Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Thành Phàm Nhân

Tiểu thuyết gốc · 2608 chữ

Vân mệnh chớ trêu thay , sinh vật thực sự quá tầm thường nhỏ bé bởi những tri giác hay xúc giác . Chỉ vì một vài thứ tác động , hay nhiều thứ đã không chịu nổi đả kích xa vào dục vọng cám dỗ . Luôn cố gắng đi theo làm theo sống theo bầy đàn , đó cũng là nhân loại . Viết nên về vận mệnh có lẽ quá khó khắn và phức tạp đi. Nhân loại thường vậy mà , nhỏ bé sợ cô độc .

Quay trở lại vớ khung cảnh hiện giờ , vị tiên tử tên Bạch Nhi đã không còn bất kỳ mọi tác động nào . Trên cơ thể mọi thứ đã phai nhạt , ở đó một gốc cay chỉ còn nhìn thấy một thiếu niên , mặc một bộ quần áo rách nát tàn ta. nằm dưới gốc cây thôi thóp như chết đói vậy . Môi tái nhợt lại .

"Đây có phải là kẻ đó không , kẻ đã cứu mình , khiến cả thiên đạo khom lưng quỳ lạy . Nhìn không giống một tí nào , thôi đi . Vẫn mong thiếu niên này không phải là hắn , mặc dù đã cứu mình . Nhưng kẻ đó quá đáng sợ . trên người tỏa ra khí âm u , quỷ dị như thuộc về một thế giới khác vậy , nhiệm vụ tiếp theo quay về tông môn co lẽ đã quá đà rồi . Cõ lẽ tông môn hiện tại đã bị hủy diệt . Nên đi tìm nới khác để sống thôi"

Thiêu nữ với khuôn mặt thon gọn , lấy khăn che khuôn mặt lại . Nhẫn nhịn xóa trí nhớ việc xảy ra vừa rồi , thực sự quá xỉ nhục tàn nhẫn . Coi như vừa thoát được một kiếp . Cõ lẽ sau kiếp này cũng đã rút ra nhiều kinh nghiệm cho chính bản thân rồi cũng nên.

Phía dưới thiêu niên tỉnh lại , mờ mờ mắt mắt .

"Tiên nữ , cho xin cơm với . Ta đói quá"

Vẻ mặt Bạch Tiên Nhi bình tĩnh nhìn lại thân xác lặc đầu ngao ngắn . Lòng thầm nghĩ , cứu hắn cũng có thể có ích nhỡ đâu hắn có liên hệ với vị cường giả vô danh kia thì sao . Có thể giúp trên con đường tu luyện thành trường sinh , ai tu tiên chẳng muốn cầu trường sinh . Vị nữ tử này cũng vậy, ai chẳng cầu mong trường sinh . Sống cùng trời đất.

"Vù,vù". Tiếng gió khẽ đung đưa qua làn mây bung lụa , khẽ lướt quá mái tóc . Phong cảnh trông thật hoàn mỹ tinh khiết đầy cảm nhận trong sáng . Bên trên bầu trời có một thanh trường kiếm lớn . Ngồi trước là một vị thiếu niên khuôn mặt bình thường không có bât kỳ điểm nổi bật nào cả , hắn đang đúng trong tư thế ngồi xuống . Phía sau là một vị tiên nữ đang ngự kiêm , một tay bên trái đặt đằng trước vùng bụng , tay còn lại để sau lưng .

Đôi mắt trông buồn thiu , khi vừa quay về tông môn . Mọi thứ không còn lại bất cứ thứ gì nhưng căn nhà sụp đổ khi những sóng biển cuốn theo , tan nát . Mọi thứ đều không còn trống vắng khôn một bóng người .

Đây là vi diện Thiên Ương đại lục , nơi cá lớn nuốt cá bé . Ai có thực lực sẽ lên vị trí độc tôn trên trời đất . Không một ai có thể cẳn được , chỉ càn có sức mạnh thì muốn gì được nấy . Thế giới phân làm 5 châu , trung châu nơi tập hợp đông dân nhất có thể nói gần như mạnh nhất . Tiếp theo là Tây châu nơi những con người sống theo chế độ không có ai độc nhất vô nhị . Mỗi vài năm sẽ bỏ phiếu ra , đông châu nơi mọi thứ trở về theo phong cách cổ xưa kỳ quái , ở đó chế độ tôn sùng được lên cao . Vua chúa của một quốc gia nắm trị cai quản là nơi mạnh mẽ, nhưng khắc nghiệt với những thứ cổ hủ lạc hậu .

