Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm mưu nhằm vào nam chính

Tiểu thuyết gốc · 2250 chữ

Tắm chung thì không thể thiếu một chút trêu chọc ân ái.

Đến khi Trần Hạo bồng theo Ân Tịnh Vũ đi ra thì khuôn mặt cô đã hồng phác phác, thở gấp thở gấp lấy.

Hắn ngồi trên sô pha, đặt cô ngồi trên đùi mình, hai tay trên bờ lưng mịn màng chạy lên xuống vuốt ve, như đang vỗ về một con tiểu sủng vật.

" Cảm thấy thế nào?". Trần Hạo vuốt mũi nhỏ xấu xa hỏi

Ân Tịnh Vũ mắc cỡ vùi mặt vào ngực hắn, nhỏ giọng đáp.

Sau đó, cảm thấy dưới hạ thân có vật cương cứng chỉa vào thì liền đổi sang áy náy cùng u buồn.

" Hạo, ta vô dụng lắm phải không? Không thể để ngươi chơi tận hứng "

" Nếu ngươi còn muốn, thì cứ mặc kệ ta đi, ta có che...ưmmmm"

Không để Ân Tịnh Vũ nói dứt lời Trần Hạo liền hôn xuống, ngăn chặn câu nói tiếp theo không thể thốt ra, đồng thời không chút lưu tình bóp mạnh vào mông cô một cái.

Ít phút sau mới tách ra, giữa hai bờ môi tạo thành một đường chỉ bạc dâm mỹ.

Trần Hạo dùng tay quẹt lấy, đút vào miệng Ân Tịnh Vũ, vân vê cái lưỡi non mềm của cô, trách móc.

" Nói bậy gì đó, cơ thể ngươi là của ta, chơi hư rồi thì phải làm sao? Trách nhiệm của ngươi là đem nó bảo hành thật kỹ lưỡng, không được để xuất hiện bất cứ tổn thương nào! Nhớ kỹ chưa?"

" Ừm, ta nhớ kỹ ". Ân Tịnh Vũ hạnh phúc rúc vào người hắn, như con mèo nhỏ vươn lưỡi ra liếm láp đầu ti.

Trần Hạo thoải mái ngửa người trên sô pha, bàn tay vuốt ve mái tóc Ân Tịnh Vũ nói.

" Tịnh Vũ, ngươi cùng Giang Như Ngọc thân đến cỡ nào?"

Ân Tịnh Vũ nghe vậy dừng lại động tác, hờn dỗi liếc nhìn hắn nhưng vẫn trả lời.

" Mẹ chúng ta là bạn bè thâm giao nhiều năm, hai đứa lại học chung từ nhỏ tới lớn nên là chị em vô cùng thân thiết, thân đến nỗi không có gì giấu diếm nhau "

" Hạo, ngươi là muốn đem Như Ngọc cua đến tay hay sao?"

" Thế nào? Ghen sao?". Trần Hạo như cười như không hỏi

" Không ghen, nàng có thể theo ngươi là phúc của nàng, ngươi cũng có thể chơi được tận hứng ". Ân Tịnh Vũ si ngốc vươn tay sờ lên mặt người tình.

" Với lại ta cũng đã hứa rồi đấy, ta sẽ giúp ngươi đem Như Ngọc đuổi tới tay. Nhưng ta vốn ngốc, cũng không biết phải làm gì nữa??"

" Ngươi cũng không cần cực lực làm gì?". Trần Hạo lại lắc đầu, ghé vào tai Ân Tịnh Vũ hỏi

" Chỉ cần quan sát các hành động của Giang Như Ngọc rồi thông báo cho ta là được "

" Phải rồi, lúc nãy ta thấy có nam sinh quấn quýt lấy Giang Như Ngọc, ngươi có biết là ai không?"

Ân Tịnh Vũ gần như không có quá nhiều suy nghĩ liền đáp

" Ngươi nói Tô Bạch, hắn là bạn học của Như Ngọc, dạo này không biết ăn trúng thuốc gì mà thành tích học tập lại tăng cao, còn có tiền. Thường xuyên tìm cớ quấn quýt lấy Như Ngọc "

" Vậy Giang Như Ngọc có cảm giác gì với Tô Bạch hay không?"

" Không có, Như Ngọc chỉ đem Tô Bạch xem như đồng học bình thường. Thậm chí đôi khi còn cảm thấy phiền vì hắn cứ quấn lấy mãi "

Trần Hạo nghe vậy liền trầm ngâm, còn Ân Tịnh Vũ thấy hắn im lặng thì cúi đầu tiếp tục làm việc của mình.

" Xem ra nam chính Tô Bạch cũng chỉ mới thức tỉnh gần đây, còn chưa phát triển tới mức cùng phú nhị đại như hắn đánh đối mặt được, thao tác tốt thì vẫn rất có khả năng lật bàn.

Buổi trưa nhìn thấy Tô Bạch thì Trần Hạo cũng đã có dùng hệ thống quét thông tin đối phương một lần.

