Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ân Tịnh Vũ (18+)

Tiểu thuyết gốc · 1959 chữ

Đạt được mục đích, Trần Hạo cũng không có giả vờ giả vịt thêm cái gì, nghiêng đầu ở bên tai Ân Tịnh Vũ nói nhỏ lấy

" Buổi trưa tan học đừng về nhà, ta đợi ngươi ở trước quán pizza gần cổng trường, nhưng đừng nói cho ai nha "

Ân Tịnh Vũ có chút ngốc lăng không thể tin được, mất mấy giây mới hoàn hồn, lập tức khuôn mặt liền phủ lên một lớp hồng nhạt vui sướng.

" Ừm, ta, ta nhất định sẽ tới, sẽ không nói nhỏ ai ". Ân Tịnh Vũ nhỏ giọng lắp bắp nói, hai tay nắm chặt lấy đùi, cảm nhận cơn đau liền biết bản thân không phải là mơ.

Ngữ khí cùng dáng vẻ, thấp kém vô cùng.

Trong tình yêu chính là như vậy, ai yêu càng sâu thì càng chịu thiệt, đặc biệt lại còn là thầm đơn phương.

Trần Hạo khẽ cười nắm nhẹ bàn tay Ân Tịnh Vũ một cái rồi rời đi về chỗ, tiếng trống vào học lúc này cũng đã vang lên.

Hắn cần một quân bài ở bên cạnh nữ chủ Giang Như Ngọc, nhưng sẽ không ngu ngốc như trước đây chỉ lợi dụng Ân Tịnh Vũ mà không ngó ngàng gì tới người ta, càng không có khả năng xuất hiện cái gì mà chung tình với mỗi mình Giang Như Ngọc.

Trần Hạo định vị bản thân là một cái phản diện tiêu biểu, háo sắc, độc tài, tiểu nhân, hơn nữa có hệ thống hỗ trợ thì lập một hậu cung lớn có vấn đề gì sao?

Không vấn đề gì hết!!

Cho nên con nít mới lựa chọn, còn Trần Hạo thì muốn gom toàn bộ về vòng tay của mình.

" Trần Hạo hẹn mình làm gì? Chẳng lẽ hắn cũng thích mình, muốn cùng mình ấy, ấy, ấy "

Suốt buổi học sáng hôm đó, Ân Tịnh Vũ đều ở trong mơ mơ màng màng vượt qua, khuôn mặt lúc nào cũng hồng phác phác, khiến cho không ít bạn học lẫn giáo viên đều cảm thấy kỳ quái, không ít lần nhận được hỏi thăm.

Nhưng Ân Tịnh Vũ nào có khả năng nói ra.

Cho dù Trần Hạo không dặn thì bản năng thẹn thùng của một cô gái cũng không cho phép rêu rao chuyện riêng tư này.

Tùng tùng tùng.

Cuối cùng, trong sự mong đợi của Ân Tịnh Vũ tiếng trống trường lúc 11 giờ 30 kết thúc buổi học sáng cũng vang lên, các học sinh khối 12 sẽ có hai tiếng nghỉ ngơi rồi mới tiếp tục buổi học chiều.

Dù sao cũng đã gần tới kỳ thi tốt nghiệp cùng Đại học, khối lượng học thời gian này cũng rất là nặng nề.

Ân Tịnh Vũ liếc nhìn trộm Trần Hạo một cái, sau đó làm bộ chỉnh lý sách vở, đợi hắn đứng dậy thì mới lập tức rời đi, trên đường còn gặp phải Giang Như Ngọc rủ đi ăn trưa nhưng cũng liền từ chối khéo.

" Tịnh Vũ hôm nay làm sao thế nhỉ? Gấp gáp như vậy?". Giang Như Ngọc gãi má nhìn bóng lưng nhỏ kia nhanh chóng đi ra khỏi cổng trường nghĩ thầm.

Nhưng dù có là bạn thân nối khố thì cũng không thể lúc nào cũng kè kè cạnh nhau, chỉ nghĩ là Ân Tịnh Vũ thật có việc gấp.

" Như Ngọc, ta có ít bài tập không hiểu, có thể mời ngươi ăn bữa cơm sẵn giảng giải giúp một chút không?"

Phía sau có một nam sinh đi đến thâm tình nói.

" Cái này, thôi được rồi. Chúng ta xuống căng tin trường đi!". Giang Như Ngọc có chút do dự, nhưng chung quy là tốt bụng, lại thêm bản thân là ủy viên học tập có trách nhiệm giúp đỡ bạn bè nên cuối cùng vẫn là đồng ý.

