Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu thành người ở rể Trần Gia

Tiểu thuyết gốc · 1203 chữ

Hắn Lưu Thiên cũng có một gia đình hạnh phúc, nhưng một ngày cha mẹ hắn mất tích để lại hắn một mình.

Lúc trước hắn được cha mẹ lo ăn sung mặc sướng nên đã quen, sau khi cha mẹ hắn mất tích, hắn khổ sở khi phải kiếm tiền, nhưng không được là bao nhiêu.

Khi hắn đang làm công trình kiếm tiền, thì có một người đàn ông lại nói với hắn là có ơn với cha mẹ hắn, muốn hắn về sống cùng ông ta.

Ông ta tên Trần Sinh là một ông chủ lớn của công ty xxxx, có thể nói là giàu có.

Lưu Thiên nhìn thấy ông ta chân thành như vậy, dù nghi hoặc có phải sự thật hay không, nhưng giờ hắn đã không quan trọng, những ngày cha mẹ mất tích hắn rất cực khổ, hắn muốn đổi đời nhưng hắn không có khả năng đó.

Sau đó Lưu Thiên hắn chấp nhận về với Trần Sinh về nhà ông ta.

Rất nhanh người ra đón chính là vợ ông ta, Liễu Như Sương, bà ta vẫn xinh đẹp thoát tục, đi tới Trần Sinh mà nũng nịu, Trần Sinh cũng ôm bà ta cười vui vẻ.

Lúc này Lưu Thiên nhìn về phía đó mà ghen tị, một bên có một cô gái nhìn hắn, đó là Trần Ấu vy, còn một người nữa nàng là chị gái của Trần Ấu Vy, Trần Thiên Tuyết.

Trần Ấu Vy nhìn Lưu Thiên tỏ ra chán ghét nàng khoanh tay nói: cha làm gì đưa ăn mày về đây vậy, đuổi hắn ra ngoài đi.

Trần Sinh nghe con gái nói, mới giật mình quay sang nhìn Lưu Thiên với con gái Trần Ấu Vy nói: con gái à, đây là Lưu Thiên một người con trai ân nhân của cha, con đừng có nói thế với anh con.

Trần Ấu Vy nghe vậy hừ một tiếng, nhưng vẫn ghét bỏ, nàng đi vào trong phòng.

Trần Thiên Tuyết cũng nhìn Lưu Thiên, nàng đi tới chào Lưu Thiên, làm cho hắn nhìn nàng cảm tạ, không ngờ Trần Thiên Tuyết lại không ghét bỏ hắn.

Liễu Như Sương nhìn thấy vậy nói với Trần Sinh: chồng yêu dù là ân nhân chúng ta cũng không thể cho hắn ở đây, hắn ăn mặc nghèo khổ thế kia, chúng ta cho ít tiền đuổi hắn ra ngoài là được.

Lưu Thiên nghe mà mặt không còn giọt máu, Trần Thiên Tuyết nghĩ trong lòng cũng giống mẹ nàng nhưng không có nói ra, nàng quay sang đợi cha nàng sẽ nói gì.

Trần Sinh nghe vậy tức giận quát: bà thật là, đó là con trai ân nhân của ta, lúc ta nghèo khổ họ đã giúp ta nên mới có ngày hôm nay.

Dù cho ai nói gì, hắn sẽ ở lại đây, sau đó Trần Sinh nhìn về phía Trần Thiên Tuyết nói: con sẽ gã cho Lưu Thiên làm vợ của hắn.

Trần Thiên Tuyết nghe vậy bất ngờ nói lên: cha sao lại như vậy, con là con gái của cha, với lại con không quen anh ta, còn việc trả ơn sao lại đem con ra nói gả cho anh ta là gả.

Liễu Như Sương cũng nhìn Trần Sinh như không thể tin nói: ông tại sao ông lại gả con gái cho thằng này.

Liễu Như Sương nói xong chỉ vào Lưu Thiên nói tiếp: dù hắn là ân nhân của gia đình ta, nhưng ông không thể đem con gái gả cho hắn được.

