Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửa ải 2

Tiểu thuyết gốc · 1871 chữ

Trong khung cảnh , mọi nhân vật cho dù là thiên kiêu đệ tử nội môn . Thánh tử tất cả đều đang nhìn xem , một phàm nhân làm sao bước qua ải thứ hai . Hầu như không thể nào

Kẻ đại diện cho khái niệm thực tại khi hắn vừa lướt qua đỉnh núi đã có thể nhìn ra khắp nơi căn bản trí tuệ đều không dùng được . Đầy là dày vò thân xác con người , sinh tử trận đáng sợ thật sự .

Cửa ải thứ hai chỉ cần vượt qua đỉnh núi là có thể hoàn thành . Nghe thì rất dễ dàng tuy nhiên thực ra trong đó rất phức tạp , mỗi khi bạn bước lên sẽ tiếp tục mọc tàng đá đam sâu vào chân , tuy nhiên tảng đá rất nhọn bén sắc và bé nhỏ . Hầu như chắc chắn sẽ đam xuyên bàn chân hắn ta , thậm chí bò là không thể nào . Đây khắc gì chỗ chộn thân đâu chứ, làm sao có thể vượt qua . Không có bất kỳ cây cối hay dây leo nào , chỉ có chằng chịt đá và tuyết trơn trượt bao phủ lấy . Những tảng đá lắp lánh màu ngọc bich y hệt những viên đá quý vậy .

Tuy nhiên thiếu niên không quan tầm , hắn biết có người theo dõi nên phải giả vờ chút mới được . Vì thân xác thực sự không phải là nhân loại nên không cảm nhận được bất kỳ đau đớn nào tuy nhiên việc bị những ngọn đá đâm qua chắc chắn mất máu bị thương .

Kẻ đại diện cho thực tại hắn ta biết , việc này phải dựa vào lực mà thôi . Mở mắt ra thiếu niên bước từng bước chân những gốc gai nhọn đam xuyên qua , máu chay qua những làn tuyết trắng . Trông thật bị thương làm sao , người ngoài cuộc nhìn thì vậy tuy nhiên hắn thì khôn g có cảm giác nên không biết như nào . Hắn tiếp tục bước lên từng bước về phía trước cả một chặng đường toàn máu chảy ra ngập tràn đường đi .

Nhìn lại một mảnh trắng xóa đột nhiên có môt phần màu đỏ của máu lướt qua phủ khắp tuyết những con gió cuốn theo là máu bám vào vách đá và lan tỏa rộng sang . Làm như vậy có thể mất rất nhiều máu dẫn đến tử vong.

Quay trở lại khung cảnh tòa sảnh những đệ tử nội môn , thánh tử , kỳ tài chuyển thế , thiêu kiêu gia tộc . Nhìn cảnh tượng vừa rồi đối với một phàm nhân đúng là không thể tường tượng ra được.

Phía xa xăm , có một nữ tử che mặt . Sau khuôn mặt đang khóc , ban đầu nằng tưởng hắn ta sẽ dùng phép thuật hay ngự không bay lên hay gì đó . Tuy nhiên hình ảnh trong khuôn mặt nàng lại là một kẻ kiên cường mạnh mẽ , môi tái nhợt tuy nhiên khuôn mặt hắn vẫn như vậy không tỏ ra bất kỳ cảm xúc nào lên cơ thể . Quá hoàn hảo , một năm nhân quá bình tĩnh như kiểu mọi chuyện trong mắt hắn đều chẳng là gì cả . Bị như vậy vận tỏ ra mình là thần , thật nực cười săp chết đến nới rồi.

