, nhanh đến bất hợp lý.

Trong nháy mắt, trong khoảnh khắc đứng trước sinh tử đó, Tiêu Thiên Long đã làm ra phản ứng. Hắn khó khăn giãy dụa khỏi khống chế của Ám Long, cấp tốc vung tay lên triệu hồi quỷ kiếm. Từng thanh kiếm bay đến, đánh thẳng lên thân của Susanoo và các cây thương để cản đường.

Tiếng “đinh, đang” vang vọng, tuy nhiên thế công của Ám Long cũng không hề giảm sút, ngược lại mấy thanh kiếm bị đánh văng, rơi rụng trên mặt đất. Đến lúc này thì vẻ ngoài bá đạo của Tiêu Thiên Long đã bị bóc trần, thằng già chỉ là miệng cọp gan thỏ, giả vờ chỉ để lùa gà, còn đánh nhau thật lại không chịu nổi một kích.

“Chết đi!” Ám Long gầm lên, bao nhiêu uất hận trút hết lên mũi thương.

Tiêu Thiên Long không thể tránh được, chỉ hơi lách người qua một bên.

Sáu mũi thương xuyên thẳng qua vùng bụng, đánh bay một nửa thân thể Nhật Quang, máu thịt dàn dụa trong không trung. Ngay sau đó, linh lực hệ hỏa từ mũi thương bùng lên, lan từ vết thương đến những bộ phận khác.

Tiêu Thiên Long lúc này trở nên quyết đoán, thanh trọng kiếm trong tay hắn quét một đường, cắt luôn nửa thân dưới của Nhật Quang. Đôi chân rơi xuống dưới, còn chưa kịp chạm đất thì đã cháy thành than ngay trong không khí. Sau, Tiêu Thiên Long điều khiển nửa thân trên, vội vàng lùi ngược về phía sau.

Nhật Quang bên trong đầu muốn chửi má nó, nếu hôm nay hắn tính toán sai thì hậu quả thật khó tưởng tượng, có khi sẽ chết ngay tại đây. Tuy nhiên, cơ hội vẫn chưa tới nên hắn chỉ cắn răng nín nhịn, thà kiên nhẫn chứ quyết định không bộc lộ vào lúc này.

Ám Long thấy Nhật Quang vẫn còn bay được thì lại đuổi theo, muốn đánh cho chết thì thôi. Hắn là kẻ trọng sinh, thấm nhuần tư tưởng “thà giết nhầm còn hơn bỏ sót”, tuyệt đối không thể để kẻ khác có cơ hội trở mình. Susanoo vung thương đuổi theo, tốc độ cực nhanh.

Tiêu Thiên Long trên phi kiếm vã mồ hôi, thầm hận vì cái cơ thể mượn tạm này quá yếu đuối. Hắn ta nghĩ một lát, quyết định sẽ đánh bài chuồn.

Bởi như thế, Lan Anh vẫn còn đứng trên đất buông thân thể thằng bé xuống đất, ngay sau đó đã liều mình, sử dụng chút sức tàn nhảy lên trước đường bay của Susanoo.

Ám Long giật mình, nhận ra người thương của bản thân nên cũng nương tay, đổi thế từ đâm thành quất, đánh văng Lan Anh rơi xuống đất.

Nhưng cô ta đã bị Tiêu Thiên Long khống chế nên lại nhảy dựng lên, mặc kệ cơ thể gần như tan vỡ, quyết liệt bám theo Susanoo như không chết không thôi. Ám Long lúc này mới nhận ra cô nàng đã bị khống chế, không chút lưu tình nữa mà đánh nát hai chân Lan Anh.

Cô gái té trên đất, chân đã gãy còn linh lực đã cạn song lại vẫn cố gắng bò lên, dùng cả tứ chi di chuyển, miệng mở lớn gào lên như điên dại.

Nhưng dĩ nhiên là cô ta chẳng làm được gì nữa. Ám Long bỏ lại Lan Anh, vẫn phóng về phía Tiêu Thiên Long.

Dù vậy, Tiêu Thiên Long lợi dụng vài giây ngắn ngủi này đã tìm đến cơ thể con nít, hắn không chút do dự chuẩn bị cho linh hồn xuất khiếu, muốn ném lại Nhật Quang để tiện bề chạy trốn.