Nam châu và Bắc châu là nơi hiếm khi có ai đến rất ít người cô quạnh . Có rất ít thông tin về 2 châu này , hầu như đều 1 đi không trở lại . Không phải là nơi sinh sống của tộc nhân , 2 tộc tồn tại mạnh nhất là Gấu Tộc tồn tại phía bắc lạnh lẽo cô quạnh.

Phía nam phượng hoàng tộc tung cánh thống trị nơi đấy sống theo chế độ bầy đàn. Mặc dù vậy những thông tin kia quá ít ỏi đi , không biết con đường nào mới là con đường tốt tu tiên cho ta nhỉ.

Thiếu niên nằm trên thanh kiếm vẻ mặt đầy hoảng sợ( thực chất là kẻ đại diện cho khái niệm thực tại nhưng mới bước vào thân xác phàm nhân) . Trên khuôn mặt đổ đầy giọt mồ hôi lo lắng . Đột nhiên 1 bàn tay gõ vào đầu hắn .nói giọng điệu đầy vẻ mặt đăm chiêu.

"này , nếu ngươi không muốn chết đói . Thử chọn một hướng đi xem".

Thiếu niên bị gõ đầu đau đơn , nhưng vấn bình tĩnh chỉ hướng tây . Thực sự bây giờ hắn đang rất đói có thể nói sapwx không chống đỡ được nữa nếu qua nửa canh giờ mà không có thêm thứ gì nhét vô bụng chắc thứ nằm trên mặt đất sẽ là bia mộ không tên của hắn .

Ở góc nhìn này , mọi hạt vật chất quá khắc nghiệt không thể đáp ứng nhu cầu hấp thụ. Hơn nữa việc biến thành phàm nhân như vậy thực sự không có bất kỳ tu tiên cơ sở nào làm sao có thể ăn sương qua gió cho được cơ chứ. Mọi chuyện thực sự quá phức tạp và xa vời.

Đột nhiên một vân tốc bay xa khiên hắn kêu mở mồn to những không khí đầy mạnh mẽ vật cản , gió lớn lướt qua khuôn mặt như kiểu biến dạng . Mọi thứ lao với vận tốc quá nhanh lướt qua hắn chưa kịp định hình lại bất cứ khung cảnh nào . Mọi vật như trong chế độ yên lạng vậy , thực sự nhỏ bé đầy tĩnh lặng.

Đến khi hắn hôn mê bất tỉnh , thì mọi chuyện đã khác . Trước mặt hắn mọi thứ quá tráng lệ và nguy nga , vô số cung nữ người hầu hạ ở phía dưới đang nhảy múa. Ở phía trên có một người vị thiếu nữ gảy đàn . tiếng đàn êm dịu lướt qua, giống như đang thưởng thức trong một khung cảnh vườn cây trúc không một ai . Những giọt nước lăn qua tiếng trúc em dịu và nhẹ nhàng vậy .

Tuy nhiên hắn không quan tâm cho lắm , chỉ thấy trên bàn đầy những món ngon ơn hào hải vi .

Hắn cũng không thể biết bất cứ món nào chỉ kịp nhìn là mặt đĩa và bát cơm đã không còn một hạt nào nữa . Thậm chí môt hạt cơm nhỏ nhoi nhất cũng không tồn tại.Trên bàn tay còn đang liếm lắt những thức ăn còn lại , tổng cộng có hơn mười đĩa . Giờ mọi thứ chỉ còn lại trống không , không còn thứ gì . Mọi thứ rất bóng loáng không tì vết trên bất kỳ bát sứ nào.

Vừa thưởng thức xong hắn lơ mơ ôm bụng , trên khuôn mặt đầy tỉnh táo . Nhìn bộ dạng hắn hiện giờ rất khác so với lúc trước tàn tạ , xanh xao . Như kiểu một con người sắp chết vậy.

