Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giúp Đỡ

Tiểu thuyết gốc · 1033 chữ

Người trung niên vừa dứt lời những người trong hội trường đồng loạt đứng dậy đi ra phía đại sảnh. Và một màn trình diễn sản phẩm công nghệ hoành tráng được diễn ra ngay đại sảnh. Hàng trăm chiếc telecard được sử dụng làm cho cả sảnh tràn ngập đủ thứ sắc màu. Telecard là phương tiện di chuyển nhanh của nhân sự AMO và được cấp phát khi hia nhập tổ chức, nó là một tấm thẻ mỏng, dẹt và chỉ to tầm cỡ bàn tay khi không sử dụng. Một người muốn sử dụng telecard phải có phân quyền an toàn của chủ nhân chiếc thẻ cấp cho còn chính chủ thì không cần, khi sử dụng thì nhập địa chỉ hoặc tọa độ điểm đến, sau khi nhập thì tấm thẻ sẽ tách đôi tạo thành một cánh cổng không gian dẫn đến nơi đã nhập, màu sắc và hình dạng của telecard cũng biểu thị cấp bậc của chính chủ: màu xám là cấp C, xanh dương là B, màu tím có một, hai, ba gạch tương ứng với A, AA, AAA, màu vàng cam là cấp S và cũng có các gạch phân cấp nhỏ hơn như cấp A.

Light lúc này đang đứng ở một góc của đại sảnh, anh đang tìm hai người kia để đi ké về vì khi nãy bị lôi đi họp nhanh quá nên anh chưa kịp lấy telecard của mình. Đợi một lúc thì có bàn tay chợt vỗ lên vai anh.

- Đứng đây làm gì thế? Tia được em nào à! - Jack vẫn vỗ vai anh đồm độp nói.

- Tia tia cái con khỉ! Tao đang đợi hai đứa mày để về ké đây! Lúc đi chúng mày lôi đi vội quá quên lấy thẻ. Không biết nhỏ kia ở nhà có ổn không nữa!

- Nhỏ nào? - Max hỏi

- Thì em họ tao ấy!

Hai người cùng à lên một tiếng rồi bỗng dưng Max làm mặt nghiêm trọng nói với Jack và Light:

- Ê! Mà này, tao thấy người trong video cứ quen quen, nhìn dáng người ấy. Trông quen lắm!

- Ừ! Tao cũng thấy dáng người quen quen! Lại còn mặc đồ kiểu cổ trang nữa! Mày có biết không Light? - Jack đồng tình.

Light khi nghe hai người kia nói như vậy tim anh suýt nữa nhảy lên cô, anh cố lấy lại bình tĩnh trả lời câu hỏi kia:

- À... không... không!Ai quen biết gì đâu! Tao không quen cô ấy! Không phải em họ tao đâu!

Dù đã cố trấn tĩnh nhưng anh vẫn không thể nói như kịch bản định trong đầu mà cái miệng hại cái thân lại vô tình khai ra sự thật đằng sau. Jack và Max nghe vậy gật gù với nhau rồi bất chợt khựng lại.

- Khoan! Sao lại là cô ấy? Lại còn cái gì mà không phải em họ mày nữa! Hai người chắn chắn có gì đó mờ ám! Khai nhanh! - Max nghiêm giọng hỏi.

- Ơ! Không có gì đâu! Nói nhầm chút thôi! - Light chữa cháy.

- Cấm chối! Mặt mày hiện hết ra rồi kìa! Nói bọn tao xem có chuyện gì nào? - Jack phụ họa theo.

Light đứng bần thần mất một lúc, anh biết giờ thì không thể vãn hồi mất rồi, chỉ là anh đang suy nghĩ xem có nên nói ra sự thật hay không thôi, dù gì họ cũng là bạn thân của anh từ khi mới gia nhập tổ chức, hơn nữa anh cũng không thể giấu mãi được.

- Được rồi! Về nhà tao đi! Ở đây không tiện nói chuyện!

- Thằng này khá nhỉ! Dám quen cả người có pháp thuật, luật tổ chức chưa đủ cứng à!

Jack vừa nói vừa lấy thẻ dịch chuyển của mình ra rồi nhập địa chỉ. Tấm thẻ ngay lập tức tách làm đôi và có thể thấy bên kia là sân nhà của Light, cả ba cùng bước qua cánh cổng đó.

- Rồi! Đến nhà mày rồi đó! Kể đi xem nào! - Max lên tiếng.

- À... chuyện là...

Light thao thao bất tuyệt thuật lại câu chuyện cho hai người kia nghe.

- Đó! Chuyện là như vậy! Tao tin tưởng nên mới nói cho hai đứa mày, nhớ giữ bí mật, sống để bụng chết mang theo biết chưa?

- Ừ! Không ngờ em họ mày mạnh dữ ha!

Jack nhấn mạnh hai chữ em họ như muốn chọc cho Light điên lên mới hả dạ thì phải.

- Thế là mày quyết định giúp cô ấy hả? - Max hỏi.

- Ừ! Tao cũng chán AMO lắm rồi, lúc nào cũng chỉ đánh giết mà không phân biệt tốt xấu gì hết cả!

Bỗng Max đẩy Light lùi ra xa rồi kéo Jack ra một góc xì xào to nhỏ gì đó một hồi nhưng anh không nghe được gì từ hai người. Lát sau Max và Jack đã bước đến trước mặt anh trưng ra vẻ mặt nghiêm túc nói rõ ràng từng chữ:

- Bọn tao cũng muốn giúp mày, được chứ?

- KHÔNG ĐƯỢC! - Light nói như hét vào hai thằng bạn.

- Sao không?

- Bọn mày sẽ bị liên lụy khi dính vào vụ này, tao không muốn bị gán cái mác hại bạn thân đâu.

- Ôi dào! Tưởng gì, bọn tao xin nghỉ ở tổ chức là xong ngay! Cho giúp với nha!

Nghe hai người bạn năn nỉ ỉ ôi như vậy Light cũng mủi lòng chấp nhận:

- Thôi vậy cũng được! Nhưng hai đứa mày bị sao thì đừng trách tao à nha! Mà cứ từ từ đã đừng nghỉ vội! Khi nào có kế hoạch tác chiến cụ thể thì tao báo hẵng nghỉ.

- Yeahh! Vậy là có cơ hội gần cô ấy rồi!

Hai người Max và Jack sau khi nghe được quyết định của Light liền ôm nhau hò reo như trúng số. Ạnh cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán, thì ra là vì gái chứ bạn bè gì tầm này, anh chỉ sợ vì một người con gái mà tình bạn cả ba rạn nứt thì chết dở. Anh tạm biệt hai người rồi cất bước tiến vào trong ngôi nhà quen thuộc.

Bạn đang đọc Pháp Giới sáng tác bởi BRILIVIE
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BRILIVIE
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.