Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ Thành Của Tộc Sư tử

Tiểu thuyết gốc · 1229 chữ

Đứng thả hồn theo gió cát một lúc,Phan Vũ sực nhớ ra Thủy Trúc đúng là Thủy Trúc.Đất có thổ công sông có hà bá, muốn tìm kiếm vật dụng và những thứ mình cần Sao không đi hỏi cô bé.

Nghĩ ra anh chạy thẳng vào “hậu hoa viên” của mình, nhìn về phía cô bé vẫn đang miệt mài điều khiển nước tưới cây anh gọi.

- Thủy Trúc lại đây anh nói nghe nè.

Cô bé nhìn anh ngừng tay ,dù không biết là việc gì nhưng thấy anh gọi cô vội chạy lại.Không kịp để cô bé hỏi Phan Vũ hỏi ngay :

- Em biết khu vực gần đây , có bộ tộc nhỏ nào tồn tại không?bộ tộc mà có thể dùng thịt để đổi gỗ hoặc dụng cụ để nấu ăn,em biết chứ ?

Nghe Phan Vũ hỏi cô bé ngẹo đầu sang bên ,cắn ngón tay suy nghĩ.Phan Vũ cũng không quấy rầy sự tập trung của cô,khoảng hai phút sau như nhớ được cái gì cô nói với vẻ đắn đo.

- Gần đây nhất chỉ có làng của bộ tộc Maya, cách chúng ta khoảng một trăm cây số về phía bắc.Nhưng bộ tộc đó cũng không có gỗ,còn dụng cụ nấu ăn em nghĩ ở một nơi có, nếu may mắn có thể kiếm được cả gỗ.

- Chổ đó cách nơi này khoảng ba mươi cây số,nếu anh muốn đi em sẽ dẫn anh đi.

- Chổ em nói cũng là bộ tộc nhỏ à?

Phan Vũ tò mò hỏi.

- Không ! đó là một khu phế tích, Em vẫn nhớ rõ lối vào khu vực đó,vì khi ấy mãi lo chạy trốn em vẫn không có vào sâu bên trong.Nhưng em từng nhìn thấy một ít dụng cụ bằng kim loại ở đó có lẽ là dùng được.

Nghe Thủy Trúc trả lời đôi mắt Phan Vũ tỏa sáng,có dụng cụ bằng kim loại nói không chừng ở mảnh phế tích có thể kiếm được thêm ít linh thạch không chừng. ba mươi cây số với tốc độ của hai người hiện tại ,tốn khoảng một tiếng là có thể tới nơi Phan Vũ nói với Thủy Trúc :

- Em dẫn đường đi ,hai anh em mình tới đó nếu đúng như em nói nhà mình cũng đỡ trống trãi hơn.

- Mình có cần chuẩn bị gì không ? Thủy trúc hỏi.

- Không cần ! chúng ta giờ đi luôn chỉ đem ít thịt khô là được.

Trên cơ bản là ngoài cây Vú Sữa ra ,ở cái hang động nghìn sao này có cái quái quỷ gì để đem theo mà chuẩn bị.Phan Vũ bất giác nghĩ đến bài ca “số nghèo của Trường Vũ ”.

Ra ngoài,Phan Vũ dùng thổ hệ che lại cửa động .Hai bóng người với áo choàng kín người,phóng nhanh trong gió cát mịt mù.

Cách đó ba mươi cây số , giữa một rừng núi đá loang lổ.Một bức tượng nhân sư chỉ còn lưu lại khuôn mặt nham nhở đầy những vết tích thời gian,thân mình đã bị gió cát bào mòn không ra hình dạng nằm trong tư thế phủ phục về hướng rừng đá .Bức tượng cao tầm hai mươi mét, dài khoảng bảy mươi mét khuất dưới chân bệ bức tượng có bốn bóng người đang nói chuyện với nhau.

- Salem chắc chắn đây là tòa thành của tộc Sư Tử?

Người đàn ông to lớn áo choàng kín người cao khoảng hai mét,giống như là chỉ huy của nhóm người hắn tên là Ali lên tiếng.