Ngay lúc Ám Long đuổi đến nơi, thì những thanh quỷ kiếm chợt bộc phát ra thủ đoạn cuối cùng. Chúng bay vút đến trước đường Susanoo, tỏa ra khói đen mãnh liệt.

Từng cột khói thay nhau phóng lên trời cao, che đi thân ảnh của Tiêu Thiên Long ở phía sau. Kế đến, một tiếng gầm dữ tợn âm u vang lên, những làn khói đen trong thoáng chốc đã hợp lại làm một. Thần thông “Tái Sinh” được Tiêu Thiên Long thi triển thành công, khói đen vặn xoắn vào nhau, rất nhanh một bóng hình ngàn mét quen thuộc đã xuất hiện. Đó chính là Nhân Diện Ngô Công vừa chết.

Con rết quỷ này trông vẫn rất uy hiếp, thân hình đồ sộ đứng thẳng, hung uy cùng sát khí tỏa ra khiếp người, Susanoo và Ám Long hiện tại chỉ to như cái móng chân của nó. Ánh mắt vàng rực trên cái đầu già nua mở lớn, áp lực kinh khủng ép cho không gian vặn vẹo, dội xuống cả linh hồn và cả cơ thể của Ám Long.

Tuy thế, gã này cũng chẳng tỏ ra sợ hãi gì, ngược lại còn vỗ vỗ tay như chứng kiến một màn ảo thuật đặc sắc.

“Haha! Hay lắm cấm vệ! Tao đang rất tò mò mày đã đem theo thứ gì để trọng sinh. Một cái Hệ Thống? Hay là ký ức của kiếp trước? Hoặc là cái gì đó mà tao chưa từng nghe tới? Để mày chết cho yên tâm, tao sẽ tiêu diệt cái thứ lắm chân này của mày.”

Lời Ám Long vừa dứt thì cũng là lúc hắn điều khiển những ngón tay, thoăn thoắt tạo thành vô số thủ thế.

Linh lực cuồn cuộn trong không khí bị gã hấp thu, rất nhanh đã xuất hiện thêm một trăm phân thân giống y như đúc Ám Long, sau lưng các phân thân cũng có cả Susanoo. Nhẫn thuật “Phân Thân” rất mạnh, sức chiến đấu của mỗi phân thân cũng tương đương tám phần mười so với bản thể.

“Chết đi! Đừng giãy dụa vô vị!” Ám Long nói rồi xông đến, giết về phía Nhân Diện Ngô Công.

Con rết mặt người này vẫn mạnh như khi nó còn sống, mấy ngàn cặp chân kéo dài ra, từng cái móc câu mang theo hàn quang lấp lánh như thiên hoa loạn vũ đánh với Ám Long.

Ngay phía sau lưng chiến trường, Tiêu Thiên Long vẫn lơ lửng trên phi kiếm, cách mặt đất tầm một mét. Hắn nhắm mắt, lẩm nhẩm niệm chú.

Mấy giây sau đó, một nửa linh hồn đã dùng để khống chế Lan Anh đã thành công che giấu tất cả quay trở về cạnh bên Tiêu Thiên Long. Kế đến, một nửa linh hồn của Tiêu Thiên Long cũng xuất khiếu khỏi cơ thể Nhật Quang. Rất nhanh chóng, hai phần linh hồn lần nữa nhập lại thành một, vẫn là hình dáng già lão trông rất dữ dằn.

Lão già mặt lưỡi cày ngẩng đầu lên, ánh mắt hiện sát khí nhìn thoáng qua trận đánh của Ám Long và Nhân Diện Ngô Công. Lão cắn môi, từng nếp nhăn xô lại với nhau.

“Tên khốn! Thù này tao nhớ, lần sau tao sẽ cho mày hiểu cái gì gọi là sống không bằng chết.”

Nói xong, lão nhanh chóng quay trở lại thân thể trẻ con, dù sao chuyện đã không thể vãn hồi, cứ chuồn trước mới là chính đạo.