Hắn ôm bùng cười nói , nhưng phong thái đã khác .

"cảm ơn , đã cứu ta . Hãy ước một điều ước ta sẽ thực hiện giúp cô . Bất kỳ điều ước nào".

Vị cô nương hai măt mở tròn , giống như kiểu mình đang nằm mơ . Vẻ mặt không tin cười nói .

"Tiểu nữ không quan tâm các hạ là ai , nếu được xin vui lòng gửi lời cảm ơn vị cường giả đã cứu ta . Cuộc sống sau này có lẽ ta sẽ chọn một tông môn để tiếp tcj bước trên con đường tu tiên này , các hạ chỉ là phàm nhân trên người không có chút linh khí nào . Muốn bước vào cánh cửa tu tiên thật sự rất khó khăn , có lẽ nên từ bỏ đi . Ta vừa nhận định tư chất của các hạ xong , tư chất không có . Không nằm trong ngũ hành , thậm chí ta cũng kiểm tra tư chất biến dị như sét, băng, sinh mệnh , hắc ám , không gian , thời gian,...vv. Mọi tu chất có thể , vậy nên các hạ không phải kỳ tài gì , mọi thứ y như một phàm nhân vĩnh viễn không thể tu tiên được."

Vẻ mặt vị tiên tử lắc đầu ngao ngắn buồn rầu nói:

"Hơn nữa , ta đã sử dụng bảo vật . Thiên Linh các , mọi tư chất đề có thể nắm bắt được . Có thể nói đây là bảo vật đo tư chát lớn nhất của mọi tông môn , chỉ có những tông môn lớn mới có thể có bảo vật này . Con đường tu tiên các hạ đã không còn chúng ta nên chia tay từ đây đi . Việc giúp các hạ sống sót qua cơn đói chúng chỉ là việc nhỏ . Phàm nhân như kiến cỏ trước mặt những kẻ tu tiên như chúng ta . Mọi thứ nên kết thúc từ đây đi"

Thiếu niên vẻ mặt bình tĩnh nói :

"Nếu như ta là vị cường giả đó thì sao , ngươi sẽ có vẻ mặt như nào . Hỡi sinh vật"

Một câu nói như không thuộc về thế giới này , cảm giác coi tất cả những thứ được viết nên bởi định nghĩa thần, tiên , quỷ , ma, la, yêu đều chẳng là gì trong con mắt của hắn . Vị thiếu nữ nghe xong câu nói đi . Một hành động rất dứt khoát cầm kiếm chỉ thằng vào khuôn mặt , vết kiếm đã xuyên một ít qua tâm mi trán . Mọi thứ trông thật đang sợ , rất nhanh . Nhanh như một cơn gió lướt qua vậy.

Tuy nhiên vẻ mặt vị thiếu niên vẫn rất bình tĩnh , hầu như hắn là một kẻ không có tâm trạng . Cả cuộ đời vẫn giữ một phong thái như vậy.

"Kiếm rất sắc bén , ta đã nói rồi . Đâu phải ta muốn tu tiên đâu , ta sẽ chỉ là kẻ hướng dẫn cô trên con đường này thôi . Còn việc tại sao thì cô không cần quan tâm đâu . Chỉ cần biết có ta ở đây thì toàn bộ vũ trụ này , kẻ cả những thực tại ở đây cũng không thể làm gì cô cả".

Thiếu nữ vẻ mặt ngơ nhác , đáp lại :

"Ngươi nói dễ hơn được không , cái gì sinh vật thực tại đó là những từ ngữ quái quỷ gì vậy . Ta trước giờ chưa bao giờ nghe qua, những ngôn từ ngươi nói quá phức tạp để hiểu . Có thể ngươi là một vị cao nhân rất manh , mạnh vô cung . Đã thoát khỏi luân hồi vận mệnh có thể đứng trên đỉnh của một vi diện nào đó , hoặc ngươi là người của thần giới( nhưng chắc chắn không phải), việc ngươi khiến thiên đạo om lưng . Ta dám cá kẻ như ngươi sao lại giúp người miễn phí được chứ . Muốn ta hiến thân chăng , làm sao có thể . nếu ngươi đã mạnh như vậy , một kẻ không phải là tuyệt thế mỹ nữ sao có thể trong tầm ngắm của ngươi được cơ chứ ".