" Tốt, để ta xách cặp cho ngươi ". Tô Bạch nở nụ cười tươi rói, nhiệt tình đưa tay tới.

" Không cần ". Giang Như Ngọc lắc đầu, cất bước đi trước, bên trong cặp có không ít vật riêng tư phụ nữ làm sao đưa cho nam sinh không thân cầm được.

Tô Bạch bị từ chối cũng không nổi giận, lập tức chạy đi đến bên cạnh quấn quýt lên, lải nhải không ngừng.

Chọc cho Giang Như Ngọc cũng có chút ngượng ngùng, gương mặt cũng dần nhiễm lên chút ửng đỏ.

Trần Hạo ở ngoài cổng trường đem hình ảnh này thu hết vào đáy mắt.

Thầm cảm thán quang hoàn nam chính mạnh mẽ, có thể làm một điểu ti như Tô Bạch dần thân thiết với Giang Như Ngọc nổi tiếng ghét đàn ông, cứ đà này thì bị cua đổ cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Đáng tiếc, chuyện này chú định không thành.

Ánh mắt xẹt qua tia hàn mang, xong Trần Hạo cũng kêu gọi tài xế đánh xe chạy đến điểm hẹn, Ân Tịnh Vũ đã sớm đứng trước của quán pizza chờ sẵn.

Ferrari Cali T màu vàng chạy chậm tới rồi đậu lại, Ân Tịnh Vũ biết đây là xe của Trần Hạo.

Không ít lần nàng đều mơ bản thân có thể cùng hắn ngồi cạnh nhau trên chiếc xe này, cũng từng trên mạng tra qua giá của nó.

Giá lăn bánh là trên dưới khoảng 10 triệu, một con số đối với gia cảnh không tốt như Ân Tịnh Vũ không khác nào trên trời.

Ân Tịnh Vũ có chút tự ti cúi đầu xuống.

Xe bên trong, Trần Hạo thấy vậy thì mở ra cửa xe, ngoắc tay

" Tới, lên xe đi, thời gian không nhiều ta dẫn ngươi đi một nơi "

" Đi đâu vậy? ". Ân Tịnh Vũ khiếp nhược bước lên xe

Trần Hạo cười, phun ra hai chữ : " Khách sạn ", khiến Ân Tịnh Vũ thoáng cái đỏ bừng mặt, nhưng cũng không nói ra lời phản đối.

Ngược lại trong lòng còn có chút chờ mong.

Khách sạn Veline, phòng tổng thống.

Trần Hạo mở cửa bước vào trong, còn Ân Tịnh Vũ thì thẹn thùng theo ở phía xa, trộm đưa mắt đánh giá bên trong, sau đó bị độ xa hoa làm cho choáng váng.

Phòng tổng thống một đêm cần gần 20 nghìn, so với tổng thu nhập một tháng của nhà nàng còn cao hơn.

" Tịnh Vũ, ngươi yêu ta sao?"

Trần Hạo thả người ngồi xuống giường, đối với Ân Tịnh Vũ đang bối rối đứng đó cười hỏi.

" Yêu ". Ân Tịnh Vũ thẹn thùng gật đầu, nhưng cũng không muốn giấu trong lòng nữa.

" Có bao nhiêu yêu?". Trần Hạo tiếp tục hỏi, đôi mắt nhìn chăm chú Ân Tịnh Vũ

" Rất rất yêu ". Ân Tịnh Vũ không biết nên diễn ta thế nào, chỉ có thể ngốc ngốc nói, sau đó liền bồi thêm một câu

" Cực kỳ cực kỳ yêu "

" Tốt ". Trần Hạo bước tới, dùng tay khinh bạc nâng lên cằm nhỏ của Ân Tịnh Vũ, dùng ngón cái vuốt ve bờ môi đỏ mọng

" Ta cũng thích ngươi "

Toàn thân Ân Tịnh Vũ chấn động một cái, trợn mắt to nhìn Trần Hạo, sung sướng trong lòng như muốn vỡ òa, trước mắt đều có chút nhòe đi.

" Nhưng ta cũng không ngại nói cho ngươi biết, ta không phải người tốt, cũng sẽ không chỉ yêu thích một người, như vậy ngươi vẫn yêu ta, vẫn muốn ở bên ta sao?"

" Ta mặc kệ, ta yêu ngươi, ta vĩnh viễn muốn ở bên ngươi, cho dù có là tình nhân, người hầu, hay thậm chí nô lệ cũng được ". Nước mắt Ân Tịnh Vũ lăn trên má, dùng hai tay nắm lấy bàn tay của Trần Hạo kiên định nói.