Trần Sinh nghe vậy cũng biết con gái cùng vợ mình không chấp nhận việc đó, nhưng mà hắn nợ gia đình Lưu Thiên nhiều lắm hắn cố chấn tỉnh lại nói tiếp.

Ta biết Thiên Tuyết con chịu thiệt thòi, nhưng mà con biết đấy, cha đã hứa với ân nhân là nếu có con gái, nàng sẽ là vợ của con trai ân nhân.

Lời đã nói ra, ta không thể nuốt lời, sau đó Trần Sinh suy tư năm đó mà sùng bái cha mẹ Lưu Thiên.

Hắn khoác tay áo nói: không nói nữa chuyện này ta đã quyết, yên tâm Lưu Thiên sẽ là con rể ở nhà này, nói xong Trần Sinh bước đi để hai mẹ con lại ngây ngẩn.

Lưu Thiên ngại ngùng, hắn không biết nói gì cho phải.

Liễu Như Sương nhìn hắn bằng viên đạn: hừ, làm con rể ta phải ưu tú, nhưng ngươi lại không có, tuy có ơn với chồng ta nhưng ta không thể chấp nhận.

Sau đó nàng cũng bước đi chỉ còn lại Trần Thiên Tuyết nàng khóc nứt nở.

Lưu Thiên chỉ biết nhìn hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, tự nhiên lại thành con rể nhà Trần Gia.

Trần Thiên Tuyết sau khi khóc xong, nàng đứng trước mặt Lưu Thiên nói: ta biết cha ta hồ đồ, nhưng nếu đó là tâm nguyện của cha ta, cha mẹ ngươi là ân nhân của cha ta, vậy ta cũng chấp nhận cưới ngươi.

Nhưng có điều trên bề mặt mà thôi, sau đó nàng bước đi.

Trần Ấu Vy nghe tin liền liên tục phá rối Lưu Thiên làm hắn đau đầu, hắn tưởng về với Trần Sinh sẽ có tốt một ngày, ai ngờ càng phiền não.

Sau đó tới ngày thành hôn, nhiều người tới, có người liếc mắt nhìn hắn như hình viên đạn, nếu mà con mắt giết người được Lưu Thiên đã chết bao nhiêu lần rồi.

Lưu Thiên rất áp lực, Trần Thiên Tuyết cũng mặt buồn bã, nhưng nàng có gắng làm tốt những gì cha nàng phân phó.

Trần Ấu Vy vừa tức lại gần hắn không mắng thì vẫn là mắng.

Sau khi diễn ra đám cười thành công, Lưu Thiên cũng là một phần gia đình của Trần gia.

Ba năm này hắn ở nhà lo việc nhà, nấu cơm, giặt giũ điều là hắn làm.

Hắn muốn cải thiện cái gia đình này cho hắn ít hảo cảm.

Nhưng ba năm hắn càng bị khinh thường rẻ mạt nhiều hơn.

Trần Thiên Tuyết cũng không oán hận hắn, nhưng vẫn không có cùng hắn ngủ chung một ngày, làm hắn bực bội, dù gì cũng là vợ chồng ba năm.

Nhưng không được đụng chạm lần nào làm hắn rất khó chịu, mỗi lần hắn nhìn Trần Thiên Tuyết da trắng mịn màng muốn sờ lấy nàng.

Nhưng Trần Thiên Tuyết lại lườn hắn nói cho hắn biết chỉ là danh nghĩa.

Một ngày này Lưu Thiên mệt mỏi mà ngủ trên bàn, trong đó hắn mơ những ngày bị mẹ vợ Liễu Như Sương bắt nạt, em vợ Trần Ấu Vy khinh bỉ.

Nhưng cha vợ Trần Sinh lại an ủi hắn, nhưng hắn không làm ra hành động gì.

Sau khi tỉnh lại hắn lại cảm giác mệt mỏi xông lên đầu, hắn ở đây ba năm không có gì ngoài danh nghĩa con rể Trần gia cả.

Đinh . . .kiểm tra tìm thấy ký chủ đang chán nản, đinh phá giải toàn thế giới ra mắt túc chủ.

Bạn đang đọc Phá Giải Toàn Thế Giới sáng tác bởi Wewakaka
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wewakaka
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 407

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.