" Nam chính : Tô Bạch

【 chiến lực giá trị: 155】

【 điểm mị lực: 61】

【 Quang hoàn : Học Bá hệ thống ( được giáo viên cùng đồng học công nhận sẽ nhận được điểm tán thành, có thể dùng để mua lấy các loại kỹ năng cùng vật phẩm)】

【 Khí vận : 1343 ( còn đang tăng cao )】

【 Kỹ năng : Nhìn qua không quên, toán học kiến thức cao cấp, boxing cao cấp, sơ cứu cao cấp】

【 Thiện cảm : -20 ( chán ghét ) 】"

" Không hổ là nam chính, còn chưa cùng bản thân xung đột mà thiện cảm đã âm rồi ". Trần Hạo cảm thán

Nhưng hắn cũng không biết, nguyên chủ từng nhiều lần tìm Giang Như Ngọc truy cầu, từng gặp qua Tô Bạch không ít lần nhưng đều không để đối phương vào trong mắt.

Bộ dạng đẹp trai, gia thế giàu có của Trần Hạo đã sớm khiến Tô Bạch ghen ghét đến tận tâm khảm, âm hai mươi thiện cảm đã là chuyện dĩ nhiên rồi.

Đúng câu ông bà ta hay nói : " Nghèo nó khinh, giàu nó ghét ".

" Tịnh Vũ, sau này ngươi ở bên Giang Như Ngọc, không cần nói tốt cho ta này nọ, tận lực giả cùng ta không liên quan. Nhưng nhất định phải tìm cách phá hoại hình tượng của Tô Bạch, nhớ chưa?"

" Ừm, Hạo, ta nghe ngươi ". Ân Tịnh Vũ nhu thuận gật đầu nhỏ

...

Buổi chiều, 2h10.

Siêu xe Ferrari vàng chói đậu lại trước cửa quán pizza, Ân Tịnh Vũ từ cửa sau bước ra, lưu luyến đối với Trần Hạo nói lời từ biệt rồi chạy chậm vào trường.

Thời điểm này các học sinh đã sớm đến lớp hết nên cô cũng không sợ có ai nhìn thấy, nhưng dù sao vẫn có vạn nhất sai sót.

Cho nên Trần Hạo ngồi đợi thêm vài phút rồi mới bước ra, hai tay đút túi quần nghênh ngang đi.

Trên đường còn lướt qua Tô Bạch, bị đối phương trừng mắt một cái.

" Để xem ngươi còn nhảy nhót được bao lâu ". Trần Hạo nhìn bóng lưng Tô Bạch đi xa cười lạnh lùng.

" Đại ca "

Ngồi xuống vị trí, còn chưa kịp nóng mông thì đã có một nam sinh đi tới bên cạnh, dù là trong lớp mà vẫn đội mũ, lờ mờ có thể thấy khuôn mặt bên dưới có nhiều vết bầm tím.

Khỏi hỏi cũng biết là bị người đánh.

Trần Hạo nhận ra người này, một trong số các đàn em chạy vặt của nguyên chủ trong trường, gọi là Lý Thông.

Ngoài ra còn có hai cái khác, một cái tên Bá Kiến, một cái tên Bá Khá, là hai cái anh em.

" Ai đánh ngươi?". Trần Hạo tò mò hỏi

Lý Thông thân là đàn em hắn, mà hắn trong trường này thì rất nổi danh, bình thường là không có ai dám chọc tới, làm sao lại bị đánh thành nông nổi này?

Chẳng lẽ....

" Đại ca, chúng ta là bị Tô Bạch của lớp 12A2 đánh". Lý Thông có chút lúng túng nói

" Chúng ta? Chẳng lẽ Bá Kiến Bá Khá cũng bị? Đối phương đi bao nhiêu người?"

" Một...một người ". Lý Thông không dám đối mắt Trần Hạo, dù sao, ba người đánh một người mà lại còn thua, bầm dập thế này, nói ra cũng thật mất mặt.

" Bá Khá Bá Kiến đâu?"

Đối với việc này Trần Hạo cũng không trách cứ bọn họ, Tô Bạch dù sao trị chiến lực cũng có 155, lại thêm kỹ năng boxing cao cấp, đè đánh ba tên nam sinh bình thường là chuyện hiển nhiên rồi.

Lý Thông thấy Trần Hạo không trách thì thở phào, chạy nhanh nói

" Hai tên kia bị đánh tương đối nặng, hiện vẫn còn nằm ở y xá trường "

" Nhưng đại ca yên tâm, nhục này ta nhất định đòi lại, ta có quen biết một dân anh chị bên ngoài là người của Hắc Nhạn bang. Ta cũng không tin kéo mười cái người đến mà tên Tô Bạch kia còn đánh qua được "

" Vô dụng ". Trần Hạo lắc đầu

Tô Bạch là nam chính, khí vận cao quấn thân, đừng nói mười người, có tới trăm người đối phương cũng có cách này nọ thoát đi, sau đó lại điên cuồng tăng lên thực lực, trở về báo cái thù.

Thậm chí còn đem cả cái Hắc Nhạn bang gì gì đó đều cho kéo đổ cũng không chừng.

Căn bản không có ý nghĩa.