Thân thể Nhật Quang vốn té trên mặt đất gắng sức bò dậy, mở miệng nói lớn: “Bà mẹ thằng già! Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?” - lúc này, từng cơn đau thấu ruột gan dâng lên trong tâm trí Nhật Quang, đau đến mức khiến hắn chỉ muốn chết ngay lập tức chứ không thể chịu đựng được sự giày vò, một nửa thân thể đã mất đi, đan điền bị phá hủy, còn kinh mạch đều đã rách toạc, ngoài ra thì nội tạng và xương cốt đang ở biên giới biến thành những mảnh vụn.

Tiêu Thiên Long nghe thế, quay đầu nở một nụ cười tà ác, bảo: “Cảm ơn nhóc! Từ từ mà tận hưởng đi nhé.” - nói xong thì lão chẳng thèm quan tâm, linh hồn nhanh chóng chui vào thân thể con nít, trong thoáng chốc đã hợp thành một. Dù sao thì cơ thể này cũng vốn là cơ thể của lão, độ phù hợp cứ gọi là miễn bàn.

Tiêu Thiên Long mở mắt, đứng lên rồi vung tay gọi thanh phi kiếm đến.

Ngay vào lúc này, biến cố lại đột ngột xảy ra.

Trước mặt Tiêu Thiên Long bỗng xuất hiện một thứ vũ khí hư ảo có màu bạc, nó chỉ to hơn bàn tay đôi chút, cái nòng đen ngòm chĩa thẳng vào đầu tên nhóc.

Chưa hiểu được chuyện gì thì đã nghe tiếng gầm của Nhật Quang: “Bà mẹ mày, hưởng thụ đi! Desert Eagle Vô Hạn Đạn!”

Nhật Quang nói xong thì ngất luôn, cơn đau hắn đang nếm trải không phải thứ mà con người có thể chịu được. Dù sao, tất cả ý chí còn lại của hắn đều đã phát ra mệnh lệnh bằng mọi giá phải bắn chết Tiêu Thiên Long.

Từ khẩu súng vang lên tiếng “cạch” rồi nhả đạn.

“Đoàng, đoàng, đoàng,...”

Chuỗi âm thanh kéo dài như vô tận, từng viên đạn màu tử kim (bởi dùng thần hồn của Tiêu Thiên Long để tạo thành), phá không bay ra khỏi nòng súng, chẳng khác nào mưa sa bão táp bắn vào trán thằng nhóc. Đạn này không tấn công vào cơ thể, mà ngắm thẳng vào linh hồn.

Tiêu Thiên Long giật thót, vội vàng né tránh. Hắn lách đầu qua một bên, thành công né tránh mấy viên đạn đầu tiên.

Mấy viên đạn bay xuyên qua không khí, đột ngột dừng lại. Thế rồi chúng như mọc mắt hoặc được điều khiển bằng định vị, lại bay ngược trở về, vẫn hướng về linh hồn của Tiêu Thiên Long.

Lão già không dám do dự nữa, đập về phía khẩu súng, rất tiếc nó chỉ là một “thẻ thuộc tính” nên công kích của Tiêu Thiên Long chỉ có thể xuyên qua mà không có chút tác dụng nào.

Lúc này, hàng trăm viên đạn đã bay ra khỏi nòng, dù Tiêu Thiên Long có né tránh được thì chúng vẫn đuổi theo lão, không biến mất và cũng chẳng rơi rụng. Cứ như thế, thuộc tính vô hạn đạn vào lúc này đã được phát huy toàn bộ khả năng đáng sợ. Từng viên rồi lại từng viên màu tím chui ra khỏi nòng.

Tiêu Thiên Long gầm lên, ngay sau đó điều khiển phi kiếm bay đi, lão cảm nhận được khí tức hủy diệt đến từ những viên đạn, không dám để chúng nó chạm vào người.

Khẩu súng lục bạc vẫn lơ lửng tại chỗ, chẳng quan tâm Tiêu Thiên Long đã bay đi mất mà cứ thế vẫn nhả đạn, như chưa bắn chết lão thì sẽ không bao giờ dừng lại.

Thế là, một đạo cầu vồng dùng tốc độ khủng khiếp vút qua màn đêm, sau lưng là hàng hà sa số viên đạn như châu chấu.

Một kỳ cảnh ảo diệu xuất hiện giữa bầu trời, thu hút sự chú ý của cả Ám Long và các âm tà.

Bạn đang đọc Ông Tổ Nghề Đầu Thai sáng tác bởi kasowi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kasowi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.