- Chắc chắn đại ca ! theo bản đồ và ghi chú thì đây đúng là nơi đã từng là tòa thành của tộc Sư Tử.Theo tư liệu em đổi được ,thì người sáng lập tòa thành này của tộc Sư Tử từng là Mười Cấp dị nhân,thời cực điểm phát triển tòa thành có gần một triệu người sinh sống.

Đứng kế bên Ali có dáng người thấp bé ,cũng trùm áo kín thân người nhưng đôi mắt lại ánh lên vẻ giảo hoạt,cầm một tấm bản đồ da thú cũ kỹ hắn tên là Salem lên tiếng đáp lời.

- Nghe nói họ còn nuôi trồng được rất nhiều thực vật ,nhưng không biết tại sao khoảng ba trăm năm trước,tòa thành bỗng nhiên biến mất mà không có lý do.

Một người nữa lên tiếng , hắn tên là Jovan ,hắn có giọng nói ồ ồ nhìn bên ngoài lớp áo che phủ cũng có thể thấy được một cơ thể dư thừa thịt mỡ.

- Có người nói là do tộc trưởng tộc Sư Tử kết thù với một thánh cấp dị nhân hệ tự nhiên nên người kia giận dữ xóa sổ cả tòa thành.Có người thì nói là do tòa thành nằm trên đường đi của một thần cấp hung thú cổ đại bị nó đạp một phát tắt điện luôn.Nói chung là có rất nhiều giả thuyết về biến mất của nó, nhưng quan trọng là người ta nói nó có linh thạch rất nhiều .

Giọng nói này là của một người ốm gầy,trong giọng nói mang theo vẻ đùa cợt,hắn tên là Karim.

- Ngậm hết miệng lại đi !Salem mày có thể tìm được lối vào của nó không?

Ali đầu chân mày nhăn lại giọng nói uy nghiêm, làm cho ba tên còn lại bỗng chốc nghiêm túc hẳn ra.

- Theo bản đồ chỉ dẫn thì lối vào của tòa thành,nằm ở ngay đây dưới chân chúng ta.

Salem nhìn vào bản đồ đôi mắt lại thỉnh thoảng quan sát chung quanh rồi nói.

- Nhưng ở đây ,tao không thấy cánh cửa nào để vào.

Tên mập JoVan giọng ồ ồ bất mãn nói xen vào,bên cạnh tên mập Jovan là gã ốm Karim khoanh tay cười cười gật đầu ra vẻ đồng ý.

- Đừng vòng vo nữa Salem,tranh thủ mở lối vào! Ali không kiễn nhẫn lên tiếng.

- Được rồi !Jovan mày đến đây làm theo hướng dẫn của tao.

Salem liếc về phía tên mập kêu hắn,tuy bất mãn nhưng có Ali đứng đó tên mập cũng đi về phía Salem.

- Giờ mày hãy bò từ phía chân trái của tượng nhân sư qua đến phía chân phải của nó.Sau đó đứng lên đi từ phía chân phải của tượng về phía chân trái, cuối cùng mày lại bò từ chân trái qua chân phải nhưng một tay phải để sau lưng.

- Làm xong hết tất cả , mày hướng về phía tượng nhân sư dập đầu tới khi nào có máu thì cửa sẽ mở,nhớ là dập đầu phải thấy máu nếu không cửa sẽ không mở.

Nghe Salem nói phải dập đầu ra máu,tên mập có vẻ bất mãn chần chừ nhìn về về phía Ali.Nhưng đáp lại hắn là đôi mắt lạnh lùng của Ali, Ali liếc mắt ra hiệu bảo hắn làm theo lời Salem nói.

Dưới cái nóng của vùng đất này ,một thân thịt mỡ của hắn dù là hai cấp dị nhân nhưng mồ hôi cũng làm cho áo choàng của tên mập trở nên ướt đẫm.Cuối cùng hắn dập đầu trước tượng nhân sư,hắn cắn răng dập đầu thật mạnh đúng là sau hai cái dập đầu phún máu một âm thanh ken két ,như là có vật gì nặng nề mở ra làm hắn dừng lại.

Bạn đang đọc Phan Vũ Phát Triển Nông Nghiệp ở Dị Thế Giới sáng tác bởi minhhainhatphuong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minhhainhatphuong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.