Còn phía hắn ta đại diện cho khái niệm thực tại , thực ra hắn chẳng cảm thấy đau đớn gì cả . Nếu để mọi người biết được chắc có lẽ không biết dùng bất cứ điều gì có thể miêu tả nữa . Mặc dù vậy hắn lo mất máu nhiều , tuy nhiên việc đó chẳng quan tâm cho lắm . Hắn còn nhiều vô cùng , có thể máu của hắn như một long cũng biển mênh mông . tiêu sài vĩnh vienx không bao giờ hết , hắn có thể cảm nhạn được những vị khách theo dõi hắn . Có người căm hận , chửi hắn ngu dốt cùng cực ,c ó người cười nhạo như đang thưởng thức một màn tra tấn , có người đau khóc , rơi nước mắt rất rất nhiều . Có kẻ nhưỡng mộ khâm phục hắn . Nhưng hiện giờ hắn không quan tâm chuyện đó nữa , chỉ biết rằng phía trước tiếp theo sẽ là màn tra tấn đang sợ hơn như vậy có thể nói , chắc chắn phàm nhân sẽ chết nếu đi thêm môt bước nữa .

Mặc dù hắn không quan tâm những những người phía sau hắn đang theo dõi hắn đang rất chờ mong . Một bước sinh , một bước tử liệu ngươi sẽ chọn vươn lên để chết hoặc đi tiếp qua để sống đây .

Hiện giờ hắn không thể bước chân được nữa rồi , vì núi hiện giờ chỉ là những đoạn thẳng cao , không có tảng đá nào để bước đi nữa . thiếu niên vẫn rất đơn gian cầm trong tay nắm chắc tảng đá để cơ thể người thẳng leo lên , đúng hắn đang bò lên . Khi những tảng đá lần lượt đè xuống cơ thể hắn , không thể đếm được cũng tràn ngập , không có con đường né tránh , nếu úng hơn sâu sẽ là những ngọn gai bạch ngọc đam xuyên bung , mắt , trán , toàn bộ cơ thể người . Tuy nhiên thiếu niên không quan tâm hắn không hề né tranh tảng đá hay kim đâm mà cho chúng xuyên thẳng vào từng mạch cơ thể người . Duy nhất khắp cơ thể có mắt là không bị đâm khi tẳng đá lượt quá cơ thể ép hắn xuống những ngọn gai thẳng tắp . Hắn rất bình tĩnh khi qua một lần hăn thu người lại tiếp tục gắc chân lên phía trước bước đi lần tiếp theo như kiểu chưa có mọi chuyện sảy ra.

Tuy nhiên trong khung cảnh mọi người xem là một thân xác cơ thể thuốm đỏ khắp người xung quanh làn tuyết trắng lạnh lẽo . Quá huy hoàng , mọi chuyện như thực sự không thể đoán trước được . Kinh diễm , ca hùng bi tráng là tất cả những từ có thể miêu tả phong cảnh hiện tại đang diễn ra.

Phàm nhân đây đã là giới hạn mà phàm nhân chịu đựng được rồi , có lẽ kiếp số khi bước vào sinh tử trận là cái chết rất rõ ràng. Người đã bước vào chỉ có một cách ra duy nhất đó là vượt qua tất cả các của ải.

"Hắn ta có thể vượt qua hay không , ta rất chờ mong . Phàm nhân a, một là thân tàn danh diệt vô danh hai sẽ là bước trên dậm đặt hi vọng".

Tuy nhiên trong lòng hắn kẻ đại diện cho thực tại đang cười thầm . " Nhân loại , đúng thật là thứ vị".

Tình cảnh hiện giờ rất éo le, hắn thực tại vẫn đang lê thân xác từng bước tứng bước đã qua không biết bao lâu , trời dần về đêm hắn vẫn đang leo thân xác vươn lên đỉnh núi chỉ cần leo 10 lần nữa hắn sẽ thành công tuy nhiên.

Khi hắn đang bám với vách đa tự nhiên tiêng kêu vách đá vang lên , tuyết sạt lở xuống . Khuôn mặt của hắn lần này đã thực sự cười không ra nước mắt.