" Lại nói, các ngươi vì cái gì lại trêu chọc hắn?"

" Còn không phải, tên kia vậy mà dám ý định nhúng chàm chị dâu, ba chúng ta vô tình thấy được nên liền có chuyện này rồi ". Nói tới đây Lý Thông tràn đầy tức giận, bắt đầu kể lại

Trần Hạo im lặng nghe, cuối cùng cũng hiểu ngọn nguồn.

Hóa ra trưa nay Tô Bạch tìm đến Giang Như Ngọc, lấy cớ hỏi bài tập cùng đối phương dùng cơm trưa, bị ba người Lý Thông bắt gặp, đợi cho Giang Như Ngọc đi rồi thì lập tức hẹn Tô Bạch ra sau khu nhà thể dục, dự định uy bức giáo huấn đối phương.

Ai ngờ cuối cùng lại thành kẻ bị đánh.

" Ta nhớ không lầm ở khu nhà thể dục là có camera, các ngươi ngốc sao mà hẹn với đó đánh nhau?". Trần Hạo bó tay rồi, hắn làm sao lại nhận một đám đàn em ngu ngốc như vậy đây.

" Có sao, sao ta không biết?". Lý Thông sờ đầu ngơ ngác nói

Trần Hạo suy tính một chút rồi hỏi tiếp : " Lúc đó, các ngươi động thủ trước hay Tô Bạch?"

" Là Tô Bạch ". Lý Thông chắc nịch khẳng định, sau đó giải thích thêm

" Bá Kiến mắng hắn là con hoang, có mẹ sinh không có cha dưỡng, vừa nói xong thì ăn ngay một đấm vào mặt xịt máu mũi, chúng ta lúc đó mới đánh lên "

Cuối cùng cũng làm được chuyện đúng đắn. Trần Hạo có chút vui vẻ nở nụ cười nhạt, phân phó nói

" Bây giờ ngươi theo ta nói mà làm ". Trần Hạo kéo lấy Lý Thông lại nhỏ giọng nói

" Ngươi cùng Bá Kiến, Bá Khá đi tìm Tạ Bằng, đợi lúc nghỉ giải lao thì đi đến lớp 12A2 tìm Tô Bạch, chỉ trích đối phương đánh người "

" Cố gắng đem nồi bẩn hắt đến trên người hắn "

" Sau đó, nếu Tô Bạch không chịu xin lỗi thì trực tiếp đi kiện lên nhà trường. Có camera quay lại Tô Bạch ra tay trước thì hắn căn bản không chối được, nếu hắn đem việc Bá Kiến chửi mắng ra làm lý do thì toàn bộ chối bỏ, camera cũng không thể thu âm "

" Tiếp nữa, làm thế này, thế này...."

" Đại ca anh minh, ta lập tức đi làm ngay ". Lý Thông càng nghe mắt càng sáng, hưng phấn không nhịn được.

Phản diện còn có thể thao tác thế này sao?

Trần Hạo thấy Lý Thông hiểu chuyện thì cười, mở tài khoản chuyển cho đối phương hai mươi nghìn đồng, xem như chi phí cùng tiền thuốc men (~2500 USD ).

Nhìn Lý Thông hưng phấn rời đi, Trần Hạo suy nghĩ chút thì nhớ đến, nhà mình trong trường này cũng có cổ phần, phó hiệu trưởng Lưu Khánh cũng là do cha hắn cất nhắc lên.

Liền gọi ra một cú điện thoại cho Lưu Khánh, nhờ đối phương thêm chút can thiệp.

Lưu Khánh tất nhiên không dám trái ý đại thiếu gia như Trần Hạo, vâng dạ đảm bảo tuyệt đối không vấn đề, hắn cũng nhắc nhở ông ta chỉ xét theo luật mà làm, dù thế nào thì cũng tuyệt đối không được khai hắn ra.

Đợi Lưu Khánh thề thốt đồng ý thì mới hài lòng cúp máy, cũng chuyển cho đối phương mười nghìn đồng phí làm việc.

Chưa kết thúc, Trần Hạo lại nhắn thêm một tin cho Ân Tịnh Vũ.

Hoàn thành xong thì cũng đã tới lúc vào tiết, Trần Hạo cười lạnh như nhìn xuyên qua bức tường lớp mà thấy được Tô Bạch bên kia, giống ác ma thì thầm

" Lần này, ngươi không bị đuổi học thì cũng phải bị hạ hạnh kiểm, thanh danh mất hết, để xem làm sao còn tích được điểm tán thành từ sư sinh trong trường "

" Tô Bạch à Tô Bạch, đừng trách ta, ai kêu ngươi là nam chính còn ta là phản diện làm gì, không hại ngươi thì hạn ai!"

Bên trong lớp 12A2, Tô Bạch đang ngồi ngắm nghía hoa khôi Giang Như Ngọc thì tự nhiên đánh cái rùng mình, toàn thân đều không thoải mái.

" Lại có điêu dân muốn hại trẫm??"

Bạn đang đọc Phản Diện Quật Khởi sáng tác bởi Tartalia1roll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tartalia1roll
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.