Thiếu niên đứng lên , phẩy bụi ở ghế. Vẻ mặt chũng chặc , chắp hai tay sau lưng nói :

"Tại sao sinh vật các ngươi chỉ nghĩ được thứ đo thôi sao , tri thức về lượng thông tin entropy chỉ có vậy thôi sao . Ước mơ của ngươi quá nhỏ be, những thứ mà sinh vật các ngươi tưởng tượng chúng quá tầm thường nhạt nhẽo đi. Vậy ta xin nói rõ cho cô nghe . Ta kẻ đến từ tầng thực tại ở trên tầng thực tại rất xa , không thể ước đếm tần thực tại của cô bé như thế nào so với ta . Thực tại của ta đã bị hủy diệt hoàn toàn , may mắn linh hồn bay đến đây . Thoát cho một lần sống tiếp tuy nhiên ta vẫn sẽ trở về nơi vốn có của ta . Tuy nhiên ta phát hiện ta không thể nhày khỏi tầng thực tại này của cô . Nên ta ở đây chỉ để sống tiếp thôi".

Bạch Tiên Nhi nghe xong vẻ mặt đầy tức giận , thanh kiếm nhuốm máu đang muốn giết hắn cho xong . Nhưng cô biết , mình căn bản vĩnh viên không bao giờ là đối thử của hắn . Mặc dù nghe những lời hắn nói , Bạch Tiên cảm nhận rằng hắn không thuộc bất cứ tộc nào . Cũng không phải tiên , thần , ma , quỷ , la , yêu . Hắn có thể chẳng là gì cả , hoặc không thể ước tính nên gọi tên của hắn là gì . Nhưng có thể khẳng định hắn rất mạnh , có thể đã trường sinh từ rất rất lâu rồi . Bắt tử cùng với trời đất đúng trên mọi vi diện đại lục . Hoặc hơn , nhưng không thể hiểu hắn đang nói một cái gì thì sao mà hắn giúp ta được.

Cho ta hỏi một câu . Tên của ngươi là gì rồi chúng ta sẽ xuất phát đến Thiên Y Môn. Một tông môn thiên về trận pháp , thiếu nữ thầm nghĩ tốt nhất không để hắn nói mấy lời mà chẳng một ai hiểu . Tốt nhất nên tìm cách nào đó khiến hắn tồn tại như không tồn tại .

Thiếu niên gãi mũi nhắm mắt trả lời : "Tên của ta ư , ta không có tên . Tên của ta không có nhưng thứ viết nên định nghĩa của tên do chính ta tạo ra"

Ngươi câm cmn được chưa. Bạch Tiên Nhi thầm nghĩ , nghe tên này nói chuyện mà không thể hiểu một chữ gì trông rất ức chế . Rất muốn giết hắn, trong lòng thầm ngĩ nếu có cơ hội đâm lén thì diệt con m* nó luôn cho rồi.

Tuy nhiên thiếu niên vận nói ra " Khái niệm của ta đại diện là Thực tại" . Còn tên gọi tùy cách cô gọi .

Bạch Tiên nhi gõ đầu hắn lần nữa, vẻ mặt lần này đã tươi cười:

" vậy hãy gọi ngươi là 'Hệ Thống' đi nhé , ta thấy một số kẻ trùng sinh luôn có hệ thống bám theo. ta cũng không phải người ở đây , vi diện của ta tên 'Trái Đất' bị xe tông chuyển thế đến đây . Bắt đầu quá trình tu tiên nhưng đã gần trăm năm chưa có nổi một bàn tay vàng nào , ta coi ngươi như một bàn tay vàng được chứ". Thiếu nữ mở hai mất lắp lánh chớp mắt sáng ngời . Khuôn mặt như đậm nước mắt kiểu chờ mong .

Thiếu niên nở một nụ cười nói :" Được rồi , quá trình tu tiên bắt đầu"?

Bạn đang đọc Phản thực tại sáng tác bởi QuyetZzxxx
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuyetZzxxx
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.