Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Người Rất Tốt

Tiểu thuyết gốc · 1063 chữ

Ở một vùng đất xa xôi nào đó, một bóng người nhỏ nhắn, mảnh mai đang ngồi trên một thảo nguyên xanh mướt kéo dài đến tận chân trời, xa xa mặt trời đang dần lặn, bóng người đó đang ngồi thu gối chống cằm nhìn xa xăm vô định.

- Mình có hơi quá tay không? Sao mình có thể tin tưởng hắn được chứ? Sao mình lúc đó không một đòn giết quách hắn đi cho xong? Cả tuần trời không biết hắn ra sao rồi? Thôi nào Linh, không được nhớ tới hắn nữa, hắn là tên lừa đảo!

Linh ngồi trên bãi cỏ đấu tranh tư tưởng, đúng là khi ra đòn kia cô đã phải kìm lực rất nhiều để tránh cho Light bị thương nặng, cô cũng không hiểu tại sao bản thân lúc đó lại làm như vậy. Đã một tuần trôi qua kể từ khi cô rời khỏi Trái Đất và hiện giờ cô không thể xóa hình bóng ai kia ra khỏi tâm trí, giữa cô và người đó chỉ quen nhau được hai ngày mà có quá nhiều kỉ niệm giữa hai người, buồn có, vui có, thất vọng cũng có.

- Biết ngay mà! Lại ra đây rồi!

Một giọng nói cắt ngang dòng suy tư của Linh làm cô giật mình.

- Ơ chị Liên! Sao chị biết em ở đây vậy?

Liên chính là chị gái của Linh, cô cũng có dáng người nhỏ nhắn nhưng trông chững chạc hơn nhiều so với Linh, dung mạo cô cũng rất xinh đẹp. Hai người con gái như hai bông hoa tỏa nắng khắp thảo nguyên mặc dù trời đã đổ hoàng hôn hồng rực.

- Xời! Tao là chị mày lại chẳng không biết tính mày! Sao rồi? Đang tương tư anh nào à mà chạy ra đây?

- Hơ! Em... có ai đâu mà tương với chả tư!

Linh cúi gằm mặt che đi hai gò má phớt hồng của cô, cô không hiểu tại sao mình lại phản ứng như vậy nữa, cảm giác mỗi khi nhắc đến thứ gì đó liên quan đến người kia thì cơ thể, não bộ của cô cứ cuống cả lên. Liên sau khi thấy bản mặt ngượng chín của em gái liền tiếp tục nói giọng trêu ghẹo:

- Gớm chưa! Em không tương tư đâu mà em chỉ nhớ người ta thôi à! Nào, không biết anh chàng tốt số nào lọt vào mắt xanh của cô em gái xinh xắn dễ thương của chị nhỉ? Kể chị nghe về em rể tương lai đi chứ!

- Em... em nói thật mà! Em có thích hắn đâu!

- Ơ! Chị đã nói em thích ai đâu! Là em tự nhận à nha! Thôi nào, chị năn nỉ đó! Kể về em rể, à nhầm, người đó đi!

Linh sau khi nhận ra mình nói hớ rồi bị người chị chọc tiếp thì quê không biết chui vào đâu. Quê quá hóa giận, cô lườm người chị yêu quý một cái tóe lửa thì gặp ánh mắt long lanh chớp chớp dễ thương của đối phương làm lửa giận trong cô tắt ngúm, cô thở dài kể hết câu chuyện khi đến Trái Đất...

- Thế đó! Hắn ta là quân lừa đảo chứ tốt lành gì đâu!

Linh chốt lại câu chuyện. Liên nghe xong câu chuyện "phiêu bạt giang hồ" của em gái gật gù nói:

- Chị nghĩ cậu ta không phải loại người như vậy đâu.

- Chị thì biết gì chứ! Em đã đi đến gần hết các nơi trên hành tinh đó! Chỗ hắn chính là đất nước cuối cùng em tìm đến, cũng như là hi vọng cuối cùng của Pháp Giới. Khi em đến đó, em đã gặp hắn, rất tin tưởng hắn. Hắn gieo vào trong em hi vọng rồi lại dập tắt nó, em chỉ tiếc sao lúc đó không mạnh tay hơn cho hắn chết quách luôn đi.

Linh nói trong thổn thức, giọng cô đã lạc hẳn đi, đôi mắt cô đã long lanh nước chực trào ra, cảm xúc trong cô chỉ có thể miêu tả bằng một từ: hỗn độn.

- Nếu không phải thật sự như vậy thì sao? Em còn không cho người ta cơ hội giải thích nữa kìa! Chị bảo này, nếu được thì quay lại gặp cậu ấy, cho cậu ấy giải thích tận tình sự việc, chị biết... em còn lưu luyến lắm.

Câu nói này của người chị gái làm Linh chết lặng. Đúng. Đúng là cô đã không cho người đó cơ hội giải thích, cô đã nóng vội, cô đã bỏ đi ngay lúc đó, để lại người mà cô tin tưởng không kịp nói lời từ biệt.

Hix... hix... Huhuhu...

Lời nói kia như châm ngòi nổ quả bom nước mắt đang chực chờ, từng giọt lệ nóng hổi của Linh rơi xuống mặt cỏ. Linh vùi mặt vào lòng chị gái khóc nức nở, cô không thể kiềm chế cảm xúc lâu hơn được nữa. Liên nhìn em gái đang khóc mà lắc đầu ngao ngán rồi từ từ ôm lấy cô bé, vỗ về như đang dỗ trẻ.

- Không sao! Đừng khóc nữa! Ai mà chẳng có sai lầm, quan trọng là sửa được hay không mới là vấn đề. Thế giờ muốn gặp lại ai kia không?

Linh mắt sáng rỡ khi nghe thấy lời chị gái, cô muốn đây là cơ hội sửa sai và cũng như cơ hội cho người kia giải thích rõ ràng.

- Chắc... chắc là có ạ! - Cô lí nhí.

- Mà này! Lần đầu chị thấy em khóc vì một người con trai đó nha! Phen này tôi sắp có em rể rồi hahaha!

Liên vẫn tiếp tục chọc quê em gái để giải tỏa bớt căng thẳng nhưng phản tác dụng làm cho cô em đỏ chín mặt.

- Đâu... Em đâu có khóc vì hắn chứ! Ai... ai mà thèm cái loại đó!

- Ừ! Xong mà rước về ra mắt là chết với chị nhé!

- Ơ! Cái này ai mà biết được chứ!

- Đó! Thích người ta rồi lại còn bày đặt...

- Chị kì quá! Nghỉ chơi luôn!

- Thôi cô nương, về thôi sắp tối rồi kìa!

- Vâng ạ!

Hai bóng người líu ríu cầm thay nhau đi trên thảo nguyên, xa xa là cảnh hoàng hôn đỏ rực tuyệt đẹp.

Bạn đang đọc Pháp Giới sáng tác bởi BRILIVIE

Truyện Pháp Giới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BRILIVIE
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.