Trong mắt hoàn toàn chỉ có hình bóng của hắn.

Đây chính là sự lợi hại của thiện cảm khi đạt tối đa, không rời không bỏ, mốc 99 thì nếu hắn xử lý không khéo thì còn có thể rơi xuống nhưng đến 100 rồi là căn bản không thể xảy ra.

Nhưng đây là kết quả mà Trần Hạo mong muốn.

" Tốt, nhưng muốn ở bên ta, ngươi phải tuân thủ một ít quy tắc. Nếu vi phạm thì chúng ta lập tức chia tay!"

" Ngươi nói, bất cứ điều gì ta cũng bằng lòng ". Ân Tịnh Vũ si mê nói, như con mèo nhỏ dùng mặt cọ lên cọ xuống vào tay Trần Hạo.

Không phải nói, da mặt Ân Tịnh Vũ thật sự rất đàn hồi mịn màng, như đang sờ lên da em bé vậy, bóng loáng nhẵn nhụi.

" Thứ nhất, ta ghét sự phản bội, cũng cực kỳ chiếm hữu. Nếu ngươi là người của ta rồi thì sau này tuyệt đối không được tiếp xúc thân mật với nam nhân khác, nếu có vô tình đụng chạm thì phải lập tức nói cùng ta để nhận hình phạt "

Trần Hạo nói xong quan sát sắc mặt của Ân Tịnh Vũ, đây là quy tắc cá nhân của hắn, kiếp trước cũng vì vậy mà hắn mới không thể tìm được bạn gái.

Tuy nhiên đó là bởi họ cũng không đủ yêu hắn, nhưng Ân Tịnh Vũ thì khác.

Quả nhiên, Ân Tịnh Vũ không chút chần chờ liền gật đầu đáp ứng.

" Ta đồng ý "

Theo Ân Tịnh Vũ, đây là bình thường, mình nếu đã là bạn gái Trần Hạo thì chính là thuộc sở hữu của hắn, tránh xa nam nhân khác là chuyện dĩ nhiên.

Còn chịu phạt, chỉ cần Trần Hạo muốn thì bắt Ân Tịnh Vũ đi chết Ân Tịnh Vũ cũng sẵn lòng, đừng nói đến chút hình phạt này.

Trần Hạo hài lòng nói tiếp.

" Thứ hai, quan hệ chúng ta tạm thời không công khai với người ngoài.

Thứ ba, nếu ta muốn theo đuổi cô gái khác thì ngươi không được quấy rối, còn phải tìm cách hỗ trợ ta.

Thứ tư, tạm thời ta chưa nghĩ ra, đợi sau này sẽ thêm vào "

Một bản hiệp ước bất bình đẳng vô cùng, nếu để người ngoài biết được tuyệt đối sẽ khiến Trần Hạo bị phỉ nhổ tới chết, nhưng Ân Tịnh Vũ thì hoàn toàn không để tâm.

Cười ngọt ngào gật đầu.

" Được, chỉ cần ngươi muốn, ta có thể làm mọi thứ "

Thái độ ngoan đến mức làm Trần Hạo cũng có chút cảm thấy tội lỗi, nhưng rất nhanh ném ra sau đầu.

Bước tới ôm cơ thể nhỏ bé của Ân Tịnh Vũ vào lòng.

" Như vậy, từ thời khắc này ngươi chính là bạn gái của ta, Tịnh Vũ "

" Hạo ". Ân Tịnh Vũ hạnh phúc vùi mặt vào ngực hắn, tham lam hô hấp lấy khí tức trên thân người yêu.

Trần Hạo ngước lên nhìn đồng hồ, mới chỉ có 11 giờ 50, còn khoảng hai tiếng rưỡi nữa mới đến giờ học chiều, đủ làm một số chuyện vui vẻ.

Thế là, hắn bồng Ân Tịnh Vũ lên theo tư thế công chúa ôm, đặt nằm lên giường, còn bản thân thì ở phía trên, đưa tay vuốt ve gương mặt như búp bê xinh đẹp

Bốn mắt như liệt hỏa nhìn nhau, Ân Tịnh Vũ xấu hổ khép mắt lại, đôi mi rung động chứng tỏ tâm tình khẩn trương của lần đầu.

Trần Hạo cúi đầu, hôn xuống đôi môi nhỏ đỏ mọng.

Bạn đang đọc Phản Diện Quật Khởi sáng tác bởi Tartalia1roll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tartalia1roll
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.