"Đùa à , đừng như vậy chứ ta mất một ngày đóng kịch vừa leo lên gần được chẳng lẽ lại quay lại chỗ cũ sao . Không thể nào "

"Ầm"

tiếng sạt lở vang lên trắng xóa cả khu núi , khi hình ảnh đó qua đi chỉ còn lại một vị thiếu niên đầy máu trên đó phủ thêm vài hạt tuyết lướt qua mái tóc .

"Vậy là kết thúc rồi sao". Mọi người đều nhìn lại hình ảnh trên đó thầm nghĩ:

"Với nhân loại vượt qua được như vậy đã rất khó khắn rồi , thậm chí hắn ta chỉ là một phàm nhân không tu vi , làm sao có thể bước tiếp được cơ chứ".

Con người à , khi hi vọng quá nhiều được tháp lên mà dập tắt nhanh chóng , tâm trạng của họ sẽ trùn xuống buông thả , từ bỏ . Luôn chờ đợi cái chết sẽ đến bên mình vì họ biết rằng họ quá mệt rồi không thể cố gắng được nữa.

Một hàng dài tất cả mọi người chẳng còn ai ở lại xem khung cảnh đó nữa , trên sân vắng bóng không một ai chỉ còn duy nhất một người . Đó là vị nữ tử đó , vì cô ta chờ mong kỳ tích sẽ luân xuất hiện . Niềm tin thắp lên hi vọng sau mỗi cánh cửa , đã là con người ai chẳng mong muốn một lần trải qua như vậy.

Phía trong sảnh chờ cũng không còn bất kỳ ai vắng bong không người . Coi như tất cả đã không còn ai để ý việc đó nữa rồi ,hắn đã chết . Rơi từ độ cao như vậy , tiên nhân còn chết huống chi là con người .

Trong sánh hiện giờ không còn một ai , hắn kẻ đại diện cho thực tại đang cười trong lòng . Cuối cùng đã chẳng còn ai , diễn kịch làm gì nữa . Bay qua thôi nào , đang nghĩ thầm như vậy những đột nhiên hắn cảm giác có điều gì đó không đúng . vân còn một kẻ theo dõi hắn nữa . Hnws thầm nghĩ sao cô ta vẫn theo dõi ta vậy , chẳng lẽ lại phải tiếp túc diễn kịch sao .

"lão thiên a, ngươi có lương tâm thì cho cô ta biến mất đi chứ để ta bay qua luôn cho xong".

Tuy nhiên , thiếu niên đây hắn cũng đa nghĩ môt kế vẹn đôi đường . Thích diễn kịch t sẽ diễn cho cô xem , thế nào là kinh diễm.

Thiếu niên tỉnh lại đôi mắt bình tĩnh người thẳng tắp tiếp tục bước lên , nhưng lần này hắn không bước chậm nữa mà chạy . Hắn chạy rất nhanh mặc kệ những tảng đá , ngọc bịch đam xung quanh . Hắn không quan tâm chuyện đó một mạch vừng vàng đi .

Bạch Tiên Nhi đang quay lưng ròi đi đột nhiên quay lại nhìn một cảnh choáng váng như không thể tưởng tượng ra nổi . Khắp khung cảnh màu lan kahpws trời phù kín sạch hầu như toàn bộ núi , trên đỉnh núi đang đứng . Chính xác là một bộ xương , không có bất kỳ miếng thịt nào . Một khối xương y đúc .

"Cái wtf gì đang diễn ra vậy , khung xương đứng trên đỉnh núi đó là hắn sao. Làm sao có thể cơ chứ".

Thực tại hiện giờ hắn không quan tâm nữa , hiện giờ hắn đang tái tạo cơ thể người một cách dần dần và đến khi hoàn thành .

"Trời sắp sáng rồi".

Hắn đã nghĩa ra một cách lấy tuyết phủ kín người nắm ngủ đến đêm sẽ tính đến cửa ải tiếp theo . sinh tử trận

Bạn đang đọc Phản thực tại sáng tác bởi QuyetZzxxx
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuyetZzxxx
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.